Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1806: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 21




Editor: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Đại khái là hai viên kẹo kia phát huy tác dụng.

Cũng có lẽ là túi tiền bị hắn cướp đi phát huy tiềm lực.

Dù sao, Tô Yên cũng là ở lại.

Cô được an bài ở một căn phòng thực hẻo lánh.

Từ Yêu Vương điện, đại khái phải đi mất một nén nhang mới có thể đến nơi.

Ba ngày sau đó, Tô Yên chưa từng gặp lại Lục.

Buổi sáng ngày thứ tư, cô đang chuẩn bị đến Yêu Vương điện, kết quả mới vừa đi ra cửa phòng liền bị nữ yêu hộ vệ ngăn cản.

Nàng ta chỉ thẳng kiếm vào Tô Yên, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

"Đi thôi, Yêu Vương điện hạ tìm ngươi."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Cô vừa trả lời, vừa nhẹ nhàng đẩy kiếm ra.

Nữ yêu thu hồi kiếm, hừ lạnh một tiếng

"Nhân tộc các ngươi, thật đúng là quỷ kế đa đoan."

Tô Yên nghi hoặc

"Có ý gì?"

"Đầu tiên là phái ngươi tới sắc dụ Yêu Vương, ý đồ muốn làm Yêu Vương phân tâm, sau lại phái người tới tính toán nhân cơ hội này đánh cắp Yêu tộc chí bảo. Cái này còn chưa tính quỷ kế đa đoan?"

Tô Yên nghe xong, nói

"Ngươi suy nghĩ nhiều."

Nữ yêu khinh thường hừ một tiếng

"Ta có phải nghĩ nhiều hay không, cứ đến đó ngươi sẽ biết."

Mới vừa đi đến cửa Yêu Vương điện liền ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

Ở bên trong, ba nhân loại bị xiềng xích khóa lại tay chân.

Hai người trong đó cả người là máu, bị chém rớt đầu.

Chỉ còn duy nhất một người còn sống, nhưng cũng chỉ dư lại một hơi tàn.

Tô Yên dừng một chút, sau đó đi vào trong.

Lục ngồi ở phía trêи bảo toạ.

Mí mắt buông xuống, mặt vô biểu tình.

Nữ yêu bên cạnh Tô Yên quỳ một gối xuống đất, nói

"Yêu Vương điện hạ, người đã mang đến."

Lục nâng mắt lên, nói

"Lui ra"

"Vâng."

Nữ yêu nhanh chóng rời đi.

Bên cạnh ba nhân loại kia còn có hai yêu tộc đứng đó.

Là hai người Tô Yên đã gặp qua, Lâm Trường Dã cùng Lộ Khe.

Thân thể Lộ khe vẫn rất kém cỏi, cho dù là đứng yên ở đó cũng vẫn ho khan không ngừng.

Tô Yên mở miệng

"Ta không quen biết bọn họ."

Lâm Trường Dã cười ra tiếng

"Làm sao bây giờ? Người này nói là được Tô Yên cô nương sai sử a."

Tô Yên nghe vậy, cúi đầu đi xem người dở sống dở chết kia.

"Ngươi quen ta, hơn nữa còn biết ta tên là gì?"

Người nọ há mồm,

"A, a, a ····"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cả miệng đầy máu chảy ra ngoài.

Bên cạnh, Lâm Trường Dã dùng quạt xếp che lại miệng mũi.

"Đầu lưỡi không cẩn thận bị Yêu Vương điện hạ rút mất rồi, sợ là có tiếp tục hỏi hắn, hắn cũng nói không nên lời nha."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

Sau đó, đi lên phía bảo tọa Yêu Vương.

Cô vừa đi vừa nói

"Ta không phải một đám với bọn họ. Ta cũng không quen biết bọn họ."

Cô nói nghiêm túc.

Vừa mới tới gần, liền thấy rõ có máu theo ngón tay Lục nhỏ xuống dưới.

Hắn bị thương.

Thế cho nên Tô Yên đi càng nhanh chút, thực mau liền đi tới trước mặt hắn.

Cô mở miệng

"Chàng phải tin tưởng ta."

Vừa nói vừa lấy khăn tay trắng ra, lau máu trêи tay hắn.

Trêи mu bàn tay Lục có một vết thương kéo dài.

Cô dùng khăn tay ấn lên miệng vết thương kia.

Mím môi, rầu rĩ nói

"Chàng vì sao luôn bị thương?"