Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 291: Bị Bỏ Xó




Thiếu niên non chẹt cầm lấy bát sành, lần nữa uống xong một chén canh chua cay, môi cũng bị cay đến đỏ hồng lên, không ngừng hít hà, trên chóp mũi toàn là mồ hôi.

Hương vị của bát canh chua cay đậm đà này thật sự rất ngon, rất khó có thể tưởng tượng được rằng dùng nguyên liệu nấu ăn đơn giản như vậy cư nhiên có thể nấu ra món ăn mỹ vị như thế.

Nếu nói nguyên liệu nấu ăn này là nguyên liệu nấu ăn ẩn chứa linh khí, thiếu niên non chẹt kia còn có thể lý giải. Chỉ là… đây chỉ là nguyên liệu nấu ăn phổ thông mà thôi a, nguyên liệu nấu ăn người bình dân dùng để ăn, không ẩn chứa một chút linh khí nào.

Loại nguyên liệu nấu ăn này cư nhiên có thể làm ra được món ăn còn mỹ vị hơn món ăn dùng nguyên liệu nấu ăn chứa linh khí làm ra. Đây quả thực đã vượt qua chuyện thường tình rồi, thậm chí hoàn toàn vượt qua nhận thức của thiếu niên non chẹt này.

Sắc mặt của Ngụy Đại Phúc lúc này phi thường khó coi, bởi vì ánh mắt trêu tức kia của Bộ Phương làm cho sắc mặt hắn đỏ lên, cảm thấy mất mặt. Hắn cảm thấy bản thân bị tự vả, chính mình từ khi vào trong Hỏa Đầu Quân này chưa từng gặp qua khiêu khích của ai như của người mới đến này.

Đây là chuyện tình không thể tha thứ, đây quả thực đang nhổ lông lão hổ, muốn tìm chết!

Tuy rằng… hương vị món ăn Bộ Phương nấu thật sự phi thường mỹ vị, chỉ là không đủ trở thành lý do khiến hắn kiêu ngạo như vậy!

Cho dù có mỹ vị thế nào, món ăn này cũng chỉ là món ăn do nguyên liệu nấu ăn phổ thông nấu ra mà thôi.

- Ta thừa nhận… món ăn này của ngươi rất ngon, nhưng đừng tưởng rằng làm ra một món ăn mỹ vị thì có thể không kiêng nể điều gì. Phải biết rằng… nơi này chính là Hỏa Đầu Quân, chúng ta phải đối mặt chính là hoàn cảnh nấu nướng ác liệt nhất. Nhưng là chúng ta cần phải làm ra món ăn khiến bọn binh lính vừa lòng, cũng có thể khiến bọn binh lính bọn họ bảo trì trạng thái!

Ngụy Đại Phúc phụng phịu nói.

Thanh âm của hắn không lớn, nhưng lại phi thường uy nghiêm, khiến cho phần đông đầu bếp chung quanh uống xong canh chua cay đậm đà của Bộ Phương đều dừng lại động tác trong tay, nhìn nhìn hai người, cũng không dám thở mạnh.

Rất nhiều người bọn họ thật bội phục Bộ Phương, bởi vì Bộ Phương là người đầu tiên trong số nhiều người mới như vậy nấu ra món ăn không khiến cho Ngụy Đại Phúc bình luận lời độc ác. Bất quá bọn họ cũng có thể tưởng tượng ra được ngày sau của Bộ Phương ở nơi này sẽ không dễ sống. Dù sao nơi này là Hỏa Đầu Quân, không phải phòng bếp bình thường.

- Hừ… Ngươi rất biết nấu ăn phải không? Tốt lắm… ta cũng không làm khó dễ ngươi nữa, dù sao ở trong Hỏa Đầu Quân chúng ta, mỗi một người mới đến đều là một món bảo vật. Ta để ngươi nấu ăn, bất quá, ngươi dùng nguyên liệu nấu ăn phổ thông đã có thể làm ra món ăn mỹ vị hoàn mỹ như thế. Vậy về sau ngươi liền chuyên môn phụ trách nấu nguyên liệu nấu ăn phổ thông đi.

Ánh mắt Ngụy Đại Phúc nhíu lại, rầm rì nói.

Người chung quanh đều hơi hơi kinh ngạc, bất quá sau kinh ngạc lại có chút tiếc nuối nhìn nhìn Bộ Phương. Thiếu niên non chẹt kia cũng là có chút tiếc nuối như vậy.

