Mấy người Quan Phùng kinh ngạc nhìn Giang Tri lên đồ, đúng là ăn mặc như này dễ hoà nhập hơn, tuy rằng hai người giang Tri vẫn để tóc ngắn, nhưng y phục lúc trước thật khó coi. Lúc chiều Bùi Trạch Chuỷ nghe Bùi Ngôn kể về trù nghệ của Giang Tri cũng rất tò mò.
Giang Tri nhớ tới việc mình đồng ý đêm nay nấu cơm cho các bạn nhỏ, cười nói: "Mọi người nếu không ngại, đêm nay để tôi nấu cơm nhé." Ai cũng đều tò mò, đương nhiên sẽ không từ chối, Bùi Ngôn thì càng gật đầu mạnh hơn.
Vì mộng tưởng thăng cấp, Giang Tri quyết định mở S00006 để livestream. Anh không có ý định giấu diếm, mấy người khác thấy cũng chỉ thoáng ngạc nhiên, nhóm người Bùi Trạch Chuỷ được mời ngồi ở xa xa, có thể quan sát anh nấu ăn nhưng lại không bị khói dầu ảnh hưởng.
Lần đầu gặp mặt hai người sau khi tỉnh lại, Thời Nghiêu vô cùng tự nhiên tự tại cảm tạ bọn họ, đồng thời thuận tay giúp hai người đánh vỡ bình cảnh. Tướng từ tâm sinh, công đức quấn thân, hai vị này ngày sau nhất định có thành tựu lớn. Tu vi Bùi Trạch Chuỷ kém hơn nên không có cảm giác gì, nhưng cả người Quan Phùng đột nhiên run lên, bình cảnh tu luyện suốt 5 năm qua bỗng nhiên bị phá tan, linh khí tích tụ bấy lâu vọt lên, cuối cùng đột phá một cảnh giới. Quan Phùng vô cùng vui mừng, lại vừa kinh nghi kính sợ nhìn Thời Nghiêu, Thời Nghiêu vô thanh vô tức, lúc này đang đi tới bên Giang Tri và trợ thủ Bùi Ngôn.
Lần đầu tiên trong đời Thời Nghiêu hai vắt cạn óc tự hỏi, hắn liền nghĩ đến băng hoả ác ma lần trước Ma Vương tặng Giang Tri, có lẽ mình cũng có thể tìm vật dẫn hoặc vật chứa nào đó rồi đưa cho Giang Tri.
"A hi hi, Streamer hôm nay mặc cổ phục nha! Thật là đẹp mắt, bộ đồ này thoạt nhìn cũng rất thoải mái." Quần áo Giang Tri hoàn toàn không cản trở việc anh xắt rau, xào đồ ăn, người xem livestream xem đến đã con mắt, quần áo như này giờ cũng không còn bao người mặc.
"Hôm nay làm canh nấm rừng, nấm tùng nhung chiên bơ, gà om nấm, nấm xào thịt bò, và trứng hấp nấm tùng nhung." Giang Tri báo thực đơn hôm nay, mấy người cách đó không xa nghe rõ ràng, tổng hợp các dữ liệu, bọn họ cũng nhận ra Giang Tri và Thời Nghiêu không phải người bình thường.
"Đao pháp của Streamer ngày càng lợi hại! Ta thấy 'nấm rừng' khá quen mắt, hình như chỗ chúng ta có rất nhiều nha. Nếu Streamer mở khoá được chức năng [Lấy vật đổi vật], ta có thể đổi cho Streamer thật nhiều nấm." Phù Quang tiên nhân tinh mắt nhận ra nhưng ông lại không nghĩ đến phương diện khác.
"Streamer lại đổi chỗ này, hình như Streamer vừa đi du ngoạn vừa livestream mỹ thực á. Hâm mộ QwQ."
Giang Tri xử lý mấy món ăn cùng lúc, anh mang nấm đi nấu canh, làm trứng hấp nấm tùng nhung, lấy chảo xào nấm với thịt, làm gà om nấm, cuối cùng mới chiên nấm tùng nhung. Hương thơm thuần hậu nồng đậm của các loại nấm rừng men theo ánh chiều tà ấm áp phiêu đãng trước mặt mọi người khiến họ nhịn không được mà cố sức hít lấy hít để.
Người xem livestream đã trải nghiệm biết bao cảnh mỹ thực "bà để bà ngửi" nay cũng không nhịn được kêu rên: Livestream của Streamer đúng là trăm hương đua nở (nhái trăm hoa đua nở) mà. Mùi nấm đặc trưng nồng đậm hôm nay lại càng khiến người điên cuồng ừng ực thèm thuồng.
