Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về

Chương 18




Sau một màn náo nhiệt, ‘gà bay chó sủa’ của Long gia, Long lão gia dường như bị Long Quân Dao chọc tức đến mức chỉ muốn đánh chết đứa cháu này.

À, không! Nói đúng hơn là ông phải tự đánh mình mới đúng! Ai bảo thường ngày, ông quá cưng chiều đứa cháu này, để giờ đây nó vô pháp vô thiên đến thế!

Long lão gia ngồi ở ghế lớn không ngừng thở hồng hộc do tức giận. Còn Long Quân Dao, chờ đến khi thấy ông nội mình có vẻ đang nguôi giận thì mới nói tiếp.

“Thật ra mọi chuyện không như mọi người nghĩ đâu!” Long Quân Dao nhẹ giọng giải thích.

“Không như bọn ta nghĩ thì như thế nào? Bây giờ, người của Ngạo gia đã gọi đến nói rằng muốn kiện con với tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp mà còn ra tay đả thương người kia kìa!” Long cha khi này cố dằn cơn giận xuống mà nói. “Chỉ vừa mấy tuần trước, Long gia còn bắt bẻ thiếu gia của Ngạo gia ra tay đánh người. Nay Long tiểu thư vừa tỉnh dậy liền chạy đến đánh trả. Đã thế, đánh người ta đến phế cả hai tay? Con nghĩ xem, lúc đấy chẳng phải cả nhà chúng ta trở thành trò cười à?!”

Long Quân Dao lúc này cảm thấy có vẻ như không thể giải thích bằng lời nói nữa, cô đành lấy trong túi ra một cái máy ghi âm nhỏ. Động tác của cô thản nhiên bật máy ghi âm lên để cho mọi người cùng nghe.

Long lão gia cùng ông bà Long cũng không ngờ đến Long Quân Dao lại lấy máy ghi âm ra. Mọi người khi này mới im lặng lắng nghe cuộc đối thoại phát ra từ cái máy ghi nhỏ xíu kia.

Càng nghe, giữa chân mày của ba người lớn càng lúc nhăn lại. Chờ đến khi đoạn đối thoại kết thúc thì Long Quân Dao mới lên tiếng.

“Như mọi người đã nghe đấy! Lộ Khiết chính là cô gái đã đưa con đến bệnh viện và luôn đến chăm sóc cho con suốt cả một tuần lễ. Cho đến khi cô ấy không thể đến nữa. Bởi vì... cô ấy bị cha mình bán cho Ngạo Thiên!”

Long Quân Dao không quan tâm đến mọi người có cảm thấy sốc khi nghe được những thứ trong máy ghi âm hay không? Cô thì vẫn cứ thế thản nhiên mà nói.

“Đứa trẻ đáng thương!” Long mẹ chợt lên tiếng thương cảm cho Tống Lộ Khiết.

“Nhưng cháu cũng đâu cần ra tay nặng đến thế! Cháu đánh người ta đến phế cả hai tay chứ chả đùa.” Long lão gia sau khi nghe đoạn ghi âm cũng không còn quá tức giận nữa, ông chuyển sang rầu rĩ nói.

Ayy, cho dù vậy thì đứa cháu này cũng đâu cần ra tay tàn nhẫn đến vậy cơ chứ? Đó chính là những gì mà ông nội Long Quân Dao đã nghĩ vào lúc đấy.

Nhìn vẻ mặt của người lớn, Long Quân Dao cũng lờ mờ đoán được họ đang nghĩ gì. Cô cũng lười nói nhiều với họ, nhưng vẫn cố trấn an để họ yên tâm.

“Mọi người yên tâm! Chuyện này con sẽ tự biết cách lo liệu. Sẽ ổn thôi! Còn về thứ con vừa cho mọi người nghe ấy, mọi người đừng nói gì cả. Nhất là đối với bên Ngạo gia a. Con sẽ tự giải quyết!” Nói xong, Long Quân Dao toan đứng lên đi lên phòng.

“Tự giải quyết? Tự giải quyết là tự giải quyết như thế nào? Cái con bé cứng đầu này!” Long cha nhăn mặt cau có rồi thở dài nói.

Cô thì vờ như không nghe thấy bất cứ thứ gì mà vẫn cứ bình thản đứng dậy rời đi. Vừa đứng lên, cô chưa đi đến cầu thang đã nghe giọng nói đắc ý của một người đàn ông từ ngoài cửa bước vào.

“Sao rồi? Các người đã bàn bạc với nhau kỹ càng chưa? Một là nhường cái dự án kia lại cho Ngạo thị. Hai là để cho đứa con gái cưng đi tù. Con trai tôi thật đáng thương a! Khi không lại bị ai kia độc ác đánh phế cả hai tay a.” Người đàn ông che đi sự đắc chí khi nắm được thóp của Long gia và thay vào đó là vẻ mặt thương tâm, tức tối của người cha khi con mình bị ức hiếp.

Người đàn ông trung niên tầm tuổi cha của Long Quân Dao bước từ ngoài cửa vào, gương mặt ông ta có nét từa tựa vị nam chính. Không cần nói cũng có thể đủ biết ông ta và tên kia là cha con.

Người đàn ông với vẻ mặt cố che giấu sự đắc chí đắc thắng tiến vào Long gia. Ông ta lúc này liếc mắt nhìn sang Long Quân Dao. Có thể người khác sẽ khen ngợi ông ta đã có tuổi nhưng vẫn còn giữ được phong độ. Còn đối với cô, nhìn ông ta chả khác gì con hồ ly già xảo trá cả. Vì cô đã gặp qua rất nhiều tên giống ông ta rồi.

Long Quân Dao hờ hững nhìn sang tên đấy, cô lướt mắt từ trên xuống dưới đánh giá hắn một hồi rồi mới mở lời.

