Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 973: Nhẹ thôi, sẽ đau (63)




Editor: Đặng Trang.

Beta: Tinh Niệm

Ngày hôm sau, Tô Yên rời giường đi học từ rất sớm.

Ban đầu, Thời Thù muốn đưa cô đi học.

Thậm chí còn biểu hiện rất là có hứng thú với việc này.

Nhưng, cuối cùng vẫn không thực hiện được.

Bị cô cự tuyệt.

Lý do là, hắn quá chói mắt, sợ bị người khác nhìn thấy.

Hắn nói sẽ ở trong xe đợi, cũng bị cô cự tuyệt.

Thời Thù bực mình đứng ở cửa phòng, nhìn theo bóng dáng Tô Yên rời đi.

Sau đó, ầm một tiếng, dùng sức đóng cửa phòng lại.

Không thể đi tìm cô, không thể đến thăm cô.

Đã vậy còn không cho phép hắn đến nhà cô.

Người bạn trai như hắn có thể làm được cái gì chứ, thế này cũng quá là nghẹn khuất rồi.

Cuối tuần sau, cuộc thi Vật lý thế giới dành cho thanh thiếu niên sẽ được tổ chức.

Cô còn phải ôn bài.

Nếu Thời Thù cứ lượn lờ ở trước mặt thì làm sao cô học vào được.

Thế cho nên Tô Yên đặt ra ước pháp tam chương (*) cùng với Thời Thù.

Chờ cô thi xong, nhất định sẽ mời hắn đến nhà cô.

* Ước pháp tam chương (约法三章)-: Chỉ việc lập ra những quy ước đơn giản.

Nguồn gốc: chương Hình Pháp Kí trong Hán Thư 《汉书·刑法记》, truyện từ Cao Tổ bản kỉ – sách Sử Kí Tư Mã Thiên 《史记·高祖本纪》. (Theo Website của Nguyễn Văn Thuận, được thừa kế từ Violet).

_______

Một ngày nọ, Tô Yên đi học về.

Lấy di động ra, nhìn thấy trên màn hình một chuỗi cuộc gọi nhỡ.

Cô gọi lại, mở cuộc gọi video.

Đặt ở một bên, Tô Yên lấy một tờ đề, ngồi ở trước bàn bắt đầu làm.

Tiếp đó, khuôn mặt tuấn mỹ trong video được phóng đại ra.

Người bên trong truyền đến giọng nói dụ người

"Tiểu Quai ~~"

Tô Yên gật gật đầu

"Ừ"

Vẫn tiếp tục viết.

Đại khái là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, bất luận Tô Yên làm cái gì, ở trong mắt của Thời Thù đều phi thường đẹp.

Chỉ là loại trạng thái này chỉ duy trì được nửa giờ, đã dần dần trở nên vô cùng phẫn uất.

"Tiểu Quai, anh không hấp dẫn bằng tờ giấy kia hay sao?"

Tô Yên đang viết bài, nghe vậy liền tạm dừng bút.

Lúc này cô mới nhìn về phía Thời Thù.

Sau đó, suy nghĩ trong chốc lát, giải thích

"Tuần tới em sẽ phải tham gia cuộc thi Vật lý thế giới dành cho thanh thiếu niên."

Thời Thù gật đầu

"Em nói rồi."

Cô lại nói

"Lúc trước em không nghĩ tới sẽ tham gia cuộc thi này, cho nên những kiến thức Vật lý ở ngoài sách giáo khoa em chưa bao giờ xem qua."

"Cho nên?"

"Em cần phải đọc sách và làm đề, đến lúc thi mới có thể bảo đảm giành được giải Nhất."

Thời Thù nghe xong trầm tư nửa ngày.

Con ngươi u oán, nói

"Tiểu Quai là muốn nói, anh đang quấy rầy đến việc học tập của em, bảo anh đừng quấy rầy em có phải hay không?"

Tô Yên lắc đầu

"Em chỉ muốn giải thích rõ ràng với anh, lý do em phải học."

Cô cũng không cảm thấy hắn quấy rầy gì mình.

Cô thích nhìn hắn.

Thấy hắn tâm tình cũng sẽ tốt lên.

Tuy nhiên, cái người này trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, nói tức giận là tức giận ngay.

Mí mắt Thời Thù cụp xuống, hàng mi dài, đen nhánh khẽ rung động.

"Nhà Tiểu Quai ở đâu? Anh đi tìm em. Bảo đảm sẽ không quấy rầy em."

Tô Yên rối rắm trong chốc lát.

Sau đó lắc đầu

"Thứ sáu tuần sau em sẽ thi. Thi xong, anh có thể tới."

Thân thể Thời Thù khẽ ỉu xìu xuống.

Sau đó nâng đôi mắt lên.

Thật kỳ quái, cũng không biết bài thi kia có cái gì tốt.

Mà bây giờ ngay cả chiêu mỹ nam kế cũng không dùng được nữa.

Hắn cuối cùng vẫn không tình nguyện gật đầu

"Được."

Sau đó, Tô Yên lại cúi đầu tiếp tục làm bài.

Từ thứ hai đến thứ sáu, năm ngày.

Thời Thù chính là dựa vào những cuộc gọi video này, trong hoàn cảnh tàn khốc hôn không được, sờ không đến, cố gắng sống qua ngày.

Sáng sớm ngày thứ sáu.

Thời Thù gọi điện thoại nói muốn đưa Tô Yên đi thi.

Đương nhiên là vẫn bị Tô Yên cự tuyệt.

Cô nói mình có thể tự đi.

Trước khi đi, Tô Yên bởi vì một bạn nam cùng lớp hỏi cô một bài vật lý, nên bị trì hoãn một lát.

Chờ đến khi cô tới trước cửa khách sạn Tây Trúc.

Vừa vặn gặp được Thời Thù về khách sạn.

Cô xuống xe taxi, đứng ở bên kia đường.

Trên mặt khẽ nở một nụ cười.

Muốn băng qua đường.