Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1789: Xin chào, boss lòng dạ hiểm độc 4




Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Giọng điệu lạnh lùng.

Tô Yên nghi hoặc

"Điều kiện gì?"

"Nhân loại các ngươi có câu, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo."

Cô cho mình nhiều kẹo như vậy, sao có thể cho không được.

Khẳng định là muốn nhờ vả cái gì đó.

Lúc sau, Tô Yên hỏi

"Cậu tên gì?"

Đứa trẻ vừa ăn kẹo vừa nhìn Tô Yên

"Lục"

Tô Yên không nghe rõ.

"Cái gì?"

Đứa trẻ thu tay về.

"Lục"

Sau đó bỏ đi không ngoái lại.

Hắn sao lại yếu đến nỗi đánh không lại một cái đồ ăn như vậy? Phải đi luyện công cho thật tốt mới được.

Một ngày nào đó, hắn bắt bọn chúng phải trả giá với những gì chúng đã làm.

Lục.

Tô Yên nghe tên này có chút quen quen.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, tên này, chị đã từng nói."

Tô Yên nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.

À, đúng rồi.

Nhưng lúc ấy cô không biết Lục là một cái tên.

Ngẫm lại... nguyên thân sợ hãi với cái tên này.

Là sợ hắn?

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, chị đối xử với hắn rất khác thường. Ký chủ cảm thấy hắn là Quân Vực đại nhân sao?"

Tô Yên

"Không phải là cảm giác mà đây chính là hắn."

Tiểu Hoa nhỏ giọng

"Vậy tại sao em không nhận được thông báo?"

Tô Yên cũng nghi hoặc

"Em hỏi ta?"

Tiểu Hoa xoắn xít ngượng ngùng,

"Em cũng không biết đây là chuyện gì. Chắc có liên quan đến nút không gian."

Tiểu Hoa cảm thấy mình đang dần hướng về con đường phế thống tử.

Trong lúc Tiểu Hoa đang tự kiểm điểm bản thân, bỗng nó thấy giấy thông báo nhập học trong vali sáng lên.

Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, ký chủ, giấy thông báo nhập học của chị có biến hóa."

Tô Yên cúi đầu mở vali lấy giấy thông báo nhập học ra.

Trêи đó có thêm dòng chữ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Chào mừng bạn đã bước vào cửa tu hành đầu tiên của học viện Moya. Nhiệm vụ khảo hạch: Sống ở đây một năm."

Tô Yên lật qua lật lại tờ giấy mấy lần, đọc kỹ lại.

Đây giống như là một cái máy thông báo nhiệm vụ, rất có thể sẽ xuất hiện một số điểm bất thường.

Chờ cô xem xong hết nội dung thì bên cạnh vang lên giọng nói

"Ai?! Ai khi dễ hài tử nhà ta??!"

Giọng nói thô bạo mang theo lửa giận.

Tô Yên cất giấy thông báo nhập học vào túi.

Nhìn người tới là một nam tử mặc áo vải thô, theo sau là tiếng phẫn nộ của nữ tử

"Đến cả hài tử cũng khi dễ, có còn là yêu không?"

Tiếp đó liền xuất hiện càng nhiều người, họ còn dẫn theo trẻ con tới.

Vừa đi vừa căm giận

"Thật không biết xấu hổ!"

Nhìn hai người đi đầu, lại nhìn đứa bé bên cạnh.

Ồ, đây chẳng phải hai đứa trẻ mà Tô Yên vừa mới dạy dỗ sao.

Hai đứa trẻ kia cậy có người lớn mà nói chuyện hùng hổ, chỉ ngón tay ngắn ngủn vào Tô Yên

"Phụ thân, chính là cái đồ ăn kia!!"

"Đúng đúng đúng, mẫu thân, chính là cái đồ ăn kia!! Mẫu thân đánh chết nàng! Con muốn ăn thịt nàng!!"

Hai đứa trẻ vừa nói xong, mấy đứa khác cũng sôi nổi theo.

Tức khắc, Tô Yên bị đám người bao vây lại.

Đầu tiên, cha của thằng nhóc gấu đen kia trêи dưới đánh giá

"Chính là ngươi?"

Xong rồi ngửi ngửi.

"Ngửi mùi có vẻ thơm hơn những đồ ăn khác rất nhiều. "