[Fairy Tail][Nalu] Cuộc Hôn Nhân Ép Buộc

Chương 2: Sinh nhật




Kể từ đêm tân hôn,Lucy phải làm tất cả những gì Natsu sai bảo,nhưng lần nào cũng làm sai.Hôm nay mọi người đang ở trong phòng họp gia đình.

"Lucy,đem cho ta một ly nước lạnh!"Natsu ra lệnh.

"Ùm!"Lucy vui vẻ trả lời.Vì đang đứng trước mặt mọi người,nếu cãi lộn với hắn thì sẽ để lại ấn tượng xấu trong lòng mọi người,phải nhịn....

Lucy chạy ra lấy một ly nước vào,đưa cho Natsu.Mọi người ai nhìn vào cũng tưởng hai người rất yêu nhau.Nhưng khi Natsu vừa đưa vào miệng uống thì liền phun ra.

"Ơ,chàng có sao không?"Lucy vờ lấy khăn ra lau cho Natsu,mặt làm vẻ lo lắng:"Chết rồi!Xin lỗi chàng nha,ta lấy nhầm nước nóng!Ta đi lấy nước lạnh lại liền!"

Natsu tức lắm đấy chứ,nhưng trước mặt mọi người chẳng lẽ lại mắng nàng.Lucy vui vẻ đi lấy nước lạnh đưa cho Natsu.Lần này là nước lạnh thật,nhưng mà...

Natsu,uống đi,ta đã cho thuốc vào rồi,ngon miệng!

Mặt của Lucy vẫn cười tươi như hoa nở nhìn Natsu uống.Igneel thấy vậy thì rất hài lòng,cả Wendy nữa.

"Lucy,đúng như ta nghĩ.Con đúng là một người vợ hiền!"Igneel nhìn Lucy.

"Lucy tỷ thật tốt!"Wendy cười thật tươi.

"Vâng ạ!Đây là việc mà người vợ nên làm!"Lucy đáp trả lại hai người.

Ai ai trong cung điện cũng khen Lucy là vợ hiền dâu thảo.Lucy thì cũng rất hài lòng về cái danh hiệu mà mọi người đặt cho mình,chỉ có Natsu thì không nghĩ vậy.

Khi vừa về đến cung của Natsu,hắn đã nhăn mặt quay sang nàng:

"Lúc nãy là ngươi cố tình à?"

"Đâu có,ta thật sự nhầm mà!"

"Ngươi..."

Natsu định mắng Lucy thì đột nhiên cảm thấy buồn nôn,liền chạy vào nhà tắm.Lucy nhìn theo cái bóng đó mà cười.

Đừng trách ta nha!Cái này là ngươi tự chuốc lấy!Ta đã nói thuận vợ thì sống,nghịch vợ thì chết vậy mà không chịu nghe!

Một hồi sau,vẫn chưa thấy Natsu ra,Lucy liền lấy làm lạ.Chẳng lẽ hắn ngủ ở trong nhà tắm luôn rồi?

Lucy đi vào nhà tắm thì thấy hắn đang bất tỉnh.Nàng ngồi xuống đỡ Natsu dựa lên người mình.

Chết rồi,mình làm hơi bị lố rồi!Biết vậy lúc nãy mình dùng thuốc xổ rồi!

Lucy đỡ Natsu lên giường,sau đó đi làm cháo bưng vào.

Chắc lúc nãy ói ra hết những gì đã ăn mới ngất chứ gì!

"Natsu,dậy mau!Ăn tí cháo lót bụng đi!"

Natsu mở mắt,nhưng mắt của hắn như là không hồn.

Nàng đỡ Natsu dậy,sau đó thổi thổi cháo,đưa vào miệng hắn.Mỗi muỗng cháo của nàng rất cẩn thận,không để nó đổ.

Nhưng ngay lúc này cũng không có ít người đang nhìn lén qua khe cửa.

"Thái tử phi thật hiền hậu!"

"Người đang chăm sóc cho thái tử điện hạ kìa!"

"....."

Rất nhiều lời khen dành cho Lucy.Nàng chăm sóc cho Natsu cho đến chiều,vì dù sao đây cũng là lỗi của nàng.Lucy đã tự nhủ trong lòng là lần sau mình sẽ không để thuốc gì vào nữa,vì chăm sóc thật là khổ!Không được đi đâu cả.

