Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 90: Tiền Bối Lợi Hại




- Tiền bối, nơi này chính là Lạc Hoàng Cốc.

Đứng ở trên một tảng đá lớn, Đường Ngâm chỉ vào Lạc Hoàng Cốc xa xa, nhìn Bộ Phương nói.

Lạc Hoàng Cốc, tọa lạc ở khu vực giữa ngoại vi và nội vi của Man Hoang Chi Địa, rừng đá thoáng qua một cái, giống như bước vào tiên cảnh, trong sơn cốc mọc đầy kỳ trân, dược liệu trải rộng, mùi thuốc nồng đậm từ trong cốc tản ra, quanh quẩn ở trên không sơn cốc, như muốn hình thành màn sân khấu năm màu rực rỡ.

- Thật là một kỳ cảnh.

Bộ Phương tán thán nói, cảnh sắc mỹ lệ như vậy mới phù hợp thế giới Huyền Huyễn trong lòng Bộ Phương, đi tới Tiềm Long Đại Lục lâu như vậy, lần thứ nhất Bộ Phương cảm thấy thế giới Huyền Huyễn kỳ diệu.

- Các ngươi không phải nói có Linh Thú cao cấp hơn Lôi Hỏa Linh Trư sao? Ở nơi nào?

Bộ Phương tán thưởng cảnh sắc hoàn mỹ, suy nghĩ lại lần nữa về tới trên nguyên liệu nấu ăn, hỏi Đường Ngâm.

- Tiền bối, con Linh Thú kia ẩn núp ở trong sơn cốc này! Chúng ta phải đi vào mới có thể gặp được.

Đường Ngâm vẫn không trả lời, Lục Tiểu Tiểu tranh trước trả lời vấn đề của Bộ Phương.

Đường Ngâm liếc nhìn sư muội, khẽ cau mày, nói với Bộ Phương:

- Tiền bối, bởi vì vị trí của Lạc Hoàng Cốc đặc thù, vì vậy trong cốc không tính an toàn... Thậm chí có thể sẽ tồn tại Linh Thú thất giai.

Bởi vì Lạc Hoàng Cốc ở khu vực giao giới ngoại vi và nội vi, vì vậy xuất hiện Linh Thú thất giai cũng không phải không được...

- A... Linh Thú thất giai sao? Vậy nó coi như là nguyên liệu nấu ăn cao cấp hơn Lôi Hỏa Linh Trư rồi.

Bộ Phương thản nhiên nói.

Đường Ngâm:

- ...

Tiền bối chính là tiền bối, Linh Thú thất giai rõ ràng cũng chỉ là nguyên liệu nấu ăn trong mắt của hắn mà thôi... giờ phút này Đường Ngâm kính nể Bộ Phương, quả thực đã đến tình trạng núi cao ngưỡng chỉ.

Linh Thú thất giai, coi như là Chiến Thánh nhân loại muốn đối kháng cũng có chút cố sức, thế nhưng ở trong miệng tiền bối, cái gọi là Linh Thú thất giai bất quá chỉ là đồ ăn mà thôi, khí phách a!

Tiền bối lợi hại!

Đường Ngâm dẫn đường, ba người lướt qua rừng đá, bước chân vào trong Lạc Hoàng Cốc.

Thảo mộc xanh miết, hoàn cảnh âm u, cây cối trong sơn cốc dày đặc, liếc nhìn lại, một mảnh xanh tươi, trong xanh tươi ngẫu nhiên có thể thấy được mấy khóm hoa tươi đẹp, ở trong ngày mùa đông nở rộ kiều diễm.

Mặc dù là vào đông, nhưng Lạc Hoàng Cốc dường như tự thành thiên địa, không có hàn phong lạnh lùng, cũng không có tuyết bay, buồn bực bạc phơ, toả ra khí tức ấm áp, thoải mái dễ chịu.

Đường Ngâm và Lục Tiểu Tiểu cũng là lần đầu tiên bước vào Lạc Hoàng Cốc, ánh mắt tò mò ngắm nhìn bốn phía.

- Nhị ca! Ngươi mau nhìn, đây là Điệp Diệp Thảo! Linh dược tam phẩm!

Lục Tiểu Tiểu mắt sắc, thấy được một cây thảo dược như Hồ Điệp giương cánh, lập tức kinh hô.

Không chỉ Điệp Diệp Thảo, ở trong sơn cốc này, trải rộng các loại thảo dược quý trọng, ít nhất thảo dược mà Bộ Phương dùng nấu canh Tử Sam Phượng Kê, ở chỗ này đều tùy ý có thể thấy được.

Bên tai vang vọng thanh âm thác nước, ba người một bên ngắt thảo dược, một bên thuận theo đường nhỏ đi tới, rất nhanh đã đi tới trước thác nước.

Hơi nước mãnh liệt, mang theo cuồng phong gào thét qua thân hình của bọn hắn, tay áo bị cuồng phong xen lẫn hơi nước quét lên, mọi người híp mắt nhìn lại.

- Hả? Đó là Tử Tham?

Bộ Phương kinh ngạc, nhìn về phía một góc bên thác nước.

- Đúng, đúng là linh dược ngũ phẩm Thiên La Tử Tham, thật không ngờ trong Lạc Hoàng Cốc có cả Tử Tham!

Đường Ngâm hít sâu một hơi, có chút mừng rỡ nói.

Bộ Phương gật đầu đi về phía trước, đối với Tử Tham, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua, Tử Tham trân quý không thể nghi ngờ, đặc biệt Tử Tham còn là một loại mỹ vị khó được.

