Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 234: Cẩu Gia Bạo Tẩu




Trong Đế Đô, một đại đoàn chân khí ầm ầm bắn ra, giống như một cột sáng phóng lên cao, trong nháy mắt xông thẳng lên trời, một tầng tầng chân khí rung động tứ tán, tựa hồ bao phủ cả Đế Đô.

Đủ loại chân khí dâng lên, các loại chửi mắng tràn ngập.

Trong hẻm nhỏ vào giờ khắc này hoàn toàn náo động, vì quả Ngũ Văn Ngộ Đạo thành thục, các cường giả rốt cục cũng không nhịn được.

Sắc mặt Nghê Nhan khẽ biến đổi, cảm thụ được khuôn mặt các cường giả chung quanh gầm thét lao ra có chút khó coi, nàng kéo Diệp Tử Lăng nhích tới gần nàng, không để đám cường giả bạo tẩu kia tách ra.

Ánh mắt của nàng nhìn về phía phương hướng tiểu điếm, ở vị trí đó càng ngày càng có nhiều cường giả vây quanh.

Nghê Nhan không hiểu tại sao Bộ Phương không đồng ý bán quả Ngũ Văn Ngộ Đạo, nếu như hắn đồng ý bán... tất cả vấn đề đều được giải quyết.

Nếu như hắn đồng ý bán ra, vậy đám cường giả chung quanh căn bản cũng sẽ không bạo động, bởi vì những người mua quả Ngộ Đạo đều là hạng người thực lực cường hãn, đám người giống như Trảm Không, Biện Trường Không đều là bát phẩm Chiến Thần, những người đó sẽ không có suy nghĩ cướp đoạt.

Nhưng Bộ Phương loại muốn giữ quả Ngũ Văn Ngộ Đạo trong tay, đó chính là cho những người đó suy nghĩ và cơ hội cướp đoạt, đây cũng là nguyên nhân đưa đến trận tranh đoạt này.

- Nghê Nhan tỷ, Bộ lão bản... không có việc gì chứ?

Diệp Tử Lăng nghi ngờ nhìn Nghê Nhan.

Chỉ thấy Nghê Nhan cắn răng, tựa hồ như hạ quyết tâm rất lớn, chân khí trên người cũng hùng hồn dựng lên.

Diệp Tử Lăng nhất thời bị hù dọa hết hồn:

- Nghê Nhan tỷ, ngươi cũng muốn gia nhập tranh đoạt?

- Tranh đoạt cái đầu ngươi, biết điều thì đứng bên cạnh lão tửu quỷ, ta đi trợ giúp Bộ lão bản.

Nghê Nhan tức giận gõ lên đầu Diệp Tử Lăng một cái.

Nghê Nhan biết Bộ Phương có một người máy Tiểu Bạch vô cùng cường hãn, cũng có một con chó đen đáng sợ, nhưng trước mắt số người xuất thủ quá nhiều, cả hẻm nhỏ cũng bị vây kín chặt chẽ, nếu chân khí bạo phát tựa hồ sẽ đánh sập toàn bộ vách tường trong hẻm.

Trong đó thậm chí có thất phẩm Chiến Thánh xuất thủ, loại tổ hợp này... cho dù là bát phẩm Chiến Thần cũng trong nháy mắt bị bao phủ.

Không nói nhảm nữa, tròng mắt Nghê Nhan ngưng tụ, khí tức trên người đột nhiên bành trướng, cổ tay trắng như tuyết vươn ra, kéo lại hai đạo thân ảnh vừa xông qua bên cạnh.

- Cút ngay cho lão nương!!

Nghê Nhan hung hăng giẫm một cước lên mặt đất, trên hai tay tựa hồ cũng quanh quẩn chân khí, kéo hai vị ngũ phẩm Chiến Vương ném về phía sau.

Bang bang!

Hai vị cường giả Chiến Vương trực tiếp bị đám người tham lam đánh bay, hộc máu trọng thương, bi thảm không ngừng.

Nghê Nhan vô cùng khí phách, di động, vẻ mặt nghiêm túc, khí tức mãnh liệt.

Nàng tung ra mấy chiêu liên tục đập bay mấy vị cường giả vọt tới, nàng cũng cảm thấy khí tức phập phồng một trận.

Mặc dù nàng chặn lại không ít người, nhưng số người chung quanh thật sự quá nhiều.

Xì xì xì xì...!

