Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 459: 459: Thiên Lam Thành Ào Ào Vũ Bão 2





Thiên Diệu Thành, Diệu Nhật Trai, đồng dạng cũng có chiến thuyền đi đến.
Thêm vào luyện đan sư trong Đan Tháp Thiên Đan Thành, Thiên Diệu Thành, đội hình lúc này có thể nói là thật xa hoa.
Thiên Lam Thành là tòa thành yếu nhất trong ba tòa thành.

Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì cả Thiên Lam Thành chỉ có một luyện đan sư tứ vân tọa trấn.
Năm luyện đan sư tứ vân trong nhóm trọng tài lần này có bốn người là cường giả Thiên Đan Thành và Thiên Diệu Thành.
Thành chủ của Thiên Lam Thành tự mình ra ngênh đón, mang theo chư vị luyện đan đại sư tiến vào phủ thành chủ tụ hội.
Thiên Lam Thành lập tức trở nên náo nhiệt.
Vù…
Hào quáng lóe lên trong trận pháp.
Một cường giả mặc hắc bào hiện lên.


Trên lưng cường giả này đeo một khối quan tài thanh đồng, hơi thở hung ác nham hiểm.
- Hai sư đệ đã chết trong bí cảnh Thiên Lam Thành? Nghe nói có không ít người còn sống, mọi người của Khôi Tông ta đều đã chết rồi… những người đó vì sao có thể sống sót?
Ngẩng đầu, đôi mắt dưới áo đen lạnh lẽo vô cùng.
Cường giả Phong Lôi Các cũng đi ra từ trong Truyền Tống Trận, cái chết của Tiêu Trường Vận đối với Phong Lôi Các là đả kích thật lớn.

Dù sao thân phận của Tiêu Trường Vận cũng không bình thường.
Tự nhiên phải có người tiến đến tra xét.
Không chỉ có Tiêu Trường Vận, lúc trước, không hề ít thế lực có đệ tử ngã xuống trong bí cảnh đều lần nữa ngốc đầu dậy, phái thêm đệ tử càng mạnh mẽ.
Địa Hoang Tông, một nam tử lưng mang cự kiếm đạp lên mặt đất, đi ra từ trong trận pháp.

Hắn là Bá Ma Kiếm Tôn bài danh thứ ba trong mười đại thiên kiêu của Địa Hoang Tông, Tây Môn Hiên.
Đó là một kiếm khách, lấy trọng kiếm thành tựu kiếm ý, là một trong ba người trẻ tuổi nổi tiếng của Địa Hoang Tông, tu vi vô cùng cường hãn, đã phá vỡ ba sợi gông xiềng Chí Tôn.
Cường giả của Tu La Cổ Thành cũng lần nữa trở về.
Di Tát cung kính đứng với người trẻ tuổi bên cạnh mình.

Thân phận của người trẻ tuổi này hơi cao quý, là hậu duệ lệ thuộc trực tiếp của Tu La Hoàng Tộc đến từ Tu La Cổ Thành.
- Đồng Hòa đại nhân! Tu La Tháp ở ngay bên trong Thiên Lam Thành… thuộc hạ tận mắt chứng kiến.
Di Tát cung kính nói.
Đồng Hòa, mái tóc đầy máu, khuôn mặt vô cùng anh tuấn, hít sâu một hơi:
- Ta cảm ứng được hơi thở của Tu La Tháp… phi thường mãnh liệt.


Tu La Thánh chính là thánh vật của Tu La Cổ Thành ta, không thể để lưu lạc bên ngoài.
………
Rất nhiều cường giả không ngừng xuất hiện, phong vân trong Thiên Lam Thành bắt đầu khởi động.
Nhưng mặc kệ Thiên Lam Thanh có sóng to gió lớn thế nào, Bộ Phương vẫn thích ý nằm trên ghế dài phơi nắng.
Hắn luôn lười biếng như vậy, híp mắt, an tĩnh nhìn mây trời.
Khi có thực khách đến, hắn sẽ tiến vào phòng bếp nấu ăn, sau khi nấu xong, tiếp tục nằm trước cửa.

Lười biếng như vậy cũng khiến không ít thực khách dở khóc dở cười.
Bình địa ngoài quán ăn thập phần sạch sẽ, chỉ để lại vỡ vụn đầy đất, vách tường sập xuống đều bị chở đi, lập tức trống trải không ít.
Chỉ có một tòa quá ăn san sát đằng kia có vẻ hơi chói mắt.
Các thực khách dần thưa thớt, người của gia tộc Nam Cung cũng kết thúc công việc trở về.
Bộ Phương nằm dài trên ghế, nhìn ánh chiều tà kéo dài bóng của quán ăn.
Xa xa, có hai thân ảnh chậm rãi đi đến.
Đó là thân hình khoác huyết bào, sợi tóc đỏ như máu dưới chiếu rọi của ánh trời chiều, càng thêm tiên diễm.

Bộ Phương thản nhiên nhìn hai người đi đến tiểu điếm.
Di Tát nhìn Bộ Phương ngồi trước quán ăn, hít một ngụm khí lạnh, không dám buông lỏng, dù sao người kia dưới uy hiếp của Huyết Nhân khủng bố còn có thể sống sót, tuyệt đối có thủ đoạn cường đại.
Di Tát biết khủng bố của Huyết Nhân, cho nên mới càng thêm kính sợ Bộ Phương.

Mặc kệ tu vi của Bộ Phương yếu thế nào.
Đồng Hòa bên người hắn vểnh môi, khuôn mặt anh tuấn giống như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
- Hơi thở Tu La Tháp là phát ra từ trên người người này… Xem ra, cuối cùng đạt được Tu La Tháp, chính là con kiến ngay cả gông xiềng Chí Tôn cũng chưa phá vỡ kia.
----------oOo----------