Thời điểm Bộ Phương tới cách Thiên La Tử Tham vài mét, hắn không khỏi nhíu mày, bên tai truyền đến tiếng xé gió.

Bộ Phương mặt không đổi sắc, cánh tay vung lên, Hoàng Kim Long Cốt Đao xuất hiện ở trong tay, nhanh chóng chém xuống.

Thân ảnh kia ở trong nháy mắt Long Cốt Đao xuất hiện, thân thể cứng đờ, sau đó bị Bộ Phương chém thành hai nửa...

Máu tươi chảy đầy đất, thân ảnh bị chém thành hai nửa rơi trên mặt đất, còn co quắp một lúc.

- Hí... Iiiiii.........

Đường Ngâm thấy một màn như vậy, lập tức hít một hơi khí lạnh.

Đây chính là Linh Thú cấp năm Huyễn Ảnh Mâu Đầu Phúc! Ở trong Linh Thú cấp năm là loại cực kỳ khó dây dưa!

Bộ Phương chém giết một con rắn hổ mang, dao phay trong tay xoay chuyển, không nhiễm hạt bụi, không dính vết máu, hóa thành một làn khói xanh, lại lần nữa ẩn vào hình xăm.

Rút Tử Tham ra, Tử Tham sung mãn tràn ngập linh khí nồng đậm, mặc dù kém Tử Tham do hệ thống cung cấp một tí, nhưng so với Tử Tham mà Thái Tử cung cấp lại tốt hơn nhiều.

- Hệ thống, chẳng lẽ ngươi không cung cấp cho ta không gian chứa đựng sao? Ngươi cũng không thể để ta tay cầm linh thảo đi chứ? Đến lúc đó nguyên liệu nấu ăn nói không chừng là một quái vật khổng lồ, ta bắt giữ được, cũng vận chuyển không nổi nha.

Bộ Phương nói với hệ thống.

Hệ thống cũng không có trả lời ngay, trầm mặc một hồi.

- Công năng túi không gian có thể mở ra, thời gian đếm ngược, ba, hai, một... mở ra chấm dứt, kí chủ có thể sử dụng công năng túi không gian.

Thanh âm hệ thống vang lên.

Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, sau đó ý niệm khẽ động, Tử Tham trong tay bị thu vào túi không gian, phạm vi túi không gian cũng không nhỏ, đại khái tương đương với tiểu điếm.

Thu hồi Tử Tham, một ít vật phẩm cũng để vào trong đó, ánh mắt Bộ Phương lại rơi vào trên người Đường Ngâm, nhíu mày.

- Nguyên liệu nấu ăn ngươi nói đâu?

Bộ Phương mặt không biểu tình hỏi.

- Tiền bối đừng nóng vội... Con Linh Thú kia ở trong sơn cốc này!

Đường Ngâm vội vàng nói, hắn cũng không dám chọc Bộ Phương nóng nảy, dọc theo con đường này, Bộ Phương cho hắn cảm giác sâu không lường được, làm cho nội tâm hắn bỡ ngỡ.

- Nhị ca! Mau nhìn! Cái kia là... Hoàng Huyết Thảo?

Bỗng nhiên, Lục Tiểu Tiểu chỉ vào sườn núi thét to, trong thanh âm tràn ngập hưng phấn!

Hoàng Huyết Thảo? Cái gì? Bộ Phương giật mình, thuận theo vị trí Lục Tiểu Tiểu chỉ nhìn lại, thấy được một cây thảo dược đón gió chập chờn, linh thảo như đuôi phượng hoàng, màu đỏ như máu, linh khí nồng đậm từ trên thân cây phát ra.

- Hoàng Huyết Thảo, linh dược thất phẩm, truyền thuyết bởi vì lây dính huyết dịch của Thượng Cổ Phượng Hoàng mà biến dị, người dùng có thể phá rồi lại lập, dục hỏa sống lại, là tài liệu dược thiện rất tốt, hệ thống đề nghị, thu lấy.

Bộ Phương mắt sáng rực lên, Hoàng Huyết Thảo, thoạt nhìn tựa hồ rất không tệ.

- Gốc Hoàng Huyết Thảo này sắp thành thục, đến lúc đó những Linh Thú ẩn nấp ở trong sơn cốc có khả năng đều sẽ xuất hiện... Tiền bối, con Linh Thú ngươi muốn tìm cũng sẽ xuất hiện.

Đường Ngâm nói.

- Hoàng Huyết Thảo là đồ tốt, thật không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn.

Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, thản nhiên nói, Hoàng Huyết Thảo chập chờn trong gió càng thêm kiều diễm, linh khí nồng đậm tản ra, hầu như ở xung quanh tạo thành một đoàn sương trắng.

Lục Tiểu Tiểu nghe xong Bộ Phương nói, sắc mặt biến đổi:

- Tiền bối... Chẳng lẽ ngươi cũng muốn hái Hoàng Huyết Thảo?

Bộ Phương nhíu mày, nghi hoặc quay đầu liếc nàng.

- Chẳng lẽ không được sao?

Vừa dứt lời, sắc mặt của Lục Tiểu Tiểu càng khó coi, trong sơn cốc cũng truyền ra từng đợt linh khí dao động, uy áp đáng sợ không ngừng tản ra.

Sắc mặt Đường Ngâm biến đổi, nhìn về bốn phía, chỉ thấy xung quanh không biết khi nào đã xuất hiện rất nhiều thú ảnh...