Giang Tri mặt đỏ tai hồng quay về phòng, sờ sờ vị trí mới bị hôn trên trán, lăn qua lộn lại trên giường một lúc mới cười đến ngọt ngào chìm vào giấc ngủ.
Năng lực học tập của anh rất mạnh, chờ đến tối hôm sau, Thời Nghiêu còn chưa kịp hành động, Giang Tri đã tiến lên giữ tay Thời Nghiêu còn đứng trong sân, môi anh mềm mại nhẹ nhàng chạm lên môi hắn, chạm nhẹ một cái rồi tách ra.
Thời Nghiêu hãy còn đứng hình trước loại cảm giác kỳ lạ này, Giang Tri đã nói "Ngủ ngon" với hắn.
Thời Nghiêu đứng đơ tại chỗ nhìn bóng dáng anh trầm tư suy nghĩ, khó trách người đời đều thích ôm ấp hôn hít, bởi vì cảm giác này thật sự quá sung sướng.
Đến Tết Trung Thu, Giang Tri đã sớm chuẩn bị đầy đủ mâm cổ ngắm trăng cho đêm nay, ngoại trừ bánh trung thu hạt sen trứng muối, bánh trung thu đậu đỏ ngàn lớp làm hai hôm trước, Giang Tri còn chuẩn bị cả bánh dẻo.
Bởi vì có Trung tâm mua sắm Vị diện, mua sắm hoa quả cũng tiện hơn nhiều.
Giang Tri đi vào trung tâm mua sắm không ít hồng và lựu đỏ thẫm, táo giòn ngọt, nho và bưởi vàng, tất cả chỉ tốn 10 tinh tệ.
Bầu trời hoàng hôn ráng vàng, Giang Tri và Thời Nghiêu đang ngồi trong sân, A Mao đi ra ngoài tuần tra lãnh địa cũng gấp rút quay về để ăn cua lớn, nay đang nằm ngoan ngoãn trên mặt sân vẫn còn nóng hầm hập, chờ trăng tròn mọc lên.
Thời Nghiêu nhìn một bàn tròn đầy đồ ăn đột nhiên hỏi Giang Tri: "Bánh trung thu lên kệ lại một giây cháy hàng à em?" Hắn lén đăng nhập nhìn thử, mấy ngày nay Giang Tri cho lên kệ vài loại bánh trung thu, đều bị đánh nhanh diệt gọn, đúng là bó tay đầu hàng trước sức mua khủng của nhóm cư dân mạng vị diện.
"Ừ!" Giang Tri kiếm được gần 500 tinh tệ, "Đợi lát nữa em phải lên xem bình luận mới được."
Người xem đều tương đối nhiệt tình, mỗi lần ăn qua đồ của Giang Tri đều sẽ để lại phản hồi, Giang Tri cũng không phải dạng bảo thủ, anh một bên thưởng thức bình phẩm mỹ thực trên đời, một bên tự cải tiến công thức, sau khi ra thành phẩm vẫn không ngừng cải tiến thành phần nguyên liệu và thao tác.
Hai người ngồi trên ghế dài dựa vào nhau, Giang Tri mở S00006 ra hỏi: "Tiểu Lục, có thể biến ra màn hình để Thời Nghiêu cùng xem chung được không?"
S00006 yên lặng thay đổi thông số, hình chiếu trang chủ phòng livestream hiện lên trước mặt Thời – làm bộ không thấy gì – Nghiêu.
Giang Tri phóng to màn hình, điều chỉnh nó nằm giữa hai người, cùng nhau nhìn lên.
Anh rút tinh tệ một lần đầu tháng, hiện giờ xem thống kê lại không thấy hao hụt bao nhiêu, vẫn còn hơn 3 vạn tinh tệ, chủ yếu là do có người vẫn luôn tặng thưởng cho anh, với bán đồ ăn cũng được thêm không ít.
"Mọi người đều thích tặng thưởng, nhưng do trước đó em vẫn luôn nhắc họ nên số người tặng thưởng quá nhiều cũng giảm đáng kể.
Nhưng [Không muốn ăn cơm] lại không nghe lời, vẫn luôn tặng rất nhiều tinh tệ..." Giang Tri có thể kiểm tra được bảng xếp hạng người xem tặng thưởng.
