Mỹ Sắc Liêu Nhân

Chương 1: Trêu ngươi khán giả




E hèm, sau đây là tiết mục PR cho “Sắc đẹp trêu ngươi”:

◊◊◊

Kiến tha các vị đại bẩn, giải nam chính thảm hại nhất của ‘liên hoan truyện sâu bọ háo sắc’ thuộc về…..

tén tén tén tèn

Vâng! chính là “Hoàng Phủ Thành” trong “Sắc đẹp trêu ngươi”, tác giả Huyến Lạn Như Hoa héo

Bằng những thành tích như bị cướp, bị bắt cóc, bị đánh, bị sàm sỡ, bị thâu hương,….. anh đã vinh dự lọt vào top những người đàn ông thảm hại và vô dụng nhất của liên hoan chúng ta. Nhưng bằng sắc đẹp nghiêng thùng đổ nước của mình, anh đã thu hút dụ dỗ được vô số phiếu bình chọn của già trẻ lớn bé, thật sự là ‘già không bỏ, nhỏ không tha’

liếc nhìn ví tiền (ôi, bao nhiêu cái sim khuyến mãi của ta)

Đề nghị quý vị đại bẩncho anh một tràng pháo tay nhiệt liệt

[Hoàng Phủ Thành]: Ta giết tên kia!!!!

[MC Ta là Sâuroro]: Bảo an! Mau gọi bảo an! Bớ người ta! Có kẻ giết người!!!!

◊◊◊

Khụ khụ… Xin thứ lỗi vì những trục trặc kỹ thuật vừa rồi.

Tôi xin quay lại với màn trao giải diễn viên phụ thừa thãi nhất kiêm hộ vệ ăn hại nhất. Giải thưởng nhục nhã nhất này thuộc về………………………….

Chính là tên thuộc hạ Trương Khang Niên…….

Vâng, với chức vụ là một thuộc hạ, một thị vệ của nam chính thảm hại Hoàng Phủ Thành, có thể nói, anh là một thuộc hạ nuôi tốn cơm số một thế giới, luôn luôn để chủ nhân bị bắt ngay trước mặt mình, luôn luôn bị đánh bại khi chưa kịp ra chiêu đầu tiên, anh chính là lý do để người ta thở dài cảm thán “đầu óc ngu si tứ chi phát triển”

Thêm vào đó, anh là một nhân vật phụ thừa thãi đến mức có xuất hiện người ta cũng quên mà không xuất hiện thì cũng chẳng ai chết.

Xin nhiệt liệt chào đón, Trương Khang Niên ăn hại của chúng ta

[Trương Khang Niên]: cúi đầu ngồi dưới đất vẽ vòng tròn

[Hoàng Phủ Thành]: thở dài

[MC Ta là Sâuroro]: thì thầm Người ta gọi đây là “chủ nào tớ đấy”

◊◊◊

Giải thường thứ ba của liên hoan phim sâu bọ háo sắc, giải thưởng gia đình quái đản nhất thuộc về Trang gia của “Sắc đẹp trêu ngươi”….

Cha mẹ bỏ nhà đi bụi, anh cả lạnh lùng độc ác (có xu hướng đoạn tụ), anh hai anh ba sáng tác nhạc sến, vẽ đông cung đồ anh tư ăn hại chuyên đi trêu ghẹo gái nhà lành, là hang ổ của những thành phần bất hảo, là cái nôi của những kẻ đầu óc không bình thường.

Chúng ta hãy dành cho họ những nụ hôn nồng thắm nhất.

[Trang Nhị, Trang Tam, Trang Tứ]: sung sướng đứng dậy nhận giải

[MC Ta là Sâuroro]: vâng hãy trao giải cho những con người đứt dây thần kinh xấu hổ, da mặt dày như da trâu của chúng ta….

