Chương có nội dung bằng hình ảnh
Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa: 19/10/2023
Cánh môi mềm mại bị ngậm lấy, đồng thời chặn lại lời cậu chưa nói hết.
Trước mắt là khuôn mặt tuấn tú của Hạ Lăng bỗng nhiên phóng đại, mũi cao thẳng dựa thật sự gần, mang theo nhiệt độ hô hấp xen lẫn đan chéo với mình, lông mi thật dày của Alpha buông xuống, tựa như một chiếc quạt nhỏ quét vào lòng cậu.
Mắt tím nháy mắt trợn to, lại thực mau thả lỏng, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, mặc kệ động tác đối phương.
Ghế dựa tự động điều chỉnh thành góc độ thích hợp, vòng eo đơn bạc của Thẩm Ngôn tựa lên bên trên, một tay bị ngón tay khớp xương rõ ràng của đối phương cường thế cắm v,ào khe hở ngón tay, tạo thành tư thế mười ngón tay giao nhau; một bàn tay thon dài khác ôm lấy bả vai dày rộng của Alpha, ngửa đầu thừa nhận nụ hôn của đối phương.
Cánh môi còn kiều nộn hơn cả nụ hoa không ngừng bị m.út liế.m, nhan sắc dần dần trở nên diễm lệ, trên môi ánh lên sắc nước, như hoa hồng nhiễm giọt sương sớm, tản ra hương khí mê người, dẫn dụ người ta đến hái.
Thời điểm chia lìa, hô hấp Hạ Lăng hơi dồn dập, chỗ sâu trong tròng mắt xanh thẳm tụ một màu đen nồng đậm không thể hòa tan. Hắn yên lặng nhìn đuôi mắt thanh niên phiếm hồng, hầu kết hoạt động, khó thể khắc chế lại lần nữa hôn lên.
Vài sợi tóc bạc buông xuống bên sườn mặt mang đến xúc cảm tê ngứa, hơi thở nóng bỏng phun giữa lúc môi lưỡi d,ây dưa, ngay cả không khí cũng trở nên oi bức dính nhớp, khoá,i cảm tê dại như điện giật đánh thẳng đại não, làm đầu trở nên nặng nề, chẳng thể suy nghĩ.
Toàn bộ mọi thứ đều đi xa, chỉ còn lại xúc cảm răng môi tương liên, cùng với từng tiếng nước, gần như muốn đem người hòa tan.
RS bản giới hạn đã sớm tới đích, lại ở giữa không trung chưa hạ xuống, nương ánh chiều buông xuống hòa mình vào với ánh đèn đường.
Trong không gian nhỏ hẹp, hương gỗ tùng lạnh tùy ý lan tràn, tựa dụ dỗ, tựa câu triền, như đám sương gắt gao bọc lấy Omega, từng chút từng chút thấm vào da thịt cùng hô hấp, phảng phất toàn thân đều lây dính hơi thở đối phương.
Đầu ngón tay bị cầm thật chặt, mắt thanh niên hơi nước mờ mịt, cả người như ngâm ở suối nước nóng đầy nhiệt, mỗi lỗ chân lông giãn nở, toàn thân nhũn ra.
Cánh môi đỏ thắm bị m.út đến mức không thể khép kín, bị bắt để lộ ra phần trong mềm mại, tùy ý Alpha xâm chiếm.
Đầu lưỡi nộn hồng bị ngậm lấy nặng nề m.út vào, chỉ hận không thể dung nạp hết thảy thứ nước ngọt ngào của đối phương vào trong miệng, tiếng nước giao triền môi răng rõ ràng quanh quẩn ở thùng xe, dâm mỹ đến độ làm người khó dám nhìn thẳng.
......
Hơn mười phút sau, hai người rốt cuộc từ trên Aircar xuống dưới.
Hô hấp Alpha vẫn có một tia không xong, môi mỏng ửng đỏ, mặt mày thanh lãnh đã khôi phục như thường, hai tròng mắt xanh thẳm tối hơn so với thường ngày, nhưng đã bị bóng đêm che giấu, không người nào biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Tay Thẩm Ngôn vẫn bị đối phương nắm chặt, mắt tím đong đầy sóng nước, sắc môi đỏ tươi thủy nhuận, còn muốn diễm lệ hơn cả mẫu đơn.
Cậu nghiêng đầu liếc mắt nhìn đối phương một cái: "Anh còn tức giận không?"
"Ừ." Hạ Lăng không dấu vết dời mắt, thanh âm trầm thấp, mang theo một chút khàn khàn chưa mất, "Tôi vốn dĩ không giận."
