Nam Chính Xuất Sắc Nhất

Chương 58: Nội gián




Editor: demcodon

Tiến vào giữa tháng 10, truyền thông Bác Á và đài truyền hình địa phương hợp tác đẩy ra chương trình tìm kiếm tài năng <Dream Star nước Hoa> chính thức tiến vào vòng chung kết cuộc thi.

Sau khi kết thúc vòng loại 6 vào 5. Ngay sau đó chính là 5 vào 3 đến vòng chung kết tranh đoạt thứ hạng.

Hạ Bình tự mình chọn lựa 5 người mới, còn được hai người Tô Hoạch và Triệu Hâm thông qua vòng thi trước đó ở lại cho đến bây giờ. Hơn nữa làm thí sinh nổi tiếng vô cùng có khả năng thuận lợi tiến thẳng vào top 3.

Dư Địch là trợ lý kiêm cậu em vợ của Hạ Bình đưa các số liệu bình chọn mới nhất trên trang chủ chương trình cho Hạ Bình: "Gần đây Tô Hoạch được hoan nghênh vẫn giữ vị trí đầu tiên vững vàng, dựa theo trạng thái này lấy được vị trí quán quân hẳn là hoàn toàn không có vấn đề."

Trong giọng nói của y lộ ra kiêu ngạo và vui sướng. Chung quy sau khi mấy người mới này tiến vào Bác Á phần lớn đều giao cho y quản lý. Bây giờ có thể lấy được thành tích như vậy cũng có thể chứng minh năng lực của chính y.

Hạ Bình gật đầu, cũng tỏ vẻ vừa lòng: một khi bị gã nhìn trún, chỉ đợi cuộc thi kết thúc thì một bước lên trời, cũng không tính cô phụ bọn họ bồi dưỡng tài năng.

Nhưng chờ gã mở máy tính bảng thấy được số liệu của Triệu Hâm chân mày lập tức nhăn lại: "Tại sao Triệu Hâm rớt xuống hạng 4?"

Dư Địch nghe Hạ Bình hỏi câu này chỉ có thể giải thích nói: "Ban đầu Lê Nặc ở hạng 4, cố gắng đuổi theo Triệu Hâm, cắn thật chặt. Buổi tối hôm trước là vòng loại 6 vào 5, Triệu Hâm phạm phải sai lầm quá nghiêm trọng. Cho nên..."

Y không nói hết nhưng Hạ Bình đã hiểu rõ. Chính là bởi vì Triệu Hâm phạm phải sai lầm nghiêm trọng, cuối cùng lại còn loại một thí sinh nổi tiếng khác. Cho nên làm ch khán giả bắn ngược.

Mặc dù vì cường điệu công bằng, công chính, công khai, cuộc thi Dream Star từ top 10 đã bắt đầu hình thức trực tiếp. Nhưng chuyện Triệu Hâm tăng hạng vẫn làm cho một số người lại bắt đầu nghi ngờ cuộc thi Dream Star có tấm màn đen. Lượt bình chọn Triệu Hâm cũng lập tức giảm trên diện rộng.

"Đến lúc mấu chốt như bây giờ còn xảy ra loại vấn đề này. Chỉ chút tố chất tâm lý này tương lai làm sao dám ra tay giúp cậu ấy?"

Dư Địch thấy Hạ Bình nổi giận không dám nói chuyện giúp Triệu Hâm. Nhưng y cũng biết Hạ Bình chỉ là tức giận nói lẫy mà thôi.

Chung quy điều kiện và thực lực bản thân Triệu Hâm đều rất tốt. Bằng không cũng sẽ không ở lại với Tô Hoạch đến cuối cùng được.

Nếu Triệu Hâm và Tô Hoạch có thể thuận lợi tiến vào top 3. Thậm chí giành được quán quân và á quân sẽ vì Hạ Bình xây dựng một nhóm nam mới có trụ cột tốt nhất.

Cho nên mặc dù Hạ Bình tức giận, nhưng vẫn muốn bảo đảm Triệu Hâm có thể giữ tốt trạng thái hoàn thành vòng thi kế tiếp.

"Nhanh tìm một cơ hội nói chuyện với cậu ấy, kêu cậu ấy nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tính. Vòng thi đấu sau không cho lại xảy ra sự cố gì." Hạ Bình dặn dò Dư Địch: "Cuối tuần chính là tranh top 3!"

Ở trong chương trình tuyển chọn, vòng chọn ra top 3 được chú ý cao nhất, đừng nhìn hạng 3 và hạng 4 chỉ chênh lệch một người. Nhưng mà cơ hội bọn họ đạt được chính là chênh lệch rất nhiều.

