Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 139: Bệ Hạ Thích Xem Chạy Khỏa Thân




Tiết Xuân Nguyên, là ngày lễ truyền thống được Thanh Phong Đế Quốc truyền thừa từ ngày khai quốc đến nay, là ngày lễ được chờ mong nhất năm, tất cả gia đình sẽ tổng kết vào ngày này, cũng bắt đầu chúc mừng một năm mới, chờ đợi năm mới phồn vinh, nói ngắn lại, đó là thời gian vui mừng của cả nước.

Trong hoàng cung nguy nga, kim chuyên ngọc ngói ẩn hiện dưới bông tuyết, bên trong Đại Hùng điện, đủ loại quan lại như rừng, tất cả bọn họ đều cung kính với tân hoàng vừa đăng cơ ngồi trên ngai vàng, Cơ Thành Tuyết.

Cơ Thành Tuyết mặc long bào màu vàng, đầu đội kim quan, khuôn mặt nghiêm túc, ngồi cao ở trên, uy nghiêm Đế hoàng hiển thị rõ, ngược lại có vài phần uy thế của Trường Phong Đại Đế.

Một vị đại thần kế tiếp bước vào, khom người nói với Cơ Thành Tuyết:

- Bệ hạ, ngày mai chính là Tiết Xuân Nguyên, vừa đúng lúc bệ hạ  đăng cơ, tiệc năm nay Bách gia có khuếch trương quy mô hay không?

Bách gia tiệc? Cơ Thành Tuyết im lặng suy nghĩ, hắn hiểu, tiệc Bách gia cũng có lai lịch, chính là hoạt động dùng để chúc mừng Tiết Xuân Nguyên của hoàng thất Thanh Phong Đế Quốc, sẽ bày ra trăm bàn lớn tại quảng trường Thiên Huyền Môn, toàn bộ đầu bếp nổi danh khắp đế đô đều sẽ tụ tập đến Thiên Huyền Môn, xào nấu món ăn sở trường nhất, cung cấp cho một trăm gia đình trong đế đô may mắn được chọn trúng.

Đây cũng là hoạt động nóng nhất Tiết Xuân Nguyên, bởi vì hoạt động này, bao gồm tất cả đầu bếp trong đế đô, đương nhiên cũng bao gồm cả ngự trù trong Ngự Thiện phòng.

Có thể nhấm nháp đồ ăn của ngự trù, đây chính là việc người bình thường không dám suy nghĩ, dân chúng bình thường trên cơ bản không có tư cách cũng không có cơ hội nhấm nháp tay nghề của ngự trù, mà chỉ có tại Tiết Xuân Nguyên mới được ăn mỹ thực cả đời khó quên.

Mục đích Thanh Phong hoàng thất tổ chức hoạt động này là vì khao thưởng dân chúng vất vả cả một năm, bọn họ sẽ được đế quốc bảo vệ sinh sống yên ổn.

Đây đối với dân chúng mà nói là một chuyện tốt, đối với Thanh Phong Đế Quốc mà nói cũng là chuyện tốt... Đối với tất cả đầu bếp đế đô mà nói, càng là một cơ hội hiếm có.

Tiệc Bách gia là nơi bày ra tay nghề của bọn họ, bởi vì hoàng đế sẽ có mặt nhấm nháp đồ ăn, nếu như bị Hoàng Đế nhìn trúng, thậm chí có thể nhảy lên Long Môn, trở thành đầu bếp Ngự Thiện phòng, đây là chuyện rạng rỡ tổ tông đấy!

Cơ Thành Tuyết gật đầu, ánh mắt hăng hái nhìn đại thần kia, nói:

- Khuếch trương quy mô? Biện pháp khuếch trương quy mô ra sao?

Sắc mặt đại thần vui vẻ, hắn là quan viên đứng thành hàng với Thái tử khi còn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, nhưng mà hôm nay Thái tử thất thế, bị mất quyền lực làm Tiêu Dao Vương, với tư cách đại thần, hắn đương nhiên kinh hãi lạnh mình, sợ làm không tốt, bị Cơ Thành Tuyết giáng chức.

Tình thế triều đình hôm nay, tuy rằng rất tốt, nhưng nội tâm các đại thần đều lạnh lẽo, dù sao bệ hạ  muốn bồi dưỡng thế lực của mình, nhất định sẽ tẩy sạch một ít đại thần lâu năm, trong khoảng thời gian này, hắn đã thấy không ít đại thần bị giáng chức...

- Vi thần mấy ngày trước đã cho quan phủ dưới trướng thông báo, các nơi trong Thanh Phong Đế Quốc chọn lựa ba vị đầu bếp đỉnh cấp vào kinh thành, chuẩn bị nấu nướng cho tiệc Bách gia năm nay, quy mô tiệc Bách gia cũng từ một trăm chỗ ngồi, mở rộng đến ba trăm chỗ ngồi, dân hộ may mắn cũng từ một trăm hộ mở rộng đến ba trăm hộ, vừa vặn đạt tới cực hạn thừa nhận của Thiên Huyền Môn.

- Hơn nữa còn tiến hành bình chọn đầu bếp tốt nhất, nếu đầu bếp làm món ăn được dân chúng bỏ phiếu nhiều nhất, sẽ có danh hiệu đầu bếp tốt nhất, hơn nữa còn đạt được ban thưởng.

Đại thần cung kính nói.

Hắn nói một bộ kế hoạch ra, toàn bộ triều đình lập tức sôi trào lên, tất cả mọi người châu đầu ghé tai.

Đó là một kế hoạch can đảm, có thể nói vị đại thần kia cũng đập nồi dìm thuyền, ý định làm lớn một phen.

