Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 57: C57: Cứu giúp




Biên dịch: Xoài

Chỉnh sửa: Yên Hy

Vậy mà lại...được cứu trợ?!

Một tiếng cạch, tiếng chuông báo động vang lên, cửa phòng rốt cuộc tự động đóng lại, đồng thời kích hoạt hệ thống phòng ngự khẩn cấp, đem tiếng gầm gừ đầy thống khổ cùng sóng tinh thần lực cuồng bạo tất cả đều phong tỏa ở bên trong.

Ngay cả khi âm thanh qua bức tường rung lên vẫn còn đó, thì ít nhất hiện trường đã được kiểm soát.

Cảm giác sống sót sau tai nạn khiến mấy nhân viên y tế toát mồ hôi lạnh, hai chân không tự chủ được mà run rẩy, bọn họ suy yếu mà dựa vào vách tường đứng thẳng, nhìn về phía Thẩm Ngôn.

Khi nhìn thấy Omega cách đó không xa cùng cánh bướm vàng óng đậu trên mái tóc cậu, tất cả mọi người đều ngây dại, như thể nhìn thấy thiên thần giáng trần.

Ngũ quan tinh xảo của Omega ở dưới ánh đèn càng trở nên rõ ràng, làn da trắng nõn oánh thuận như ngọc thạch, tỉ lệ dáng người hoàn mỹ cùng đôi mắt tím mỹ lệ có một không hai, giống như một vị thần bước ra từ thần thoại Hy Lạp.

Kim vũ vương điệp dang rộng đôi cánh lấp lánh như ánh mai, tựa như phát ra ánh sáng vàng nhạt trên mái tóc cậu, thanh niên giống như được bao phủ bởi thánh quang, tao nhã mà uy nghiêm, mỗi một cử động đều tràn đầy thần thái——

Đối với những người vừa sống sót từ chỗ chết như bọn họ, đây là sự cứu rỗi.

Tiếng tim đập kịch liệt hoàn toàn không thể khống chế, cảm kích cùng tâm tình kích động không nói nên lời, không có ai hình dung ra nổi cảm giác được cứu sống khỏi tay Tử thần là có bao nhiêu xúc động.

Bọn họ thậm chí còn muốn phủ phục dưới đối chân đối phương, cảm tạ thần linh đã cứu vớt.

Sau khi thất thần mấy vài giây, bọn họ rốt cuộc rõ ràng ý thức được, là Omega trước mắt đã cứu bọn họ.

Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt đầy chóng vánh, nhưng mọi người nháy mắt liền nhận ra vị thiên tài hàng đầu có tinh thần lực cấp bậc SS này, đồng thời đối với ngoại hình của Thẩm Ngôn có nhận thức mới.

So sánh với bản thân cậu ngoài đời, ảnh chụp trên Tinh Võng thật sự quá thô cứng, hoàn toàn không thể miêu tả được dù chỉ là một phần vẻ đẹp tự nhiên và khí chất của đối phương.

Mà tinh thần thể trên đỉnh đầu thanh niên cũng đồng dạng loá mắt đến cực điểm, sâu sắc hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.

Cánh bướm ánh vàng chỉ đâu đó bằng lòng bàn tay người đàn ông, nho nhỏ một con đáng yêu như vậy, lại có thể dễ dàng ngăn cản xao động tinh thần lực cấp S, thực lực mạnh đến đáng sợ.

Những nhân viên y tế chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác như vậy, trực quan nhận thức được thực lực của cấp SS.

Nhẹ nhàng bâng quơ như vậy lại ngăn trở được tinh thần lực cuồng bạo, nhưng sắc mặt của Thẩm Ngôn vẫn như thường, phảng phất như mọi chuyện vừa rồi là không đáng nhắc tới. Cũng chính là như vậy mới càng khiến lòng người run sợ.

"Cảm ơn."

"Cảm tạ ngài đã cứu tôi."

"Thật cám ơn."

......

Sau vài phút định thần lại, bọn họ chân thành nói lời cảm tạ, Thẩm Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, thái độ tự nhiên, lực chú ý của cậu lại tập trung ở tận cùng bên trong căn phòng đã đóng kín.

Ngoại trừ tiếng gào thét sụp đổ của thượng tướng, cậu còn nghe thấy tiếng kêu gào của linh thể, lần lượt xen lẫn với làn sóng tinh thần lực hỗn loạn, thống khổ lại bi thương.