Hắn vĩnh viễn sẽ không nổi giận với Thẩm Ngôn.
Từ giây đối phương lựa chọn hắn, nguyện vọng của hắn đã được thực hiện.
Đó là tâm nguyện hắn nguyên bản tính dùng cả đời để đạt được.
Tựa như phía trước hắn từng nói —— cho dù bao lâu hắn đều sẽ chờ , những lời này cũng không phải tên bắn không đích.
Hạ Lăng đã làm chuẩn bị tốt chiến tranh dài lâu, không nghĩ tới hạnh phúc tới nhanh như vậy.
Tốt đẹp đến như nằm mơ.
Alpha nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay mềm mại tinh tế của Omega, ngực tràn đầy trướng trướng đều vui sướng, hiện tại hắn đã thập phần thỏa mãn.
Sao có thể tức giận?
Tuyệt đối sẽ không.
Hắn chỉ tự giận bản thân.
Lo lắng dụ.c vọng chiếm hữu của mình quá mạnh, sẽ làm đối phương cảm thấy không thoải mái.
Nhưng mà Thẩm Ngôn cũng không nghĩ như thế.
Nhận thấy được ánh mắt Alpha tránh né, thanh niên nhăn mày, rũ mắt suy tư, đối phương vì cự tuyệt đối diện với cậu?
Nhớ tới thông tin mình đã đọc trên Tinh Võng trước đó, đại não siêu phàm nhanh chóng đưa ra phán đoán: Đây không phải lời thật lòng của Hạ Lăng.
Cũng đúng.
Thẩm Ngôn suy nghĩ, lúc ấy lời cậu còn chưa nói xong đã bị hôn.
Hơn nữa khi đó Hạ Lăng giống như có chút thất thần, phỏng chừng cũng chưa nghe rõ mình nói cái gì.
Tự giác nhìn trộm đến chân tướng, bước chân thanh niên dừng một chút, ngước mắt nhìn chăm chú vào đối phương, "Anh có thể nhìn đôi mắt em lặp lại lần nữa không."
Nghe nói chiêu này rất có hiệu quả, rất dễ dàng phân biệt thật giả.
"......"
Đối diện đôi mắt phiếm sương mù kia, hầu kết Hạ Lăng lăn lộn, khắc chế nhắm mắt, trong đầu hiện ra hình ảnh vừa kết thúc nụ hôn.
Omega nửa tựa lưng vào ghế ngồi, giữa xinh đẹp mắt tím tràn ngập sóng nước, đuôi mắt nhiễm một mạt đỏ ửng, khuôn mặt trắng nõn lộ ra màu phấn nhàn nhạt, cánh môi đỏ thắm sưng to khẽ nhếch, dồn dập thở d.ốc.
Mê người như hoa anh túc, tản ra gợi cảm và vẻ đẹp kinh người, làm người nhịn không được trầm luân.
Hô hấp vừa mới bình phục lại trở nên dồn dập, hắn theo bản năng mà tránh đi ánh mắt đối phương, cằm căng chặt, sợi dây mang tên lý trí trở nên tràn ngập nguy cơ.
Thẩm Ngôn:?
"Anh thật sự không giận." Tiếng nói Alpha có chút khô khốc, hỗn loạn thấp thở dài.
Nhưng lúc này lông mi Hạ Lăng buông xuống, căn bản không dám nhìn thẳng đôi mắt thanh niên, làm hắn mất khống chế.
Hắn cực kỳ biết rõ điểm này.
Lúc này vừa lúc tới lầu năm biệt thự, cơ bắp Alpha căng chặt thả lỏng một chút, đưa Omega vào cửa lập tức thực mau rời đi, chỉ còn lại hương gỗ tùng lạnh phiêu tán ở hàng hiên, thật lâu không tiêu tan.
*
Thẩm Ngôn vào cửa, thay dép lê nhung mền, đến phòng tắm.
Bồn tắm Kingsize phá lệ rộng lớn, dòng nước ôn nhu qua toàn thân, tinh dầu thư thái làm cơ thể đều thả lòng xuống.
Thanh niên đáp cánh tay ở bên cạnh bồn tắm, hai ngón tay thon dài như ngọc nhẹ ngàng gõ trên mặt tường sứ, bắt đầu cẩn thận hồi tưởng biểu hiện Hạ Lăng.
