Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 80: C80: Ba giây




Biên dịch: Yên Hy

Thẩm Ngôn từ lúc bắt đầu đã chia ra một bộ phận tinh lực chú ý hướng phía sau, đã sớm đoán trước điều này.

Với buổi kiểm tra này, hai con lông bạc mới là trọng điểm, tốc độ cùng lực công kích đều vượt xa lôgn xám.

Hơn nữa vị trí chúng nó rất tốt, một con ẩn giấu chỗ sâu dưới bóng cây, một con bay lượn với phía chân trời, tùy lúc có thể tạo thành một đòn trí mạng!

Quân hạm lông bạc mở ra toàn bộ bốn cánh, đôi cánh khổng lồ cao 2,3 mét bắt đầu đập với tần suất lớn, phản chiếu một chút ánh bạc dưới ánh nắng mặt trời, nếu bỏ qua đôi mắt hung dữ và chiếc mỏ sắc nhọn có thể đâm xuyên ngực của nó thì đây sẽ là một bức tranh vô cùng đẹp mắt.

Tốc độ lông bạc cực nhanh, chỉ như một tàn sáng bay nhanh mà đến, không hổ là thú tinh có tốc độ phi hành nhanh nhất!

Thiếu niên khi nó vừa cất cánh đã phát hiện, lợi dụng tiếng động phân rõ phương hướng vị trí, đồng thời xoay người nâng lên cánh tay bóp cò.

Cậu một bên bắn một bên tìm kiếm thân cây làm vật che chắn, mắt tím lộ ra sắc bén, hình thái III bắn nhanh, hình thái II theo sát bên, tăng lực sát thương lẫn độ chính xác lên tối cao!

Đối với loại tốc độ cực nhanh như quân hạm lông bạc, mắt thường căn bản không bắt được thân ảnh nó, hoặc nên nói mắt thường chỉ bắt được tàn ảnh để lại từ tốc độ của nó, cần phải phối hợp tai nghe lẫn con đường dự đoán để tiến hành tấn công, nếu không chẳng thể bắn trúng.

Thẩm Ngôn phán đoán, ít nhất có một nửa học viên lớp tinh anh sẽ chết dưới mõm nó.

Viên đạn lấy tốc độ siêu thanh bắ.n ra, hình thái III có thương tổn lớn nhất dẫn đầu bắn trúng gốc cánh lông bạc, mặc dù chúng không thể xuyên thủng đôi cánh như thép, nhưng vẫn thành công giảm tốc độ của nó đi vài điểm.

Một viên đạn hình thái II bắn trúng cổ nó, cọ qua yết hầu chỗ hiểm, máu tươi chảy ta rất nhanh tẩm ướt lông chim trước ngực.

Lông bạc tức khắc phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, một con khác sau khi nghe thấy cũng lập tức đáp lại, từ không trung xoay quanh sốt ruột hạ xuống, theo tiếng săn gió truyền đến Thẩm Ngôn đang trốn sau thân cây!

Thiếu niên làm lơ công kích của nó, ngón trỏ động vào cò súng, hình thái I nhảy số, rất nhanh giải quyết xong con lông bạc vì bị thương mà giảm tốc độ.

Mà một con lông bạc khác đã bay nhanh tới, hai mắt đỏ màu máu, giương miệng phát tiếng gào to sắc nhọn, thế muốn đâm thủng hầu kết kẻ địch trước mắt!

Thẩm Ngôn khi nó sắp tấn công xoay người sang một bên, nương thân cây che đậy tránh thoát một đòn trí mạng, mà cái mỏ sắc nhọn của nó đã sớm đâm thủng thân cây, há mỏ liều mạng mổ về phía cậu, thân cây thô to bị chọc dễ dàng như một khối đậu hủ.

Thẩm Ngôn nắm chắc cơ hội nghìn cân treo sợi tóc này, nhanh chóng lui về phía sau kéo ra khoảng cách, cánh tay hơi di chuyển hạ xuống, Không do dự nhắm vào vị trí bên dưới miệng nhọn của nó hai tấc bắn liên tiếp!

Viên đạn thế như chẻ tre bắn thủng thân cây, bắn thẳng điểm yếu ngay cổ nó, cũng nổ tung bên trong, lông bạc còn đang điên cuồng đâm thọc dừng động tác, máu tươi nháy mắt phun tung toé, nhiễm đỏ thân cây.

