Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 596: 596: Thu Mua Cẩu Gia 1





 
- Thanh cay Phong Cuồng… nghe tên thật giống với thanh cay a…
 
Bộ Phương nghe thấy cái tên thoáng quen thuộc, khóe miệng cũng lơ đãng nhếch lên.
 
Ở tiền thế, thanh cay chính là thực phẩm rất nổi tiếng.

Tuy Bộ Phương rất ít ăn nhưng đại danh vẫn vang dội bên tai.
 
Cảm thụ lực lượng trong cơ thể, mặc lên Tước Vũ Bào kia, Bộ Phương cảm giác thân thể cả người đều trở nên thật thoải mái.

Vung vẫy nắm tay, không khí giống như đều chấn động trong nắm đấm này, phảng phất như sắp nổ tung.
 
Lực lượng cũng tăng cường không ít… trong lòng Bộ Phương cảm thán, Chí Tôn và Thần Cảnh quả nhiên bất đồng.
 
Trong đan điền của hắn, trước kia chỉ có lốc xoáy chân khí hội tụ, nhưng hiện giờ, khi đột phá đến Thần Cảnh, trong đan điền vậy mà ngưng tụ ra một khối tinh thạch màu trắng.

Tinh thạch kia giống như ngưng tụ bắt nguồn từ chân khí, trên đó không ngừng có chân khí dồi dào quanh quẩn.
 
Bên trong tinh thạch không ngừng cung cấp chân khí cuồn cuộn cho Bộ Phương, khiến tố chất toàn bộ thân thể hắn đều được tăng cường.
 
Mặc lên Tước Vũ Bào, Bộ Phương vịn thắt lưng đi ra khỏi phòng.

Hắn vào trong phòng bếp, chuẩn bị nấu nướng, luyện tập đao công.
 
Vừa mới đi xuống lầu, ở cửa phòng bếp, Tiểu Bạch an tĩnh đứng im.

 
Tiểu Bạch hôm nay giống như hơi bất đồng với Tiểu Bạch ngày thường.

Phía trên thân hình của Tiểu Bạch giống như tản ra quang mang kỳ lạ, hào quang kia khiến Bộ Phương hơi bị kiềm hãm.
 
Hắn nghĩ đến hệ thống dường như từng nhắc hắn sức chiến đấu hiện giờ của Tiểu Bạch đã tăng lên đến Thần Thể Cảnh đỉnh phong.
 
Quả nhiên là sức chiến đấu tăng lên, khí chất cả người cũng trở nên bất đồng.
 
Vỗ vỗ cái bụng tròn trĩnh của Tiểu Bạch, khóe miệng Bộ Phương cong lên, lấy Tiểu Bì nằm dài ngủ say trên đỉnh đầu Tiểu Bạch xuống.

Thằng nhóc này ngủ đến nghiện rồi, trong miệng phun bong bóng, vẻ mặt mơ màng.
 
Đặt Tiểu Bì lên bả vai mình, vốn Tiểu Bì hơi không vui, đỉnh đầu tròn vo của Tiểu Bạch nằm lên thoải mái hơn nhiều.

Nhưng khi thằng nhóc này nằm lên bả vai của Bộ Phương, rất nhanh, đôi mắt nhỏ của nó mở lớn.
 
Trong miệng nó phun bong bóng, chân nhỏ rậm rạp đi trên vai Bộ Phương.
 
Nó kinh nghi bất định, giống như phát hiện hơi thở trên người Bộ Phương đã bất đồng với lúc trước.
 
Cảm giác lửa nóng ấm áp kia khiến nó không nhịn được hưởng thụ đến nheo mắt lại.
 
Bộ Phương nghiêng đầu, nhìn bộ dáng này của Tiểu Bạch, trong lòng cũng cảm thấy buồn cười.
 
Thằng nhóc này hẳn đã cảm nhận được hơi thở Tước Vũ Bào trên người Bộ Phương, dù sao cũng là trang bị Trù Thần, hơi thở phát ra tự nhiên không tầm thường.
 
Tiểu Bì lần nữa dính chặt Bộ Phương, nằm lên vai Bộ Phương không nhúc nhích, một bộ dáng giả chết.
 
Bộ Phương vỗ vỗ đầu Tiểu Bì, xoay người đi vào bên trong phòng bếp, đi lên bàn bếp của hắn.
 
Trong tay khói nhẹ lượn lờ, Long Cốt Thái Đao nhất thời lọt vào tay, vung vẫy mấy chiêu, ánh đao lóng lánh, Bộ Phương giống như đã càng thêm thành thạo.
 
Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, xoay tròn trên cổ tay Bộ Phương, trông vô cùng huyễn khốc.
 
Tay còn lại thì quang hoa lóng lánh, lấy ra Huyền Vũ Oa nặng nề, đặt lên lôi đài, Bộ Phương bắt đầu nấu nướng mỗi ngày.
 
