Từng hộp ngọc đóng gói thập phần tinh xảo từ ngoài cửa nâng vào, đặt lên bàn phòng bếp, phủ đầy lên bàn.
Tiếu gia dù sao cũng là một trong tài phiệt của Nam Thành này. Có thể được gọi là tài phiệt, vậy cũng không phải gia tộc bình thường có sánh bằng, nội tình trong đó cũng không phải người thường có thể tưởng tượng.
Bộ Phương tò mò đứng lên, liếc mắt đánh giá những linh dược này. Phát hiện những linh dược này cư nhiên đều có chút trân quý, trong đó thậm chí có thể nhìn thấy một gốc linh dược cấp sáu. Đối với một gia tộc tài phiệt sức chiến đấu cao nhất không quá Chiến Hoàng lục phẩm quả thật rất không dễ dàng.
Bộ Phương từ bên trong linh dược muôn màu rực rỡ này lựa chọn vài cọng linh dược dược tính mãnh liệt, sau đó để người ta mang xuống những linh dược khác.
Ăn hai cái Hải Lệ Bao, Bộ Phương cảm giác chân khí trong cơ thể chính mình đã khôi phục lại không ít. Khí xoáy tụ cũng khôi phục vận chuyển bình thường.
Rửa sạch thớt đặt đồ ăn, trong tay Bộ Phương khói nhẹ lượn lờ, Long Cốt Thái Đao cổ xưa xuất hiện trong tay hắn, thái đao vừa chuyển, vung vẫy vài chiêu.
Bộ Phương cắt vụn vài cọng linh dược được lựa chọn ra, cho vào một cái rổ. Có Long Cốt Thái Đao, Bộ Phương căn bản không cần lo lắng tình huống phải cảm ứng linh khí dao động bên trong từng gốc linh dược. Hắn cũng không cần phải lo lắng vấn đề linh khí trong linh dược phân tán ra, cho nên mọi chuyện diễn ra thật nhẹ nhàng.
Sau khi xử lý tốt linh dược, Bộ Phương từ trong túi không gian hệ thống của chính mình lấy ra vài cọng linh dược dược tính trung hòa.
Một khối thịt cá màu tuyết trắng kích thước viên thạch ma được Bộ Phương lấy ra, đặt lên thớt. Hương thơm thoang thoảng như sữa phát ra từ trên miếng thịt cá này.
Tiếu Yên Vũ nhìn nhìn khối thịt cá này, ánh mắt nhất thời hơi hơi sáng ngời. Đây chính là thịt cá của linh thú cấp bảy a, giá trị hẳn là phi thường cao, cũng không phải nguyên liệu nấu ăn bình thường có thể sánh bằng.
Tiếu Yên Vũ băng tuyết thông minh, thời điểm nhìn thấy khối thịt cá này, trong đầu liền hiểu được kế hoạch của Bộ Phương. Khối thịt cá này có thể nhìn ra một khối thượng thừa nhất trong ma ngư kia, nếu so sánh với khối thịt cá khác, khối thịt cá này cũng không bị ô nhiễm bởi năng lượng màu đen kia. Còn địa phương khác của ma ngư đều bị ô nhiễm hết rồi. Chuyện này có nghĩa là trong khối thịt cá này ẩn chứa vật chất chống cự lại năng lượng màu đen gây ô nhiễm kia.
Nếu dùng làm nguyên liệu nấu ăn trị liệu cho Tiếu Kha Duẫn thì chính là thích hợp nhất rồi.
Bộ Phương quả thật cũng chính là có tính toán như vậy. Hắn dùng nước trong rửa sạch thịt cá cùng bàn tay, sau đó nhéo nhéo phía trên miếng thịt cá lớn. Miếng thịt cá này thật mềm, nhưng là tầng ngoài lại có thể có chút cứng rắn.
Trong lòng Bộ Phương an tĩnh giới hạn một phạm vi, sau đó thái đao vừa chuyển, cẩn thận cắt ra từng tảng thịt cá.
Thu hồi lại phần thịt cá còn lại vào trong túi không gian hệ thống, trên thớt kia chỉ còn lại một khối thịt cá, nhưng cũng xem như là một miếng phi thường lớn rồi.
Phía trên miếng thịt cá tuyết trắng, bởi vì cắt ra từng lát, văn lộ trên đó đều là thập phần rõ ràng. Từng tầng phiếm một chút nộn hồng, thập phần đẹp mắt.