Mà nó cũng từ giữa không trung rơi xuống xuống dưới, run rẩy vài cái bất động.

Thi thể hai cong lông vũ nằm song song bên nhau, yết hầu yếu ớt bị đục lỗ, lông chim màu bạc ảm đạm xuống, máu tươi phủ đỏ mặt đất.

Quá trình bắn chết tuy rằng có chút kinh tâm động phách, nhưng chúng nó từ đầu đến cuối không đụng tới một mảnh góc áo thiếu niên.

Giải quyết xong.

Thẩm Ngôn vẫn chưa thả lỏng, mà mang theo vài phần cảnh giác nhìn bốn phía chung quanh, chẳng qua tạm thời không phát hiện tung tích thú tinh khác.

Vài giây sau, âm thanh đếm ngược nhắc nhở vang lên.

【 Xin chú ý, thực chiến mô phỏng sắp kết thúc, đếm ngược 10, 9, 8...5, 4——】

Lời số 4 còn chưa dứt, thiếu niên nhạy bén nghe được thanh âm vỗ cánh, cậu xoay người đồng thời bắn, một tia sáng vàng đột nhiên tới, nhanh đến mức không thấy rõ thân ảnh.

Là Điểu Vương biến dị cấp B – Kim Vũ bốn cánh!

Tốc độ nó thật sự quá nhanh, khoảng cách 300 mét chỉ cần 0.5 giây, người bình thường sẽ không phản ứng kịp; huống chi tiếng đếm ngược vang lên cũng là lúc nhóm quân giáo sinh thả lỏng nhất, ai đều không ngờ sẽ còn tồn tại đòn sát thủ cuối cùng.

Tuyệt đối phải giết bằng một phát!

Viên đạn bay sượt qua cổ Kim Vũ, để lại lưu lại vết máu thật sâu, đối phương ăn đau kêu hai tiếng, nhưng tốc độ chưa giảm, thậm chí càng thêm hung mãnh vỗ cánh xông thẳng đến Omega!

Tuy là Thẩm Ngôn cũng nhịn không được nhăn mày.

Nếu ở trong thực chiến, tinh thần thể cậu sớm đã phá hủy Khu não đối phương.

Nhưng đây là huấn luyện bắn súng, cần phải dùng súng nguyên tử bắn chết, vẫn rất khó khăn.

3 giây đếm ngược.


Tàn ảnh Kim Vũ bốn cánh hiện lên tại không trung, mà thật thể nó đã đến trước người!

Thiếu niên lăn lộn tại chỗ, tránh được cái mỏ sắc nhọn và đôi cánh như thép của nó, lập tức nằm xuống đất bắn nhiều phát.

Điểu Vương biến dị có năng lực thích ứng rất mạnh, khi viên đạn đầu tiên bay qua cổ họng, nó lập tức xẹt qua mặt đất bay lên trời, lượn một vòng rồi lại sà xuống!

2 giây đếm ngược.

Sau khi chiếc Kim Vũ bốn cánh bị thương, tốc độ của nó giảm đi một chút, Thẩm Ngôn sử dụng nhĩ lực nhạy bén và thị lực của mình để bắn những viên đạn loại III có tính sát thương cao nhất sau khi đối thủ bay đi, sau đó chuyển sang loại hình II.

Sau đó, khi đối thủ bất ngờ tiếp cận, một bên né tránh một bên nhắm chuẩn bắ.n ra loại hình I, ba chế độ có thể được chuyển đổi tự nhiên, không hề bị gián đoạn liên tục bị bóp cò.

Dưới hỏa lực dày đặc như vậy, Kim Vũ căn bản không thể công kích ở cự ly gần, hơn nữa trên người nó đã có rất nhiều vết thương, tốc độ càng ngày càng chậm.

1 giây đếm ngược.

Bản năng cầu lợi tránh hại của Kim Vũ khiến nó chuẩn bị từ bỏ công kích, bốn cánh vàng nhanh chóng vỗ, xoay tròn giữa không trung, thay đổi phương hướng, phi nước đại về phía bầu trời, lại trong khoảnh khắc tiếp theo cảm thấy cổ đau nhói——

Viên đạt được bắ.n ra từ phía sau, trực tiếp xuyên thẳng qua cổ họng nó, máu tươi phun trào, lông chim trước ngực nhiễm đỏ.

