Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 95




Quay trở về nhà sau gần một tuần mất tích. Hồ Lô ở trong nhà đang chơi với mấy món đồ dành cho trẻ con để chờ Trương Tiểu Bạch xong việc nhà đưa đến trường mẫu giáo.

Thằng bé vừa nhìn thấy Long Quân Dao thì cả gương mặt như bừng sáng mỉm cười ngọt ngào rồi chống người dậy lắc lắc cái mông chạy qua chỗ cô.

Hồ Lô nhào vào lòng Long Quân Dao cười giòn tan mừng cô về nhà.

Long Quân Dao đối mặt với nụ cười của Hồ Lô thì tâm cũng trở nên mềm nhũn mà ôm lấy thằng bé đi vào trong nhà.

Trương Tiểu Bạch nghe tiếng mở cửa cùng tiếng cười nói của con trai thì liền chạy ra bên ngoài nhìn xem.

Quả nhiên cái người mà mấy bữa giờ luôn mất tích rốt cuộc cũng chịu quay về nhà.

Trên môi của Trương Tiểu Bạch vô thức nâng lên, còn trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc vui vẻ kỳ lạ. Nhưng rồi cậu mau chóng chỉnh đốn lại dáng vẻ của bản thân rồi với vẻ mặt phụng phịu nhìn Long Quân Dao nói:

“Công việc bận lắm à? Bận đến mức không có thời gian về nhà à?”

“Đúng là có chút bận, nhưng giờ thì không bận nữa. Mấy ngày nữa đều sẽ ở nhà với em và Hồ Lô.” Long Quân Dao bế Hồ Lô trên tay tiến đến ôm lấy cái eo nhỏ của Trương Tiểu Bạch rồi hôn lên má của cậu một cái.

Trương Tiểu Bạch bất ngờ bị hôn thì liền đứng hình ngẩn ngơ, lúc ấy mặt của cậu từ từ đỏ lên rồi hướng về phía Long Quân Dao chợt nổi giận:

“Cô làm cái gì thế hả? Ai cho cô hôn tôi?”

Đối mặt với dáng vẻ sắp nổi cơn tam bành của Trương Tiểu Bạch thì Long Quân Dao chỉ mỉm cười rồi ôm Hồ Lô lướt đi vào trong nhà.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Quả nhiên đúng như lời của cô đã nói, Long Quân Dao mấy ngày hôm nay đều ở nhà không bước nửa bước ra ngoài cửa.

Đã thế, ở nhà cô ngoài chăm Hồ Lô ra thì còn giúp Trương Tiểu Bạch phơi quần áo, rửa bát đĩa, sau khi xong việc thì cô ôm lấy Hồ Lô rồi một lớn một nhỏ ngồi xem tin tức kinh tế, thị trường chứng khoán.

Hồ Lô còn quá nhỏ nên không hiểu mấy người trong tivi đang nói cái gì nên lúc nào bi bô ngước mặt lên hỏi Long Quân Dao:

“Papa, cái đó là gì? Người đó nói cái gì mà Hồ Lô nghe không hiểu? Tại sao lại có hai sợi chỉ màu đỏ với màu xanh không ngừng lên xuống?”

Khi gặp phải đứa con trai quá tò mò và hỏi nhiều như Hồ Lô thì Long Quân Dao cũng kiên nhẫn trả lời hết mấy câu hỏi của thằng bé.

Còn Trương Tiểu Bạch đang ngồi gọt táo khi nghe hai người nói chuyện thì chợt phì cười.

Không biết cô giải thích với thằng bé làm gì không biết. Cho dù có giải thích thì làm sao thằng bé hiểu mấy thứ đó cho được cơ chứ. Cậu là người lớn nhưng khi nghe cô nói còn không thể hiểu thì nói huống hồ gì một đứa nhóc mới 5 – 6 tuổi.

Lúc này, bầu không khí bên trong nhà giữa ba người vô cùng hòa hợp, nó cứ y như là thật sự ba người là một gia đình vậy.

Và dạo gần đây, Long Quân Dao cô có cảm giác bản thân ngày càng giống với mấy tên tra nam, ở nhà thì có vợ hiền con ngoan nhưng vẫn ra ngoài nuôi tiểu tình nhân.

