Ba vị giám khảo đứng trước bàn nấu ăn của mỗi thí sinh, thỉnh thoảng giao lưu vài câu.
Đầu bếp Trình Vĩnh Gia cẩn thận quan sát tiến độ của mọi người, nhắc nhở các thí sinh chú ý thời gian, cổ vũ các thí sinh đang gặp khó khăn, trấn an bọn họ, khiến khán giả càng thêm vài phần hảo cảm.
Phong cách của gourmet Phương Lê hoàn toàn ngược lại, nhận xét không chút lưu tình. ''Sợi mì này bạn làm nửa tiếng rồi vẫn chưa thành tổ. Lát nữa bạn làm được thì chẳng lẽ chỉ bày cái tổ trống trơn cho chúng tôi ăn sao? Bồ câu tới giờ vẫn chưa xử lý, bạn định để giám khảo nhận xét không khí à?''
''Hmm... Tạo hình con bồ câu này.... Nó chết thảm quá nhỉ.''
Khán giả nghe những lời nhận xét sắc bén, chỉ thấy buồn cười. Lời Phương Lê nói đều là sự thật, ống kính quay cận cảnh tạo hình bồ câu bị cô chê, đầu nó ngoẹo sang một bên, trông hệt như bị ai bẻ cổ.
Đến nỗi Hạ Tùng Quân, dù có nhiều kinh nghiệm trong chuyện ăn uống, nhưng dù sao vẫn là minh tinh chứ không phải đầu bếp, cũng không nhịn được đặt câu hỏi: ''Tôi thấy mọi người đều quết một lớp đường bên ngoài bồ câu, vì sao vậy?''
Thí sinh luống cuống tay chân, lại không thể không giải thích cho Hạ Tùng Quân: ''Vì để xốp giòn, nhưng chủ yếu là để tạo màu bắt mắt. Da bồ câu bóng loáng nhờ lớp đường chảy ra dưới nhiệt độ cao.''
Khán giả đều tập trung tinh thần, bởi vì những thắc mắc của Hạ Tùng Quân, cũng chính là thắc mắc của bọn họ.
''Hả? Bạn đã chiên bồ câu rồi à? Sao lại đậm nhạt bất thường thế này?'' Hạ Tùng Quân đảo mắt nhìn khắp nơi, phát hiện bồ câu của nhiều thí sinh cũng biến thành như vậy, cô thấp giọng hỏi: ''Tại sao thế?''
Thí sinh mếu mặt, bộ dáng như sắp khóc, vô cùng đáng thương: ''Tôi cũng không biết nữa huhu.'' Cậu ta cũng không biết vì sao bồ câu lại trở nên xấu xí như vậy.
Khán giả nhìn một màn như vậy, nhiều người còn phụt cười ra tiếng.
Cuộc thi bắt đầu được 10 phút, 20 phút, 30 phút...
Quay cận cảnh từng thí sinh vòng lại mấy lần, càng lúc càng nhiều khán giả chú ý tới Mễ Lộ.
''Cảm giác phần lớn các thí sinh đều hoảng loạn, chỉ có Mễ Lộ vẫn luôn bình tĩnh, điệu bộ không nhanh không chậm. Bất quá mỗi lần máy quay chiếu tới, tiến độ của cô ấy quả thật khiến tôi nhảy dựng, hình như là người làm nhanh nhất thì phải? Tuy rằng không biết món này nấu thế nào, nhưng tôi thấy cô ấy làm giống mẫu nhất, còn nhanh hơn những người khác nhiều.''
''Không nghĩ tới cô gái nhỏ không hề khoác lác.''
''Nhìn màn hình kìa, vì sao cô ấy lại dùng máy sấy sấy bồ câu vậy? Tôi thấy mấy thí sinh khác đều không làm bước này.''
''Nhìn kìa nhìn kìa, bồ câu đã chiên xong rồi, đẹp quá đi mất! Màu siêu đều, không bị đốm sáng đốm tối.''