Top 3 Dream Star sẽ trực tiếp ký hợp đồng với Bác Á, hơn nữa sau khi kết thúc cuộc thi lập tức tổ chức chuyến lưu diễn toàn quốc.

Mặc dù mấy thí sinh vào top 20 của Dream Star đều sẽ tham gia chuyến lưu diễn. Nhưng người ngoài top 3 căn bản không có cơ hội một mình biểu hiện, chỉ có thể chia 3-5 người thành một nhóm hát chung một bài, biểu diễn thành nhóm lớn nhỏ.

Mặc dù trong lịch sử cũng từng xuất hiện qua một vài ca sĩ không được nổi tiếng sau đó trở mình, thậm chí thành tích còn tốt hơp top 3. Nhưng loại tình huống này chung quy hiếm thấy, phần lớn vẫn là top 3 phát triển vượt trội hơn mấy thí sinh xếp hạng sau đó.

Cũng chính bởi vì vậy Hạ Bình mới hy vọng trên tay mình có thể có hai tấm "Vương bài" có thể phát huy tác dụng.

Dư Địch hiểu rõ ý của Hạ Bình, lập tức tỏ vẻ sẽ tìm cơ hội nói chuyện với Triệu Hâm, cũng sẽ kêu Tô Hoạch tâm sự với Triệu Hâm một chút.

"Tô Hoạch không tệ, đội trưởng này chọn không tệ." Hạ Bình nhắc tới Tô Hoạch tâm tình tốt hơn rất nhiều.

Lúc trước chọn Tô Hoạch vào Bác Á kỳ thật cũng có chút chuyện. Ngay từ đầu hắn biểu hiện tuy xuất chúng, nhưng cũng tính tốt nhất.

Nhưng dần dần chỗ tốt của hắn biểu hiện ra ngoài: biết tính toán, rất thông minh, giỏi về mặt giao tiếp với người khác, rất có lực tương tác.

Người như vậy có lẽ không có loại cá tính dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác như vậy. Nhưng thắng ở hai chữ "ổn định", thích hợp trở thành đội trưởng một nhóm nhất.

Vì để cho Tô Hoạch càng nhanh đặt chân ở trong nhóm, cũng trở thành "người đáng tin cậy" vì những người khác Hạ Bình cũng nhọc lòng.

Nhưng sự thật chứng minh những cố gắng đó không có uổng phí. Tô Hoạch làm rất tốt, thậm chí còn tốt hơn sự tưởng tượng của Hạ Bình.

Không chỉ là Triệu Hâm chung nhóm với hắn rất tin tưởng hắn. Thậm chí ngay cả ba người luyện tập sinh vào Bác Á sớm hơn hai người bọn họ cũng dần dần quay chung quanh bên cạnh Tô Hoạch, lấy hắn làm chủ sai đâu đánh đó.

Bình thường Dư Địch phụ trách phải liên lạc với bọn họ, còn phải lo liệu nhiều thứ. Bây giờ chỉ cần liên lạc với một mình Tô Hoạch, hắn có thể thông báo và sắp xếp ổn thỏa cho những người khác. Thỉnh thoảng còn có thể giúp Hạ Bình và Dư Địch nghĩ chút chuyện chi tiết.

Quả thật là "lương thực cần thiết" ở nhà làm công!

Mặc dù có làm người bận tâm nhưng cũng có làm người yên tâm. Ít nhất vị trí quán quân chắc chắn ở trong tay hắn. Tương lai làm gì không có vận may?

Lúc bọn họ đang muốn tiếp tục thương lượng công việc thì Hạ Bình đột nhiên nhận được điện thoại từ văn phòng chủ tịch.

"Anh, làm sao vậy?" Dư Địch thấy Hạ Bình nghe điện thoại xong sắc mặt trở nên âm trầm hơn lúc nói đến Triệu Hâm, không khỏi suy đoán có phải xảy ra chuyện gì khó giải quyết hay không.

Hạ Bình cầm chặt điện thoại im lặng một hồi, dường như đang tự hỏi cái gì sau đó nói: "Là Ngụy Bác kêu anh đi gặp cậu ấy, nói nghệ sĩ trên tay anh xảy ra vấn đề."

"Xảy ra vấn đề? Là ai?" Dư Địch nghe vậy não lập tức hoạt động nhớ lại một lần chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này. Nhưng y không nhớ được trong nhóm nghệ sĩ có ai chọc xảy ra chuyện nghiêm trọng đến mức có thể làm cho ông chủ gọi điện thoại đến đây kêu người.

