My Osin

Chương 37: Chương 37




_ Anh thấy được không???
Nó giơ cái kính to bự chảng trước mặt CHun...
_ Được chứ... em cứ chọn típ đi...
Và thế là nó lại lúi húi trong đống tạp phẩm.... Trong khi Chun lén lút quan sát thái độ của Ella... và đây là độc thoại nội tâm???
" Sao bà già vẫn cười mỉm... từ nãy h diễn vậy mà hok xi nhê tí nào sao??? Chẳng lẽ mún mình làm gì đó hơn thế??? Không không.... sao mình có thể làm??? Từ nãy tới h mình đã phải hết sức cố gắng hoàn thành vai diễn... chẳng lẽ con mụ phù thủy đó lại cao tay hơn mình.... không buông mình ra ư??? Sao ngày xưa mình lại dại dột bóc tem nụ hôn của nó... để bi h nó đeo mình đến mức này???? Oaoaoa!!! " :k59
Chun khóc trong lòng.... :k19 nhưng miệng vẫn cười toe đùa vui với nó...Riêng nạn nhân đáng thương thì vẫn rất vui vẻ...
" Em ơi!!! Có điện thoại!!! "
Tiếng thằng Adan léo nhéo phát ra.... Cái thằng bé... tự nhiên lấy nhạc chuông vớ vẩn này cho Chun.... Là trợ lý Kim... chuyện gì vậy nhỉ???
_ Đợi anh chút...
Chun nhìn nó trấn an... rùi cầm điện thoại rút ra chỗ khác... :k27
_ Này!!!
Ella bi h mới có cơ hội típ cận em gái...
_ Gì ạ???
_ Sao cô nai vàng thế.... mới mí ngày trước nói là hắn với em là con số không.... là hắn thế này... hắn thế kia??? Sao bi h thắm thiết thế???
_ Dạ.... chị..... em...
_ Tôi về mách bố....
_ Ấy!!! Em sẽ hậu đãi mà.... chẳng là anh ý.... mà chị đừng ghét anh ý nhá...

_ Mồm dẻo như kẹo ý... cô hiểu hắn là kon người nào mà bênh dữ vậy???
_ Thế chị biết ah??? Nói em nghe hén...
_ Không nói... mà cũng chẳng có gì để nói....
_ Đi mà.... Ella... thương em....
Ella khoanh tay... vênh mặt....nói thì mất hay... nhưng khi thoáng thấy bóng Chun quay lại.... Sis nhếch mép cười.... :k71
_ Mún nghe thịt hả???
_ Uh!!!
Nó hào hứng....
_ Lại đây....
Ella vẫy nó lại gần... rùi ghé sát tai kon bé...
_ Hắn ah!!! Hắn là một người....
_ Cô làm cái gì thế???
CHun giật Ella ra khỏi nó.... mặt đầy vẻ giận dữ...
_ Anh làm cái gì thế.... chị em chúng tôi nói chuyện tử tế tình cảm... can chi tới anh...
Chun bắt đầu thấy lúng túng khi chạm phải ánh mắt ngơ ngác soi mói của nó.... nhanh ng.... Chun kéo Ella ra một góc....
_ Đồ cáo già... cô nói xấu gì tôi với cô ấy???

_ Có gì đâu??? Tôi chỉ nói anh là một con người tốt bụng này, ga lăng này, dễ mến này... toàn điều tốt đó chứ???
_ Cô tưởng tôi tin cô.... ah há!!! Cái mặt cáo già như cô thì nói được cái mô tốt đẹp???
_ Thế cái mặt sói đói như anh thì có gì mà tử tế???
_ Sói còn tốt hơn cáo.....
_ Cáo không ác như sói....
Chun nghiến răng kèn kẹt... con cáo này không chịu thua tới một câu....
_ Không bàn đến chuyện cáo và sói.... cô thấy đấy... tôi và Ariel rất iu nhau... cô hãy khuyên chủ tịch quên việc hôn sự này đi.... tôi sẽ không bao h cưới cô...
_ Rất tiếc phải báo cho anh biết... tôi nhất định phải cưới anh.... anh yêu ai??? Đâu phải việc của tôi???
_ Cô.... cô.... tại sao???
_ Vì tôi thik vậy???
_ Cô không sợ sẽ làm tổn thưuơng Ariel sao??? Cô và cô ấy thân nhau mà....
_ Sao tôi phải sợ... cô ấy và tôi mới quen nhau không lâu... cô ấy có bị tổn thương là do anh chứ có do tôi đâu???
_ Đồ máu lạnh...
_ Đồ hán gian....
_ Cái gì???
_ Nhìn mặt thấy gian còn nói....
_ Cáo già mún chít hả????
_ Theo tôi thấy bây h cãi nhau là không nên chút nào.... người yêu anh đang đợi đấy....
Ella nói xong.... lắc đầu quay đi.... bỏ lại một mình Chun thở hồng hộc...
_ Ơ.... nhưng mà.... kon bé đi đâu gòi???
Chun nhìn quanh quất.... Ariel trong vòng 5 phút đã biến mất hem chút vết tích...