Thời – không nghe lời – Nghiêu: "......"
Giang Tri mở gian bán hàng, nơi này chỉ có người đã mua mỹ thực mới có thể bình luận, liếc nhìn tổng thể một cái, đa số đều là khen ngợi.
Hồ Ly: [Bánh trung thu ngon quá! Tôi cùng bạn đời đều rất thích ăn, cắn xuống một miếng, vỏ bánh giòn thơm mềm xốp, nhân đậu đỏ bên trong nhuyễn mịn thơm ngọt đậm đà, hương vị mềm mại tinh tế, kết hợp với phần vỏ giòn đúng là tuyệt phối, thật sự rất ngon! Streamer cố lên, mỹ thực anh làm thật sự ăn rất ngon.
Bạn đời tôi cũng rất thích ăn điểm tâm Streamer làm.
Chúc Streamer và người thân Tết Trung Thu vui vẻ hạnh phúc.]
Ma Vương rất bận: [Hôm nay vẫn không có dược thiện! Streamer nói sẽ nấu dược thiện đi đâu rồi? Cũng may bánh này không tồi, còn chấp nhận được, ta mua 20 cái bánh đậu đỏ ngàn lớp, 10 cái bánh dẻo, tín hiệu dưới địa ngục không tốt lắm, tốc độ internet vị diện bị chậm, vừa đăng nhập lại lần nữa đã hết hàng......"
Về nhà dưỡng nhãi con: [Yên lặng tàu ngầm xem livestream lâu nay, trước giờ vẫn luôn xem cùng các bé cưng, ngẫu nhiên một lần nhận được thịt viên Streamer tặng, các bé con rất thích ăn, ngay cả mấy bé bị bệnh kén ăn cũng ăn rất vui vẻ.
Tôi vẫn luôn muốn thỉnh giáo Streamer, rốt cuộc làm sao mới nấu được đồ ăn mỹ vị như vậy? Đồ ăn của bé cưng đều được các nhà dinh dưỡng nghiên cứu tỉ mỉ mới cho ra thực đơn, nguyên liệu cũng được tuyển chọn rất cẩn thận, được các đầu bếp đỉnh cấp chế biến, chuẩn xác từng miligram, nhưng các bé con vẫn không thích; vậy mà các bé lại ăn sạch sẽ số bánh trung thu tôi cướp được lần này!]
Tôi muốn gia vị a!: [Ô ô, lâu rồi mới được ăn lại bánh trung thu, đúng là hương vị tuổi thơ! Điên cuồng thổ lộ với Streamer!]
"Ách, anh biết mà, đôi khi các ngôi sao tương đối nhiệt tình." Giang Tri sợ Thời Nghiêu thấy bình luận này sẽ nghĩ nhiều.
Thời Nghiêu gật đầu: "Mọi người đều rất thích mỹ thực." Streamer là của hắn, chỉ có thể thích hắn.
Giang Tri nhớ đến một cái bình luận, hỏi: "Bọn họ cũng quá nhiệt tình, nhưng mà tinh cầu Laisha là chỗ nào vậy, quả nhiên nơi nào cũng đều có các bé con kén ăn nhỉ!"
"Tinh cầu Laisha là một tinh cầu thuộc tinh hệ phát triển của cao đẳng vị diện, người Laisha si mê thú cưng, "bé con" trong miệng bọn họ chính là các loài thú cưng." Thời Nghiêu giải thích cho Giang Tri.
"Thì ra là thế!" Giang Tri cảm thán, tò mò hỏi tiếp, "Vậy thú cưng của bọn họ khác gì với thú cưng của chúng ta?"
Thời Nghiêu suy nghĩ một lát, nhanh chóng tìm tòi tư liệu trong đầu, trả lời: "......Thật ra cũng không khác gì lắm, thú cưng bọn họ nuôi cũng có loại giống như A Mao." A Mao nghe thấy Thời Nghiêu kêu tên nó, xoay đầu qua nhìn một cái.
"Em nếu muốn đi nhìn thử, có thời gian tôi có thể dẫn em đi tinh cầu Laisha chơi một chuyến." Thời Nghiêu nói, hắn muốn thoả mãn hết thảy lòng hiếu kỳ của người yêu, muốn cùng anh đi ngắm thế giới rộng lớn.
