Editor: demcodon
"Người đại diện của Chu Y có ám chỉ với anh chuyện lần trước bọn họ cũng rất bất đắc dĩ." Vương Hữu Lan nói với Lục Dương: "Lúc này mang theo hợp đồng đến cũng là biểu đạt thành ý của bọn họ."
"Lần này yêu cầu quay chính là MV ca khúc chủ đề album, so với ca khúc đơn ca tự nhiên càng quan trọng hơn. Về sau chính bọn họ tuyên truyền cũng sẽ càng coi trọng hơi." Nói cách khác, liên quan đến diễn viên đóng trong MV biểu diễn cũng càng dễ dàng lộ mặt trước mặt fan.
Lục Dương biết người đại diện nếu cảm thấy công việc này không được thì sẽ không gọi điện thoại cho cậu.
Trên thực tế, chính cậu cũng cảm thấy quay MV cũng là một loại công việc diễn kịch, đáy lòng cũng nguyện ý.
"Bên em không có vấn đề." Lục Dương cho Vương Hữu Lan câu trả lời thuyết phục, kêu y có thể tiếp tục bàn chi tiết với đối phương: "Có anh Vương sắp xếp là được."
Vương Hữu Lan cũng đoán được Lục Dương nguyện ý nhận công việc này vui vẻ nói: "Ừh, vậy cứ quyết định như vậy. Hôm nay anh sẽ cho đối phương câu trả lời thuyết phục. Ngày mai hẹn bọn họ đến chính thức ký hợp đồng. Sau khi em đi đăng ký xong thì đến Bác Á."
Nếu hai bên đạt thành bước đầu chung nhận thức, vậy phải rèn sắt nhân lúc còn nóng. Miễn cho lại giống như lần trước xuất hiện "vật chướng ngại", vịt nấu chín cũng bay.
Lục Dương buông điện thoại nói với Tông Chính Hải: "Là anh Vương, anh ấy giúp em tìm công việc quay một MV, chính là Chu Y lần trước chụp ảnh tạp chí với em, là ca sĩ giải trí Trúc Tinh."
Lúc Tông Chính Hải nhìn ảnh chụp thì lực chú ý đều ở trên người Lục Dương, đối với Chu Y chụp chung khung hình với Lục Dương không có quá nhiều ấn tượng, chỉ nhớ rõ hình như khí chất không tệ.
Tông Chính Hải nghe cậu nói là nghệ sĩ giải trí Trúc Tinh thì hơi nhíu mày. Nhưng nhìn dáng vẻ Lục Dương dường nhu rất vui vẻ, cũng không dự định nói chuyện gì ảnh hưởng đến tâm tình cậu.
"Quan hệ giữa Bác Á và Trúc Tinh có tốt hay không?" Hắn hỏi Lục Dương.
"Quan hệ?" Lục Dương bị hỏi sửng sốt: "Hẳn là... hẳn là tàm tạm."
Trên thực tế, khác với công ty điện ảnh Nhạc Đô chuyên chọn diễn viên, Bác Á và Trúc Tinh đều đi con đường "tát lưới rộng", "loại hình toàn năng".
Nghệ sĩ hai công ty này bao gồm: diễn viên, ca sĩ, người mẫu và MC, chỉ cần có giá trị khai quật và bồi dưỡng. Bác Á và Trúc Tinh đều nguyện ý đưa về dưới trướng.
Thị trường nước Hoa rất lớn, tài nguyên cực kỳ phong phú. Đây cũng là tại sao người nước ngoài đầu tư cũng ngắm chuẩn vào thị trường nước Hoa, càng ngày càng coi trọng khán giả và người tiêu thụ nước Hoa.
Từ trình độ nào đó miếng bánh lớn này cũng đủ lớn cho mọi người cùng ăn. Nhưng ăn được nhiều hay ít, ăn ngon hay không thì phải xem bản lãnh của mọi người, mỗi người tự hiện thần thông.