''Nhìn cô ấy khắc rau củ trang trí kìa, dao nhỏ trong tay bay múa, tôi nhìn đến hoa cả mắt. Kỹ thuật dùng dao rất điêu luyện, không hổ là đầu bếp làm món đậu hủ hoa cúc.''
.
Thời điểm cuộc thi bắt đầu được 40 phút, ống kính quay đến chỗ Mễ Lộ, khán giả kinh ngạc phát hiện Mễ Lộ đang trang trí rau củ khắc hình bên cạnh tổ chim.
Hạ Tùng Quân đứng cạnh Mễ Lộ, mặt đầy vẻ trông chờ. ''Món phượng hoàng về tổ của thầy Trình ban nãy tôi chỉ ăn được một miếng nhỏ. Đĩa của em thoạt nhìn cũng rất ngon miệng, lát nữa có thể cho tôi một miếng thật lớn không?''
Ngay cả Phương Lê độc miệng như vậy, quan sát đĩa của Mễ Lộ thật lâu, cũng không hề nói gì.
Người phản ứng kỳ quái nhất là thầy Trình, ông đi ngang qua chỗ Mễ Lộ, dừng lại thật lâu, thần sắc trên mặt càng lúc càng nghiêm trọng.
Người xem không hiểu ra sao. ''Mễ Lộ làm phượng hoàng về tổ rất lợi hại sao? Sao cảm giác thầy Trình vừa thấy cái gì đó rất không tưởng?''
''Sợ thật.... Không phải là còn hơn thầy Trình đấy chứ...''
''Không hiểu nổi, thầy Trình có ý tứ gì vậy?? Thật đáng sợ.''
So với biểu tình nghiêm túc trên mặt, trong lòng Trịnh Vĩnh Gia sóng đã nổi cuồn cuộn. Cô gái nhỏ trước mặt, bất luận là kỹ thuật nấu nướng, các thói quen vặt, hay là cách trang trí món ăn, đều giống với người đã hằn sâu trong ký ức ông. Người mà ông vẫn luôn muốn xóa khỏi trí nhớ của mình.
.
Một tiếng sau, thời gian thi đấu kết thúc.
Các thí sinh bất đắc dĩ dừng tay, lần lượt đem món ăn của mình lên trước mặt ba vị giám khảo.
Phần lớn các đĩa, thảm thương đến mức không nỡ nhìn. Cổ bồ câu ngoẻo không đứng lên được, da lốm đốm không cách nào cứu vãn, còn có chiên cháy sém, tổ chim bên dưới đổ nát....
Phương Lê nếm một miếng liền ném nĩa xuống, ''Quá mặn'', ''Quá ngọt'', ''Không giòn'', ''Dầu mỡ quá'', đại khái đều tích chữ như vàng đối với mỗi thí sinh.
Cứ như vậy nhận xét mười mấy người, đến một thí sinh nam hơn 30 tuổi, cô nhướng mày: ''Không tồi.''
Thí sinh vừa được khen tức khắc nhận vô số ánh mắt hâm mộ phóng tới.
Đến lượt Mễ Lộ, Phương Lê gắp một miếng bồ câu bỏ vào miệng, cô không lập tức nhận xét mà hơi nheo mắt lại, an tĩnh nhấm nháp.
Trong lòng Mễ Lộ bất an, tuy rằng cô nghĩ mình đã nấu khá ổn, nhưng yêu cầu của Phương Lê thực sự rất nghiêm khắc.
Một lát sau, Phương Lê mở mắt ra, nhìn Mễ Lộ, lông mày cong lên: ''Rất ngon.''
Nghe hai chữ như thế thốt ra từ miệng Phương Lê, các thí sinh khác không tỏ vẻ hâm mộ nữa, mà là nhao nhao kinh hãi. Đầu lưỡi của Phương Lê vô cùng khó tính, lần cuối cô ấy khen ''rất ngon'' đã là từ 3,4 năm trước. Mà đầu bếp trước kia được cô khen ngợi, hiện tại đã giành được không ít giải thưởng lớn nhỏ trên đấu trường quốc tế.