"Chưa nói là ai, chỉ kêu anh đi lên gặp trước." Hạ Bình chán ghét nhất chính là Ngụy Bác dùng loại thái độ lãnh đạo này. Trước kia lúc gã là người đại diện bình thường bị ông chủ trẻ tuổi này áp chế cũng phải nhịn. Bây giờ dựa vào địa vị và mạng lưới của gã, nhưng không nghĩ lại chịu ức hiếp này.

Gần đây đội ngũ quan hệ xã hội của công ty vì Lục Dương trên tay Vương Hữu Lan bị bùng nổ gièm pha bận rộn đến mức sứt đầu mẻ trán, tâm tình Hạ Bình kỳ thật cũng không tệ.

Gã nhìn "cục cưng" của Ngụy Bác và Vương Hữu Lan gặp hạn lớn té ngã thì nói không ra lời sung sướng. Mặc dù hai ngày nay mắt thấy có thể làm sáng tỏ. Nhưng dựa vào kinh nghiệm của Hạ Bình nói cho gã biết Ngụy Bác khẳng định sẽ tốn một số tiền lớn vì chuyện này.

Mặc kệ như thế nào có thể nhìn thấy Ngụy Bác ăn mệt cũng là việc làm cho tâm tình vui sướng. Nhưng Hạ Bình ít nhiều cũng hơi tiếc nuối.

Tiếc nuối không thể đưa việc "lăng xê" tốt như vậy kéo vào chương trình. Bằng không bây giờ vừa lúc có thể thừa dịp Lục Dương tuôn ra gièm pha làm cho cậu bị loại trừ, như vậy có thể xào nhiệt độ cho chương trình. Mà sẽ thu hút thêm nhiều sự chú ý cho chương trình, chẳng khác nào thu hút nhiều sự chú ý cho Tô Hoạch và Triệu Hâm.

Mặc dù không thể hiểu suy nghĩ của Ngụy Bác. Nhưng, ông chủ dù sao cũng là ông chủ, cũng không thể hoàn toàn mặc kệ. Huống chi đối phương còn nói là nghệ sĩ của Hạ Bình xảy ra vấn đề, điều này làm cho gã càng nghi ngờ.

Vì thế Hạ Bình đứng dậy, chỉnh lại cổ tay áo và vạt áo của mình một chút nói với Dư Địch: "Anh đi lên trước đây, em nhanh chóng làm mấy việc chúng ta vừa nhắc tới đi."

"Được, bây giờ em đi liên lạc với Triệu Hâm đây." Dư Địch gật đầu nói.

* * *
"Ngồi đi!" Ngụy Bác nói với Hạ Bình vừa vào cửa: "Gần đây rất bận phải không, cuộc thi Dream Star cũng sắp kết thúc rồi."

Hạ Bình nhìn thấy Ngụy Bác tươi cười trong lòng sinh cảnh giác: "Chủ yếu là bên ông Lý bận rộn, chúng tôi chỉ là trợ giúp, hy vọng chương trình có thể hoàn thành hoàn mỹ."

Hạ Bình biết mình còn hai quân "đại tướng" ở lại trên cuộc thi nên không có khả năng không âm thầm tới lui hộ tống hai người.

Ngụy Bác không quá tin tưởng cách nói "trợ giúp". Nhưng hắn tìm Hạ Bình đến cũng không phải trò chuyện với gã Dream Star thành công như thế nào và hiệu quả tốt ra sao.

"Gần đây <Mật thám giới giải trí> đưa tin giả về Lục Dương, không biết anh có nghe nói hay không?" Ngụy Bác giống như vô tình hỏi đến.

Làm một người đại diện có thực lực, đối với trạng thái của giới giải trí phải chú ý mọi lúc. Hạ Bình đương nhiên không có khả năng chưa nghe nói qua.

Cho nên biết rõ Ngụy Bác là biết rõ còn cố hỏi, Hạ Bình vẫn trả lời: "Nghe nói, trước đó ầm ĩ rất dữ dội. Nhưng đội ngũ quan hệ xã hội của công ty rất giỏi, nghe nói hiện tại dường như đã dừng lại."

Gã chỉ nhắc tới công lao của đội ngũ quan hệ xã hội, lại chưa nói tin tưởng Lục Dương. Ý ngoài lời chính là đang nói những cái gọi là "đưa tin giả" ở trong lòng gã có lẽ cũng không phải hoàn toàn "giả".

Trên thực tế, trải qua lần trước bị Ngụy Bác phản đối. Sau khi Lục Dương cũng thành công lấy được vai gã tranh thủ cho Vệ Hà Tịch. Hạ Bình đã suy đoán tên mật thám nói "phú bà" rất có khả năng chính là Ngụy Bác, hoặc là người Ngụy Bác biết.