"Cuối cùng cũng xong!Mình nghĩ mình nên đi về tẩm cung của mình!"Lucy đứng dậy và bước đi.

Nàng vừa bước ra ngoài thì đụng phải Lisana.Lucy liền cúi đầu xin lỗi nàng ta.

"Không sao đâu!Chàng ấy có sao không?"Lisana ân cần hỏi.

"À,đúng rồi!Dù sao nàng cũng là thứ phi của hắn ta!Vậy giúp ta chăm sóc cho phu quân của nàng nha!"Lucy nhìn Lisana mà cười.

"Ùm!Vậy nàng đi nghỉ đi!"Lisana cười đáp.

Lucy bước đi,nhưng nàng không quay về tẩm cung của mình.Mà đi đến cánh đồng đằng sau hoàng cung đứng đó,nhắm mắt lại,cảm nhận gió đang thổi qua mình.Gió làm tung bay mái tóc vàng óng kia.Ngay lúc đó cũng có một thiếu nữ tóc trắng ngắn đang ngồi khóc nức nở một mình.

Lucy nghe được,liền mở mắt ra,đưa mắt nhìn thiếu nữ đó.Lucy bước lại gần thiếu nữ,ngồi kế bên nàng.

"Hình như muội là Yukino,muộimuội của Natsu đúng không?"

"Còn chị là...thái tử phi.."Yukino đưa khuôn mặt nức nở xoay sang nhìn Lucy.

"Ùm.Tại sao muội lại khóc?"Lucy đưa đôi mắt dịu dàng nhìn vào Yukino.

"Hôm nay...là sinh nhật muội...mà mọi người ai cũng bận...chỉ có Wendy và mẫu hậu nhớ!"Yukino lấy đôi tay của mình che mặt lại.

Lucy liền kéo Yukino vào lòng,nhẹ nhàng xoa đầu nàng.Yukino có thể cảm nhận được người của Lucy rất ấm,cũng rất thơm,khiến nàng ước mong có thể mãi mãi như thế này.Nhưng...nàng vẫn chưa ngừng khóc.

"Lúc kia tỷ cũng từng như muội,tỷ cũng ra cánh đồng bày giải tâm sự.Nhưng khi về hoàng cung,mọi người đã tổ chức sinh nhật cho tỷ,điều đó làm tỷ hạnh phúc!"Lucy cười hiền hòa.

"Nhưng,nhưng đó là gia đình tỷ..."

"Vậy tại sao muội lại không thử?Bây giờ hãy thử về hoàng cung."

"Nhưng năm nào cũng vậy!Chẳng lẽ năm nay lại có?"

"Cái gì cũng có thể xảy ra mà."Lucy an ủi.

Sau đó nàng đứng dậy,nắm lấy tay của Yukino tiến về phía hoàng cung.

Khi đến hoàng cung,Lucy thúc đẩy Yukino hãy mở cửa.Yukino ngập ngừng một hồi,rồi mới quyết định mở ra.

Thật ngạc nhiên,mọi người đang chuẩn bị sinh nhật cho nàng,đến cả Wendy bé nhỏ cũng góp sức.Khóe mắt của Yukino bỗng thoáng lệ,chạy vào giúp mọi người.

Lucy nhìn nàng rồi cười mỉm,rồi sau đó cũng đi vào giúp mọi người.

"Phụ thân,mẫu thân."Yukino vui vẻ gọi.

"Yukino,con vào đây lúc nào vậy?"Igneel ngạc nhiên.

"Vừa mới vào."

"Yukino,xin lỗi con vì trước đây ta không có thời gian rảnh."Igneel đưa ánh mắt gượm buồn nhìn Yukino.

"Phụ thân,không sao đâu!Không phải là bây giờ người đã thực hiện đó sao?"Yukino nhìn Igneel trìu mến.Đúng rồi,phụ vương đã thực hiện mà...

Lucy nhìn Yukino sau đó thì đưa mắt đi nhìn vào chỗ Natsu và Lisana.Lisana đang chăm sóc cho Natsu...Lucy thấy vậy thì quay ra chỗ khác,không thèm nhìn,dù một tí nàng cũng không muốn nhìn!

Nhưng mà tại sao chứ?Nàng tự hỏi.