"A, được nha." Giang Tri cười khanh khách tiếp tục xem cho xong bình luận của người mua, lúc này mới chuyển sang khu bình luận của livestream.
Bình luận trong đó khá hỗn loạn, hai người xem một lượt từ trên xuống dưới, thậm chí thấy được rất nhiều quảng cáo, cái gì mà muốn hợp tác mở rộng với Giang Tri, còn nói muốn đưa phòng livestream của anh nổi khắp Hoa Quốc, nổi toàn thế giới.
Hai người đồng thời cạn lời, phòng livestream của anh đã vượt qua lá chắn vị diện, thẳng tiến Đại Thiên thế giới từ đời nảo đời nao rồi.
Tuy nhiên, đa số vẫn là bình luận cổ vũ Giang Tri cố lên cùng với biểu lộ sự thèm thuồng với mỹ thực.
Xem xong bình luận, Giang Tri duỗi người, thu lại dụng cụ phát sóng, chuẩn bị thưởng trăng.
Anh thở phào một hơi thì thấy Thời Nghiêu bên cạnh nói: "Mắt em mỏi không? Tôi xoa xoa cho em nhé." Hắn vừa nói vừa đứng dậy vòng đến phía sau Giang Tri, lòng bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bên sườn huyệt Thái Dương.
"Em nhắm mắt thư giãn đi."
Giang Tri nghe lời, ngoan ngoãn nhắm mắt, cảm nhận được động tác mát xa nhẹ nhàng của Thời Nghiêu cùng thần lực cuồn cuộn không ngừng rót vào người anh, vô cùng thoải mái.
Giang Tri không ngốc, trải qua kha khá các việc nhỏ cũng phát hiện được Thời Nghiêu không phải người thường, kỳ thật trong lòng hai người đều biết rõ, vẫn đang lén chờ đối phương lên tiếng trước mà thôi.
A Mao ngồi xổm một bên nhìn mà choáng váng cả đầu óc: "???" Nó mới đi tuần ra lãnh địa có 6-7 ngày thôi mà, chuyện quái gì đã xảy ra thế này?
Vầng trăng tròn xoe toả ánh sáng vàng nhạt rất nhanh đã mọc lên treo lơ lửng giữa bầu trời đêm, Giang Tri pha một ấm trà hoa, ăn một miếng bánh dẻo, lớp vỏ mềm lạnh thơm dẻo phối hợp với nhân bánh ngọt dịu tinh tế không ngấy, trong miệng đều là mùi thơm thanh dịu của đậu đỏ nghiền.
Khẩu vị Thời Nghiêu khá giống trẻ con, Giang Tri dùng trứng vịt muối tự ướp làm thành nhân trứng chảy, cắn qua lớp vỏ bánh mềm mịn, phần nhân trứng chảy vàng kim liền ứa ra kết hợp với nhân trứng sữa mằn mặn bột bột béo béo, ăn một miếng liền không dừng lại được.
A Mao thích ăn nhất là bánh ngàn lớp nhân thịt tươi đậm đà, một lần chén nguyên một cái, ngao ô sảng khoái tựa muốn lăn lộn khắp nơi.
Thịt dùng làm nhân là Giang tri mua trên Trung tâm mua sắm, băm thịt thủ công, còn đặc biệt ướp thêm với tiêu đen xay và dầu mè.
Kỳ thật ăn lúc mới ra lò mới là ngon nhất, bánh trung thu nhân thịt tươi lớp vỏ nóng giòn xốp bể vụn, nhân bên trong ấm nóng gia vị đậm đà, còn có nước thịt thơm nồng tiết ra hoà trộn với nhau trong miệng, quả thật rất đã.
"Ăn ngon." Trên môi Thời Nghiêu còn dính chút nhân trứng sữa, nhìn Giang Tri cười không ngừng.
Thời nghiêu rất thích ăn trứng muối, mấy lần Giang Tri để ý thấy hắn toàn để dành lòng đỏ trứng muối trong bánh trung thu lại từ từ ăn sau.
"Ăn trái cây sau bánh trung thu liền chẳng cảm thấy ngọt nữa!" Giang Tri ăn bánh trung thu xong mới nhớ đến.