Sau một tiếng hét thảm rách nát cuối cùng, Điểu Vương biến dị từ trên không trung rơi thẳng xuống đất, một tiếng "Ầm" vang lên, co giật vài cái rồi dừng động đậy, hoàn toàn mất đi dấu hiệu sinh tồn.

Đồng thời, còn hai giây đếm ngược.

Thiệu Tinh Lan nhìn Kim Vũ lao xuống, trong mắt màu hổ phách hiện lên âm lãnh, dưới tấn công đánh úp, y vừa vặn tránh được vết thương chí mạng xuyên qua yết hầu, nhưng cái mỏ sắc bén vẫn cắm sâu vào vai trái, bộ chiến phục màu trắng lập tức xuất hiện mảng máu lớn.

Gân xanh thái dương chàng trai nổi lên, cắn răng nhịn xuống đau nhức người thường khó có thể chịu đựng, lạnh nhạt nâng lên tay phải, đem nòng súng màu xám lạnh băng để ngay cổ họng nó, ngón trỏ dùng sức bóp cò!

đùng đùng đùng đùng, viên đạn liên tục nổ tung chỗ cổ Kim Vũ bốn cánh, phát ra tiếng trầm đục, máu tươi văng khắp nơi.

Trên mặt trắng nõn y cũng dính lượng lớn máu, huyết châu theo cằm nhỏ giọt, lộ ra vài phần yêu dị không thể miêu tả.

Thiệu Tinh Lan cố nén đau đớn rút ra mõm chim cắm vào vai trái, đem thi thể như rác ném sang một bên, mồ hôi lạnh rào rạt đổ xuống.

【kết thúc đếm ngược, cảnh tượng thay đổi. 】

Thẩm Ngôn cảm giác đầu choáng váng một giây, lại lần nữa mở mắt, cảnh tượng trước mắt biến về phòng bắn súng ban đầu.

Một phút thực chiến mô phỏng kết thúc.

Thiếu tá Lạc Niệm cùng trợ giảng quan sát toàn bộ băng ghi hình của Thẩm Ngôn, hai người đều hơi trầm mặc.

"Thời gian ba giây, dùng súng nguyên tử bắn chết thú tinh cấp B tốc độ nhanh nhất......"

Trợ giảng một bên che giấu nội tâm khiếp sợ của mình, một bên lật xem thành tích học viên trước đó, sau đó nỗ lực dùng ngữ khí trấn định báo cáo cấp trên: "Thiếu tá, Thẩm Ngôn đã phá vỡ kỷ lục kiểm tra bắn súng."

"Trong ba giây không vết thương bắn chết Kim Vũ bốn cánh, tạm thời vẫn chưa ai có thể làm được."

"Thẩm Ngôn là người đầu tiên."

Súng nguyên tử xác thật có thể bắn chết thú tinh cấp B thậm chí cấp B+, nhưng xét về độ khó bắn, những tinh thú đó căn bản không thể so sánh với tàu ch.iến ma.

Không phải cấp bậc, mà là tốc độ.

tàu chiế.n ma là thú tinh có tốc độ phi hành nhanh nhất, đặc biệt là kim vũ biến dị bốn cánh, khi tốc tối cao có thể đạt tới 3000KM/H, ở tốc độ bay này, súng nguyên tử căn bản không thể nhắm chuẩn.

Trong kiểm tra sắp xếp kim vũ bốn cánh xuất hiện ba giây cuối cùng mục đích để dạy một bài học cho các quân giáo sinh, để bọn họ hiểu không được thiếu cảnh giác trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nếu không một chút sơ sẩy đều sẽ dẫn tới tử vong .

Thời cơ ba giây tự nhiên cũng thiết lập tỉ mỉ.

Đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ, các tân sinh không có kinh nghiệm tất nhiên không thể chống cự, cho nên chỉ cần kiên trì 3 giây cuối cùng, đã có thể thành công thoát khỏi mô phỏng, hoàn thành kiểm tra.

Loại khảo nghiệm này cũng giống như ở một cấp trò chơi nhất định thiết lập mấy cái BOSS nhỏ cùng một cái BOSS lớn, chỉ cần đợi một thời gian nhất định là có thể thắng.

