Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1211: Tô võng hồng thực sự quá câu nhân 23




Edit: Minh Anh

Beta: Tinh Niệm

"Ting" thang máy lên đến tầng mười bảy.

Tô Yên vừa đi ra, liền thấy được Tô Tiểu Hoa bị trói ở giữa không trung.

Mặt Tô Tiểu Hoa có chút sưng.

Ít nhất tròn hơn một vòng lớn so với trước, mặt đỏ bừng a đỏ bừng.

Trên má còn có dấu vết bàn tay.

Tô Tiểu Hoa dẩu miệng ủy ủy khuất khuất.

Hai mắt đều ngập nước

"Yên Yên!! Chị rốt cuộc đã tới rồi!!"

Giọng nói trẻ con mang theo vô tận ủy khuất.

Tô Yên nhìn đám khói đen trên người Tô Tiểu Hoa.

Không có đi chạm vào.

Chỉ là hỏi

"Giffy bắt em tới nơi này?"

Tô Tiểu Hoa dùng sức gật đầu

"Ân!!"

"Cô ta đâu?"

"Em không biết."

Nói xong, Tô Tiểu Hoa đong đưa thân thể

"Yên Yên, chị chẳng lẽ không muốn cứu em xuống sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không muốn."

Nói xong, Tô Yên đi vào bên trong.

Càng vào trong Tô Yên lại nghe được thanh âm đàn dương cầm.

Sau đó thấy được Tô Tiểu Mộng bị trói ở trên cột.

Lại đi tiếp vào trong, đến một cánh cửa lớn đang đóng chặt.

Tô Yên đẩy ra.

Trước mắt là một ban công rộng.

Còn có Tô Cổ sắc mặt tái nhợt bị trói ở trên dương cầm.

Giffy đánh đàn đến vui vẻ.

Cô ta lên tiếng

"Tới rồi sao, Chủ Thần đại nhân."

Tô Yên không nói lời nào.

Cô ngẩng đầu nhìn sắc trời âm trầm đen như mực.

Sau đó chậm rãi lên tiếng

"Ngươi cố ý bắt tất cả bọn họ để tìm ta tới là vì cái gì?"

Giffy cười

"Chủ Thần đại nhân đang nói cái gì a, ta có thể vì cái gì? Ngài là thủ lĩnh Chủ Thần của chúng ta, lời ngài nói đó chính là thánh chỉ. Ngài xem, ta có thể làm cái gì a."

Giffy nói chuyện tiếu lí tàng đao, âm dương quái khí.

Tô Yên chớp chớp mắt, ra tiếng

"Ngươi có liên hệ cùng người Minh giới."

Giffy mày nhíu lại

"Chủ Thần đại nhân đang nói cái gì?"

Tô Yên thực nghiêm túc

"Ngươi đầu tiên là hại ta, phát hiện ta không chết, liền muốn dùng ba người bọn họ bắt ta thúc thủ chịu trói."

Cô dừng một chút

"Dĩ hạ phạm thượng, ngươi nên bị tước bỏ thân phận Chủ Thần, nhốt vào luân hồi đạo."

Giffy cười lạnh

"A, phải không?"

Ả có vẻ không chút nào để ý.

Tô Yên nhìn Tô Cổ.

Lại lần nữa nhìn về phía Giffy, nói

"Vốn dĩ đây là hình phạt."

"Sao nào? Hiện tại không muốn xử trí ta như vậy?"

Giffy cười, dò hỏi.

Tô Yên nghiêm túc nói

"Ngươi dung hợp với Người Bất Tử, hơn nữa cấu kết cùng người Minh giới, ý đồ ăn trộm đồ vật của Cửu Trọng Thiên."

Nói xong, Tô Yên dừng một chút

"Ngươi không thể nhập luân hồi đạo, chỉ có thể chết ở nơi này."

Bởi vì cổ họng đau, nàng nói rất chậm, rất nghiêm túc.

Nói xong lời này, tươi cười trên mặt Giffy lập tức cứng lại.

"Sao ngươi biết?"

"Ta biết cái gì?"

Tô Yên nghi hoặc.

Giffy

"Ngươi!!!"

Nháy mắt, tròng mắt Giffy liền biến thành màu than chì.

Nhìn qua thực dọa người.

Giffy cười lạnh

"Ta chết không quan trọng, trước khi chết ta cũng muốn kéo ngươi xuống địa ngục. Chủ Thần đại nhân."

Vừa nói, giây tiếp theo hai người liền chiến đấu với nhau.

Nói thật, Tô Yên không có sát tâm với Giffy.

Cô không quá thích chú ý nhiều tới đám thủ hạ bại tướng còn chưa từ bỏ ý định này.

Đã từng bại dưới tay cô.

Vô luận lăn lộn như thế nào, kết cục đều sẽ không có biến hóa.

Hà tất phải làm thêm mấy chuyện vô nghĩa này?

Tô Yên không hiểu lắm.

Nhưng Giffy lại nổi lên sát khí với Tô Yên, cực kỳ mãnh liệt.

Một bộ dáng không phải ngươi chết chính là ta mất mạng.

Nhất định phải giết chết Tô Yên ở chỗ này.

Chiến đấu mở ra.

Nếu chỉ bằng thủ pháp kỹ xảo, hai người không phân cao thấp.

Phanh!

Hai người tách ra.

____

Ngày mai full vị diện ó... La la la~~~