Cho nên, nếu nói hai công ty vui vẻ thuận hòa đó cũng là lừa mình dối người. Chung quy tồn tại quan hệ cạnh tranh, ông chủ một người họ Ngụy, một người họ Trương, thật là không phải người một nhà.
Lục Dương đại khái hiểu ý Tông Chính Hải hỏi vấn đề này. Hai bên công ty nếu tồn tại quan hệ cạnh tranh, như vậy hai bên kết giao tất nhiên sẽ chịu ảnh hưởng.
Cứ ví dụ như: nếu tương lai Lục Dương và Chu Y có quan hệ cá nhân, mà Giang Kha lại cướp công việc của Lục Dương. Chu Y nên đối xử như thế nào?
Là đứng ở góc độ bạn bè bất bình cho Lục Dương, hay là đứng ở góc độ chung công ty trầm trồ khen ngợi Giang Kha?
Hoàn cảnh xấu hổ như vậy đặt ở trên người Lục Dương cũng giống nhau.
Phân tích như vậy cũng không phải nói tình bạn trong giới nghệ sĩ là thành lập ở trên các loại hiệu quả và tư duy lợi ích. Mà là nói, có đôi khi trở thành bạn bè cũng phải chú ý thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
Nếu đã trải qua đủ loại cuối cùng vẫn thành lập tình bạn như cũ. Vậy thì rất có duyên phận, cũng rất đáng giá quý trọng.
Nghĩ đến đây, Lục Dương không khỏi nhớ tới Đàm Cánh Xuyên và Dương Tư còn ở trong đoàn phim <Truy đuổi>. Cậu mới tham gia bộ phim truyền hình đầu tiên đã có thể gặp được tiền bối và bạn bè tố như vậy. Cậu rất may mắn!
Nhưng đối với Chu Y, trong lòng Lục Dương vẫn có điều chờ mong. Cậu không muốn bởi vì khác công ty mà một người có khả năng trở thành bạn bè từ chối ngoài cửa.
Tóm lại trước tiên phải hoàn thành công việc hợp tác, còn chuyện khác cứ thuận theo tự nhiên là được.
Bên này, Tông Chính Hải nhìn thấy Lục Dương trả lời vấn đề của mình thì bắt đầu cầm dây dắt của Hắc Hắc đi. Hiển nhiên không dự định tiếp tục đề tài này, cho nên cũng không bàn lại chuyện này.
Lục Dương làm bạn với Đàm Cánh Xuyên có phòng làm việc độc lập và Dương Tư của công ty điện ảnh Nhạc Đô, Tông Chính Hải đều không có quá nhiều ý kiến (mới là lạ).
Nhưng hiện tại Lục Dương liên quan với nghệ sĩ Trúc Tinh hắn vẫn quyết định tìm người điều tra Chu Y này một chút.
Chung quy, ở trong giới của hắn có một số tin đồn không tốt lắm về Trúc Tinh.
* * *
Đại khái là hai bên đều sợ đêm dài lắm mộng. Sáng ngày hôm sau Vương Hữu Lan gọi điện thoại cho Lục Dương thì quyết định chuyện này.
Thời gian Chu Y quay MV album định ở ngày kia giữa tuần tháng 9, vừa lúc là cuối tuần. Lục Dương cũng không cần xin nghỉ phép.
Chờ người đại diện của Giang Kha là Hoàng Vĩ biết tin tức thì người đại diện của Chu Y là Thạch Lợi đã sắp xếp cảnh quay đều thỏa đáng.
"Trước đó không phải nghe cậu nói album của Chu Y còn một chút chi tiết chưa quyết định xong, chưa quay MV nhanh như vậy à?" Hoàng Vĩ ở trong công ty nhìn thấy Thạch Lợi, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi.