Một mũi tên như lôi đình gào thét lướt qua, mang theo ba động đáng sợ xuyên qua đám người, khiến không ít người bị xuyên thủng, trọng thương.

Diệp Tử Lăng buông lỏng dây cung, khẽ kêu lên.

- Nghê Nhan tỷ... Ta tới giúp ngươi.

...

- Muốn tìm cái chết, vậy thì cùng chết đi.

Thanh âm của Bộ Phương không lớn, nhưng đồng dạng vẫn truyền khắp hẻm nhỏ, để tất cả mọi người trong hẻm nhỏ đều nghe được, những cường giả đang điên cuồng tức giận nghe thấy lời này, không chỉ không nao núng, tròng mắt càng trở nên đỏ hơn!

- Sát! Không giao quả Ngũ Văn Ngộ Đạo ra đây, chúng ta sẽ phá hủy tiểu điếm của ngươi, sẽ giết ngươi!

Có người đại ngôn gầm thét.

Tiếng kêu giết liên tiếp truyền tới.

Tiểu Bạch đẩy cái bụng to chắn cửa tiểu điếm, trong đôi mắt cơ khí hồng mang lóe lên, hóa thành tử mang.

- Người tồn tại sát ý với Kí Chủ, xóa bỏ.

Phụt!

Trong tay Tiểu Bạch lại xuất hiện Đại Khảm Đao, một đao vung xuống, trực tiếp chặt đứt đầu hai vị lục phẩm Chiến Hoàng xông vào đầu tiên.

Máu tanh nồng nặc tràn ngập, nhưng không chỉ không khiến đám người kia lùi bước, ngược lại càng tăng thêm huyết tính của bọn họ.

Nghê Nhan và Diệp Tử Lăng cũng vừa đánh vừa lui, thối lui đến trước mặt Bộ Phương, dáng vẻ hai người có chút chật vật.

- Bộ lão bản... Ngươi điên rồi sao? Muốn đối nghịch với nhiều người như vậy sao?

Nghê Nhan có chút tức giận mở miệng nói, nàng hết sức không hiểu cách làm của Bộ Phương.

Một số người quen biết với Bộ Phương đều ngăn cản đám người điên cuồng, thối lui đến cửa điếm.

Đám người Vu Vân Bạch, Tiếu Mông cũng có chút chật vật.

Bộ Phương quét nhìn những người trợ giúp hắn, trong con ngươi hiện lên vẻ ôn hòa, nhưng khi ánh mắt nhìn về hướng những người dữ tợn tham lam, tròng mắt lại trở nên lạnh như băng.

- Chó lười, những người này... không cần nương tay.

Bộ Phương lạnh lùng nói.

Lần đầu tiên, trong ngữ khí của hắn tràn đầy sát khí.

Cái đầu chó ngẩng lên, lỗ mũi khẽ rung động, trong con ngươi tựa hồ toát ra vẻ hưng phấn.

- Không nương tay sao? Rất tốt...

Đầu lưỡi vươn ra, liếm liếm miệng, lộ ra hàm răng nhọn hoắt trắng toát.

- Tham lam là nguồn gốc của tội ác... Đám người này đúng không biết sống chết.

Thanh âm ôn hòa mà lạnh nhạt đột nhiên vang lên, như lôi đình nổ vang vang dội khắp hẻm nhỏ.

Trảm Không vẫn đứng bất động bỗng nhiên cả người cứng đờ, cảm ứng được một cổ nguy cơ đáng sợ trước nay chưa từng có, cảm giác nguy cơ khiến cho trái tim hắn cũng kịch liệt nhảy lên.

Trốn!

Không có chút do dự, Trảm Không lui về phía sau, trốn ra khỏi phạm vi tiểu điếm.

Lại có mấy đạo thân ảnh chạy ra khỏi dòng người điên cuồng, lơ lửng trên không trung, tim đập nhanh liên hồi.

Chính là lão tửu quỷ cỡi lừa... con lừa của lão cũng lơ lửng trên bầu trời, đang kinh hô không chừng.

Biện Trường Không cũng kéo Mục Linh Phong thối lui ra khỏi hẻm nhỏ, chung quanh đồng dạng cũng có rất nhiều cường giả cảm ứng được nguy cơ.

Bọn họ đều ngưng trọng hoảng sợ nhìn phía dưới.

Tiểu Hắc xinh đẹp bước ra khỏi tiểu điếm, Bộ Phương kêu Nghê Nhan lui về phía sau, tiến vào trong phạm vi tiểu điếm.

