Giang Tri lấy từ tuỳ thân không gian ra một con cá sống cùng một khối thịt bò lớn chờ rả đông, lại lấy thêm hành, gừng, tỏi, cải thảo, giá, và một ít gia vị cần thiết.
Quỷ sai thấy Giang Tri lấy từng món từng món đồ ra ngoài, tò mò mở to hai mắt mà nhìn, bên cạnh hắn có mấy người bạn không xem livestream, có chút thắc mắc nhỏ tiếng hỏi: "Đây là ai? Sao trước kia chưa từng thấy qua, lão đại ngươi quen không?"
Quỷ sai tổ trưởng hạ giọng nói: "Đây chính là Streamer mỹ thực hot nhất trên phòng livestream vị diện, thóc thật gạo thật đấy."
Một quỷ sai khác suy tư gì đó, khó trách cảm thấy khí tràng hơi thở không thay đổi gì lớn, người thường mà thấy bọn họ nhất định run rẩy thét chói tai cho xem.
Dùng dao băng sắc bén quỷ sai đưa cho, Giang Tri cắt xong thịt bò thành từng miếng mỏng nhỏ, rồi dứt khoát lưu loát hành hình con cá, lọc xương, thái thành miếng. Rắc lên hai tô thịt cá tinh bột, muối, dầu thực vậy, rượu gia vị để ướp.
Nhóm quỷ sai đã chuẩn bị bếp củi, không có kệ bếp, Giang Tri chỉ có thể dùng gỗ dựng thành cái giá để treo hai tay cầm của nồi. Chờ dầu trong nồi nóng, hắn cho tiêu sọ cùng ớt băm, ớt này cũng không phải ớt khô mà dùng chính ớt cay màu đen tím mới hái, xào lửa lớn đến hương cay nồng bao trùm bốn phía. Giang Tri vừa mới cắt ớt cay đến không cảm giác được tay, hiện tại càng bị khí cay do dầu nóng bức ra xông không chỗ trốn, nhắm mắt lại cũng vẫn cảm thấy hai mắt bỏng như muốn mù.
Quả địa ngục này có thể ăn được sao? Nước nấu từ quả địa ngục này chính là dùng để trừng phạt quỷ hồn tội ác quấn thân a. Cái loại tư vị này nhất định không dễ chịu. Chỉ là, sau khi được chăm sóc dưới đôi bàn tay của Streamer, thế mà lại gợi lên con trùng thèm ăn trong cái bụng vẫn luôn bị hắt hủi ghẻ lạnh của bọn họ.
Giang Tri rửa sạch nồi, một lần nữa làm nóng dầu, rồi xối tất cả lên trên thịt bò trong tô, dầu nóng nổ tanh tách nên mặt thịt bò non mịn, rải lên thêm bột tiêu, bột ớt. Giang Tri yên lặng nghĩ thầm, đây là bột ớt trân quý của hắn, lát nữa nhất định phải hái một đống ớt địa ngục về bù lỗ mới được.
Một tô lớn thịt bò nấu cay đỏ rực một vùng trời đại công cáo thành, trên mặt phủ ớt cay đen tím ngập tràn, nhìn qua còn đáng sợ hơn cả sông địa ngục, như vậy nước sốt nhất định canh banh nóc, cực kỳ mỹ vị! Thịt bò tươi rói, bề mặt thịt sáng bóng bẩy, mùi thơm mê người, Giang Tri có chút nhịn không được muốn nếm thử.
"Món này xong rồi, chỉ là cần chờ cơm chín để ăn chung mới ngon." Giang Tri nói với quỷ sai, tiếp tục chuẩn bị cá nấu cay. Cách làm cá nấu cay cũng không khác thịt bò nấu cay cho lắm, chỉ là Giang Tri có thay đổi đôi chỗ, hắn bỏ thêm khoai tây, rau diếp, rất nhanh cá nấu cay cũng ra lò, cơm cũng vừa lúc chín tới.
Quỷ sai đã sớm đi đại diện mời Ma Vương di giá.
Ma Vương lạnh lùng hừ nói: "Có phải sợ rồi không, nhanh như vậy khẳng định là muốn mời ta qua để xin tha đây mà."
Hừ, đi qua chỉnh hắn một chút, sau đó bắt hắn ở lại khổ sai cho mình. Ma Vương ngo ngoe rục rịch ý định. Quỷ sai liên tục đổ mồ hôi lạnh, muốn để đại nhân cũng tự mình thể nghiệm cái loại kɦoáı ƈảʍ như muốn nuốt cả đầu lưỡi đó.
Lúc Ma Vương đến, Giang Tri đã rửa xong xoong nồi, thấy Ma Vương quay lại, nói: "'Dược thiện' Ma Vương đại nhân yêu cầu đã hoàn thành, mời chậm rãi dùng." Sau đó tiếp tục thu dọn đồ đạc của mình.
