Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1902: Xin chào, học bá 27




Edit: hhhhhh

Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm

Thế nhưng lúc ở trong lớp lại nói ra những lời như vậy.

Vừa giải thích, vừa chỉnh nữ nhân kia một trận.

Tô Cổ

"Tiểu Hoa nói rằng chỉ số IQ của chị cao mà EQ thì lại thấp."

Tiểu Hoa lúng túng nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa sai rồi."

Tô Cổ lại nói

"Có lẽ nó đã suy đoán sai."

Tô Yên lấy ra một viên kẹo, bóc vỏ rồi ăn.

Cô nói

"Trải qua nhiều thế giới như vậy, đương nhiên phải có chút tiến bộ."

Tô Cổ lên tiếng

"Đúng vậy."

Chỉ số EQ thay đổi khi tiếp xúc với nhiều người.

Tô Yên đã sống hàng vạn năm, nhưng có lẽ số người cô từng gặp và nói chuyện còn không bằng một người bình thường sống mấy chục năm.

Vũ lực của cô quá mạnh mẽ, tính tình lại lãnh đạm.

EQ mà cao thì thật là một chuyện quỷ dị.

Đã trải qua nhiều thế giới như vậy, bên cạnh cô chỉ có Tô Cổ và Tiểu Hồng, còn có một cái hệ thống luôn mắc sai lầm.

Lúc đầu cô không có cảm nhận gì nhiều, nhưng trong quãng thời gian sống chung với nhau, lâu dần họ vẫn ảnh hưởng tới cô.

Tô Yên của trước đây, sống hay chết đều như nhau cả.

Hiện giờ, cô cảm thấy sống cũng có chút thú vị, bởi vì được thấy người cô yêu thương.

Hai người đang nói chuyện, vừa đến cổng trường, liền nghe thấy giọng Tiểu Hồng

"Yên Yên!"

Tiểu Hồng mặc đồng phục màu vàng tươi của trường bên cạnh, đội mũ nhà trường phát.

Đứng ở cửa, dùng cái giọng con nít hét lên.

Tiểu Hồng chạy về phía Tô Yên.

Lúc này, điện thoại Tô Yên bỗng vang lên.

Cô nhìn thoáng qua dãy số.

Là Chú Trương.

"Alo? Chú Trương?"

"Tiểu thư, cô đã tan học chưa? Nếu tiện, có thể đến bệnh viện An Tâm một chuyến được không? Cổ Quyết đang ở đây."

Tô Yên trả lời

"Được."

Vừa kết thúc cuộc gọi, cô lại nhận được một cuộc gọi khác từ cha mình.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cha cô vừa tức giận lại vừa buồn cười, nói

"Con đánh Bạch Hoành Vũ à??"

Tô Yên

"Vâng."

"Lại còn vâng? Đó là vị hôn phu của con đó!"

"Cha, con muốn hủy hôn ước, con không muốn kết hôn với hắn."

"Con không muốn liền đánh người ta đến nỗi nhập viện?? Hơn nữa, không phải lúc trước con nói thích người ta sao, mới có mấy ngày, lại không thích?? Tiểu Yên, tốc độ đứng núi này trông núi nọ của con cũng thật nhanh nha."

Tô Yên

"Hắn thích người khác, còn muốn mượn chuyện này sỉ nhục con, cho nên con không thích hắn nữa."

Ba Tô nghe một hồi, hỏa khí xông lên

"Cái gì?? Thích người khác? Lúc trước cha có nói chuyện với cha hắn, hắn rõ ràng nói không thích ai còn thấy con rất đáng yêu."

Nếu ông mà biết thằng nhóc kia thích người khác, làm sao có thể định ra hôn ước cho con gái mình?

Cùng Tô Yên hàn huyên vài câu nữa liền cúp máy.

Điện thoại vừa tắt, đã nghe thấy tiếng nữ sinh tụ tập gần đó

"Oa, thật là một đứa trẻ đáng yêu a."

"Đúng vậy, thật đáng yêu."

Tô Yên qua xem, Tô Tiểu Hồng đang được Tô Cổ ôm vào lòng.

Tốp năm tốp ba nữ sinh vì đứa nhóc này mà vây quanh Tô Cổ.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, em có cảm giác bọn họ không phải đang xem Tiểu Hồng, mà là dán vào Tô Cổ?"

Nhìn cái tay của mấy nữ sinh này xem, vừa nói Tiểu Hồng dễ thương, vừa sờ cánh tay của Tô Cổ.

Lại nhìn mấy cô khác, đứng dán lên người Tô Cổ a.

Tiểu hệ thống nhọc lòng, thở dài một tiếng.

Sau đó, lại nhìn Tiểu Hồng đang được ôm.

Ngốc bạch ngọt kia sẽ không thật sự nghĩ rằng những nữ sinh này đến đây là vì nó chứ?