Tất cả mọi người nỗ lực ra ngoài, nhưng mà đại đa số người giữa đường đã bị BOSS nhỏ cắn chết, ít ỏi người dư lại cũng bị BOSS lớn đùa chết, không ai còn sống.

Nhưng mà lúc này, đột nhiên có người giế.t chết BOSS lớn, hơn nữa chỉ dùng ba giây đồng hồ!


Còn không một vết thương rời khỏi!

Là chuyện làm người ta khiếp sợ cỡ nào.

Ngay cả trợ giảng đầy chuyên nghiệp cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù là vương bài trường quân đội Hạ Lăng, ngay lúc đó trong kiểm tra cũng bị vết thương nhẹ nhất định, kim vũ bốn cánh bị hắn làm trọng thương, nhưng thời gian ba giây thật sự quá ngắn, không đủ hoàn toàn đánh chết nó.

Biểu hiện top 1 bảng thực lực đã cực kỳ ưu tú, xếp hạng siêu cấp, đổi thành sĩ quan cấp cao cũng chỉ có thể làm được tới trình độ này.

Nhưng mà Thẩm Ngôn bắt đầu thực chiến mô phỏng, từ đầu đến cuối không chịu tia thương tổn, tàu chi.ến ma tốc độ nhanh đến vậy lại chẳng gắp được một góc áo của cậu!

Năng lực điều tra lẫn dự đoán của cậu quá mạnh, lại chuyển đổi tự nhiên ba hình thức súng, có thể nói đem vũ khí trong tay vận dụng tới cực hạn.

Đặc biệt quá trình bắn chết ba giây cuối cùng, loại III, loại II, loại I chuyển qua lại, dưới công kích cậu, ngay cả kim vũ bốn cánh đều bắt đầu sinh ra ý nghĩ lui lại, đây quả thật trường hợp chỉ gặp trong sách.

Nếu điểm tối đa là 100, vậy cậu đã đủ điểm đạt tới 200, không chút khoa trương!

Xem qua ghi hình xong nội tâm thiếu tá Lạc Niệm rất không bình tĩnh, một học sinh xuất sắc được cô dẫn dắt, là vinh hạnh cũng là áp lực.

Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng thần sắc nữ Alpha lại hoàn toàn không tương tự, khóe miệng vừa rồi bắt đầu không hạ xuống.

Thẩm Ngôn.

Còn có Thiệu Tinh Lan.

Hai người đều phá vỡ kỷ lục.

Không chỉ có hoàn thành kiểm tra, cuối cùng còn thành công đánh chết kim vũ bốn cánh, với tân sinh không có kinh nghiệm đã rất khó làm được.

Cô nhìn hình ảnh hai người một lần nữa, ở trong lòng không nhịn được gật đầu.

Đối với cách làm Thiệu Tinh Lan, có lẽ giáo viên khác sẽ cảm thấy có chút cực đoan, nhưng theo cô, học viên quân đội nhất định phải có quyết tâm không bỏ cuộc cho đến khi đạt được mục tiêu, chỉ có đủ tàn nhẫn với bản thân mới có thể tiến bộ.

Khóa tân sinh lần này rất lợi hại, thật là hậu sinh khả uý.

Lạc Niệm không chút do dự phân phó: "Sau khi kết thúc kiểm tra, đem ghi hình thực chiến mô phỏng của Thẩm Ngôn gửi cho bọn họ, để đám Alpha nước vô đầu kia xem thử, rốt cuộc cái gì mới gọi là bắn súng chân chính!"

Nói xong lời cuối cùng, cô hung hăng nhíu mày, bắt đầu cười lạnh.

Trợ giảng: "......"

Cũng chỉ Thẩm Ngôn có thể làm thiếu tá lộ ra nụ tươi bình thường.

*

Thẩm Ngôn với việc này không có bình phẩm, cậu gỡ xuống thiết bị mô phỏng thưc tế ảo, đi ra phòng bắn súng.

Alpha cùng tổ khác sắc mặt đều thập phần không tốt, người hoảng hốt, người thống khổ.