- Hỏa Đầu Quân chúng ta đại đa số vẫn là tiếp xúc với nguyên liệu nấu ăn có linh khí. Món ăn ngươi dùng nguyên liệu nấu ăn phổ thông làm ra cho dù có ngon thế nào… bọn binh lính cũng sẽ không ăn, người mới này, đáng tiếc a.

Rất nhiều người đều phát ra tiếng cảm thán như vậy.

Trong lòng bọn họ đều rõ ràng, Bộ Phương khẳng định không phải không biết làm nguyên liệu nấu ăn có linh khí, nói không chừng dùng nguyên liệu nấu ăn có linh khí có thể làm ra món ăn càng thêm mỹ vị. Dù sao so với khả năng nguyên liệu nấu ăn có linh khí giúp tăng cường mùi vị của món ăn, nguyên liệu nấu ăn phổ thông là không thể so sánh được.

Bộ Phương nghe xong lời nói của Ngụy Đại Phúc, cũng không khỏi nhíu mày, chỉ có thể nấu nướng nguyên liệu nấu ăn phổ thông thôi sao?

Nhìn Ngụy Đại Phúc cười một vẻ cười đắc ý, Bộ Phương cũng hơi nhếch miệng, thản nhiên gật gật đầu, cư nhiên liền đáp ứng.

Điều này làm cho Ngụy Đại Phúc thập phần kinh ngạc. Hai tay hắn đang ôm ngực, đợi Bộ Phương tiến đến tranh chấp với hắn, dù sao tiến vào Hỏa Đầu Quân nếu chỉ làm món ăn bằng nguyên liệu nấu ăn phổ thông, chẳng khắc nào bị bỏ qua một bên.

“Hừ! Tiểu tử cuồng vọng này, tiểu tử không biết tự lượng sức mình này! Chờ người thấy món ăn của ngươi bị vắng vẻ, ngươi sẽ ngoan ngoãn chạy đến chỗ ta thỉnh tội… Đến lúc đó, lão tử có thể tha thứ cho ngươi hay không liền khó nói a!”

Trong lòng Ngụy Đại Phúc hừ lạnh nói.

- Long Tài, ngươi mang tiểu tử này đi lãnh nồi thiết, thuận tiện dẫn hắn đi làm quen doanh địa của hắn đi. Tiểu Hoàng phụ trách nấu nướng nguyên liệu nấu ăn phổ thông đổi đến vị trí nấu ăn linh khí đi.

Ngụy Đại Phúc liếc mắt nhìn Bộ Phương mặt không chút biểu tình kia một cái. Cơ thịt trên mặt hắn nhất thời co rụt lại, sau đó nhìn về phía thiếu niên non chẹt kia, phân phó một câu, liền cầm thìa thiết của hắn, trở về lại trong lều trại.

Long Tài nhìn thấy bóng dáng Ngụy Đại Phúc rời đi, nhất thời buông xuống bát sành trong tay, thè lưỡi.

- Ngươi theo ta đến đây đi.

Long Tài vừa nói xong, dẫn đầu đi về phía xa xa.

- Ta gọi là Long Tài, là người nhỏ tuổi nhất trong Hỏa Đầu Quân này, còn ngươi tên là gì? Canh chua cay đậm đà ngươi vừa rồi làm thật sự rất mỹ vị a… Ta chưa từng thưởng thức qua món ăn phổ thông mỹ vị như vậy.

Long Tài sau khi giới thiệu với Bộ Phương, ánh mắt liền sáng rỡ nhìn nhìn Bộ Phương.

- Ta gọi là Bộ Phương.

Bộ Phương gật gật đầu, cũng tự giới thiệu.

Món ăn của hắn làm đương nhiên phải ngon, Bộ Phương đối với phản ứng của Long Tài cũng không quá giật mình, người nếm qua món ăn của hắn đều sẽ trải qua trạng thái khiếp sợ này, hắn đã sớm quen rồi.

- Ai… ngươi tuy rằng bị phân phối đến doanh địa nấu nướng món ăn phổ thông nhưng ngươi cũng đừng nản lòng, Ngụy thúc chính là như vậy. Chờ hắn nghĩ thông suốt rồi, sẽ đổi ngươi trở về, dù sao tay nghề nấu nướng của ngươi tốt đến như vậy… Ở trong doanh địa tuyệt đối có thể nằm trong năm người đứng đầu!

Long Tài cười nói, muốn xua tan bầu không khí xấu hổ.

- Ồ.

