Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 467: 467: Vì Công Bằng 2





Này cũng quá nhanh rồi… đây còn chưa đến nửa canh giờ!
Trọng tài nhịn xuống tức giận trong lòng, ánh mắt dừng trên đậu hủ thối cay thơm Bộ Phương chuẩn bị tốt.
Thứ này là tác phẩm tiểu tử này tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Hít sâu một hơi, nhất thời mũi thối dũng mãnh tiến vào mũi, khiến hắn không nhịn được ho khan, thật con mẹ nó thối!
- Được! Ngươi đã hoàn thành, vậy ta sẽ ngoan ngoãn kiểm tra tác phẩm của ngươi!
Trong ánh mắt của trọng tài có vài phần thiện cảm và khủng hoảng.
Hắn lấy ra một tấm ngọc phù từ trong ngực, ngọc phù vàng rực, điêu khắc đầy văn lộ, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể trọng tài, ngọc phủ kia đột nhiên sáng lên quang hoa.
Một trận pháp cỡ chậu rửa mặt bay bổng bên trong, bay trên tay hắn.
- Đây là trận pháp kiểm tra hàm lượng linh khí.

Hàm lượng linh khí càng cao, nói rõ năng lực hấp thu của cơ thể càng mạnh.

Hơn nữa trận pháp còn đủ khả năng phán đoán thuộc tính và năng lực tăng cấp với thân thể của mỗi tác phẩm! Không ai có thể làm bừa trước trận pháp!
Trọng tài cơ hồ cắn răng nói, ánh mắt hắn dừng trên người Bộ Phương, muốn nhìn ra tâm tình của Bộ Phương.


Nhưng hắn sai rồi.
Cả gương mặt Bộ Phương căn bản không có biểu tình gì, không có biến hóa nào.
- Kiểm tra đi.
Bộ Phương thật bình tĩnh, chỉ kinh ngạc trong lòng, thì ra còn có loại trận pháp như vậy.
Trọng tài hừ lạnh, hắn gần như hứng trợn mùi thối bay ra từ đậu hủ thối cay thơm kia.

Vị thối bay ra, trong đó kèm theo mùi hương nước sốt.

Hai loại hương vị kỳ quái này hòa hợp, khiến cả người hắn đều hơi ngây ngẩn.
Trên trán nhóm luyện đan sư xung quanh đều toát mồ hôi.

Bọn họ không dám nhìn về phía Bộ Phương, tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú luyện đan của bọn họ.
Vù…
Trọng tài dùng trận pháp bao phủ món ăn.
Quang mang phía trên trận pháp giống tinh thần trên bầu trời, đang không ngừng chuyển động, giống như đang phân hình món ăn.
Khi trận pháp vận chuyển, quang mang của trận pháp cũng càng ngày càng sáng.
- Điều này làm sao có thể?
Trọng tài trừng lớn mắt, thần tình không thể tin nổi.

Quang mang trận pháp này sao lại mãnh liệt như thấy, chuyện này không hợp lý!
Một chén giống như phân… chẳng lẽ thật sự có thể so với đan dược cửu phẩm sao? Trong lòng hắn không tin, nhưng quang mang trận pháp cũng không thể làm giả.
Trong lúc nhất thời, ngay cả mùi thối của đậu hủ thối cũng không để ý, cả người tiến đến phía trước món ăn, nhìn quang mang trận pháp không ngừng lưu chuyển, biểu tình trên mặt cũng không ngừng biến hóa.
- Không thể nào… nhất định là giả!
- Ngươi có thể nếm thử, giả không giả ngươi tự mình rõ ràng.

Bộ Phương mặt không biểu tình nói.
- Ta làm sao có thể ăn thứ giống phân như vậy?
Trọng tài viên giận dữ, căm tức Bộ Phương.
Bộ Phương thờ ơ, bình tĩnh đối diện.
- Ta là thông qua rồi sao?
Bộ Phương nói.
Trọng tài nhất thời nghẹn lời, thông qua rồi sao? Nếu dựa theo trận pháp trước kia vậy hiển nhiên đã thông qua… Nhưng trong lòng hắn không tin món ăn thối này có thể đạt đến trình độ đan dược cửu phẩm.
- Trọng tài đại nhân! Tên này sao có thể thông qua khảo hạch! Vì công bằng! Ngươi hãy ăn đi, nhất định phải vạch trần hắn.
- Trọng tài đại nhân, ngươi ăn đi! Hắn làm vật thối như vậy, khẳng định cho rằng ngươi không dám ăn!
- Ngươi ăn một lần, hắn sẽ lộ nguyên hình! Món ăn thối như vậy hại chúng ta bị đào thải! Trọng tài đại nhân không thể quên như vậy! Nếu không chúng ta sẽ cáo trạng chư vị đại sư của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển!
………
Nhóm tuyển thủ bởi vì mùi thối ảnh hưởng mà đào thải, đều là thần tình đầy căm phẫn.
Sắc mặt trọng tài càng ngày càng đen theo lời nói của bọn họ! Mẹ nó… nói thì nhẹ nhàng,vật thối như vậy… cũng không phải để các ngươi ăn!
Dị trạng của lôi đài số tám hấp dẫn chú ý không ít người, rất nhiều khán giả chạy đến dưới lôi đài, tò mò nhìn sang.
Chỉ thấy một cảnh tượng thú vị.

Tuy mùi hôi ở lôi đài số tám ngập trời, nhưng khán giả lại xem rất thỏa mãn.

Có tuyển thủ nấu phân trên lôi đài, tuyển thủ khác bị ảnh hưởng nên không phục, yêu cầu trọng tài ăn phân… mẹ nó! Thật kích thích quá đi!
- Ăn đi! Làm trọng tài, ngươi cần công bằng! Ăn mau!
- Nhanh lên! Đừng để cho hạng người này trục lợi!
- Trọng tài, chúng ta xem trọng ngươi! Ăn đi!
…….
Khán giả xem chuyện bao đồng cũng thét to lên, mặt càng lúc càng đen.
Các ngươi nói thì dễ, đổi lại người làm là các ngươi… các ngươi sẽ ăn sao? Chỉ biết nói nhiều, trong lòng trọng tài muốn rơi lệ.
Xa xa, giống như có đại nhân tọa trấn đại điển nhìn sang, trong lòng trọng tài này nhảy dựng.
Nhanh chóng ngẩng đầu, nghiêm mặt, nói:
- Đừng náo loạn, ta ăn! Vì công bằng.
----------oOo----------