[Trang Nhất]: liếc mắt

[Sâuroro, Trang Nhị, Trang Tam, Trang Tứ]: đóng băng

[Bảo an]: đem bếp lò ra quạt

◊◊◊

Kính chào các vị đại bẩn, sau một thời gian không dài không ngắn để làm tan băng, MC Sâuroro xinh đẹp (dù hơi bẩn vì tên bảo an ngu ngốc kia dùng cái bếp lò quá khói để làm tan băng) đã trở lại để đem tới cho các vị đã-lâu-không-tắm giải thưởng tiếp theo, giải nhạc truyện kinh dị nhất:

Chính là bài hát “tán tỉnh” viết lời Trang Nhị, phổ nhạc Trang Tam…

nhạc nền “Mỹ nhân nũng nịu, ta vô cùng để tâm, hận không thể một chén rượu nuốt ngươi vào bụng. Từng ngày nhớ, từng ngày mong, cuối cùng không đợi được. To gan vươn tới hôn vào miệng. Cảm ơn trời đất, người ta cũng không từ chối. Sớm biết người không từ chối như vậy đã không đợi đến ngày hôm nay! Cười kẻ thù làm lao dịch ngoài cửa sổ, cắn cái má thơm nồng, hai tay cởi thắt lưng. Ca ca chờ một chút, chỉ sợ có người tới, chờ một lúc nữa thắt lưng tùy người cởi!”

[MC Sâuroro]: Tắt! Tắt ngay! Đúng là thảm họa âm nhạc, chổng mông vào nghệ thuật!

Thưa các vị-không-thể-bẩn-hơn-được-nữa, do một số người trong ban giám khảo vừa tốt nghiệp tiểu học ngày hôm qua, một số khác đang ôn thi lại nên giải thưởng này có chút nhầm lẫn, mong quý vị thông cảm.

◊◊◊

Giải thường gần cuối, giải thưởng tác giả lười biếng nhất, thuộc về Huyến Lạn Như Hoa.

Vâng thưa quí vị, bông hoa héo này có thể nói là lười biếng đến mức đặt tên anh em Trang gia là 1,2,3,4,5 như đếm heo. Tên nhân vật phụ cũng lấy một cách vô cùng tùy tiện. Tội lớn nhất không thể tha chính là đã không viết thêm phiên ngoại để phục vụ độc giả hay-cáu-bẳn.

Xin dành cho tác giả này một màn dép bay nhiệt liệt.

(cảnh tượng tiếp theo không phù hợp với trẻ em dưới 18 tuổi)

◊◊◊

Thưa quý vị bốc-mùi-cả-km-đến-kiến-cũng-không-thèm-tha, giải thưởng cuối cùng của “liên hoan truyện sâu bọ háo sắc”, cũng là giải thưởng danh giá, vinh quang nhất, giải thưởng nữ hoàng háo sắc, thuộc về tiểu thư Sâu xinh đẹp, đáng yêu vô đối, cũng chính là MC tôi đây.

Xin nói thẳng, quý vị đừng buồn, những câu châm ngôn như “mất ngủ vì không có đối thủ”, hay “ngửa mặt lên trời hận đời vô đối”, chính là để dành cho bạn Sâu đây.

Sắc đẹp của bạn là nghiêng nước nghiêng thành, hoa nhường nguyệt thẹn, người nhìn người yêu…..

tắt điện

[MC Ta là Sâuroro]: Này, chưa hết, còn mấy trang nữa cơ. Này! Vương miện của ta đâu? Mọi người bỏ đi đâu đấy?…..

[Trang Ngũ]: từ đâu đấy xông ra Vì sao không có giải cho ta?

[MC Ta là Sâuroro]: Đợi ta về bàn bạc với ban giám khảo để tìm giải thưởng biến thái nhất cho ngươi.

[Hoàng Phủ Thành]:Tiểu Ngũ, về thôi, đừng dây dưa với kẻ điên này kẻo lây bệnh…

[MC Ta là Sâuroro]: ….

E hèm, vì khán giả đã đi hết, tôi xin phép kết thúc buổi trao giải liên hoan truyện sâu bọ háo sắc ở đây.

Chúc quý vị có những ngày hè nóng bức khó kìm nén vì sắc đẹp của Sâu ta!!!!

Hẹn gặp lại quý vị ở những buổi trao giải sau!!!!

hôn gió