Hạ Bình thừa nhận điều kiện bên ngoài của Lục Dương rất xuất sắc, mấy tác phẩm nhỏ biểu hiện cũng rất thu hút mắt nhìn.

Nhưng loại trình độ "được cưng chiều" này quả thật làm cho người hoài nghi Lục Dương có phải có hậu trường gì "đặc biệt" hay không.

Lục Dương nếu thật sự là con nhà giàu, vậy không có đạo lý không để lại bất luận manh mối gì "khoe giàu". Cho nên Hạ Bình cảm giác cách nói "phú nhị đại" ngược lại không có đứng vững bằng "bị bao nuôi".

Mà lộ ra tai tiếng với nữ minh tinh, là nam nghệ sĩ ở bên ngoà đều khẳng định sẽ ngầm trải qua chuyện này. Căn bản không cần ngạc nhiên.

Về phần cướp công việc gì đó quả thực là thái độ bình thường trong nghề, càng chẳng có gì lạ. Chẳng qua bình thường sẽ không bắt được lôi lên mặt bàn

Cho nên những tin tức khác của Lục Dương, Hạ Bình cũng không cảm thấy có bao nhiêu giá trị phải miệt mài theo đuổi. Cho nên căn bản không có chú ý nhiều, cũng không để ý đến thật giả.

"Anh đã nghe nói qua thì tốt." Ngụy Bác vốn dĩ là cười lại đột nhiên trở nên bắt đầu nghiêm túc: "Hôm nay gọi anh đến đây chính là muốn nói chuyện này."

Hạ Bình nghe vậy trong lòng có dự cảm không tốt. Nhưng bởi vì nắm được tin tức quá ít cũng không thể có suy đoán hoàn chỉnh.

"Ngài không phải nói nghệ sĩ của tôi xảy ra vấn đề sao? Tại sao lại nói đến Lục Dương?" Hạ Bình cẩn thận thử: "Nếu tôi không có tính sai thì Lục Dương chính là nghệ sĩ của Vương Hữu Lan mà."

Ngụy Bác liếc mắt nhìn Hạ Bình tiếp tục nói: "Đúng vậy, Vương Hữu Lan là người đại diện của Lục Dương. Cho nên mấy ngày nay cậu ấy rất bận. Chung quy Lục Dương bị phỉ báng thì người đại diện cần thiết hợp tác với đội ngũ quan hệ xã hội loại bỏ lời đồn đãi tổn thương Lục Dương."

Hạ Bình cười mỉa trong lòng: vừa là phỉ báng vừa là tổn thương, xem ra Lục Dương này thật sự được ông chủ "cưng chiều" nhỉ!

Nhưng vậy thì thế nào, trên đời này không có tường nào không gió lùa. Quan hệ của bọn họ một ngày nào đó sẽ để lại dấu vết bị người khác phát hiện. Chờ khi đó sáng tỏ chính là đả kích trí mạng với Lục Dương.

Nhưng Hạ Bình suy đoán lúc đó là Ngụy Bác hoặc là Ngụy Bác biết vị kim chủ kia cũng đã chơi đủ. Mà loại nhân vật nhỏ như Lục Dương bọn họ cũng sẽ không để ý.

Lúc Hạ Bình đang suy nghĩ có nên thừa dịp gần đây "gió thổi loạn" làm chút gì hay không, để cho loại chuyện này "sáng tỏ" trước thì Ngụy Bác lại mở miệng nói: "Nghệ sĩ của ai thì người đó phụ trách. Cho nên nghệ sĩ của anh phạm lỗi lớn cũng phải do anh đến chùi đít cho cậu ấy."

Hạ Bình nghe ra giọng điệu Ngụy Bác không đùa giỡn giống như bình thường mà ngược lại rất  nghiêm túc, khác với phong cách bình thường của hắn một trời một vực. Vì thế cũng rút lại lòng muốn thử mà trực tiếp hỏi: "Tôi không hiểu rõ ý của ông chủ ngài. Rốt cuộc là nghệ sĩ nào trên tay tôi phạm lỗi, phạm vào lỗi gì, còn xin ngài trực tiếp nói cho tôi biết."

"Tự anh xem đi." Ngụy Bác ném một phần tư liệu đến trước mặt Hạ Bình.

Hạ Bình mở cặp văn kiện ra nhanh chóng xem một chút. Chờ nhìn thấy một cái tên và hình camera giám sát chụp được thì gã nheo lại đôi mắt.

Thì ra Ngụy Bác nói phạm lỗi chính là chỉ cái này!