Kim vũ vương điệp cũng nghe thấy, nhẹ nhàng run rẩy ở trên đỉnh đầu của thiếu niên, lấy động tác này tới biểu đạt sự đồng tình của bản thân nó.

Chiêm Tuần đồng dạng cảm thấy khiếp sợ trước thực lực khủng khiếp của Thẩm Ngôn, đối với lần trị liệu này thêm vài phần tin tưởng.

Nhưng lúc này anh ta càng quan tâm thượng tướng hơn.

Thấy nguy cơ đã qua, sĩ quan Alpha lập tức cau mày sải bước đi nhanh về phía trước, Omega cũng theo sát sau đó.

Nhân viên y tế thấy thế lập tức vội vã trốn đi, bọn họ không muốn phải trải qua cảm giác treo mạng trên tay Tử thần lần nữa.

Ngay khi hai người đi tới cửa, bên trong truyền đến tiếng va chạm điên cuồng đầy rõ ràng, cùng với tinh thần lực bạo động hỗn độn từng vòng, giống như dư âm của một vụ nổ lớn, vẫn như cũ mười phần uy lực.

Bức tường rung chuyển, ngay cả không khí cũng bị vặn vẹo, khi tinh thần lực công kích ập tới, hai người phải dùng tinh thần lực chống đỡ mới có thể lại gần.

Chiêm Tuần thần sắc nghiêm túc, lông mày anh ta nhíu chặt lại.

Cách một cánh cửa phòng ngự kiên cố đã như vậy, bên trong sẽ là cảnh tượng như thế nào?

Tình hình so với lần trước xấu hơn rất nhiều.

Chiêm Tuần nghiến chặt răng hàm, đến mức khoang miệng dần tràn ngập mùi máu tươi.

Nhưng cho dù trong lòng có nóng như lửa đốt, anh ta cũng không ngay lập tức bước vào, mà cẩn thận mặc vào bộ đồ bảo vệ ngoài cửa, đồng thời cũng đưa cho Thẩm Ngôn một bộ.

Thế nhưng thiếu niên cũng không nhận lấy.


"Tôi tạm thời không cần." Omega xinh đẹp với đôi mắt tím dâng lên, giọng nói mang theo chút ý cười, trong ngữ khí kiên định là biểu tượng của sức mạnh cùng tự tin.

Chiêm Tuần trầm mặc mà thu tay lại, kỳ vọng của anh đối với thanh niên đã đạt tới đỉnh điểm.

Có được thực lực cùng sự tự tin như vậy, có lẽ lần này anh ta đã tìm đúng người.

Cửa vừa mới mở, tinh thần lực cuồng bạo nháy mắt giống như thú dữ bị xổ lồng, gầm rú lao về phía bọn họ. Công khích tinh thần thần lực mỏng như sợi tơ, nhưng lại như sắt thép, như thanh kiếm sắc bén công kích đâm thẳng đến, hai người lập tức dựng lên tường tinh thần lực để chống cự.

Kim vũ vương điệp ngay lập tức vỗ cánh, từng đạo ánh sáng hiện lên, tường phòng ngự không ngừng được gia cố, chặt chẽ mà ngăn cản lại công kích hung mãnh.

Mà phòng ngự trước mặt Chiêm Tuấn đã xuất hiện vết nứt, tinh thần lực của anh ta chỉ là cấp A+, không thấp, nhưng không ngăn được công kích tinh thần lực cấp S, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu!

Bỗng nhiên trước mắt chợt lóe ánh sáng, sĩ quan Alpha cảm giác đau đớn trong não giảm đi không ít, hóa ra là Thẩm Ngôn đã giúp anh ta gia cố phòng ngự tinh thần lực.

Đầy thành thạo.

Những từ này ngay lập tức xuất hiện ở trong đầu Chiêm Tuần.

Sau khi làn sóng tấn công dữ dội đầu tiên điên cuồng quét qua, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng nhìn rõ tình hình trong phòng.

Rất tồi tệ.

So với tưởng tượng của cậu còn tệ hơn rất nhiều.

Thần sắc thanh niên nhiều thêm vài phần nặng nề.

Trong phòng ngoại trừ những sóng tinh thần lực tán loạn mà hung mãnh vừa tràn ra cả bên ngoài lại có càng nhiều tinh thần lực tụ lại, ở trong không trung hình thành từng xoáy nước đen lớn lớn bé bé dày đặc.

