Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 158: Đại lão sắp hắc hóa (1)




Edit: Ư Ư

Khi Tô Yên tỉnh lại một lần nữa, phát hiện xung quanh ầm ĩ hỗn loạn.

Ồn ào huyên náo, còn có tiếng hét chói tai của phụ nữ, tiếng quát thô bạo của đàn ông, "Con mẹ nó đứng im! Không được nhúc nhích!!"

Ngồi xổm ở góc tường là mười mấy người con gái.

Trang điểm ăn mặc bại lộ yêu diễm.

Nhìn tư thế ngồi xổm bên góc tường, còn tưởng rằng là bị cảnh sát bắt lại.

Trên thực tế, lại là vô tội bị liên lụy.

Lại nghe thấy một giọng nói, "Đại ca, chúng ta cản thêm một chiếc, cái Maserati phía sau mới là chính chủ."

"Ông mày còn không nhìn ra chắc?!"

Tên đại ca kia tức giậm chân.

Vốn là nhiệm vụ thương nghiệp bí mật, kết quả trở thành ngăn một chiếc xe lại, bên trên chỉ có mười mấy người phụ nữ, vừa mở cửa đã thét chói tai suýt nữa làm gã điếc luôn.

"Đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao?"

"Cứ xử lý chuyện chính trước đã."

Nói xong, mười mấy tên du côn, đeo dép lê trên cổ toàn dây xích vàng, nhìn rất xã hội đen, vây quanh chiếc xe Maserati kia.

Tên đại ca kia cũng mở miệng, "Mở cửa, xuống xe."

Ngữ khí của gã không ngang ngược như lúc nãy, giọng nói yếu đi một chút, giống như đang kiêng kị chuyện gì đó.

Qua một lúc lâu, cửa chiếc xe Maserati kia, mới chậm rãi mở ra.

Một người đàn ông đi xuống từ trên xe.

Người đàn ông này ăn mặc đơn giản, áo sơ mi đen, quần dài màu đen, cổ tay áo được vén lên, mang theo không chút để ý.

Sắc trời tối đen, vậy nên không nhìn thấy bộ dáng của người đàn ông đó.

Chỉ thấy người đàn ông đó, bị mười mấy người vây quanh ở ven tường, tên đại ca kia lấy ra một phần hợp đồng, ẩn ẩn nghe được vài câu, "Quyền Từ, tôi biết người như ngài luôn xem thường đám lưu manh như bọn tôi, nhưng mà hôm nay vẫn thua ở trong tay bọn tôi, chỉ cần ngài ký vào bản hợp đồng này, chúng tôi sẽ để ngài đi."

Một hồi lâu, người tên Quyền Từ kia mới nhẹ nhàng cười một tiếng, giọng nói rất êm tai, lại làm người cảm thấy lạnh nhạt trào phúng.

Không biết là đang cười chuyện gì.

Tô Yên nhìn bên kia mấy lần, sau đó lại dời lực chú ý về phía mình.

Cô nhìn mình mặc một cái váy ngắn cũn, áo ba lỗ, cong eo một cái là hận không thể lộ mông.

Nhìn nhìn xuống là giày cao gót, hoa tai...

Tô Yên còn chưa phản ứng lại.

Lại nghe thấy Tiểu Hoa bỗng nhiên nói: "Oa, ký chủ ~~ ngài thật may mắn, vừa vào thế giới mới, đã gặp được nam chủ ai ~"

"Hả?"

Sau đó lại nghe thấy giọng nói hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang của Tiểu Hoa, "Ký chủ! Nam chủ cần ngài cứu vớt! Cố lên!"

"Nào, người nào?"

"Quyền Từ, chính là người đang bị vây quanh đó, oa oa oa, có một người móc dao ra rồi, ký chủ, làm sao bây giờ?

Nhất định phải cứu nam chủ, nếu không ký chủ sẽ không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần nha!"

Tô Yên bên này, ký ức còn chưa có, đã bị bắt đi cứu vớt nam chủ.

Kết quả là..., dưới ánh trăng, mười mấy người đang ở vây quanh Quyền Từ bắt anh ký hợp đồng.

Phía sau, một người con gái trang điểm yêu diễm bại lộ, đeo giày cao gót đứng cũng không đứng vững lên tiếng, "Dừng tay!"

Một tiếng này, không có chút khí thế nào.

Vừa mới bắt đầu, bọn họ còn tưởng rằng chính mình ảo giác.

Cho đến khi Tô Yên đi tới phía sau mấy người đó, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, một ranh con chưa dứt hơi sữa còn dám tới đây xen vào việc người khác.

Một tên lưu manh trong đó không kiên nhẫn, "Con bé này, cút đi, ở đây không có chuyện của..."

Còn chưa nói xong, rầm!

Tô Yên nhéo cằm tên lưu manh kia, răng rắc, lại một chân đá vào đầu gối, giây tiếp theo, tên lưu manh kia đã nằm ở một bên.