Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 251: Câu truyện cổ tích hắc ám (23)




Edit: Ư Ư

Ngay lúc này, giọng nói của Tiểu Hoa lại vang lên trong đầu Tô Yên, "Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.

1. Giữ Beres lại trong lâu đài.

2. Học cách ăn cơm Tây và khiêu vũ.

3. Cứu người trong lúc nguy hiểm."

Tiếp đó Tiểu Hoa lại bổ sung thêm, "Ký chủ, ngài đã hoàn thành ba nhiệm vụ, chỉ cần hoàn thành hai nhiệm vụ nữa thôi là có thể lấy được mảnh nhỏ của Chủ Thần rồi đó!"

Tiểu Hoa vui mừng.

Ban đầu nó cho rằng rất khó để hoàn thành nhiệm vụ.

Không nghĩ tới ký chủ của mình lại siêu như vậy, một giây hoàn thành cả ba nhiệm vụ luôn.

Cái nhiệm vụ cứu người trong lúc nguy hiểm này cũng là may vì ký chủ đã đến kịp, nếu không thì Beres kia đã chết dưới tay người cá kia rồi.

Tiểu Hoa càng nghĩ càng cảm thấy ký chủ của nó siêu giỏi.

Mà Tô Yên lại đang đau lòng nhìn cánh tay bị thương của Donner.

Nhiều người vây quanh Donner như vậy, may mà cô đi nhanh chứ nếu không anh đã bị mấy người kia làm bị thương rồi.

Trong đầu hoàn toàn tự động che chắn chuyện vết thương này là do tự anh làm và chuyện những người chết kia đều là do anh giết.

Ngoài cửa, Tiểu Hồng lắc lư thân thể, cái đuôi của nó cũng được bôi thuốc mỡ rồi.

Năng lực khôi phục của nó rất mạnh nên cái đuôi của nó sẽ nhanh chóng lành lại thôi.

Nhưng mà bây giờ nó đang rất vui, rất đắc ý.

"Tê tê tê tê tê tê tê!"

Nó sẽ nói là chị đã thấy chưa, tên người cá kia không phải là người tốt đâu, anh ta còn giết nhiều người như vậy nữa chứ.

Hừ, chắc chắn bây giờ Tô Yên sẽ không bao che cho người cá xấu xa kia nữa và chủ trì công đạo cho nó

Chỉ là đồng chí Tiểu Hồng không nghĩ tới tên người cá xấu xa trong miệng nó chẳng những không bị mắng mà còn được Tô Yên đau lòng và yêu thương.

Từ sau khi tay Donner bị thương thì cả người đều trở nên héo héo và yếu ớt.

Chuyện gì cũng phải qua tay Tô Yên.

"Ăn cơm."

Cái khay nào đó tự động bay tới trước mặt Donner.

Tô Yên đứng ở bên cạnh bồn tắm nhìn anh.

Donner rũ mắt xuống nhìn cánh tay bị băng lại của mình rồi im lặng nâng tay trái lên.

Cầm nĩa lên nhưng lại không ăn miếng thịt bò chín ba phần kia mà chỉ ăn rau súp lơ ở bên cạnh.

Tô Yên im lặng nhìn.

Tiểu Hoa giúp đỡ, "Ký chủ, người cá ăn thịt người chỉ ăn thịt. Rau dưa là thứ đáng ghét nhất đối với họ."

Sau đó, đồng chí Tô Yên vốn không cảm thấy có chuyện gì nhìn về phía Donner, cô càng nhìn càng cảm thấy anh yếu ớt và tủi thân.

Cuối cùng cô vẫn bước tới cầm lấy nĩa cắt từng miếng thịt bò cho anh.

Donner nhìn hành động của Tô Yên mà vui vẻ vung vung đuôi.

Anh dựa vào bồn tắm duỗi tay nắm lấy cái đuôi sư tử của cô rồi nhẹ giọng hỏi, "Đút cho tôi nhé, có được không?"

Đôi mắt màu lục đậm tràn đầy hi vọng.

Tô Yên nhìn cái đuôi của mình đang bị Donner nắm lấy, động tác cắt thịt bò hơi dừng lại một chút nhưng vẫn không nói gì.

Sau khi cắt xong cô lại cầm nĩa đút từng miếng cho anh.

Tâm trạng của Donner càng ngày càng vui vẻ.

Thuốc mỡ một ngày ba lần, đút cơm một ngày ba lần, tắm rửa một ngày một lần.

Ngủ còn muốn nắm tay Tô Yên làm cô không thể đi đâu.

Chậc, đây mà là chuộc tội là, đây là hầu hạ tổ tông mới đúng đấy!