Cho dù biết là giả, nhưng thực tế ảo mô phỏng hoàn cảnh rất thật, cảnh tượng bị giế.t chết vẫn rõ ràng trước mắt, làm các tân sinh chưa bao giờ trải qua để lại bóng ma không nhỏ, một chốc rất khó ổn lại.

Thiệu Tinh Lan cũng ra tới.

Sắc mặt thiếu niên có chút tái nhợt, vai trái y không có vết thương, nhưng cái loại cảm giác đâm bị thương còn tại, cảm giác bị vật sắc nhọn đâm thẳng vào cơ thể, không vứt đi được.

Còn có xúc cảm máu tươi phun trên mặt, chất lỏng dính nhớp, ấm áp, nồng đậm vị sắt rỉ, mang theo hương vị ghê tởm của thú tinh, làm người buồn nôn.

Y nhịn không được lấy mu bàn tay cọ lên sườn mặt, rũ mắt nhìn lại, mặt trên cái gì cũng không có.

Ánh mắt Thiệu Tinh Lan trầm xuống dưới, cảm giác này thật sự thực tồi tệ.

Làm y không có cảm giác vui sướng gì khi thông qua.


"Anh trai Thẩm Ngôn!" Chàng trai thời điểm nhìn đến Omega, đôi mắt nháy mắt sáng lên, nhanh chóng đi tới cậu.

"Anh trai Thẩm Ngôn khẳng định thông qua kiểm tra nhỉ?"

"Ừ. Còn cậu?"

"Em cũng thông qua, nhưng em bị thương, đau quá đi mất anh trai Thẩm Ngôn." Y che lại vai trái, thanh âm mang theo một chút đáng thương, hốc mắt hồng hồng, đáy mắt dường như ngấn lệ.

Alpha dạng này, đã không còn vẻ dù bị thương cũng muốn liều mạng dùng phải dùng súng nguyên tử chống vào cổ họng Kim Vũ tàn nhẫn đánh chết nó.

"Còn có máu phun tới mặt em, thật ghê tởm, có muốn nôn luôn." Chàng trai cắn m.ôi dưới, lông mi buông xuống, phảng phất giây tiếp theo sẽ khóc ra.

Y cũng không phải nói dối, thật sự quá mức ghê tởm.

Thẩm Ngôn nhìn hốc mắt y phiếm hồng, tận lực trấn an: "Nó đều là giả, hiện tại không sai rồi. Sau đó để bác sĩ tâm lý cùng đội chữa trị lại đây giúp cậu khai thông một chút."

"Em không cần bọn họ."

Thiệu Tinh Lan cầm cổ tay cậu, ngón tay khớp xương rõ ràng nắm hơi chặt, dùng đôi mắt ướt dầm ướt dề nhìn cậu, thanh âm cũng mang theo vài phần hương vị làm nũng: "Anh trai Thẩm Ngôn ở cùng em được không? Em thích anh trai Thẩm Ngôn nhất."

"...Vậy tôi ở cùng cậu chốc lát." Lông mi thiếu niên nhẹ nhàng rung động, cảm thấy cậu có thể bị dọa rồi.

Dù sao cũng là thiếu niên quý tộc không rành thế sự, lần đầu tiên trải qua cảnh tượng khủng bố chân thật vậy, chắc có chút không thích ứng.

chờ cảm xúc y ổn định rồi, lại để đội chữa bệnh lại đây nhìn xem. Thẩm Ngôn nghĩ.

Cậu bỗng dưng nghĩ đến lần đầu tiên mình đến chiến trường, cũng tự mình kiềm chế không khỏe trong lòng, điều khiển Linh Vũ thẳng tắp nhảy vào đàn thú tinh. Cậu lúc ấu trong đầu chẳng nghĩ gì hơn, chỉ nhớ kỹ trách nhiệm của mình, cần phải chiến đấu đến thắng.

Trước mắt vẩy ra huyết nhục cùng phần còn lại của chân tay đã bị cụt, giống như một hồi mưa máu. Cơ giáp trắng bị nhuộm thành màu đỏ, máu trên mặt đất tích thật dày.

Khu cậu bước xuống từ cơ giáp, vẫn có mấy thú tinh chưa chết hẳn ý đồ đánh lén sau lưng, bị Thẩm Ngôn dùng súng bắn chết.