“Vất vả cho Ngạo lão gia quá! Long gia chúng tôi e là làm ngài thất vọng rồi! Cái hợp đồng gì đấy, ông tốt nhất đừng mơ tưởng nữa a.” Cô cười khẩy nhìn hắn nói.

“Thế thì Long tiểu thư, mong rằng sắp đến cô sẽ chuẩn bị cho mình một vị luật sư giỏi!” Tên đàn ông nghe đến đây thì liền đanh mặt lại trả lời cô.

“Tất nhiên! Ngạo lão gia, cửa phía đấy! Không tiễn!” Long Quân Dao mỉm cười tươi như hoa rồi chìa tay về hướng cánh cửa đáp.

Thấy cô có vẻ không quan tâm đến việc bản thân bị kiện, cha nam chính có chút tức tối bỏ ra về. Hắn còn không thèm chào hỏi Long cha, Long mẹ và Long lão gia một câu đã bỏ về.

Mắt thấy đã không còn việc gì nữa, Long Quân Dao lúc này mới bước lên lâu về phòng ngủ. Cả đêm hôm qua cô phải thức trông chừng nữ chính nên chả thể nào ngủ được, bây giờ cô cần ngủ bù a.

Cô đi một mạch về phòng để lại cha mẹ và ông nội nhìn theo bằng ánh mắt không thể tin. Con gái họ / cháu gái ông từ khi nào mà trở nên lợi hại đến thế?

Ngày trước nó chỉ được mỗi cái mạnh miệng, chứ gan thì nhỏ như quả nho. Còn bây giờ thì khác, nó trông đã trưởng thành hơn rất nhiều. Đã thế còn rất có phong thái của một người đứng đầu a.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Long Quân Dao trở về phòng của chính mình, vừa ngả lưng xuống giường thì hệ thống hình như đã khôi phục tâm tình mà ngoi lên.

\[Hệ thống\]: Thông tin ký chủ\.

Tên đầy đủ: Long Quân Dao.

Tuổi: 27.

Nghề nghiệp: CEO.

Tài sản: Gồm có tập đoàn xuyên quốc gia LD, ba hòn đảo gồm 2 lớn 1 vừa, và nhiều tài sản khác. Không thể liệt kê hết.

Cấp bậc hiện tại: 10

Vật phẩm: Lửa phượng hoàng niết bàn trùng sinh (thời hạn sử dụng: vĩnh viễn)

Kỹ năng: Tất cả những kỹ năng có được từ thế giới thực.

Mở khóa: Sức mạnh phi thường.

Mở khóa: Lợi hại chiếm đoạt.

Mở khóa: Siêu diễn.

Khống chế: Màu sắc nữ phụ.

“Ồ mới đây mà nhảy tận 6 cấp!” Long Quân Dao nằm trên giường suýt xoa.

\[Hệ thống\]: Đây là thưởng thêm do cô thành công đoạt hết ánh sáng của nam chính và còn có gây khó dễ cho hắn a\.

“Vậy sao?”

\[Hệ thống\]: Đúng vậy\! Nhưng ký chú\, cô đừng quên khi ở Ngạo gia đã hứa những gì với tôi\.

“Biết rồi! Biết rồi! Mi muốn gì?” Cô cứ nghĩ nó quên rồi, ai ngờ nó nhớ lâu đến thế, khi này có chút bất lực cô hỏi nó.

Hệ thống hơi im lặng trong một lúc, rồi đột nhiên âm thanh của nó lại vang lên. Nhưng thanh âm đã không còn cứng ngắt máy móc nữa, mà thay vào đó là giọng nói nghe vô cùng mát tai của một cô gái.

\[Hệ thống\]: Hoàn thành nâng cấp hệ thống\! Cấp bậc hiện tại của ký chủ đã trừ điểm thành công\.

Thông tin ký chủ.

Tên đầy đủ: Long Quân Dao.

Tuổi: 27.

Nghề nghiệp: CEO.

Tài sản: Gồm có tập đoàn xuyên quốc gia LD, ba hòn đảo gồm 2 lớn 1 vừa, và nhiều tài sản khác. Không thể liệt kê hết.

Cấp bậc hiện tại: 3

Vật phẩm: Lửa phượng hoàng niết bàn trùng sinh (thời hạn sử dụng: vĩnh viễn)

Kỹ năng: Tất cả những kỹ năng có được từ thế giới thực.

Mở khóa: Sức mạnh phi thường.

Mở khóa: Lợi hại chiếm đoạt.

Mở khóa: Siêu diễn.

Khống chế: Màu sắc nữ phụ.

Vừa nghe thanh âm lạ hoắc từ hệ thống vang lên thông báo, Long Quân Dao vốn dĩ đang nằm thư giãn liền ngồi bật dậy, hai mắt trợn to.

“2503, mi...”

\[2503\]: Ký chủ\, cô có thể đừng suy diễn lung tung không?

Không đáp lời hệ thống, Long Quân Dao lúc này vẫn chưa thoát khỏi sự kinh ngạc. Nếu gặp người khác thì cũng sẽ như cô mà thôi! Đột ngột, từ một cái hệ thống với giọng nói cứng nhắc lại có được âm giọng nhẹ nhàng, ngọt ngào như thế thì quả là có quỷ a!

Nghĩ đến đấy, cô quên luôn cả việc đang muốn tức giận với hệ thống, vì tội nó dám thừa nước đục thả câu a. Suy tính một chút thì Long Quân Dao chợt nghĩ lại, chỉ với 7 cấp bậc nhưng đổi lại không cần nghe âm thanh khó nghe, cứng ngắt ngày trước nữa thì cô cũng có chút hài lòng đi. Xem như cô bỏ 7 cấp bậc ra để được êm tai vậy.