Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 308




Cuồng phong gào thét, không ngừng bao phủ thân thể Bộ Phương, sợi tóc của hắn không ngừng lắc lư.

Bộ Phương cảm giác mật nóng rát, mặt đỏ tới mang tai, thế nhưng trong ánh mắt vẫn mang theo vài phần sợ hãi.

Hắn nhìn Tiểu Bạch mở đôi cánh, hắn rất ngạc nhiên, Tiểu Bạch có thể mọc cánh? Tiểu Bạch có thể bay lên trời hay sao?

Hắn có trực giác, Tiểu Bạch phát sinh những biến hóa này, Tiểu Bạch nhất định có quan hệ tới việc ăn Vong Hồn Châu... Xem ra đã ăn hỏng bụng.

Trên trời, tiếng nổ vang lên.

Xa xa năm vị Chí Tôn lao tới, khí tức vô cùng đáng sợ.

Bọn họ đều nhìn chằm chằm Bộ Phương, ánh mắt tham lam lại kích động.

Vạn Thú Viêm bị một con kiến hôi ăn vào bụng, thế nhưng con kiến hôi thất phẩm Chiến Thánh trước mặt, hắn làm sao có thể luyện hoá Thiên Địa Huyền Hoả trong thời gian ngắn, có lẽ Thiên Địa Huyền Hoả vẫn nằm trong bụng đối phương.

Chỉ cần bắt được con kiến hôi này, có thể còn có cơ hội chiếm lấy Vạn Thú Viêm!

Hơn nữa, bọn họ vô cùng hứng thú với việc Bộ Phương có thể thôn phệ Vạn Thú Viêm.

Theo bọn họ, tuy rằng tu vi con kiến hôi trước mắt không mạnh, thế nhưng trên người đều là bí mật, bí mật này... Bọn họ thật tò mò.

- Muốn truyền tống đi! Người si nói mộng!

Cường giả Man Thần Điện lộ ra bắp thịt cường tráng, hắn trừng mắt nhìn trận pháp trên đỉnh đầu Bộ Phương, nở nụ cười lạnh.

Trang bức xong đã muốn chạy? Thật cho rằng Chí Tôn ở đây đều ngồi không?

Một cây búa lớn xuất hiện trong tay của hắn, đây là bán thần khí của Man Thần Điện, Huyền Trọng Phủ, nặng nghìn cân, vô kiên bất tồi, uy lực vô cùng đáng sợ.

Hắn không cho để Bộ Phương dễ dàng rời đi như vậy, cho nên nhất định phải đánh nát truyện tống trận pháp trên đỉnh đầu Bộ Phương.

Chân khí tràn đầy, tràn ngập hư không, về sau vị cường giả Chí Tôn này ném búa của hắn ra ngoài.

Cây búa xoay tròn cực nhanh trong không trung, phát sinh âm thanh xẹt xẹt, nó đập thẳng vào vị trí Bộ Phương.

Nhưng mà, búa bay đến phân nửa, mấy cây phi đao lập tức phóng lên trời, chúng ngăn chặn cây búa đang bay tới.

Con ngươi màu xám tro của Tiểu Bạch vô cùng lạnh giá, đôi cánh sắt thép sau lưng vắt ngang không gian, toả ra tia sáng kim loại.

Cánh tay hắn chuyển động, mấy cây phi đao bay trở về trong tay nó, đôi mắt màu xám xoay chuyển, tập trung vào cường giả Chí Tôn của Man Thần Điện.

- Chết tiệt! Dám phá hư việc tốt của ta! Giết!

Cường giả Man Thần Điện giận dữ, thét dài một tiếng, cơ thể hắn sáng bóng.

Ùng ùng!

Một tiếng long ngâm vang lên, Hoả Long trong hố mở đôi cánh ra, há cái miệng khổng lồ đầy răng lao thẳng về phía Bộ Phương, người cướp giật Thiên Địa Huyền Hoả, đều phải chết!

Xoát một tiếng, một đạo thân ảnh đột nhiên di động xuất hiện trước mặt nó.

Một con khôi lỗi, phía sau mọc ra đôi cánh kim loại giống như cánh chim, Tiểu Bạch đã cắt hư không, chắn trước mặt Hoả Long.

Nắm tay nâng lên, trong con ngươi màu xám tro toả sáng, nện xuống một quyền.

Oanh!

Máu tươi bắn tung toé, giống như nham thạch nóng chảy sinh ra âm thanh xèo xèo, bắn ra trên người Hoả Long.

Tiểu Bạch đấm một quyền vào đầu Hoả Long, đánh đối phương choáng váng!

Hoả Long lao lên, cũng bị Tiểu Bạch đánh một quyền bay về trong nham tương.

Sau khi Tiểu Bạch mở cánh, dường như lực lượng lại tăng lên.

Trên bầu trời, một tiếng ếch kêu.

Về sau con ếch một chân từ trên trời giáng xuống!

Con ếch vô cùng to lớn, dùng một chân giẫm lên Bộ Phương.

Bộ Phương giật mình, dụng tâm của con ếch chết tiệt này quá hiểm ác!