Chúng không ngừng co rút rồi lại bành trướng, điên cuồng xoay tròn, bỗng nhiên công kích cuồng bạo như sóng biển rồi lại bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, hấp thu tàn dư tinh thần lực xung quanh để cường hóa bản thân.

Mà trung tâm của từng xoáy nước, đều được liên kết bởi những sợi tơ đen đến Khu não của vị thượng tướng đang quỳ trên mặt đất gầm gừ đầy thống khổ, toàn bộ khung cảnh đầy quỷ dị khủng bố.

Không, phải nói rằng những dòng xoáy này được hình thành từ những dòng tinh thần lực hỗn loạn và bạo tàn trong não vực của alpha, sau đó phát triển đến mức này.

Thẩm Ngôn lướt qua một lượt căn phòng, tổng cộng có 24 cái xoáy nước.

Trừ bỏ mấy cái vừa mới hình thành bên cạnh, những cái còn lại có vẻ đã tồn tại rất nhiều năm.

"Ban đầu là 7 cái." Tiếng nói trầm thấp của Chiêm Tuần mang theo một tia run rẩy, "Chúng nó hình thành kể từ năm thứ ba sau khi thượng tướng bị thương, hơn nữa chỉ có thời điểm tinh thần lực bạo động mới xuất hiện còn ngày thường không có chút gì khác thường, chờ lúc bọn tôi phát hiện thì đã chậm mất rồi."

"7 xoáy tinh thần lực này đều rất nhỏ, trong đó có 2 cái chỉ lớn bằng đầu ngón tay, vốn đã bị bác sĩ dùng thuốc cùng nhiều phương pháp trị liệu trấn áp, biến thành 5 cái."

"Nhưng mà một năm sau, 5 cái xoáy nước liền biến thành 3 cái. Bởi vì có hai cái cùng những cái còn lại dung hợp, chúng lớn dần lên."

Chiêm Tuần trầm mặc vài giây, "Sau đó lại nhiều thêm 3 cái nữa, rồi lại tiếp tục dung hợp, dần dần biến thành 24 cái như hiện giờ. Đã có vài bác sĩ đưa ra phỏng đoán, đây có thể không phải bạo động tinh thần lực, mà là —— ô nhiễm tinh thần."

Ô nhiễm tinh thần.

Nghe thấy mấy từ này, Thẩm Ngôn lập tức nhăn mày.

Tinh thần lực ô nhiễm còn có khả năng công kích Tinh thần lực cao hơn, hay nói cách khác, là thiên phú hàng đầu trong thú tinh độ hiếm có sánh ngang với thiên phú chữa trị của Thẩm Ngôn.,

Luận về lý thuyết, loại thiên phú này chỉ có thú tinh cấp SS trở nên mới có, thú tinh như vậy được gọi là Vua.

Vua có thể thông qua ô nhiễm tinh thần để hấp thu tinh thần lực, thậm chí có thể làm đối phương trở thành vật chủ và là nơi sinh sản cho nó, thẳng đến khi hút rỗng vật chủ thì mới đổi mục tiêu, nó trong quá trình không ngừng hấp thu và tự cường hóa bản thân.

Chỉ là trước mắt tinh thú cấp bậc cao nhất là cấp S, đã thật lâu không xuất hiện Vua cấp SS.

Một khi xuất hiện một Vua, vậy thì hòa bình của tinh tế sẽ không giữ được nữa.

Giống như thế giới cũ của Thẩm Ngôn.

Cậu nghĩ tới con Vua dị thú đã cùng mình đồng quy vu tận, đó con thú tinh biến dị cấp 3S duy nhất trong toàn tinh tế.

Đêm trước khi cậu tự bạo, từng xúc tua khổng lồ màu đen gắt gao cuốn lấy cơ giáp Linh Vũ, ô nhiễm tinh thần cũng theo đó mà đến, điên cuồng muốn ô nhiễm Khu não của cậu.

Đã qua lâu như vậy Thẩm Ngôn vẫn có thể hồi tưởng rõ ràng cảm giác bức bách đó.

Cậu như cánh bướm bị vướng vào mạng nhện, bốn phía đều là cảm giác dính nhớp đầy ghê tởm, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy khó chịu.

Đáy mắt của Thẩm Ngôn trở nên lạnh băng, cậu ngước mắt nhìn về phía trung tâm trần nhà.