Bộ Phương đi theo phía sau Long Tài, sắc mặt lạnh nhạt, hắn căn bản không thèm để ý đến cảm thụ của Ngụy Đại Phúc kia, đối với hắn, Ngụy Đại Phúc căn bản không tính là cái gì.

Mặc kệ là về tay nghề nấu ăn hay là thực lực… Bộ Phương tuyệt đối đều có thể nghiền áp đối phương.

Bất quá Bộ Phương dù sao vẫn là đến quân doanh này lịch luyện, vẫn là khiêm tốn một chút thì tốt hơn. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đạt được phần thưởng liền rời đi.

- Ô… Đây là doanh địa của ngươi, bên trong đều là món ăn phổ thông. Mỗi một lần Hỏa Đầu Quân chúng ta nấu ăn, ngươi cũng phải làm ra một đạo món ăn phổ thông, đây là quy củ.

Long Tài chỉ về phía lều trại cũ nát phía xa xa.

Bộ Phương nhướng mày, bất quá rất nhanh liền giãn ra, không thèm để ý, sau khi gật gật đầu liền tiêu sái đi qua.

- Ngươi từ từ đã, ta trước đưa ngươi trang bị a.

Long Tài gọi theo bóng dáng Bộ Phương tính toán rời đi.

Long Tài tiến vào trong lều trại bên cạnh, chỉ sau chốc lát liền từ trong lều trại đi ra, cư nhiên cầm theo một nồi đen lớn, trong nồi còn đặt một thái đao cán gỗ cùng một muôi thiết.

- Đây là trang bị của ngươi ở Hỏa Đầu Quân này về sau. Đừng có làm hư a, làm hư nếu xin lại sẽ phi thường phiền toái, còn bị Ngụy thúc mắng mỏ một trận.

Long Tài nghiêm túc nói.

Bộ Phương tiếp nhận nồi đen có chút trầm trọng này, khóe miệng nhếch lên, gật gật đầu:

- Đã hiểu.

- Hắc hắc, ta chính là chọn cho ngươi một nồi đen tốt. Chất lượng thật không tệ a, ngươi cũng đừng lo lắng. Hy vọng ngươi có thể sớm một chút rời khỏi doanh địa món ăn phổ thông này. Đến lúc đó ta sẽ có thể nhấm nháp mỹ thực linh khí ngươi làm ra!

Long Tài sờ sờ đầu, có chút ngượng ngùng cười nói.

Bộ Phương nhíu mày liếc mắt nhìn tiểu gia hỏa này, vểnh môi, cũng không nói gì, xoay người liền đi về phía doanh địa.

Long Tài lúc này cũng không gọi lại Bộ Phương, nhìn bóng dáng Bộ Phương rời đi, thở dài một hơi, cũng xoay người rời đi.

Tuy rằng hắn nói Bộ Phương sẽ có cơ hội trở lại doanh địa nấu nướng nguyên liệu nấu ăn linh khí kia, nhưng dựa theo tính tình của Ngụy thúc, Bộ Phương phải trải qua một năm rưỡi mới có cơ hội rời đi.

Bộ Phương tự nhiên không biết Long Tài đang suy nghĩ cái gì, hắn chỉ là bước vào trong doanh địa.

Trong doanh địa này không ít nguyên liệu nấu ăn, hương vị mốc meo cùng hương vị rau dưa phảng phất quanh quẩn chóp mũi hắn.

Nguyên liệu nấu ăn trong doanh địa có rất nhiều, có thịt có rau, tất cả đều đầy đủ. Chỉ là giống như lời Long Tài, tất cả nguyên liệu nấu ăn ở nơi này… đều là nguyên liệu nấu ăn phổ thông.

Bộ Phương liền ở trong doanh địa này sinh sống, bắt đầu hành trì Hỏa Đầu Quân của hắn.

Sáng sớm ngày hôm nay, Bộ Phương từ trên giường đơn sơ mở mắt ra, hắn chỉ là khoanh chân ngồi, cũng không nằm xuống. Hắn có chút mắc bệnh sạch sẽ… tạm thời không quen với giường của doanh địa này.

Bộ Phương vừa mở mắt ra, ngoài lều trại liền truyền đến thanh âm thìa thiết cùng nồi thiết va chạm…

- Keng keng keng!!

Sau đó là truyền ra từng đạo thanh âm nặng nề.

- Con mẹ nó đều đứng lên cho lão tử, chuẩn bị xuất phát hành quân!