Cắt một đao lên trung gian miếng thịt cá, bên sườn miếng thịt bắt đầu xẻ vào mấy đao, khiến cho cả hai tương liên với nhau, tiếp theo cắt ngang miếng thịt, tạo thành một lỗ hổng.
Sau khi xử lý xong miếng thịt cá, Bộ Phương nhìn về phía Tiếu Yên Vũ, thản nhiên nói:
- Bắt đầu nhóm lửa đi.
Tiếu Yên Vũ gật gật đầu, lập tức bắt đầu nhóm lửa. Nàng cũng là thường xuyên xuống bếp, cho nên đối với việc nhóm lửa cũng không phải thật xa lạ gì, chuyện này đối với một tiểu thư gia tộc lớn mà nói quả thật rất đáng quý.
Lửa chỉ trong chốc lát đã được tạo ra, đổ vào trong nồi một ít nước suối Thiên Sơn mát lạnh Bộ Phương tự mang theo, bỏ vào trong đó miếng thịt cá đã được xử lý tốt.
Thả từng miếng vụn linh dược vào bên trong nồi, nấu cùng với nước trong vắt trong nồi.
Trên miệng nồi, chân khí trong đan điền của Bộ Phương lưu chuyển, bao trùm hết miệng nồi kia, cảm ứng lộ tuyến chuyển động linh khí của linh dược cùng nguyên liệu thức ăn trong nồi.
- Tiếp tục duy trì lửa lớn, đừng có ngừng.
Bộ Phương liếc mắt nhìn nhìn Tiếu Yên Vũ đang ra sức nhóm lửa, thản nhiên nói.
Gương mặt của Tiếu Yên Vũ bị ngọn lửa phà nóng có chút đỏ lên, đỏ ửng kia giống như hoa sen an tĩnh nở rộ làm say lòng người, phóng thích ra hơi thở khiến người mê muội.
Trừng mắt nhìn Bộ Phương một cái, Tiếu Yên Vũ mới tiếp tục nhóm lửa. Ngọn lửa càng lúc càng lớn, nước trong vắt trong nồi cũng đun lên sôi trào. Mà Bộ Phương không nhanh không chậm, vẫn như trước đặt bàn tay lên nồi, chân khí giống như con rắn nhỏ đang lưu chuyển, cảm ứng lộ tuyến linh khí trong đó.
Rất nhiều linh dược trong nồi dưới thúc giục từ chân khí của Bộ Phương, cư nhiên xảy ra hiện tượng hòa tan mắt thường có thể nhìn thấy, giống như băng tuyết đang hòa tan, đều tan biến vào trong nước trong vắt, tinh hoa đều tiến vào trong miếng thịt cá.
Miếng thịt cá kia trở nên càng thêm tuyết trắng, giống như có hào quang đang lưu chuyển trong đó.
Lửa nóng trải qua hơn nửa canh giờ, miếng thịt cá dưới thúc giục chân khí của Bộ Phương rốt cục đã được nấu chín. Bộ Phương mở nồi ra, hơi nóng hôi hổi mãnh liệt bốc lên, giống như một cây nấm, phóng lên cao, đánh vào trên trần nhà, khuếch tán dần ra.
Bộ Phương lấy ra cái muôi, vớt ra miếng thịt cá trắng nõn bên trong, nước lèo trong ngọt từ trên miếng thịt cá nhỏ thành từng giọt trong suốt lấp lánh.
Đặt miếng thịt cá tuyết trắng kia lên một cái bát thật lớn đã chuẩn bị tốt từ trước. Miếng thịt cá kia trắng nõn sáng bóng, non mềm vô cùng, hơi nóng giống như con rắn quay cuồng bên trên, tản dật ra bốn phía.
Bộ Phương cầm lấy đôi đũa, đè lên thịt cá, nhất thời nước ngọt trong suốt từ trong miếng thịt cá tràn ra.
Mùi sữa nồng đậm tràn ngập trên khắp miếng thịt cá. Mùi hương này làm cho tâm tình của Bộ Phương giống như cũng hòa tan hoàn toàn vào trong mùi vị này.
Đặt miếng thịt cá sang một bên, Bộ Phương chuyển mục tiêu sang món canh cá mát lạnh trong nồi kia, lược đi cặn linh dược cùng bọt đang chuyển động trôi nổi trên canh cá, canh cá sôi trào trong nồi kia liền giống như dòng nước trong chuyển động, càng thêm trong vắt.