Vào thời khắc này Tiểu Hắc đã đứng bên cạnh Tiểu Bạch đã hoàn toàn hóa thành huyết sắc.

Tiểu Bạch chỉ là người máy, bản thân không có chân khí, mặc dù có lực chiến đấu đối chiến với cửu phẩm, nhưng đối với quần chiến vẫn có chút như trứng chọi đá, lúc này cần cẩu gia xuất thủ.

Một vị lục phẩm Chiến Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, chân khí trên người bành trướng, đại rìu trong tay chém về phía con chó đen vừa ló ra.

- Muốn chết!

Đối mặt với búa ảnh chém tới, cẩu gia khẽ kêu một tiếng, ánh mắt ngưng tụ, chân chó tử từ giơ lên, vỗ về phía trước, nhất thời búa ảnh trực tiếp bị chém tan, còn cả người lục phẩm Chiến Hoàng cũng hóa thành một đoàn huyết vụ!

Nhưng một người bỏ mạng, cũng chỉ khiến những người chung quanh có chút lạnh lẽo, những người khác vẫn rống giận vọt tới.

Ầm!

Một cổ uy áp đáng sợ từ trên người Tiểu Hắc tuôn ra, đám cường giả đang gầm thét lao tới nhất thời im bặt, đông cứng bước chân đang bước về phía trước.

Trong ánh mắt kinh hãi của bọn hắn, thân thể của con chó đen lại không ngừng trở nên to lớn, dáng điệu thơ ngây chân thành cũng từ từ biến mất.

Chỉ trong nháy mắt, con chó đen đã hóa thành một con chó cao hơn hai thước, trên thân hình đen nhánh có hỏa diễm màu đen đang thiêu đốt.

Lúc này không khí cũng giống như muốn bị đốt cháy.

Tất cả mọi người đều cảm thấy trong lòng bị đè nén, bị uy áp trên người con chó khổng lồ đè xuống đất, bất kể là ngũ phẩm Chiến Vương, hay là lục phẩm Chiến Hoàng, thậm chí thất phẩm Chiến Thánh... cũng đều run rẩy té trên mặt đất.

Ầm!

Cự Cẩu bước ra một bước, mặt đất cũng rung động, Cự Cẩu khẽ nheo mắt, thở dài một tiếng, sau sau, không gian phảng phất như bị xé nứt, đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Phụt!

Cự Cẩu bay qua, trực tiếp giẫm đạp ra một đường máu, đi tới giải đất ở giữa.

Cự Cẩu quét mắt nhìn toàn trường, miệng chó nhe ra, hàm răng dữ tợn sắc bén lóe lên, sau đó ngẩng đầu, một tiếng chó sủa vang động trời cao.

Một tiếng sủa thật lớn, mặt đất nhất thời trực tiếp bị đè sập!

Những người đang quỳ chung quanh cũng hét lên thảm thiết, thất khiếu phun huyết, giãy dụa muốn thoát ra khỏi hẻm nhỏ.

Nhưng bọn họ mới chỉ bò được mấy bước đã nổ tung, hóa thành huyết vụ.

Thất phẩm Chiến Thánh giãy dụa hồi lâu, nhưng kết cục cuối cùng vẫn là nổ tung, hài cốt không còn.

Các cường giả trôi nổi trên hư không tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, trái tim giống như bị bàn tay vô hình bắt được, chỉ cần sờ vào là nổ tung.

- Chín... Chí Tôn Thú cấp chín...!!

Giờ khắc này Mục Linh Phong thật sự có thể khẳng định, con chó này tuyệt đối đạt đến cấp bậc Chí Tôn Thú cấp chín!

Vào giờ khắc này, trong hư không tất cả mọi người đều toát mồ hôi lạnh, run rẩy không ngừng.

Bởi vì trong con mắt bọn họ, hẻm nhỏ lúc này quả thực đã hóa thành địa ngục nhân gian... Huyết vụ không ngừng nổ tung chính là ý nghĩa nhân loại không ngừng bỏ mạng.

Tất cả bọn họ ngay từ đầu đã đánh giá sai thực lực của tiểu điếm.

Lá bài tẩy của tiểu điếm... căn bản không phải là người máy kia, mà là Chí Tôn Cẩu cấp chín kinh khủng, vẫn tồn tại nhưng không được bọn họ để ý...