Giang Tri chưa rời đi, chỉ đem đồ ăn đưa cho Thời Nghiêu mang ra bàn. Lúc anh nấu ăn cũng sắp xếp ngăn nắp, các món nấm từng loại từng loại nối tiếp nhau ra lò, người xem livestream nhìn từng món từng món bị mang đi, yên lặng nuốt nước miếng, lại một ngày nữa không được ăn mỹ thực rồi.
"Mọi người ăn trước đi, không thể ăn nguội. Tôi dọn dẹp chút rồi qua giờ." Giang Tri nói với mọi người, chờ Thời Nghiêu và những người khác đi vào trong đình, anh lại làm hai chảo tùng nhung chiên bơ, một chảo bán một chảo tặng, cuối cùng cũng trấn an được nhóm khán giả đáng thương.
Giang Tri không xem phản hồi của người xem, vội vàng chào tạm biệt bọn họ rồi chạy tới trong đình, không ngờ phát hiện mọi người đều đang còn chờ anh, vẫn chưa động đũa. Hai tiểu đoàn tử vừa nuốt nước miếng vừa nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi im.
"Thật xin lỗi, đến chậm rồi, mau nếm thử đi nào." Giang Tri đi qua ngồi xuống bên cạnh Thời Nghiêu.
Mọi người đồng thời động đũa, một bàn đồ ăn lớn nhanh chóng bị tiêu diệt sạch sẽ. Giang Tri mang đến nhiều loại gia vị, đa phần đều là loại không có ở vị diện bọn họ, lúc này nhìn đâu cũng là nấm, nấm everywhere, bất kể đứa nhỏ hay người lớn đều vô cùng thoả mãn hưởng thụ.
Ăn xong , Quan Phùng và Bùi Trạch Chuỷ đồng thời cảm thán: "Đây là món ngon nhất tôi được ăn." Đến cả Bùi Cẩn trầm mặc ít nói cũng gật đầu tán đồng.
Giang Tri cười hắc hắc, do bọn họ chưa từng ăn nên mới cảm thấy ngon như vậy, tuy nhiên hương vị nấm rừng này đúng là rất tuyệt.
Quan Phùng chần chừ hỏi: "Giang Tri, huynh là cao giai Linh Trù? Chúng tôi chưa nếm qua tư vị mỹ diệu như thế bao giờ." Trung giai Linh Trù – tiểu Bùi Ngôn cũng mở to hai mắt kính nể nhìn anh.
Anh nào có lợi hại như vậy? Giang Tri lắc đầu cười nói: "Tôi không phải Linh Trù, chỉ là thích mỹ thực thôi." Thần sắc mọi người vừa hoài nghi vừa sùng bái.
"Đúng rồi, ngày mai mọi người xuống núi tham gia Linh Trù đại hội sao?" Giang Tri nhớ đến hỏi.
Anh còn nhớ là Bùi Ngôn muốn tham gia, nếu không lên đường xuống núi sớm thì sợ không kịp.
Bọn họ gật đầu, Bùi Trạch Chuỷ nhìn Thời Nghiêu, lại nói với Giang Tri: "Đúng, các huynh cứ ở lại đây đi, chúng tôi sắp phải khởi hành rồi, không thể chiêu đãi chu toàn, còn xin thứ lỗi."
"Đừng nói như vậy, chúng tôi phải cảm ơn mọi người mới đúng chứ." Giang Tri giật mình, "Mọi người đi Linh Trù đại hội có thể tiện thể cho chúng tôi đi theo với được không?" Giang Tri cảm thấy hứng thú tò mò với phương thức nấu nướng của Linh Trù.
"Có thể." Bùi Trạch Chuỷ gật đầu, "Chỉ cần có thể lên đỉnh Tuyệt Đỉnh Phong, ai cũng có thể tham gia." Hắn tin tưởng hai người có thể đi lên, nếu thật không được thì vẫn còn chim ưng.
Giang Tri nghiêng đầu nhìn Thời Nghiêu, ánh mắt ý hỏi hắn có đi không, Thời Nghiêu nháy mắt hiểu ý anh, gật đầu đồng ý.
Sau khi thương lượng, bọn họ tính toán giữ nguyên kế hoạch cũ – sáng sớm mai xuất phát, hành lý nhóm người Bùi Ngôn đều sắp xếp ổn thoả, Giang Tri và Thời Nghiêu lại càng tay không. Mọi người đêm nay đều rất hưng phấn, khó có thể vào giấc ngủ được.