Máu phun đến quân phục cậu, nắm súng trên tay, huyết châu theo đầu ngón tay ngọc bạch chảy xuống, cảnh tượng như vậy xuất hiện rất nhiều lần bên trong cảnh mơ của cậu, khi tỉnh lại trên trán đều là mồ hôi lạnh.

Chỉ có điều, sau này quen thì ổn rồi.

"Cảm ơn anh trai Thẩm Ngôn." Giọng ngọt ngào của chàng trai kéo cậu từ hồi ức về, hốc mắt đối phương vẫn hồng hồng, nhưng mắt màu hổ phách nhiễm vui sướng, khóe môi nâng lên, dáng vẻ thoạt nhìn rất thích ý.

Thẩm Ngôn cũng đi theo cười cười, hai người cùng nhau đi ra bên ngoài.

Hai người ra tới, các Alpha lớp tinh anh đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn bọn họ.

Vừa rồi trên màn hình đã biểu hiện kết quả vòng kiểm tra thứ ba, bọn họ quả nhiên lại hoàn thành!

Ngoài hai người họ, dư lại phần lớn chỉ kiên trì 20-30 giây, đối lập quá rõ ràng.

Có lẽ thành viên mấy tổ sau không rõ, nhưng các tân sinh đã trải nghiệm thực chiến mô phỏng biết điều này khó cỡ nào. Mỗi phút mỗi giây đều ở bên trong nguy hiểm, kinh hồn táng đảm, lúc nào cũng có thể bị đánh chết.

Rất nhiều người sờ sờ cổ, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt.

Ứng Bác Thần là rõ ràng nhất, bởi vì những người khác nửa đường đã bị đào thải, cả cơ hội nhìn thấy kim vũ bốn cánh đều không có.

Thẩm Ngôn cùng Thiệu Tinh Lan đến tột cùng như thế nào làm được?

Bởi vì nguyên nhân ông nội là nguyên soái, Ứng Bác Thần tiếp thu huấn luyện mô phỏng chuyên nghiệp nhất định, nhưng cậu chàng cũng không có biện pháp tránh đi công kích đối phương. Quá nhanh, căn bản không kịp phản ứng.

Chênh lệch giữa bọn họ... Lớn đến mức vậy sao?

Alpha ngồi ở khu nghỉ, một tay đặt lên trán, rơi vào bên trong hoài nghi thật sâu.

Do dự một lát, thiếu niên nhiệt huyết chung quy chẳng thể ngăn cản xúc động cùng nghi vấn trong nội tâm, đỏ tai đi tới trước mặt Thẩm Ngôn.

Thiệu Tinh Lan lập tức dùng ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm cậu chàng, hoàn toàn không còn dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu khi ở chung Omega.

Đáng ghét thật, y vất vả lắm mới có cớ hội ở chung với Thẩm Ngôn ——

"... Thẩm Ngôn, tôi có vấn đề muốn hỏi cậu." Ứng Bác Thần làm lơ ánh mắt Thiệu Tinh Lan, nhưng thời điểm đối mặt Thẩm Ngôn lại nhịn không được khẩn trương, đặc biệt khi mắt tím xinh đẹp kia nhìn qua, hơi thở cũng chứng lại, đỏ ửng từ bên tai lan tràn đến toàn bộ lỗ tai.

"Cậu nói đi." Thanh âm thanh thúy dễ nghe, giống như gió nhẹ phất quá.

"Ba giây cuối cùng trong thực chiến mô phỏng... Cậu làm cách nào né tránh công kích của kim vũ bốn cánh?" Ứng Bác Thần hít sâu một hơi, nỗ lực đem suy nghĩ chuyển đến thực chiến.

Thiệu Tinh Lan cũng tương tự nghiêng đầu nhìn về phía thiếu niên, đôi mắt màu hổ phách mang theo một tia hưng phấn, kỳ thật y cũng rất muốn biết.

Bởi vì đối phương thoạt nhìn vẫn chưa bị thương, cho nên, là tránh được sao? Mà không phải giống mình liều mạng bị thương giế.t chết nó.

? Thẩm Ngôn ngước mắt nhìn cậu chàng một cái, "Tôi bắn chết nó."


Cậu nói rất nhẹ nhàng bâng quơ, phảng phất không đáng nhắc tới.