Thấy Giang Tri không kiêu ngạo cũng không sủng nịnh, Ma Vương hừ lạnh một tiếng, hai tô lớn thịt bò nấu cay và cá nấu cay bay trên không trung đến trước mặt Ma vương. Cả hai tô đều một màu đỏ sặc người, một luồng mùi thơm vừa kỳ dị vừa quen thuộc tiếp bước dũng mãnh tiến công mũi miệng Ma Vương.
"Đây là người dùng những cái quả địa ngục đó để nấu ra?" Ma Vương cả kinh nói, mấy thứ này thông thường đều là bị hái xuống để nấu canh tra tấn cho mười tám tầng địa ngục.
Giang Tri nhẹ nhàng nói: "Nó còn có tên là ớt cay, có thể nấu ăn." Coi như giúp bọn họ khám phá nguyên liệu nấu ăn mới, chế tạo thực đơn mới đi. Nhiều ớt cay siêu cấp treo lủng lẳng đầy cành lá như vậy mà không có người biết đến, thật đúng là lãng phí!
Ma Vương nhìn vẻ mặt hắn, chần chờ một lúc, nhưng mùi thơm này câu dẫn hắn đến phải bó tay đầu hàng. Thôi kệ đi, hắn cũng sẽ không bị mấy quả này độc chết, thôi cố nếm thử một miếng xem sao. Dù sao nếu khó ăn, liền đi rút lưỡi tên cuồng ngôn này.
Ma Vương ăn cơm không dùng đũa, trực tiếp dùng muỗng múc đầy một muỗng lớn thịt bò nấu cay, thổi thổi cho nguội bớt rồi mới đưa lên miệng. Giang Tri nhìn hắn há miệng để lộ ra hai cái răng nanh, thịt bò non mịn áo đẫm dầu ớt đỏ rực toàn bộ được nuốt trọn. Sau đó, Ma Vương cao ngạo thoáng đứng hình, run run nhanh chóng nhai nuốt thức ăn trong miệng, phóng qua múc một muỗng lớn cơm nóng trắng tinh nóng hầm hập vào miệng. Giang Tri thấy động tác ăn cơm kỳ quái của hắn, trong lòng đoán được có thể Ma Vương bị cay hỏng rồi. Rốt cuộc kể cả người thích ăn cay như hắn cũng đều cảm thấy ớt địa ngục này siêu cấp biếи ŧɦái a.
Đáng tiếc chính là Ma Vương không biết cơm nóng thơm ngon kia căn bản không thể giải cay, ngược lại còn trực tiếp kíƈɦ ŧɦíƈɦ, phóng đại độ nhạy cảm ở đầu lưỡi. Lưỡi Ma Vương cay đến tê dại, vị cay của ớt địa ngục từ từ mà dai dẳng truyền đến khoang miệng, mãnh liệt lại dài lâu, tựa như muốn nổ tung da đầu, lại lan toả đi toàn thân.
Ở giữa cái hương vị cay rát đến mất hết cảm giác, hắn rõ ràng lại cảm nhận được hương vị của miếng thịt bò mỏng mềm tinh tế, nhẹ nhàng nhai một tí mà như muốn tan trong miệng, thấm đẫm nước sốt cay nồng thuần hậu, mùi vị phải nói là ngon muốn nuốt cả lưỡi!
Quỷ sai đứng gần run bần bật, nhìn Ma Vương "chiến đấu" mà hít khí lạnh, cả người Ma Vương như muốn phóng lửa, bèn lén lút né ra xa vài bước. Thơm thì thơm thật đó nhưng bọn họ càng quý mạng hơn.
Giang Tri thu dọn đồ đạc xong xuôi, nhìn Ma Vương dùng muỗng lớn và cơm, múc hai muỗng thịt bò nấu cay non mềm, lại múc thêm muỗng cơm, cứ thế ăn đến đổ mồ hôi đầm đìa.
Cá nấu cay phiên bản địa ngục cũng tương tự thịt bò nấu cay, cá càng nhỏ thịt càng mềm, thịt bò còn cần phải nhai một chút, nhưng thịt cá vừa vào miệng là tan ngay, trắng trắng mềm mềm, dính thêm dầu ớt đặc biệt ngon miệng. Ma Vương trực tiếp thả hai tô đồ ăn lơ lửng giữa không trung, một chén rồi lại một chén cơm, xen kẽ với đồ ăn.
Quỷ sai đứng bên chỉ có thể nhìn thèm đến chảy dãi ba mét, không nhịn được liền chạy tới bờ sông hái nhúm ớt tím bỏ vào miệng nhai lấy nhai để, lập tức đỏ bừng cả mặt, cay đến "Phốc" cấp bách nhổ ra, ho sù sụ. Một ít quỷ sai lanh trí, chọn hái ớt vàng nhìn có vẻ ôn hoà nhất, cho vào trong miệng, từ từ nếm vị, cay nhưng còn có hậu ngọt, càng nhai càng thấy cay ngọt đan xen, kỳ thật ăn cũng khá ngon. Bọn họ không được ăn đồ Streamer nấu, nhưng vẫn có thể lấy ớt vàng này nhai cho đỡ ghiền.