Không nghĩ tới cô gái nhỏ non nớt như Mễ Lộ thế nhưng có thể nhận được hai chữ ''rất ngon'' từ Phương Lê. Các thí sinh khác lặng lẽ liệt tên Mễ Lộ vào danh sách đối thủ mạnh.
Lời nhận xét của Hạ Tùng Quân lại tương đối mang tính cá nhân. Lúc nếm xong đĩa của Mễ Lộ, cô chớp chớp mắt: ''Tay nghề của cô chủ nhỏ vẫn tốt như ngày nào.''
Mễ Lộ lúc này mới phản ứng lại, hóa ra Hạ Tùng Quân chính là minh tinh ngày đó đi ăn cùng với Kiều An An, không nghĩ tới sẽ có ngày gặp lại, hơn nữa còn làm giám khảo của cô.
Khán giả nghe không hiểu ra sao. ''Ý của Hạ Tùng Quân là gì vậy, chẳng lẽ trước kia đã từng ăn đồ Mễ Lộ nấu?''
''Rốt cuộc lai lịch của Mễ Lộ thế nào vậy, càng xem càng thấy lợi hại.''
''Khoan đã! Tôi đột nhiên nhớ ra, Mễ Lộ còn không phải là đầu bếp quán cơm trước kia Kiều An An đi ăn sao?!''
''Aizz, cũng phản xạ của mọi người chậm chạp quá đi mất. Mễ Lộ đương nhiên chính là đầu bếp siêu hot trên mạng tại Bếp của Mễ gia, cũng chính là quán ăn được Kiều An An yêu thích vẽ truyện tranh cho. Món đậu hủ hoa cúc kia là cô ấy nấu, bằng không mọi người nghĩ vì sao tổ chương trình lại mời cô ấy? Bất quá nghe ý tứ của Hạ Tùng Quân mới biết được Mễ Lộ là chủ quán, vốn chỉ nghĩ cô ấy là đầu bếp thôi.''
Ngay khi mọi người đang hào hứng, rốt cuộc cũng đến phần nhận xét của Trình Vĩnh Gia. Ông nhận xét vô cùng tỉ mỉ, cả ưu lẫn khuyết điểm của mỗi thí sinh, đương nhiên cũng có đĩa thức ăn không có chút ưu điểm nào, ông cũng không khen miễn cưỡng.
Khi nếm thử đĩa của Mễ Lộ, tay phải Trình Vĩnh Gia cầm nĩa không ngừng run rẩy, ông lặng lẽ dùng tay trái giữ chặt tay phải, nhẹ nhàng hít sâu một hơi, mới bình tĩnh lại đôi chút.
''Đây là đĩa ngon nhất trong các thí sinh ngày hôm nay. Tổ chim bện rất tinh xảo, đối xứng hoàn mỹ, chiên giòn vừa phải, màu sắc bóng loáng rất đẹp. Tạo hình bồ câu cũng vô cùng chỉn chu, giống mẫu y đúc. Màu sắc rất đều, đây là điểm đặc biệt nhất. Như mọi người đã thấy, rất nhiều bồ câu của các thí sinh khác bị loang lổ màu da, chỉ có con bồ câu này đều màu đẹp đẽ như vậy, bởi vì sau khi quết nước đường, dùng máy sấy thổi khô, giúp đường bám chắc trên lớp da bồ câu trong quá trình chiên, như vậy, bồ câu sẽ không bị chỗ đậm chỗ nhạt.''
Khán giả bất ngờ hiểu được lý do Mễ Lộ dùng máy sấy. Xem ra khi cô nói ''tôi sẽ làm'', hoàn toàn không hề khoác lác.
''Da bồ câu giòn rụm, màu hồng đẹp đẽ, thịt mềm vừa miệng, mùi thơm nức mũi, đủ loại hương vị.''