Cơ Thành Tuyết híp mắt, suy nghĩ một lúc, khóe miệng nhếch lên, khẽ gật đầu, kế hoạch này không tệ, hắn vừa mới đăng cơ, dân tâm trong dân chúng không ổn định, nếu như có thể có một hoạt động như thế đắp nặn hình tượng của mình, việc này cũng không tệ.

Nhưng mà đầu bếp so đấu trù nghệ... Cơ Thành Tuyết nghĩ đến việc này, trong đầu nghĩ tới bóng dáng Bộ Phương, sắc mặt hắn biến thành cổ quái.

Nếu như có thể thuyết phục Bộ lão bản tham gia tiệc Bách gia lần này, tiệc Bách gia tuyệt đối sẽ vô cùng đặc sắc, với trù nghệ của Bộ lão bản, tuyệt đối có thể chinh phục khẩu vị ba trăm hộ dân chúng.

Vì vậy Cơ Thành Tuyết nói với đại thần đang đắc ý kia:

- Ý nghĩ này rất tốt, trẫm hỏi ngươi, ngươi có thể mời Bộ lão bản tham gia không? Hoặc là nói, Bộ lão bản đồng ý tham gia không?

Đại thần kia lập tức sững sờ, sắc mặt hơi đổi, biến thành khó coi.

- Mở tấu bệ hạ, lòng dạ hiểm độc... Trán, Phương Phương tiểu điếm, vi thần cũng phái người đi mời rồi, nhưng mà...

Sắc mặt đại thần biến thành cổ quái, hắn do dự khó có thể nói ra miệng.

Cơ Thành Tuyết hiếu kỳ, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì vậy? Kết quả như thế nào?

- Vi thần phái người đi mời... Toàn thân xích lõa trở về, Bộ lão bản... Không có đáp ứng.

Dường như cảm giác khó có thể mở miệng, đại thần ấp a ấp úng nói.

Hắn vừa dứt lời, toàn bộ đám đại thần triều đình đều nhìn nhau, thân thể xích lõa trở về? Chẳng lẽ là bị lột sạch?

- Ha ha ha ha! Bộ lão bản đúng là Bộ lão bản, nếu như ta đoán không sai, ngươi phái người nọ đi nhất định là kẻ ngang ngược mắt cao hơn đầu, không rõ tính nết của Bộ lão bản.

Cơ Thành Tuyết nghe xong đại thần báo cáo, lập tức buồn cười, hắn cười vang thật to.

Sắc mặt cả triều văn võ biến thành cổ quái, bệ hạ  cười cái gì? Cười chạy trần truồng? Chẳng lẽ bệ hạ... Thích xem người ta chạy trần truồng?

Đại thần chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, gật đầu nói:

- Vi thần phái người đi, đúng là kẻ tính tình cao ngạo, nhưng... Người của Phương Phương tiểu điếm thật sự thương tích phong nhã.

- Tốt rồi, trẫm biết rõ ngươi muốn nói cái gì, ngươi cũng không cần tại phái người đi mời Bộ lão bản tham gia tiệc Bách gia, ngươi không cần quan tâm.

Cơ Thành Tuyết phất phất tay nói ra, về sau hắn nhìn sang Âu Dương Tung Hoành đại tướng quân đang ngủ gà ngủ gật.

- Âu Dương tướng quân, chuyện mời Bộ lão bản, do ngươi tự mình xử trí... Như thế nào?

Cơ Thành Tuyết thản nhiên nói.

Âu Dương Tung Hoành lập tức lảo đảo, hắn tỉnh giấc, trên râu ria còn dính nước bọt óng ánh, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nói:

- Phỉa đi bắt tặc tử nào? Bệ hạ  ngươi nói! Lão thần tuyệt đôi không lùi bước nửa bước!

Nhìn dáng dấp của hắn rất buồn cười, cả triều văn võ đều buồn cười.

- Tướng quân, Tiểu Nghệ nhà của ngươi không phải đang làm phục vụ viên tại Phương Phương tiểu điếm hay sao? Mời Bộ lão bản tham gia tiệc Bách gia, cần làm phiền ngươi rồi.

Cơ Thành Tuyết cười ha hả nói, về sau hắn không để ý tới vẻ mặc ngây ngốc của Âu Dương tướng quân, bãi triều rời đi.

...

Gió lạnh thổi qua, bông tuyết bay tán loạn.

Bộ Phương nấu xong thức ăn cho Kim Bàn Tử, hắn tiếp tục nhàn hạ, hắn đi tới cửa ra vào, dựa vào cái ghế, nhàn nhã mà thích ý ngồi đó, trong tay bưng một ly nước sôi bốc hơi nóng, nước sôi do hệ thống cung cấp, là nước suối Thiên Sơn linh tuyền đun sôi, ẩn chứa linh khí nhàn nhạt, hơn nữa còn rất sướng miệng.

Uống một ngụm nước sôi, Bộ Phương thở ra một hơi, vẻ mặt thích ý.

Bỗng nhiên, ly nước sôi của hắn run run, cảm giác trong hẻm nhỏ sinh ra chấn động.

Bộ Phương nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn thấy một bóng người chạy tới.

Âu Dương Tiểu Nghệ sôi nổi đi đằng trước, tại phía sau nàng là ba ca ca có thân hình giống như Man thú...

Chung quanh ba huynh đệ Âu Dương gia còn có một đám người, nữ có nam có... vô cùng đông đảo.

Bộ Phương mặt không biểu tình nhìn xem, nhìn một đám người đối phương trùng trùng điệp điệp đi vào tiểu điếm..

- Có chuyện quan trọng gì sao? Nha đầu tiểu Nghệ kia tới làm... Là chuyển nhà hay sao?