Ô QwQ, nhìn Ma vương đại nhân ăn thật sự quá thơm quá ngon, bọn họ cũng muốn được ăn một miếng, lại tiếp một miếng như thế. Mùi thơm nồng đậm bao phủ, lại chỉ có thể "bà để bà ngửi chứ bà không ăn", cảm giác này thật sự quá tra tấn quỷ mà!
Ma Vương ăn đến quên cả trời đất, hắn thế nhưng chưa từng được ăn qua đồ ăn mỹ vị như vậy, cay thì có cay, nhưng hoàn toàn không ngăn được hương vị độc đáo của món ăn! Hắn cũng không biết mớ quả mọc đầy hai bên bờ sông, bao phủ phân nửa cái địa phủ này, lại còn có công dụng diệu kỳ như vậy. Streamer này cũng quá lợi hai, nếu hắn đã làm được "Dược thiện" khiến mình trầm trồ khen ngợi, vậy thì bỏ qua việc hắn sai phạm tự tiện hái quả lúc trước đi.
Ma Vương siêu cấp thích thịt bò non mềm này, cay rát thơm lừng, trong chốc lát đã giải quyết sạch sẽ tất cả đồ ăn cùng cơm đã chuẩn bị, sức ăn siêu phàm, khiến Giang Tri và A Mao đều phải cảm khái, đây là gặp được người đồng đạo rồi sao?
"Khụ khụ, ngươi nấu thật không tồi, còn nữa hay không? Ta muốn ăn thêm một phần như vậy nữa." Ma Vương lớn tiếng nói, tam trọng âm vửa, nghe có chút biệt nữu (nghĩ một đằng nói một nẻo hay tình trong như đã mặt ngoài còn e).
Một hơi ăn sạch nồi ớt địa ngục, Ma Vương thoải mái toàn thân, chỉ cần vượt qua giai đoạn cay rát kíƈɦ ŧɦíƈɦ ban đầu, về sau càng ăn càng nghiện, ăn đến đổ mồ hôi đầm đìa, quả thực thống khoái! Loại cảm giác này so với khi hắn dùng lửa địa ngục tự nướng BBQ bản thân trừ nấm ngứa còn hiệu quả hơn vạn lần.
Giang Tri nhìn gương mặt đỏ bừng của Ma Vương ẩn sau lớp màng kim cương của vương miện, chớp mũi đầy mồ hôi, môi cũng đỏ rực bóng dầu.
Giang Tri tính toán trong lòng, hạ quyết tâm nghiêm túc nói: "Ngài vừa mới ăn quả địa ngục, cũng chính là ớt cay, đây chỉ là gia vị, chân chính tinh hoa là nguyên liệu khác. Thịt bò non mềm hiếm có, quá trình nấu nướng cũng yêu cầu nhiều năm kinh nghiệm tích luỹ mới thành."
Giang Tri khoanh tay trước ngực, nhìn Ma Vương ngẩng đầu, vương miện hơi rung một chút.
Giang Tri nói: "Hái quả địa ngục trong hậu hoa viên của ngài, tôi đã cống hiến lại không ít thịt cá cũng nguyên liệu phối hợp. Hai phần đồ ăn và nồi cơm này, nếu yêu cầu chi trả, cũng là giá tiền trên trời. Rốt cuộc quả địa ngục tôi hái, toàn bộ đều dùng để nấu cho ngài hết rồi."
Hắn gian trá cời, "Tiền, thứ vớ vẩn. Cho nên Ma Vương đại nhân có thể lựa chọn hình thức chi trả khác." Ma Vương căng thẳng trong lòng, chẳng lẽ muốn mình làm việc cho hắn?
"Quả địa ngục ở đây nhiều như vậy, cho tôi tuỳ tiện hái thoải mái, thế nào? Để cảm tạ, ngày mai tôi có thể xem xét làm món ruột già xào cay tặng ngài." Dùng hết nhiều bột tiêu, bột ớt trân quý của hắn như vậy, Giang Tri không tận dụng thời cơ tích trữ thêm đồ về thì thật là lỗ quá lỗ.
Một mảnh lớn ớt địa ngục siêu cấp cay như vậy mà để chơ vơ ở đây thật đúng là phí của trời, đây đều là đặc sản địa ngục a!
Ma Vương vừa nghe, hớn hở: Streamer vừa mới đồng ý làm thêm món ruột già xào cay cho hắn!
Quả địa ngục? Cho cho cho! Tất cả đều cho Streamer hái hết! Hắn muốn hái nhiều cho nhiều, muốn hái ít cho ít, muốn nấu thế nào thì nấu thế đấy.
Thịt bò nấu cay (Sichuan boiled beef - Shui zhu niu rou)
Cá nấu cay (Sichuan boiled fish - Shui Zhu Yu)