Biểu tình lãnh đạm khi nghênh đón cậu ở ngoài trang viên, không chủ động cũng không trả lời, bản thân một khi mở miệng sẽ bị đôi môi mỏng kia lấp kín; khi đối diện ánh mắt né tránh, cằm căng chặt, cùng với bước chân vội vàng khi rời đi ——
Khẳng định không giống hắn nói.
Cho nên, Alpha còn đang giận sao.
Vẫn đang ghen.
hẳn đang ghen. Thẩm Ngôn nghĩ.
Lần trước thời điểm gặp Phó Tắc Tuyên cũng giống nhau.
Lần này.........
Vô luận vì nguyên nhân gì, nguyện vọng sinh nhật Thiệu Tinh Lan 18 tuổi cũng được, mặt khác cũng được, cậu xác nhận đã nhảy cùng đối phương một điệu.
Cho dù là xã giao bình thường, đồng dạng không thể tránh né có một ít tiếp xúc tứ chi, ghen là bình thường.
Huống chi, Hạ Lăng vẫn luôn coi người kia là tình địch.
Quan hệ như vậy tương đối mẫn cảm.
Nếu đổi vị trí suy nghĩ, cậu cũng sẽ rất không vui.
Thẩm Ngôn lại cẩn thận hồi tưởng một lần, cảm thấy hẳn là như vậy.
Buổi tối lại tán gẫu thật tốt mà.
Còn có một nửa giận hoặc là ghen tị kia, nên dỗ thế nào——
Nghĩ đến kiến nghị trên Tinh Võng, Thẩm Ngôn gõ ngón tay ngừng lại, bên tai dần dần nổi lên màu đỏ không kìm được, chỉ có thể làm theo khả năng.
Omega bọc áo tắm dài từ phòng tắm ra tới, dây buộc lỏng lẻo, lộ ra tảng lớn da thịt trắng nõn.
Tóc mái xoã tung còn treo vài giọt nước chưa khô, da thịt bóng loáng ở hơi nước dễ chịu càng thêm vẻ oánh nhuận, còn trơn bóng no đủ như trân châu, ngũ quan tinh xảo dưới khí nóng đẹp tựa mộng cảnh, phảng phất không tồn tại trong thế gian.
Cậu đi thẳng vào phòng ngủ, bắt đầu tìm kiếm áo sơmi trong tủ.
Hai chân tr.ần trụi trắng nõn đạp lên thảm lông cừu lông xù xù, vòm bàn chân thon thả, dáng bàn chân duyên dáng, những ngón chân tròn như ngọc chìm sâu vào đó nhưng lại khiến người ta muốn moi ra, vớt vào tay mà chơi đùa.
Màu trắng, kích thước lớn, mỏng manh ——
Thẩm Ngôn trong mấy chục áo sơ mi rốt cuộc tìm được thứ mình muốn.
Chỉ là nhãn hiệu áo sơmi đều cắt may tinh xảo, rất ít có kích thước lớn, nhiều nhất chỉ rộng rãi hơn một tẹo.
Lúc Omega mặc vào, vạt áo áo sơmi khó khăn lắm che khuất bắp đùi, giống như có điểm ngắn.
Chẳng qua, trình độ rộng thùng thình cùng trình độ mỏng manh giống như vừa vặn tốt.
Sau đó còn dùng kẹp áo phòng ngừa áo sơ mi chảy xuống hoặc nhăn nheo.
(Rứa nào tư vấn con tui cái này dị, anh Lăng chịu nào nổi =)))
Hai chân thanh niên thẳng tắp thon dài, đường cong cân xứng mượt mà, dưới ánh đèn chiếu rọi xuống ánh sáng lành lạnh.
Kẹp áo cố định sơ mi màu đen được đeo giữa bắp đùi tr.ần trụi, ba vòng trong màu đen nối với phần dưới của áo, sự tương phản giữa đen và trắng sắc nét, giống như thành vật trói buộc chặt lấy bắp đù.i trắng nõn, có vẻ phá lệ ngứa ngáy.
Mặc tốt xong, Thẩm Ngôn nhìn chính mình trong gương.
Toàn thân trên dưới chỉ một kiện áo sơmi mỏng manh màu trắng, khó khăn lắm che khuất bắp đùi, phía dưới trừ bỏ một quầ,n lót tứ giác ra lại không mặc thêm gì. Chân dài trầ.n trụi thẳng tắm bại lộ trong không khí, giữa đùi là kẹp áp sơ mi màu đen.