Nhưng điều ngạc nhiên chính là quýt mua trên Trung tâm mua sắm vị diện cực kỳ mọng nước, rất ít xơ, mang theo hương vị ngọt thanh đặc trưng của cam quýt.
Qua mấy ngày nay Giang Tri phát hiện, nguyên liệu nấu ăn mua từ Trung tâm mua sắm vị diện đều cực kỳ tươi mới, càng kỳ lạ hơn nữa chính là nguyên liệu trong đó đều là loại chất lượng tốt nhất.
Anh thầm cảm thán, quả nhiên là bảo khố, đúng là nhặt được bảo bối mà.
Giang Tri và Thời Nghiêu một bên ngồi ăn trái cây và bánh trung thu, một bên nằm dựa ngửa trên ghế bập bênh ngắm trăng sáng.
Gió trong núi ban đêm có hơi lạnh, gió thổi lay lay những phiến lá vang lên sột sột soạt soạt, vầng trăng treo trên bầu trời vẫn là vầng trăng của năm ngoái năm kia, nhưng năm nay Giang Tri lại cảm thấy không giống, anh bỗng nhiên khẽ cong mắt cười vui vẻ, nhất định là vì năm nay có thêm Thời Nghiêu bên cạnh.
*****
Ngày hôm sau, Giang Tri ngủ thẳng đến khi mặt trời lên tới ngọn tre mới dậy, Thời Nghiêu đã dùng thuật thanh tịnh dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, lúc này đang ngồi trước cửa chờ Giang Tri thức dậy.
Giang Tri rửa mặt xong, nói chào buổi sáng sau đó tự nhiên mi hắn một cái – hôn chúc ngủ ngon là của Thời Nghiêu, hôn chào buổi sáng là của Giang Tri.
Giang Tri liếm liếm miệng kinh ngạc nói: "Hôm nay môi anh có mùi trứng sữa a, thật ngọt ngào."
Nếu hiện đại một tí sẽ biết những lời ngọt tai như "Em/anh thật ngọt", "Môi em/anh còn ngọt hơn đường." Nhưng đây là Thời Nghiêu lỗi thời, hắn cứng đơ một chút sau đó thành thật: "Sau khi thức dậy tôi đói bụng, có ăn hai cái bánh dẻo trứng sữa."
Giang Tri nỗ lực nhịn cười, nhớ kỹ món hắn thích, sau đó nói: "Ừ, bánh trong tủ lạnh đều để phần anh cả."
"Anh đói bụng à." Giang Tri nghĩ nghĩ, quyết định thực đơn trưa nay, "Đêm qua ăn nhiều bánh ngọt quá, hôm nay em tính làm canh cải trắng đậu hũ và salad cá ngừ đại dương."
Anh biết nếu hỏi Thời Nghiêu, đối phương nhất định sẽ nói cái gì cũng được.
Nhưng "cái gì cũng được" của Thời Nghiêu không phải là "Em làm món gì cũng được" mà là "Em muốn ăn gì thì làm món đó đi."
Ăn trưa xong, Giang Tri không livestream tiếp mà đi hầm canh.
Thời Nghiêu thấy vậy, nghi hoặc hỏi: "Em nấu cho buổi tối uống sao?"
Giang Tri đậy nắp nồi đất lại, nói: "Không phải, đây là canh sườn bí đao ý dĩ tặng cho Ma Vương.
Lần trước khi chúng ta rời khỏi địa ngục, em đã đồng ý nấu dược thiện trừ ẩm cho hắn.
Lần này hầm canh cho hắn, lại đưa thêm nguyên liệu nấu ăn qua cho họ, thuận tiện đưa công thức cho hắn luôn.
Quỷ sai trong địa ngục nhiều, chọn ra một số đi nấu cái này cũng không quá khó."
Giang Tri nói, nghĩ tới linh thiện của tiểu Linh Trù Bùi Ngôn, anh không có linh lực như Bùi Ngôn, chỉ có thể làm thức ăn bình thường.
Những linh dược mang về từ Tiên giới đó, anh cũng không dám lấy ra làm đồ ăn trên livestream.
Bánh trung thu trứng muối tan chảy
Bánh dẻo
Bánh trung thu đậu đỏ trứng muối ngàn lớp
Bánh trung thu nhân thịt tươi
Canh cải tàu hủ
Salad cá ngừ.