Xoáy tinh thần lực khổng lồ đường kính hơn 3 mét lơ lửng giữa không trung, âm trầm lại đáng sợ, từng sóng tinh thần lực không ngừng mà xoay tròn không ngừng, giống như một cái lỗ đen nuốt chửng người.

Nó còn âm u hơn cả mây đen, tạo cho người ta cảm giác u ám, ngột ngạt, nhớp nháp, giống như cả căn phòng đều tối om, dù chỉ là một tia sáng cũng không thể chiếu qua.


!!

Khi Chiêm Tuần ngẩng đầu nhìn lên cũng cảm thấy một cảm giác ớn lạnh dâng lên từ đáy lòng, dường như nó lại... lớn thêm một chút nữa.

Ngược lại, những vòng xoáy xung quanh khác đang co rút lại, không ngừng cắn nu.ốt tinh thần lực xung quanh!

Hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.

Xoáy nước đen đặc khổng lồ cứ như vậy chặt chẽ bao phủ lấy đỉnh đầu thượng tướng Phó Tắc Uyên, kết nối tới não bộ đối phương bằng những sợi tinh thần lực mỏng manh, như thể đang điều khiển một con rối sắp sụp đổ.

Alpha chật vật nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất, tóc dài tán loạn che khuất khuôn mặt tuấn mỹ đã tái nhợt, quai hàm căng chặt, lộ ra xương quai xanh đơn bạc lại gầy gò, quần áo mặc trên người hắn càng thoạt nhìn mỏng manh hơn, thân thể từng khỏe mạnh cường tráng giờ lại trở nên suy yếu vô lực.

Cơn đau như dao cùn đâm vào não vực làm y gào lên đầy đau đớn, đôi mắt đen nhánh phủ kín tơ máu như mạng nhện, cổ nổi lên gân xanh, thần sắc y điên cuồng như dã thú.

Thẩm Ngôn không để ý tới đối phương, bởi vì cậu nghe được trong vòng xoáy truyền đến tiếng kêu thảm thiết, từng tiếng lại từng tiếng, thê lương mà bi thống.

Là tinh thần thể.

Tinh thần thể bị nhốt ở bên trong xoáy nước tinh thần lực khổng lồ kia.

Kim vũ vương điệp cảm nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, toàn thân nó tràn ngập ánh sáng vàng kim lóa mắt, càng ngày càng sáng chói giống như một mặt trời nhỏ.

Kim sắc cánh bướm cao tần chấn động, tinh thần lực tinh khiết điên cuồng tụ tập ở trung ương, nhấc lên dòng xoáy kim sắc, tựa như một chùm sáng giữa đêm tối, thẳng tiến tới nơi sâu trong đêm đen!

Tia sáng le lói chiếu vào vòng xoáy khổng lồ có đường kính ba mét, giống như một viên đá nhỏ ném vào lòng đại dương.

Tuy nhiên, viên đá này lại nhấc lên những đợt sóng gió, ánh sáng vàng thuần khiết không ngừng lan tỏa trong bóng tối, vòng xoáy tinh thần khổng lồ dường như bị thanh lọc và bắt đầu sụp đổ từ trung tâm.

Bóng tối u ám ngột ngạt dần dần được bao phủ bởi màu vàng chói lọi, giống như mặt trời mọc sau đêm đen, tỏa sáng rực rỡ.

Một tiếng kêu lanh lảnh từ bên trong truyền đến, bóng dáng của một con diều hâu dần hiện ra trong ánh sáng vàng.

Nó không ngừng rê.n rỉ nhìn Thẩm Ngôn, đôi cánh rộng muốn dang ra đành vô lực khép lại, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dạng vặn vẹo như đã gãy vụn, máu tươi tuôn ra từ dưới cánh nhuộm đỏ cả khoảng lông trên ngực và dưới bụng.

Thật thảm thiết.

Kim vũ vương điệp tức khắc đẩy nhanh tốc độ công kích.

Ngay khi linh thể sắp thoát khỏi vòng xoáy đen, một xúc tua đen nhớp nháp từ trung tâm vòng xoáy vươn ra, hung hăng bóp chặt cổ nó!

Con diều hâu đột nhiên kêu lên một tiếng đầy thê lương, đôi cánh dập gãy không ngừng chống cự, lại bị đối phương trói chặt không thể thoát ra.

