Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 482: 482: Đầu Bếp Mưu Trí 1





Trọng tài trợn mắt há hốc mồm, cả người đứng tại chỗ, mờ mịt và dại ra.

Khán giả phía dưới cũng tỏ vẻ sợ hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Trên mặt mỗi người đều ngây ngốc.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao trong nháy mắt, lò đan của tất cả luyện đan sư đều nổ tung? Hoàn mỹ hoàn thành luyện chế đan dược như đã nói đâu rồi?
Đây là đang làm gì?
Có người hít một ngụm khí lạnh, giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.

Quả nhiên thấy trên đài thanh đồng kia có món ăn giống như tỏa ra hào quang đến tận chân trời.
Món ăn có thể phát sáng?
Thần kỳ như vậy?
Quả nhiên là chuyện do Bộ Phương tạo thành! Tất cả mọi người kinh thán, vốn nghĩ trận này Bộ Phương phải mất mặt trước quẩn chúng, thật không ngờ, vào thời khắc cuối cùng, người này lại nấu ra món ăn thơm tận trời.
Mùi hương kia tràn ngập cả lôi đài, mờ ảo, giống như mây mù lượn lờ, khiến người ta không nhịn được nheo mắt, say mê hít sâu.

Nói thật, mùi hương này thật rất thơm, phi thường thơm, còn nồng đậm hơn mùi Hải Lệ Bao hôm qua, lại mang theo hơi thở hải dương khác.
Hơi thở này khiến người ta mê muội, đối với người sinh hoạt trên đất liền, hơi thở hải dương thật quá hấp dẫn.
Sau khi trọng tài dại ra, cả người đều run rẩy, tức giận cực hạn.
Vậy mà thật xảy ra rồi! Loại chuyện khó tin này vậy mà thật sự xảy ra ngay trước mắt hắn!
Không thể tha thứ!
Lúc trước không phải không có mùi thơm sao? Vì sao đột nhiên tỏa ra hương vị kịch liệt như vậy.

Người này… tuyệt đối là cố ý!
Thật không ngờ đầu bếp này lại có tâm tư thâm trầm như vậy, thời điểm trước lúc tất cả mọi người chuẩn bị, người kia không phát ra mùi hương.

Đợi đến khi tâm thần mọi người lơi lỏng, không kịp chuẩn bị, mới bùng nổ, khiến tất cả luyện đan sư đều nổ lò.
Thật là một đầu bếp xảo quyệt!
Bang bang bang!
Tiếng nổ lò vang vọng không ngừng trên lôi đài, ánh lửa thẳng hướng đến chân trời.

Bộ dáng huyễn khốc kia khiến không ít người kinh thán.

Bọn họ không khỏi hưng phấn, có thể nhìn thấy hình ảnh nổ lò đồ sộ như vậy… cũng là hiếm có!
Giờ phút này, cả trung tâm quảng trường giống như đều bị hình ảnh nơi này hấp dẫn.

Cả lôi đài nổ lò tập thể, cảnh tượng này quá mức huyễn khốc, làm sao không hấp dẫn ánh mắt người khác?
Cả gương mặt Trương sư huynh đều nghẹn đỏ bừng.

Đan hỏa hóa thành lôi đình kia đang không ngừng rít gào mãnh liệt, oanh kích lên đan dược sắp thành hình của hắn.
Sau đó, một mùi hương từ từ tản ra, dũng mãnh tiến vào chóp mũi hắn, nháy mắt chui vào trong xoang mũi.
Là mùi vị gì? Sao lại thơm như vậy?
Đó là hương vị của hải dương sao? Sóng gió gào thét… Trương sư huynh kìm lòng không đậu giống như có ảo giác, cảm thấy chính mình giống như cảm nhận được sóng nước lướt qua trong biển rộng.
Loại cảm giác này, quá vi diệu… vi diệu cái đầu!