Thạch Lợi nhìn thấy Từ Mạn bên cạnh Hoàng Vĩ tránh vấn đề của y nói: "Nghe nói Từ Mạn sắp lên màn ảnh lớn, chúc mừng, chúc mừng!"
Đối với một nữ diễn viên ra mắt 10 năm còn vòng quanh trong phim truyền hình mà nói, tham gia điện ảnh giá trị con người tự nhiên cũng khác.
Từ Mạn không biết đối phương chúc mừng là thật lòng hay là nghe được tiếng gió gì. Cho nên không có mở miệng, ngược lại nhìn về phía người đại diện của mình.
Hoàng Vĩ cũng rất để tâm đến việc này. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn tạm thời quên chuyện MV của Chu Y, ngược lại tâm sự với gã vài câu.
Chờ trở lại địa bàn của mình y mới ý thức được đối phương đây là đang dời lực chú ý của mình đi.
"Thạch Lợi có phải biết cái gì hay không mới đột nhiên nhắc tới chuyện đóng điện ảnh với tôi?" Trở lại văn phòng Hoàng Vĩ, Từ Mạn nhanh chóng hỏi ý kiến người đại diện của mình.
"Nào nhanh như vậy?!" Hoàng Vĩ ném văn kiện lên trên bàn: "Cô ở công ty khiêm tốn một chút, vào đoàn phim cũng vậy, đừng chọc phiền phức cho mình!"
Từ Mạn nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, chung quy không phải là chuyện gì đáng giá khoe ra, có thể bí ẩn một ít tự nhiên tốt nhất.
Cô nghĩ đến cuộc đối thoại giữa hai người đại diện nói: "Hai người vừa nói album của Chu Y là gì?"
"Album của Chu Y muốn quay MV ca khúc chủ đề, tôi vốn muốn cho Giang Kha nhận công việc này. Kết quả Thạch Lợi giữ yên lặng chạy đi tìm nghệ sĩ Bác Á." Nhắc tới chuyện này Hoàng Vĩ lại nổi giận lần nữa.
Từ Mạn cũng cảm thấy rất kỳ quái: "Công ty mình nhiều anh em chung nghề như vậy mà không cần lại chạy tới Bác Á tìm ai?"
"Cho nên nói cậu ấy có bệnh!" Hoàng Vĩ ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng kỳ thật hiểu rõ tại sao đối phương làm như vậy.
Trước đó Thạch Lợi muốn tìm Lục Dương đến đóng MV ca khúc đơn ca của Chu Y. Một mặt là vẻ bề ngoài của Lục Dương xuất chúng, rất dễ dàng hấp dẫn lực chú ý của khán giả và fan. Một mặt cũng là bởi vì Lục Dương và Chu Y vừa hợp tác chụp tạp chí, chờ tạp chí xuất bản có thể xào chút tin tức.
Dựa trên hai điểm này thì Giang Kha hoàn toàn không có ưu thế như Lục Dương.
Hơn nữa lúc ấy mặc dù Lục Dương chỉ quay một tác phẩm quảng cao nho nhỏ lộ mặt cũng đã trước sau được mấy minh tinh tai to mặt lớn "thêm vào", có không ít "cơm bụi".
Sau này Hoàng Vĩ giúp Giang Kha giành được công việc này nhưng lại không có mang được hiệu quả lý tưởng. Cho nên Thạch Lợi phỏng chừng đã sớm nghẹn một bụng oán khí.
Hiện tại Thạch Lợi lén lút bàn bạc ổn thỏa chuyện này, ngay cả hợp đồng cũng đã ký xong. Chính là không muốn giẫm lên vết xe đổ, lại làm cho Hoàng Vĩ có cơ hội tìm cấp trên.
Hoàng Vĩ vừa nghĩ đến đối phương ẩn ẩn dáng vẻ đắc ý thì trong lòng nổi lên ngọn lửa.