Cuồng phong bao quanh truyền tống trận càng ngày càng mạnh, Bộ Phương đã bắt đầu cảm thấy có hấp lực, tình cảnh trước mắt bắt đầu không rõ.

Hắn biết, truyền tống đã bắt đầu, hắn lập tức rời đi.

Mâu quang màu xám tro loé lên, lạnh giá mà vô tình, hai cánh Tiểu Bạch chấn động, nó đã xuất hiện dưới chân ếch.

Song vươn tay ra, nhất thời trên đó hé từng đạo lỗ hổng, từng cây một dây kéo từ đó nổ bắn ra ra, câu móng ở tại ếch chân trên.

Đôi tay Tiểu Bạch quấn lấy chân ếch, Độc Thoái Oa khổng lồ cảm thấy lực lượng khổng lồ bao phủ bàn chân.

Oa, nó cảm thấy mình bị ném đi.

Tiểu Bạch lực lớn vô cùng, thân thể vô cùng nhỏ bé trước mặt Độc Thoái Oa, nhưng Chí Tôn thú vô cùng to lớn bị ném bay.

Đám người chung quanh hít khí lạnh.

Đôi mắt Diệp Tử Lăng tỏa sáng, hưng phấn hầu như muốn nhảy lên.

- Tiểu Bạch quả nhiên lợi hại! Cởi đồ cuồng ma, lột sạch da Độc Thoái Oa đi!

Diệp Vân Thanh không ngừng vuốt râu mép của mình, Diệp Tử Lăng không hiểu ý vị như thế nào, hắn thân là Chí Tôn còn không hiểu.

Cho dù sức chiến đấu Tiểu Bạch lúc trước không tệ lắm, thế nhưng cũng chỉ miễn cưỡng đối kháng một vị Chí Tôn.

Thế nhưng Tiểu Bạch thời khắc này không biết uống thuốc gì, nó lại dũng mãnh như thế, còn dủng mãnh hơn cả Chí Tôn đỉnh!

Độc Thoái Oa bị ném bay, còn lại ba vị Chí Tôn cũng vọt tới.

Xà Nhân Hoàng có vòng eo tinh tế, môi đỏ mọng xinh đẹp mở ra, một thanh trường kiếm bay ra ngoài, kiếm quang lóe sáng, hàn quang nổi lên bốn phía.

Hai vị Chí Tôn Man Thần Điện sinh ra chân khí chấn động, đánh ra chân khí thất luyện mênh mông.

Rống!

Trong hố lửa, một tiếng long ngâm to rõ vang lên, một luồng long tức bay thẳng về phía Tiểu Bạch.

Độc Thoái Oa rơi xuống đất liền nổi giận, miệng ếch mở ra, âm thanh như sóng lớn ngập trời, cuộn trào mãnh liệt.

Năm đạo công kích đáng sợ đều bắn thẳng về phía Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nắm chặt hai đấm, phát ra tiếng kim loại va chạm vào nhau, đôi cánh sau lưng rung động, chung quanh đôi cánh xuất hiện vô số thanh phi đao.

Song quyền vung lên, đôi cánh sau lưng Tiểu Bạch phóng lên cao, các thanh phi đao mang theo tiếng rít xé rách không khí bắn thẳng vào công kích của năm vị Chí Tôn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!!

Công kích của hai bên va chạm nhau trên không trung, không ngừng phát ra tiếng nổ vang, không ngừng có phi đao bị đánh bay, thế nhưng năm vị Chí Tôn hợp lực một kích vẫn suy yếu rất nhiều.

Phi đao bị đánh bay đều quay về hai cánh của Tiểu Bạch, chúng đều khôi phục uy lực, lại bắn ra ngoài.

Một đạo kiếm ý mênh mông từ trên trời giáng xuống.

Trong miệng Vu Mục phun ra một ngụm máu nóng lần thứ hai, máu đỏ thẫm thấm hướng vạt áo của hắn.

Sắc mặt thái thượng trưởng lão xán như tro, liên tục lui vài bước trên hư khong, che ngực khí tức phập phồng.

Trận pháp phong cấm môn chủ Tu La Môn Đoạn Linh đã vỡ nát.

Có chút không thể tưởng tượng được nhìn Đoạn Linh đứng ngạo nghễ trên hư không trung, quanh thân toả ra năng lượng màu đen.

Cầm Tu La Kiếm, Đoạn Linh ngẩng đầu, híp mắt.

Bắp thịt trên mặt hắn co rúm, trong lòng bị lửa giận thiêu đốt.

Trong cơ thể hắn, chân khí mênh mông đánh vào gông xiềng trên thân thể, ba động đáng sợ đang quấn quanh.

Hắn không chờ được, hắn bắt đầu mạnh mẽ đột phá cảnh giới.

Gông xiềng Chí Tôn, hắn muốn mạnh mẽ phá vỡ, tấn chức thập phẩm Thần Cảnh!

Thái thượng trưởng lão che ngực, hắn không ngừng thở hổn hển.

- Ngươi điên rồi, thập phẩm Thần Cảnh làm sao dễ dàng đột phá như vậy, ngươi đang tự tìm diệt vong!