Tâm thần Trương sư huynh run lên, tròng mắt trừng lớn, trong mắt đầy tơ máu.
Hình ảnh từng đợt sóng biến mất không thấy, trước mắt hiện ra hình ảnh lôi đình đánh xuống, quanh mình không ngừng vang vọng tiếng nổ lò, khiến tâm thần hắn sợ run.
Rất khủng bố! Quả thật rất đáng sợ!
Khó trách Lưu sư đệ bị đào thải, loại ảnh hưởng mùi thơm này, đối với luyện đan sư thật là trí mạng!
Tâm thần bị quấy nhiễu đến hỗn loạn, khó có thể khống chế đan hỏa.

Đan hỏa táo bạo nháy mắt bùng nổ, trực tiếp nổ lò!
Phụt phụt!
Xa xa, luyện đan sư của Thiên Đan Thành đều đau khổ chống đỡ, phụt ra tâm huyết, dũng mãnh thêm vào trong Đan Hỏa kia, khiến Đan Hỏa táo bạo dần ổn định lại.
- A! Nổ lò rồi! Ta vậy mà cũng nổ lò!
- Ta biết ngay phải nồ lò! Vì sao lại gặp phải thằng nhóc này!
- Đáng giận… vì sao lại thơm như vậy! Vì cái gì lại thơm như vậy!
……..
Phía trên lôi đài, nhóm luyện đan sư nổ lò vô cùng ảo não kêu rên.

Bọn họ ôm đầu của mình, vò đến rối tung, trong mắt tràn đầy tơ máu, có táo bạo như sấm, giạm mạnh sắt vụn lò đan rơi vãi trên mặt đất.
Chúng sinh bách thái.
Bộ Phương lại tỏ ra không có gì, hít sâu một hơi, mùi hương của cua biển xông thẳng vào mũi, khiến thể xác và tinh thần cả người hắn cũng thả lỏng.
Không hỗ là nguyên liệu nấu ăn cấp tám, vừa nấu ra, hương vị quả thật rất thơm!
Khán giản dưới đài hưng phấn đến không thể hô hấp, đặc biệt là trọng tài bị Bộ Phương hại hai lần, hưng phấn muốn nhảy dựng lên, thậm chí muốn bay lên lôi đài ôm hôn Bộ Phương.

Nhìn thấy mặt mũi của trọng tài đen thui, hắn cảm thấy mình sảng khoái như đánh rấm một trận.
- Ta đã nói không phải vấn đề của ta! Tiểu tử này chính là một quái thai! Ai gặp ai xui xẻo!
Trong lòng trọng tài hưng phấn cười to.
- Hình ảnh nổ lò vừa rồi các ngươi có nhìn thấy không? Tiếng nổ đùng đó, hình ảnh ánh lửa tận trời kia, quả thực huyễn khốc!
- Lần đầu nhìn thấy hình ảnh đồ sộ như vậy! Trong nháy mắt, nhóm luyện đan sư đồng thời nổ lò!
- Chẳng lẽ đầu bếp này chính là khắc tinh của luyện đan sư sao? Khó trách bên trong Đan Thành đều không có đầu bếp tồn tại? Là bị đuổi cùng giết tuyệt sao?
……….
Khán giả hưng phấn châu đầu ghé tai nhau.
Trong lòng trọng tài trưởng trên lôi đài đang rỉ máu, hắn nhìn khắp toàn trường, lòng càng ngày càng trầm xuống.
Luyện đan sư toàn trường cơ hồ đều nổ lò vào thời khắc cuối cùng, chỉ còn lại hai luyện đan sư đang tiếp tục luyện chế đan dược.
Một là thiên tài của Thiên Đan Thành, một là thiên tài của Thiên Diệu Thành…
Đây cũng là trong dự đoán của hắn, nếu hai luyện đan sư này đều thất bại… vậy hắn thật sự buồn bực muốn hộc máu.
Ầm…
Một trận dao động thổi quét toàn trường.