Hai người Quan Bùi sau khi quay về phòng, nhắm mắt ngưng thần, vận khí tu luyện, đều vui mừng phát hiện, sau khi linh khí được đả thông lúc chiều, bây giờ tu luyện không hề gặp cản trở gì.
Ngày mai xuống núi, sắp tới phải tham gia Linh Trù đại hội nên Bùi Ngôn cứ lăn qua lăn ngại không ngủ được, trong lòng hưng phấn nghĩ đến việc được giao lưu luận bàn với Linh Trù khắp năm châu bốn bể. Hơn nữa, hình như Giang Tri là cao thủ giấu nghề, ngày mai đường xá xa xôi, ở trên đường nhất định phải trao đổi tham khảo với huynh ấy nhiều hơn mới được.
Giang Tri ngồi xổm trước cửa dùng nước lạnh rửa mặt, Thời Nghiêu chờ anh lau khô tay mới đưa dụng cụ phát xạ xuyên thời không bản nâng cấp cho anh.
"Lần này không dễ hư nữa." Giang Tri luôn mang dụng cụ phát xạ trên cổ, Thời Nghiêu hi vọng tự nhiên chi lực phong ấn trong đó sẽ từ từ phóng thích linh khí cường kiện cơ thể - đương nhiên đó không phải đại sát khí gì. Thời Nghiêu phát hiện năng lực tự chữa lành của Giang Tri rất mạnh, hiện tại làm như vậy cũng có thể củng cố cường kiện thân thể anh, nói không chừng một ngày nào đó còn luyện ra được thân bất tử.
"A, cảm ơn anh." Giang Tri nhận lấy mang lên cổ.
Không có vũ khí thuận tay thì không được. Khi Thời Nghiêu quay về cục quản lý vị diện định đi đánh cướp kho vũ khí một chuyến, phát hiện Fiboga đưa lên đều là vũ khí năng lượng hạt nhân hoặc vũ khí sinh học đáng sợ; một kích có thể nổ tung thể xác, pháo hạt – sau khi xác định mục tiêu, ném ra sẽ biến lớn vây khốn kẻ địch, hoặc rubik phóng liệt hoả ... Hắn trầm mặc nhìn mớ vũ khí, vẫn quyết định không lấy món nào.
"Cậu muốn học mấy chiêu thức phòng thân không?" Thời Nghiêu hỏi anh.
Giang Tri sửng sốt trong chốc lát, vừa tò mò vừa do dự nói: "..... Lỡ tôi không có thiên phú." Không phải ai cũng có thể trở thành đại lão, tu tiên cũng cần có linh căn mà.
Thời Nghiêu bảo anh duỗi tay, Giang Tri không rõ nguyên nhân vẫn ngoan ngoãn giơ tay ra, chỉ thấy thấy Thời Nghiêu nhìn chằm chằm lòng bàn tay anh một lúc, sau đó vẽ lên tay anh đồ án gì đó, hắn không trực tiếp tiếp xúc mà cách khoảng 4-5cm viết viết vẽ vẽ, Giang Tri nếu không phải từng chứng kiến bản lĩnh của hắn, hẳn sẽ nghĩ hắn là kẻ ngốc mất. Lòng bàn tay khi bị nét vẽ lướt qua hơi ngứa, Giang Tri sợ ảnh hưởng Thời Nghiêu nên không dám hé răng.
Một lúc lâu sau, Thời Nghiêu mới nhẹ nhàng thở ra: "Có thể."
"Còn nhớ vòng sáng không? Lần sau có người muốn tổn thương cậu thì có thể trực tiếp triệu hoán vòng sáng." Vòng sáng sẽ bảo vệ Giang Tri, lấy anh làm trung tâm hình thành lớp bảo hộ.
Bởi vì hắn truyền qua cho Giang Tri nên uy lực sẽ có giảm sút, nhưng dù vậy, ngoại trừ Thời Nghiêu và một ít vũ khí bí mật cấm dùng ở cục quản lý vị diện mới có thể phá vỡ vòng bảo họ, cho dù là Tiên Ma cũng khó có thể thương tổn Giang Tri. Muốn cho anh năng lực công kích siêu cường là khá bất khả thi, nhưng thiết lập lực phòng ngự mạnh nhất thì vẫn có thể.
Giang Tri không dám tin, lén lút hỏi một câu: "Vậy chú ngữ là gì?" Phải ghi nhớ cho kỹ chú ngữ triệu hoán mới được.