Chờ nghe xong cậu miêu tả, hai Alpha cao cấp đồng thời im lặng.

"Anh trai Thẩm Ngôn, anh thật sự quá lợi hại luôn." Ánh mắt Thiệu Tinh Lan nhìn về phía thiếu niên nóng rực đến dọa người.

Y nói những lời này là thiệt tình thực lòng, là một người xuất sắc trên phương diện bắn súng, vô cùng quen thuộc súng nguyên tử, y lần đầu tiên ở phương diện bản thân chuyên nghiệp bội phục một người.

Anh trai Thẩm Ngôn thật là lợi hại, y cảm giác bản thân càng thích đối phương, rất thích.

Mà Ứng Bác Thần lại lần nữa ý thức được chênh lệch giữa cậu chàng cùng Thẩm Ngôn, cùng với mị lực đặc biệt của Omega.

Ngực tràn đầy trướng trướng, là kính nể, là sùng bái, là thích, tóm lại nói không rõ, cậu chàng cảm thấy cả người Thẩm Ngôn đều đang sáng lên.

Nhưng đồng thời lại có một cảm giác xấu hổ tự hiểu, cậu chàng không xứng với Omega xuất sắc như vậy.

*

Ước chừng một giờ sau, toàn bộ học viên lớp tinh anh kiểm tra bắn súng xong, màn hình cũng xuất hiện xếp hạng của mọi người.

Hạng nhất: Thẩm Ngôn.

Bắn điểm cố định: 10. 9 điểm, 10. 9 điểm, 10. 9 điểm

Bắn hạ cơ động: Tổng cộng có 70 mục tiêu di động bị bắn hạ trong 1 phút 58 giây 44

Mô phỏng chiến đấu thực tế: vượt qua toàn bộ quá trình trong một phút

【Xếp hạng: Siêu cấp (Phá kỷ lục)】

Hạng hai: Thiệu Tinh Lan

Bắn điểm cố định: 10. 9 điểm, 10. 9 điểm, 10. 9 điểm

Bắn hạ cơ động: Tổng cộng có 70 mục tiêu di động bị bắn hạ trong 1 phút 59 giây 12

Mô phỏng chiến đấu thực tế: vượt qua toàn bộ quá trình trong một phút

【Xếp hạng: Siêu cấp (Phá kỷ lục)】

Hạng ba: Ứng Bắc Thần.

Bắn điểm cố định: 10. 8điểm, 10.4 điểm, 10.3 điểm

Bắn hạ cơ động: Tổng cộng có 48 mục tiêu di động bị bắn hạ trong 1 phút 36 giây

Mô phỏng chiến đấu thực tế: 57 giây

【Xếp hạng: Hạng nhất 】

......

Liệt kê thế này, vừa nhìn đã hiểu ngay.

Đừng nói người phía sau, hạng ba đã chênh lệch quá lớn với hai người trước, thành tích Thẩm Ngôn cùng Thiệu Tinh Lan quả thực bỏ rất xa.

"Xếp hạng để phá kỷ lục có nghĩa gì?"

"Ý trên mặt chữ, trước đó chưa có tân sinh nào đạt tới."

"Đệch mợ, hai bọn họ cũng quá trâu bò rồi ——"

"Ngẫm lại kiểm tra vòng cuối khó nhai quá......"

"Đừng nói nữa, đựu, cổ tao lại bắt đầu đau!"

"Khóa tân sinh 4032 chúng ta là mạnh nhất! Phá kỷ lục, tiền bối cũng không phải là đối thủ của chúng ta!" Tân sinh đều là đắc ý.

Mới vừa nói xong câu đó, đã nghe được một tiếng cười lạnh.

Thiếu tá Lạc Niệm: "Các em là các em, bọn họ là bọn họ, lần này rất nhiều người đều không đạt tiêu chuẩn, buổi tối toàn bộ thêm luyện cho tôi!"

Mọi người: "... Vâng!"

Thiếu tá Lạc Niệm: "Bản thân đã rõ thành tích bản thân. Nhiệm vụ hôm nay: Ngoài hai người đứng đầu, mọi người khác, xem video thực chiến mô phỏng của Thẩm Ngôn phần báo cáo 5000 chữ, nộp trước sáng mai."

Mọi người:... Nhiệm vụ này, hình như có chút quen quen.