Nếu như tất cả tinh phách Vong Hồn Châu hóa thành linh khí đều bị Đoạn Linh hấp thu, thái thượng trưởng lão tự nhiên không dám... nói như vậy.

Thế nhưng cơ duyên của Đoạn Linh bị Bộ Phương cắt đứt, hắn vẫn muốn mạnh mẽ đột phá, một khi thất bại, chắc chắn sẽ hôi phi yên diệt!

Bởi vì thập phẩm Thần Cảnh, cần phải tránh thoát gông xiềng của thiên địa lên thân thể, đây là đối nghịch với thiên địa!

Một tiếng huýt sáo dài, trong tiếng huýt sáo mang theo vài phần thống khổ và giãy dụa.

Trên người Đoạn Linh phát ra uy áp vô cùng, tất cả mọi người đều ngây ngốc, bởi vì bọn họ phát hiện, ở trên người Đoạn Linh xuất hiện gông xiềng lạnh giá, gông xiềng quấn quanh cánh tay trái của hắn, giống như liên tiếp vòm trời, mang theo uy nghiêm và uy áp vô thượng.

Đoạn Linh đang không ngừng ngưng tụ chân khí, không ngừng đột phá gông xiềng.

Bắc Cung Minh sợ hãi ngồi trên mặt đất.

Cái quỷ gì? Đây thật là nơi thí luyện sao? Lại có người muốn mạnh mẽ phá cảnh, muốn tránh phá gông xiềng Chí Tôn, tấn chức thập phẩm Thần Cảnh!

Tại sao loại tồn tại này lại xuất hiện ở nơi thí luyện? Ta còn thí luyện cái rắm!

Bộ Phương cũng híp mắt, nhìn thấy cảnh này, xiềng xích lạnh giá mang theo uy áp đáng sợ doạ hắn sợ hãi.

Đây là thiên địa oai!

Đây là cảnh giới cao hơn Chí Tôn sao?

Hoa lạp lạp, phi đao hội tụ sau lưng Tiểu Bạch, một lần nữa ngưng tụ thành một đôi cánh, năm vị Chí Tôn hợp lực một kích, thế mà bị Tiểu Bạch bắn phá.

Trước mặt Bộ Phương đã bị cuồng phong bao phủ, hình ảnh nhìn thấy càng ngày càng ít...

Bỗng nhiên, con ngươi của hắn mở to.

Chỉ thấy xiềng xích quấn lên người Đoạn Linh rung động, gào thét một tiếng, sợi tóc dựng dứng lên, trong ánh mắt mang theo máu tươi.

Hoa lạp lạp!

Hắn kéo xiềng xích quét thẳng vào vị trí Bộ Phương đang đứng.

Một đạo thiên địa oai đáng sợ ầm ầm ép xuống.

Một thanh trường kiếm đỏ rực quét qua không gian, dường như muốn trảm phá mọi thứ, chém về phía Bộ Phương.

Đôi mắt màu xám tro của Tiểu Bạch loé sáng, hai cánh phía sau mở ra lần nữa, phi đao rậm rạp chằng chịt quét qua tất cả, hóa thành một thanh đại khảm đao to lớn, đánh thẳng vào Tu La Kiếm.

Nó nhất định phải ngăn cản môn chủ Tu La Môn đang điên cuồng.

Gió quét qua tất cả, Bộ Phương chỉ nhìn thấy cảnh tượng mông lung.

Hắn nhìn thấy hình ảnh cuối cùng chính là đôi mắt đầy sát khí của môn chủ Tu La Môn.

- Trốn?! Chạy trốn tới chân trời góc biển, Tu La Đoạn Linh ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn! Đoạt cơ duyên, ép ta đột phá, thù này, không chết không thôi!

Oanh!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, xiềng xích trên cánh tay Đoạn Linh vỡ nát phân nửa, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Đại khảm đao của Tiểu Bạch bị Tu La Kiếm chém nát, hóa thành hàng ngày hàng vạn phi đao bay đi

Một kiếm kia chém lên người Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bị đập bay rơi xuống đất.

Mặt đất bị đụng nát, đá vụn bắn lên không trung, thế nhưng không thấy thân ảnh của Tiểu Bạch.

Đoạn Linh âm trầm, xiềng xích lạnh như băng chậm rãi buộc chặt tay trái của hắn, sau khi buộc chặt, xiềng xích từ từ hóa thành trong suốt, biến mất.

Đây là gông xiềng Chí Tôn, tuy rằng không thấy, thế nhưng nó vẫn trói buộc Đoạn Linh trong vô hình, hắn cuối cùng vẫn chưa hoàn toàn bước vào thập phẩm.

Thái thượng trưởng lão thở phào một hiw, gương mặt nửa vui nửa buồn.

- Hắn cuối cùng vẫn không đột phá gông xiềng Chí Tôn, chỉ có thể xem như nửa bước Thần Cảnh... Đáng tiếc tiểu gia hỏa kia sắp gặp xui xẻo, mong rằng hắn có thể sống sót khi bị tên kia đuổi giết, dù sao cắn nuốt Vạn Thú Viêm, tiền đồ vô lượng...