"Không có chú ngữ, không cần ghi nhớ, cứ trực tiếp triệu hoán là được." Nếu không, hắn cần tốn nhiều thời gian viết viết vẽ vẽ thế làm gì.
Không cần chú ngữ? Trực tiếp triệu hoán? Giang Tri thử nghĩ đến hình dáng vòng sáng, nghĩ thầm muốn triệu hồi, lập tức, lòng bàn tay trắng nõn bỗng hiện lên ánh sáng trắng, nháy mắt Giang Tri và Thời Nghiêu đứng bên cạnh đều được bao bọc trong một vòng sáng trắng, bảo vệ cả hai người.
"!!!" Quá thần kỳ!
Giang Tri muốn hô một tiếng "Đại lão", anh thu hồi vòng sáng, tâm tình vẫn lơ lửng, sau khi nói cảm tạ với Thời Nghiêu, có vẻ vẫn cảm thấy chưa đủ: "Sau này dù tôi có phải ăn cháo, nhất định vẫn sẽ nấu cơm cho anh!" Còn có đặc quyền tự ý gọi món. Vừa nghèo vừa khổ nhưng Giang Tri vẫn hùng hồn hứa hẹn.
Thời Nghiêu: "......" Cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Đêm đó khi Giang Tri về phòng, lại cùng với A Mao thử nghiệm vòng sáng bảo hộ một lần nữa, rồi mới nằm xuống, mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.
*****
Cục quản lý vị diện.
Tư liệu các vị diện được cập nhật liên tục, không ngừng thay đổi số liệu, mọi người đều vội vội vàng vàng, trước kỳ nghỉ du lịch tươi đẹp chính là bầu trời tăng ca tăm tối vô cùng vô tận.
Từ Hắc quan sát mấy vị diện bị xử phạt, chọc từng cái từng cái, lướt lướt nhanh các loại tin tức cập nhật. Hắn lướt qua một trang trống bên phải bỗng nhiên nghi hoặc "A" một tiếng.
"Cấp bậc Internet ở tiểu tinh cầu này đạt tới ngưỡng khai thông vị diện." Từ Hắc kinh ngạc xem tư liệu.
Fiboga cùng mấy người An cũng đi qua xem. Internet vị diện khác với Tinh Võng, nghĩ hẹp thì Tinh Võng chính là kết nối internet trên một tinh cầu, mà nghĩ rộng là có thể kết nối trên một vị diện. Ví dụ như Đế Quốc bị cầm internet vị diện cách đây nửa năm, nay chỉ có thể dùng Tinh Võng. Kỳ tài khoa học ở vị diện công nghệ cao có thể dùng công nghệ đen lén kết nối internet vị diện, tiên nhân yêu ma ở vị diện Tiên Ma dùng pháp lực mở quang kính hoặc thuỷ kính để kết nối vị diện. Với những chuyện này, nhóm người Từ Hắc cũng mở một mắt nhắm một mắt. Mà quyền khai thông internet toàn vị diện lại nằm trong tay bọn họ, chỉ khi tinh cầu đạt đến tiêu chuẩn quy định mới có thể khai thông internet vị diện.
Viên tiểu tinh cầu trước mắt phát triển như bay, số liệu báo cáo đều tối ưu, rất khó tưởng tượng trong lúc bọn họ không chú ý, nó đã có thể trưởng thành tốt đến như vậy. Nhưng sau khi Từ Hắc cẩn thận kiểm tra tư liệu kỹ càng tỉ mỉ mới phát hiện, cư dân trên tiểu tinh cầu phát triển không đồng đều, trình độ khoa học kỹ thuật của mặt bằng chung đều chỉ ở mức trung cấp, bọn họ chưa chắc có thiết bị tương thích để thể nghiệm sự suиɠ sướиɠ của internet vị diện. Tuy nhiên, có thể nói trước một điều, chính là tiểu tinh cầu này vô cùng có tiềm lực phát triển.
Fiboga đi theo xem xong, híp mắt cười nói: "Khá tốt."
Từ Hắc xem lại lần nữa, sau khi xác nhận, trịnh trọng khai thông internet vị diện cho cư dân trên tiểu tinh cầu.
...... Không hổ là tinh cầu được đại lão ưu ái.
Gừa: Lúc nào mình mới được khai thông internet vị diện nhỉ!!!
Nấm tùng nhung
Canh nấm hỗn hợp
Tùng nhung chiên bơ
Gà om nấm
Nấm xào thịt bò
Nấm rừng xào
Trứng hấp nấm tùng nhung