Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1814: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 29




EDIT:Trịnh Sim

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên chớp chớp mắt.

Cô chỉ là tìm quyển sách này về, nhưng nội dung bên trong cô còn không kịp xem.

"Chàng đều xem rồi?"

Lục lật quyển sách kia, bất động thanh sắc dò hỏi

"Cô muốn biết cái gì?"

Tô Yên nhìn hắn.

"Cửu Long lưu li châu."

Hắn nhíu mày một chút

"Chí bảo Yêu tộc?"

"Còn muốn biết cái gì là Thiên cốt hoa."

Lục nhìn về phía cô.

"Cô trở về, là vì hai đồ vật này?"

Tô Yên

"Một phần là nguyên nhân này."

Dứt lời, không gian giữa hai người lâm vào yên tĩnh.

Hắn lật từng trang từng trang một, cũng không có phản ứng lại lời cô nói.

Nửa ngày sau

"Hai thứ này, đều ở chỗ của ta. Muốn sao?"

Hắn nói trắng ra, thậm chí còn chủ động tung ra cành ôliu.

Tô Yên

"Chàng sẽ cho ta?"

Hắn ném cuốn sổ kia đi, nhìn về phía Tô Yên.

Đôi mắt buông xuống, nhìn môi nàng.

Lẩm bẩm một câu

"Phải xem cô có bản lĩnh làm bổn vương cam nguyện giao ra hay không."

Tiểu Hoa mạnh mẽ phiên dịch

"Ký chủ, hắn là đang nói, bảo chị đối tốt với hắn một chút."

Một câu, làm khó Tô Yên.

Đối tốt với hắn?

Còn có thể đối tốt với hắn như thế nào nữa??

Suy nghĩ nửa ngày, Tô Yên sờ soạng cổ tay áo trong chốc lát.

Sau đó từ bên trong lấy ra hai viên kẹo.

"Cái này cho chàng."

Lục liếc hai viên kẹo này một cái, không nói tiếp.

Một lúc lâu sau

"Bổn vương có vẻ dễ dụ dỗ như vậy?"'

Tô Yên xem bộ dáng hắn không cần, đang muốn tự lột kẹo ra để mình ăn.

Hắn lại đứng dậy, thuận tay lấy mất hai viên kẹo kia.

Tô Yên nhìn hai tay trống trơn của mình, lôi kéo chăn.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, ký chủ, muốn Tiểu Hoa download một quyển 'Các biện pháp lấy lòng cấp trêи thẳng nam' cho chị hay không?"

Tô Yên

"Không cần."

Cô có biện pháp.

Nghĩ như vậy, Tô Yên cũng theo hắn xuống giường.

Lục đi ra ngoài, cô cũng đi theo ra ngoài.

Chờ đi được đoạn xa, hắn dừng lại, quay đầu nhìn cô

"Chuyện gì?"

Tô Yên

"Đi theo chàng."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn ngoài cười nhưng trong không cười

"Cô cảm thấy làm như thế thì bổn vương sẽ đem Yêu tộc chí cùng với Thiên Cốt Hoa cho cô?"

Tô Yên lắc đầu

"Ta chỉ là muốn đi theo chàng."

Cô trả lời đơn giản rõ ràng.

Hắn hạ mắt, trầm mặc.

Quay đầu, không còn nói thêm gì.

Như thế liền tính là ngầm đồng ý.

Sau một vòng, Tô Yên đều đi theo hắn.

Hắn đi đến chỗ nào, cô liền theo tới chỗ đó.

Thực mau, tin tức bên người Yêu Vương mang theo một đồ ăn liền lan rộng trong yêu tộc.

Nghe nói, Yêu Vương thật là yêu thích nữ tử nhân loại kia, yêu thích đến một tấc cũng không rời.

Bởi vì Tô Yên, truyền thuyết về tân nhiệm Yêu Vương đã nhiều lại càng nhiều.

Thực mau, những người dưới trướng Lục dần dần xuất hiện bất mãn đối với Tô Yên.

Người nổi bật nhất là nữ yêu hộ vệ bên người hắn.

Thời điểm Tô Yên đang ăn một mâm trái cây ở ghế đá ngoài Yêu Vương điện, nữ yêu hộ vệ đứng trước mặt cô, nhướng mày, tràn đầy chán ghét

"Nhân loại các ngươi chú ý liêm sỉ chút đi, ngươi không cảm thấy ngươi ngày ngày đi theo Yêu Vương như vậy, quả thực không hề có tí liêm sỉ nào sao?"

Tô Yên cắn một ngụm trái cây

"Là Lục bảo ngươi lại đây nói cái này?"

"Ta thân là cấp dưới Yêu Vương điện hạ, đối với hành vi như vậy của ngươi thật sự xem không vừa mắt."

Tô Yên nuốt xuống trái cây trong miệng

"Yêu Vương các ngươi vẫn chưa ngăn cản, ngươi cảm thấy ngươi có lập trường gì mà đưa ra ý kiến?"

Nữ yêu mày nhăn càng ngày càng chặt, đối với Tô Yên tràn ngập sát khí.

Bộ dáng kia, tựa hồ Tô Yên nếu còn dám nói một câu, nàng ta liền sẽ rút kiếm ra giết cô.

Tô Yên tự nhiên là xem hiểu, cô nghiêm túc nói

"Ngươi tốt nhất không cần rút kiếm, ngươi đánh không lại ta."