Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1951: Ai da, tang thi! 6




Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Lúc này, chiếc xe việt dã lùi ra khỏi Trung Tâm Thương Mại, dừng ở trước mặt Đường Dã Bạch.

Người lái xe chính là kẻ cơ bắp, giọng nói hùng hậu

"Đường Dã Bạch, lên xe."

Bọn họ đều rất bình tĩnh với khung cảnh vừa rồi, có vẻ là đã sớm quen với việc này .

Đường Dã Bạch không chú ý tới Tô Yên nữa.

Nhảy lên xe rời đi.

Đúng lúc này, mặt đất bắt đầu chấn động.

Kẻ cơ bắp thấy không ổn, lập tức đánh tay lái chuẩn bị rút lui.

Tô Cổ nhanh chóng cắt cắt sau đó ăn hết miếng bò bít tết.

Nước trong ly thủy tinh cũng chòng chành theo chấn động của mặt đất.

Chấn động càng lúc càng mạnh.

Tiểu Hồng vẫn đứng ở trêи bàn, mặt ngơ ngác

"Động đất?"

Bỗng nhiên nó nghe thấy tiếng "chít chít".

Một con chuột biến dị cọ cọ vào chân Tiểu Hồng.

Cái đầu của nó to bằng ba bốn cái đầu của con chuột bình thường.

To bằng cẳng chân Tiểu Hồng luôn.

Phản ứng đầu tiên của Tiểu Hồng chính là sáng mắt lên.

"Ơ? Chuột? Thật béo mập nha."

Nó ngồi xổm xuống, đang muốn giơ tay sờ sờ.

Đồng tử của con chuột kia bỗng dãn to, đôi mắt đỏ bừng, giống y như mắt thỏ.

Há mồm cắn vào chân Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng đơ một lúc mới phát hiện con chuột này muốn làm gì.

Nó gào lên

"Mày muốn ăn tao? A, được đó, tao cũng muốn ăn mày."

Sau đó, nó liền thò tay túm đuôi con chuột lên.

Hàm răng sắc nhọn của con chuột bại lộ dưới ánh mặt trời.

Trông nó rất đáng sợ, đặc biệt là hai cái răng cửa có vẻ vô cùng sắc bén.

Nhưng mà cho dù có sắc đến mấy thì cũng không cắn nổi chân Tiểu Hồng đâu.

Tiểu Hồng đứng trêи bàn đùa nghịch với con chuột biến dị.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Ầm ầm, chấn động càng rõ rệt hơn.

"Bang" một tiếng, cái bàn Tiểu Hồng đang đứng sụp xuống.

Nháy mắt, Tiểu Hồng bị một lũ chuột biến dị bao vây.

"Chít chít chít chít"

"Chít chít"

"Chít chít"

Âm thanh vang lên khắp nơi.

Hết đợt này đến đợt khác, nghe làm người ta thấy rợn người.

Giống như đang bị một đống chuột bu quanh người.

Chỉ sau vài giây, đám chuột kia bò lên cả chiếc xe việt dã.

Răng rắc răng rắc, cắn lốp xe, chen chúc bò lên.

Ách, Tô Yên muốn chạy.

Nhưng mới chạy hai bước, liền bị đám chuột biến dị chạy vòng quanh chân.

Đám chuột đó  giống như không nhìn thấy Tô Yên.

Thịt của cô không hề hấp dẫn đám chuột một chút nào.

Chúng vòng qua chân cô, chen chúc bò lên chiếc xe việt dã.

Nam nhân văn nhã đeo kính đen bất đắc dĩ

"Thôi được rồi, chạy không được, vậy thì chiến đấu đi."

Dứt lời, bốn người liền bước xuống xe.

Kính đen nâng tay lên, lập tức sấm sét đánh ầm ầm, tia sét từ bốn phương tám hướng như một cái lưới, một giây sau liền tóm gọn đám chuột biến dị, đánh chúng cháy thành than.

Bên cạnh Kính đen, Đường Dã Bạch đứng im, đám hoa đỏ lại tiếp tục nở rộ rồi biến mất.

Chỉ một lát sau, đám chuột bị thu hoạch gọn ghẽ.

Hai người phối hợp vô cùng ăn ý.

Còn hai người kia không có kỹ năng cường đại như vậy, một người cầm đao, một người cầm búa, đánh liên tiếp vào đám chuột.

Bọn họ rất nghiêm túc, nhưng nhìn lại vô cùng khôi hài.

Chiến đấu một hồi lâu.

Cho đến khi Đường Dã Bạch bỗng nhiên lên tiếng,

"Nhìn đằng trước."

Hắn vừa dứt lời, ba người còn lại liền ngẩng đầu lên.

Chỉ nghe thấy,

"Graooo!!"