Cổ áo mở ra hai nút áo, lộ ra đoạn xương quai xanh cùng vòng cổ màu tím, vòng eo gầy cùng da thịt ngọc bạch hiện rõ trong lớp vải mỏng... Bởi vì những vệt nước từ đuôi tóc, thậm chí còn có thể nhìn thấy chấm màu hồng nhạt trước ngực.
Mà giờ phút này mặt Omega mang đỏ ửng, sắc đào hoa, mắt tím mỹ lệ nên ra một mạt sóng nước, xinh đẹp đến kinh người.
Thẩm Ngôn chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức dời mắt, bên tai hoàn toàn nóng rực.
Ăn mặc thế này hình như không ổn lắm.
Cho dù là cậu nhìn đều cảm thấy quá mức sắ,c tình.
Vẫn là thôi vậy.
Những ngón tay mảnh khảnh của cậu cởi chiếc cúc kim loại ở đáy áo sơ mi, lại bỗng chốc dừng lại.
Không biết vì sao, cậu đột nhiên rất muốn nhìn biểu cảm của Hạ Lăng.
Tim đập không tự giác nhanh hơn vài phần, thanh niên rũ mắt nhìn vạt áo áo sơmi màu trắng, một lát sau lại cài cúc áo lại.
Chỉ thử một lát thôi mà.
Dù sao cũng không có gì để sợ.
Omega còn không rõ thế gian hiểm ác nghĩ như thế.
*
Hạ Lăng trở về liền đến phòng tắm, dòng nước lạnh băng chảy xuống theo bả vai dày rộng, lướt qua cơ bụng rõ ràng, trên sàn nhà bắn một chuỗi bọt nước.
Phòng tắm đầy hơi nước lạnh băng đến xương, mang đi độ ấm thân thể, l,àm tình d.ục trong cơ thể cũng tiêu tán theo.
Alpha khép nửa mắt, tùy ý để bọt nước lạnh băng dừng trên mặt, tóc dài màu bạc buông xuống trước ngực, chiếu ra vầng sáng nhợt nhạt.
Tự chủ lấy làm tự hào trước mặt Thẩm Ngôn càng ngày càng bất kham không chịu một kích, hắn thật sự lo lắng mình ngày nọ sẽ mất khống chế.
Qua hơn một giờ, Alpha mới mang theo một thân hàn khí từ phòng tắm ra tới, trên người không có một tia nhiệt độ.
Nhưng mà tưởng tượng đến Omega từng nói em chỉ thích anh, không thích người khác , cùng với nụ hôn chủ động kia, ngực lập tức trở nên nóng bỏng, tình d.ục tiêu tán cũng trở lại vài phần.
Hạ Lăng nhắm mắt, loại bỏ hình ảnh trong đầu kia, đem lực chú ý đặt trên hộp đựng Tinh thần lực.
Nửa giờ sau, Yass màu xám thu trở về, Alpha một tay chống trán giảm bớt đau đớn tại Khu não chốc lát, sau đó nhìn thoáng qua thời gian trên quang não, 9 giờ 40 phút.
Do dự hai giây, Hạ Lăng vẫn tính đi tìm Thẩm Ngôn.
Bởi vì muốn gặp cậu.
Mỗi giây mỗi phút đều muốn gặp cậu.
Cho dù ở trong mộng, cũng thế.
Alpha nhắm mắt lại, xác nhận xúc động nội tâm đều đã bình ổn, rũ mắt sửa sang lại cổ tay áo, rất mau ăn mặc như tới lui bình thường không dính bụi trần, không có một tia nếp uốn.
Cho dù một lần gặp mặt bình thường, hắn cũng hy vọng để lại ấn tượng hoàn mỹ cho đối phương.
Thẩm Ngôn nghe được tiếng đập cửa, đầu ngón tay khẩn trương đến run rẩy, tim đập kịch liệt như nổi trống.
Cậu nhìn cách ăn mặc của mình, trong nháy mắt muốn lùi bước, chân trên mượt mà căng thẳng trên mặt đất, vẫn tính đi mở cửa.
Chỉ một lần này.
Chỉ một lần này.
Đèn ở lối vào và phòng khách đều tắt, yết hầu Omega khẽ nuốt, hít một hơi thật sâu rồi nhanh chóng mở cửa kéo Alpha vào.
Dưới ánh đèn mờ mờ, Hạ Lăng hoảng hốt đứng tại chỗ, cả người như đinh bị đóng trên cọc gỗ, vẫn không nhúc nhích, hô hấp lại hoàn toàn rối loạn!
*
Biên dịch có lời muốn nói:
Chương sau hót hòn hót, mà chương sau có pass nhé =)))