Từ trong túi không gian hệ thống lấy ra huyết quan thật lớn. Huyết quan ẩn chứa số lượng lớn tinh hoa của tinh khí. Bộ Phương sau khi cắt xuống một khối nhỏ, đặt huyết quan vào trong nước lèo sôi trào, chân khí cùng với huyết quan này làm cho huyết quan tan rã, hoàn toàn dung nhập vào trong nước.
Nước sôi kia nhất thời hóa thành màu đỏ nhạt, tản ra tinh khí nồng đậm.
Tiếu Yên Vũ vẫn luôn quan sát động tác của Bộ Phương. Mấy động tác này của Bộ Phương trơn tru liền mạch, mang theo một loại mỹ cảm khác thường, làm cho ánh mắt nàng hơi hơi sáng ngời. Tuy rằng gương mặt nàng hiện giờ bị phà nóng có chút đỏ bừng, nhưng là trong lòng cũng bùng cháy lửa nóng.
Nhìn trong chốc lát, nàng bỗng nhiên có chút nghi hoặc, phát hiện phương pháp nấu nướng của Bộ lão bản này có chút quen thuộc.
- Đây… đây không phải là phương thức nấu nướng của cá dấm Long Hà kia sao?
Tiếu Yên Vũ kinh hãi, càng nghĩ càng cảm thấy thập phần tương tự, bất quá là món thịt cá dùng để nấu bất đồng mà thôi.
Cá dấm Long Hà ở Nam Thành là một món ăn nổi tiếng, các bước nấu nướng phức tạp, trọng yếu nhất phải nắm chắc độ lửa. Hơn nữa mỗi một loại gia vị thêm vào đều phải phối hợp tốt nhất, đó mới là vấn đề khó khăn nhất của món ăn này. Hương vị nước sốt cũng phải phải ngon, hương vị của cá dấm Long Hà mới có thể xem là hoàn hảo.
Bộ lão bản căn bản không có hoàn toàn hiểu rõ cá dấm Long Hà, thật có thể nắm chắc về độ lửa sao? Đối với phối hợp nước sốt, có thể làm cho hương vị món ăn này tốt nhất sao?
Trọng yếu nhất chính là… đây là linh dược thiện a? Cá dấm Long Hà còn có thể làm thành linh dược thiện sao?
Trong khoảng thời gian Tiếu Yên Vũ ngẩn ra, Bộ Phương đã bắt đầu đun nước làm nước sốt, chất lỏng nâu đen mang theo mùi hương nồng đậm tản ra hương vị chua ngọt làm say lòng người. Bởi vì có sự gia nhập của huyết quan, chỉ là ngửi một ngụm, đã cảm giác tinh khí trong cơ thể mình bay lượn như rồng.
Múc nước sốt ra, đảo ngược ra, từ trong chất lỏng đã đun kia lôi ra một sợi nâu đen, chậm rãi được trộn lại.
Khí xoáy tụ trong đan điền của Bộ Phương không ngừng chuyển động, không có một khắc nào ngừng lại. Chân khí vừa mới khôi phục lại một nửa kia kém không nhiều lắm đã cạn đi một nửa.
Chuyển động cái muôi một chút, khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, đôi mắt nhíu lại, đổ ra chất lỏng trong nồi.
Đổ nước sốt lên thịt cá tuyết trắng kia, miếng thịt cá kia giống như sống lại, hít mạnh một hơi, tinh khí nồng đậm trong nước sốt đều được thịt cá hấp thu, hơi nóng hôi hổi phóng lên, tràn ngập bốn phía, cùng với hương thơm chua ngọt, mê người vô cùng.
Xuy xuy xuy.
Thanh âm nhàn nhạt vang vọng, giống như có linh thú đang rít gào, sau đó một đạo hình ảnh linh thú mơ hồ tiêu tán phía trên món ăn.
Một đạo sóng khí mãnh liệt giống như gió lốc phóng ra, thổi mái tóc Bộ Phương tung bay tán loạn.
Tiếu Yên Vũ cũng đứng lên, hưng phấn nhìn nhìn đạo linh khí tản ra mênh mông cùng món ăn thơm phức kia.
Linh dược thiện… hoàn thành rồi sao?
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, lần nữa lấy ra một khối huyết quan, bóp nát huyết quan thành mảnh vụn, rắc lên phía trên món ăn.
- Linh dược thiện, Huyết Quan Túy Ma Ngư, hoàn thành rồi.