Trước đó y còn khuyên Giang Kha đừng hành động theo cảm tính. Bây giờ mình cũng không khỏi ác độc mà nghĩ: chờ album Hương bánh bao trên tay cậu hỏng việc thì hối hận cũng đã trễ! Khi đó Giang Kha đã sớm sáng chế một mảnh trời đất, cũng không để ý loại ca sĩ nhỏ vẫn chưa hot này.
Từ Mạn thấy người đại diện nhà mình dường như tức giận trấn an nói: "Hiện tại kinh tế thị trường đĩa nhạc ngừng lại. Chu Y kia dù có tài hoa cũng vô dụng, trong giới ca hát có rất nhiều fan tiền bối chiếm chặt chẽ. Cậu ấy ngoài dựa vào khuôn mặt, dựa vào tuổi trẻ còn có khả năng làm gì."
Cô suy nghĩ cười sửa đúng cách nói của mình: "Tôi nói nhầm, cậu ấy cũng chính là tuổi trẻ không có mặt."
Chu Y mặc dù diện mạo thanh tú. Nhưng so với trai xinh gái đẹp như mây trong giới giải trí quả thật không tính là xuất chúng.
Hoàng Vĩ nghe Từ Mạn nói quả nhiên trời trong biến thành nhiều mây. Nhưng y vẫn dặn dò cô: "Việc này trước tiên đừng nói với Giang Kha, miễn cho cậu ấy lại chạy tới chỗ tôi ầm ĩ. Tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy về phát ngôn hai cái quảng cáo, rất nhanh cậu ấy sẽ quên phá chuyện này."
"Anh chỉ biết tìm việc cho Giang Kha. Tại sao không thấy anh cho tôi hai cái?" Từ Mạn hơi ghen tỵ nói.
"Tương lai giá trị con người cô khác, loại quảng cáo nhỏ này bàn làm gì." Hoàng Vĩ cười nói: "Chờ cô đóng xong bộ điện ảnh này, giá trị con người cũng tăng, nhãn hiệu lớn tự nhiên chủ động tìm đến!"
Từ Mạn ngẫm lại cũng là đạo lý này, cũng không lại ghen tỵ vì "người một nhà".
* * *
Tự lần trước hợp tác chụp trang trong tạp chí, sau đó lại bỏ lỡ cơ hội hợp tác một lần. Chờ lúc chính thức quay MV ca khúc chủ đề thì Lục Dương đã hơn một tháng chưa gặp Chu Y.
Vì muốn hoàn thành tốt công việc này, Lục Dương không chỉ trước tiên nghiên cứu kịch bản còn tìm MV ca khúc trước đó của Chu Y xem tới xem lui, muốn tìm một chút phong cách đặc điểm của những MV này.
Album chủ đề đầu tiên cùng tên của Chu Y là nhạc chậm, album thứ hai có phong cách kéo dài từ album đầu tiên, cũng chiếm đa số là ca khúc trữ tình.
Bởi vì liên quan đến ba mẹ nên Chu Y từ nhỏ đã luyện tập thanh nhạc, cảm nhạc xuất chúng. Cho nên đi theo con đường tự sáng tác tự hát. Tất cả ca khúc trong album đều do y phổ nhạc, còn có một phần lời đều tự Chu Y viết.
Giọng y sạch sẽ, trong vững vàng mang theo tính chất ấm áp đặc biệt. Có đôi khi lại có chút lạnh lùng và thương cảm, rất dễ động lòng người.
Lục Dương chỉ nghe một lần đã thích giọng này, cũng càng thêm thích thanh niên từng gặp mặt một lần này. Mọi người thường nói chữ như người, giọng cũng giống như người. Vậy Chu Y kia nhất định là người dịu dàng và lương thiện!
Lục Dương nghe ca khúc album của y, đọc lời ca tuyệt đẹp lại có ý cảnh. Trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh miêu tả trong kịch bản, cảm giác đặc biệt có cảm giác hình ảnh.
Thì ra đây là một chuyện xưa có ba người tham dự.