''Kỳ thực muốn làm giống y hệt mẫu món này rất khó, bởi vì phải quan sát thật kỹ. Năng lực quan sát, năng lực nêm nếm gia vị, năng lực khống chế nhiệt độ, cùng với kỹ thuật xắt thái, cắt tỉa rau củ. Mà món này đòi hỏi kỹ thuật dùng dao vô cùng cao, củ cải trắng khắc thành cánh hoa trong suốt, cà rốt khắc thành nụ hồng chớm nở, bắp cải tím gọt thành hoa lớn tầng tầng lớp lớp, đậu đũa cùng rau xanh xếp thành lá, dây leo trang trí.
Trình Vĩnh Gia đột nhiên mở to hai mắt, ông phát hiện một chi tiết nhỏ. Món mẫu của ông, dùng tăm để cố định các loại hoa củ trang trí. Mà món của Mễ Lộ, ba que đậu đũa dài bện thành bím, quấn quanh tổ chim, các loại rau củ cắt tỉa được xếp tỉ mỉ lên đó, không hề dùng một cây tăm nào.
Bởi vậy, số lượng rau củ trang trí của trên đĩa Mễ Lộ có hạn chế, không được nhiều, nhìn kỹ quả thật không đẹp bằng của Trình Vĩnh Gia.
Chỉ là... Chỉ là.... Đôi tay Trình Vĩnh Gia run rẩy không ngừng, cách trang trí này, ông quá quen thuộc. Phương pháp này do người kia tạo ra, bởi vì không muốn trên món ăn của mình xuất hiện vật không ăn được, đặc biệt là tăm xỉa.
Trình Vĩnh Gia rũ mí mắt, không để máy quay chiếu được biểu tình của mình, trong lòng ông gió đã nổi cuồn cuộn.
Rốt cuộc là trùng hợp... Hay là cô gái nhỏ trước mặt có quan hệ gì với người kia....
MC nhìn Trình Vĩnh Gia lâm vào trầm tư, nửa ngày không nói gì, đành dùng một câu nói đùa nhắc nhở. Trình Vĩnh Gia lúc này mới hồi phục tinh thần, cười nói: ''Vậy nên món này, tôi đánh giá 98 điểm, trừ 1 điểm vì số rau củ trang trí hơi ít, 1 điểm còn lại ở khâu nêm nếm.''
Nghe thấy Trình Vĩnh Gia chấm điểm cao, ngay cả MC cũng kinh ngạc. Những người đem Mễ Lộ liệt vào danh sách đối thủ chia làm hai phe bất đồng nhau. Một số càng thêm cảnh giác với cô, một số khác hoàn toàn từ bỏ, chấp nhận mình không thể nào thắng nổi cô.
.
Trận so tài đầu tiên diễn ra vô cùng thành công, Mễ Lộ thu hoạch đại thắng, điểm số cao nhất trong các thí sinh, hơn hẳn người ở vị trí thứ hai.
16 thí sinh loại đi một nửa, còn lại mười người.
Trong quá trình thi đấu, không sắp xếp ghế khán giả, ngay cả bạn bè, người thân cũng không được xem. A Sơ chỉ có thể nghe Mễ Lộ kể lại tình huống lúc đó, anh không khỏi bật cười.
Phượng hoàng về tổ, nghe tên rất quen, ý nghĩ này lóe lên trong đầu A Sơ, nhưng anh không để tâm lắm.
Cuối tuần, phát sóng tập đầu tiên, Mễ Lộ vẫn đang luyện tập tay nghề ở trong bếp như mọi khi. Biên tập cắt ghép cảnh quay của cô thế nào, cô cũng không quan tâm lắm, chỉ đắm chìm trong việc nấu nướng.
A Sơ xem chương trình, không ngừng tìm kiếm hình bóng Mễ Lộ. Thế nhưng khi khay chụp đồ ăn mở ra, anh nhìn phượng hoàng về tổ trên đĩa, bỗng dưng mở to hai mắt.