Mỗi lần nghĩ về vấn đề đó thì cô lại đau đầu không thôi.

Ay, ai bảo hai người họ đều là một người, đều là A Khiết, thế nên giờ đây cô đành phải mang cái danh tra nữ vậy.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Mấy ngày hôm nay ở nhà, Long Quân Dao lên kế hoạch lấy lòng Trương Tiểu Bạch rất tốt.

Hết chăm con thì giúp việc nhà, xong việc thì lại tiếp tục đưa đón Hồ Lô đi học, ngoài ra còn đưa hai người họ đi chơi đi mua sắm đủ kiểu.

Hôm nay cô lại đưa hai cha con Tiểu Bạch đi ra ngoài, vừa chuẩn bị xong hết đồ thì bỗng bên ngoài cửa vang lên tiếng nhấn chuông.

Tiểu Bạch đi ra ngoài mở cửa thì nhận ra người đứng ở trước cửa chính là bà chủ nhà trọ ngày trước của cậu, Tô Mộc.

Tô Mộc vui vẻ đưa một ít trái cây cho Tiểu Bạch rồi hai người cười nói trò chuyện với nhau được một lúc thì mới vào nhà.

Vừa vào nhà thì cả hai rất hòa hợp mà trò chuyện với nhau.

Dù sao ngày trước cũng là nhờ Tô Mộc giúp đỡ mà hai cha con Trương Tiểu Bạch mới có nơi dung thân, và cũng nhờ có Tô Mộc mà cậu mới có được thời gian đi làm việc kiếm thêm một chút tiền.

Vì thế, đối với Trương Tiểu Bạch cậu mà nói, Tô Mộc không chỉ là một người bạn mà còn là một quý nhân, ân nhân đã giúp cậu rất nhiều trong suốt khoảng thời gian vừa qua.

Long Quân Dao ôm Hồ Lô từ bên trong phòng tắm đi ra thì bắt gặp hai người đang ngồi trên sofa say sưa trò chuyện thì cũng cảm thấy khá yên tâm.

Nếu mối quan hệ cả hai tốt như vậy thì sau này cũng dễ giải quyết hơn rồi.

Hai người Tô Mộc và Trương Tiểu Bạch đang trò chuyện được một lúc thì thấy Long Quân Dao xuất hiện thì cả hai cùng lúc đứng lên tiến về phía của cô.

Trương Tiểu Bạch nhanh hơn một bước đi tới bên cạnh cô rồi đưa tay đón Hồ Lô trong tay của Long Quân Dao.

Tô Mộc đứng ngây ngốc tại chỗ khi nhìn thấy một cảnh gia đình ba người hòa hợp thì chợt cảm thấy bên ngực hơi khó chịu.

Bế con trai vào lòng, Trương Tiểu Bạch quay sang định nói gì đó cùng Tô Mộc thì bắt gặp vẻ mặt của cô nàng thì trong lòng cũng hơi nổi lên hoài nghi.

Bắt gặp Tô Mộc dùng ánh mắt thâm tình nhìn Long Quân Dao, rồi cậu lại nhìn sang Long Quân Dao đang xoa đầu Hồ Lô thì cảm thấy giữa ngực như có gì đó nghẹn lại cứ nhói lên.

Nhưng rồi rốt cuộc hai người này, Tô Mộc và Trương Tiểu Bạch mặc dù trong lòng không thoải mái nhưng vẫn không nói lời nào mà cố tỏ ra như không có việc gì.

Sau một hồi, ba người lớn im lặng đứng nhìn nhau, thì thằng nhóc nhỏ trong lòng Trương Tiểu Bạch cảm thấy bọn họ rất kỳ lạ mà nhìn ba người, xong rồi cậu nhóc không có kiên nhẫn kêu lên:

“Mami, đi khu vui chơi!”

“A, được, được, dù sao thì cũng đã hứa với con rồi.” Trương Tiểu Bạch bị bàn tay nhỏ của Hồ Lô làm cho giật mình rồi mau chóng đáp lại thằng bé.

Bầu không khí quái dị giữa ba người lớn nhờ có Hồ Lô mà được phá vỡ, thấy có mặt Tô Mộc nên Trương Tiểu Bạch cũng mời cô tham gia cùng.

Thế là từ ba người trở thành bốn người cùng nhau đến khu vui chơi.