Nhờ vào Tước Vũ Bào, ý niệm của Bộ Phương đã càng thêm mạnh mẽ, điều khiển linh khí càng thêm thuận buồm xuôi gió.
 
Dựa theo suy đoán của Bộ Phương, lực tinh thần của hắn hiện giờ đại khái đã đạt đến cấp bậc Thần Thể Cảnh phá vỡ năm sợi gông xiềng Chí Tôn.
 
Trước khi chưa từng đột phá, lực tinh thần của hắn dưới tăng cường của Tu La Tháp bất quá chỉ tương đương Thần Thể Cảnh phá vỡ ba sợi gông xiềng Chí Tôn.

Lực tinh thần hiện giờ đủ để trù nghệ của Bộ Phương càng mạnh.

Càng đừng nói thiên phú trù nghệ của hắn đều được thăng cấp.

Có thể nói, Bộ Phương giờ phút này còn mạnh hơn nhiều lúc hắn tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.

 
Xuy xuy xuy…
 
Mùi hương quay cuồng, sóng nhiệt đánh úp đến, ánh lửa phóng lên cao, chỉ sau chốc lát đã có hương thơm nồng nàn tràn ngập phòng bếp.
 
………
 
Bưng món ăn ra khỏi phòng bếp.
 
Phía trên bàn ăn, hai tên tham ăn Tiểu Hắc và Tiểu U đã sớm ngồi ngay ngắn.

Đôi mắt bọn họ tràn ngập trông mong nhìn Bộ Phương đi ra từ trong phòng bếp.
 
Hửm?
 
Bỗng nhiên, đôi mắt của Tiểu U và Tiểu Hắc đều hơi co rụt lại, nhìn thấy thân ảnh bước ra từ trong phòng bếp, giống như hơi kinh thán.
 
Thân ảnh kia giống như trở nên hào quang vạn trượng, ánh mắt rất hấp dẫn, khí chất ôn hòa, nhưng để lại cho người ta ấn tượng khó quên.
 
- Tiểu tử này khi nào thì trở nên lừng lẫy như thế?
 
Cẩu gia lè lưỡi, than thở nói, quần áo lộng lẫy kia… không thể không nói quả thật hơi rực rỡ.
 
Cẩu gia híp mắt, trên quần áo của Bộ Phương, hắn giống như cảm nhận được khí tức quen thuộc, nhưng lại không thể giải thích rõ.
 
Nghĩ không thông thì không nghĩ nữa, ngược lại vạn phần chờ mong nhìn chằm chằm Túy Bài Cốt nóng hôi hổi trên tay Bộ Phương.
 
Tiểu U lúc mới thấy Bộ Phương cũng hơi kinh dị, ngay sau đó ánh mắt lần nữa bị món ăn trên tay Bộ Phương hấp dẫn.
 
Đặt món ăn trước mặt Tiểu Hắc và Tiểu U, hai tên tham ăn này gật đầu với Bộ Phương xong liền lập tức khởi động.
 
Tiểu Bát thật đáng thương, thần tình sống không còn gì luyến tiếc ngã sang một bên.
 

Bộ Phương hơi khó hiểu, đi qua, ẵm thằng nhóc này lên.
 
Tiểu Bát bỗng nhiên cảm nhận được khí tức làm thể xác và tinh thần nó sung sướng, nhất thời trợn tròn mắt, đầu không ngừng cọ lên người Bộ Phương.
 
Bộ Phương xoa đầu thằng nhóc này, xoay người tiến vào trong phòng, chiên một phần cơm Long Huyết, để Tiểu Bát từ từ mổ.
 
Nhưng Tiểu Bát vừa mổ vừa bồn chồn.
 
Làm xong hết thảy, Bộ Phương mở ra cửa thanh đồng của tiểu điếm, chuẩn bị buôn bán.

Ngoài cửa đã sớm xếp một đội ngũ đông đúc.
 
Danh tiếng của tiểu điếm hiện giờ đã sớm vượt xa lúc trước.
 
Cả Đan Phủ dường như đều nghe đến danh tiếng của quán ăn Vân Lam này, vô số người chen chúc tới.
 
Không chỉ bởi vì quán ăn là nơi ở của đầu bếp hắc mã, mà quan trọng hơn là các tồn tại đáng sợ trong quán ăn này.

Một con chó béo đáng sợ, một nữ nhân xinh đẹp lại yêu nghiệt… Đó là một quán ăn đặc thù, một quán ăn có thể hấp dẫn chú ý của vô số người.
 
Có người trời còn chưa sáng đã bắt đầu xếp hàng, bọn họ hưng trí hừng hực, vừa nói vừa cười, cùng đợi cửa thanh đồng mở ra.
 
Khi cửa thanh công phát ra thanh âm kẽo kẹt cũ kỹ, tất cả mọi người đều trở nên sôi nổi, cửa tiểu điếm rốt cục đã mở ra rồi.