Cùng lúc đó, không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo, tinh thần lực nhấc nên một làn sóng khổng lồ trong phòng, điên cuồng lao tới phía bọn họ —

"Cẩn thận — —!!" Chiêm Tuần vừa kinh ngạc vừa tức giận phát ra một tiếng gầm nhẹ.

Hết thảy mọi chuyện xảy ra trong chớp nhoáng, ai cũng không dự đoán được sẽ xuất hiện biến cố như vậy.

Phòng ngự đã không còn kịp, mũ giáp phòng hộ trên trán Alpha tự động mở ra, tấm chắn phòng hộ cao cấp nhất ngăn ở trước mặt hắn, ngăn cản đợt công kích này.

Mà về phía Thẩm Ngôn.

Đôi cánh bướm đang vẫy của Kim Vũ Vương Điệp rũ bỏ tàn ảnh, sau khi dựng lên mấy bức tường phòng ngự, nó được triệu hồi về đại não của chủ nhân.

Omega nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì tử mâu đã biến thành kim sắc lóa mắt, tinh thần lực bao quanh thân cậu như những sợi tơ tinh tế nhất, đan thành lưới tơ, rõ ràng là so với sợi tóc còn muốn mỏng manh hơn, lại có thể xuyên qua những xúc tua đen dính nhớp trong nháy mắt!

Những chiếc xúc tu màu đen vùng vẫy và vặn vẹo, xiềng xích vây lấy diều hâu tức khắc lơi lỏng đi rất nhiều

Từng sợi tơ vàng nhẹ nhàng lôi kéo, những xúc tua vươn ra từ trung tâm nháy mắt đứt gãy, chúng bị cắt thành hai nửa chỉnh tề. Vết cắt nhẵn bóng và phẳng lì, các sợi chỉ thản nhiên không dính chút bụi bẩn nào, có thể gọi là tuyệt đỉnh của thẩm mỹ táo bạo.

Xoạt, xoạt, xoạt, những sợi tơ vàng óng bay nhanh trong không trung cắt những xúc tua mảnh khảnh thành nhiều mảnh, chúng giãy giụa co giật vài lần rồi ngừng cử động.

Nhưng mà Thẩm Ngôn biết sức sống của nó cực kỳ mạnh mẽ, trước mắt vẫn chưa hoàn toàn chết đi.

Con diều hâu được giải thoát khỏi giam cầm cất tiếng kêu lanh lảnh với những tia sáng vàng óng.

Đôi lông mày đang nhíu chặt của Chiêm Tuần cuối cùng cũng giãn ra một chút, cảnh tượng vừa rồi quả thực chấn động, thiếu chút nữa thôi là tinh thần thể của tướng quân đã tan biến rồi.

Không ngờ trong vòng xoáy linh lực màu đen còn ẩn chứa điều bất ngờ... Đó là thú tinh sao?

Thứ đó mang đến cảm giác kinh tởm và ngột ngạt, khiến người ta chỉ nhìn thôi đã thấy khó chịu.


Ánh sáng vàng tiếp tục lan tỏa trong vòng xoáy đen, xiềng xích trói buộc diều hâu đã biến mất, nó đã hoàn toàn tự do.

Nhưng mà, nó nhìn khối thịt đen kịt rơi xuống trước ngực còn đang nhẹ nhàng giãy giụa, đôi mắt màu vàng sậm lóe lên, mỏ ưng như móc câu mổ tới, cổ dài vừa động nuốt xuống!

Liên tục nuốt vài lần, xúc tua rốt cuộc đã bị nó hoàn toàn cắn nuốt.

!!

Chiêm Tuần bị biến cố này làm cho sững sờ ở tại chỗ, còn Thẩm Ngôn lại cau mày khó chịu.

Sau khi cắn nuốt xong xúc tua màu đen, con ngươi vàng sẫm của diều hâu bỗng chốc chuyển sang màu đỏ máu.

Nó gào thét một tiếng, từ trên trời rơi xuống, đôi cánh gãy đập loạn xạ, lông vũ tán loạn mà không ngừng va vào vách phòng, thỉnh thoảng co giật rồi rơi xuống đất lại miễn cưỡng bay lên lần nữa, nó giống như một con chim non không có cảm giác về phương hướng, va đập lung tung khiến cho toàn thân máu me đầm đìa.

Tuy nhiên, đôi cánh bị gãy của nó nhanh chóng phục hồi trong đau đớn, chất nhầy màu đen lan ra từ vết thương rồi lại co lại, như thể đang cố gắng nuốt chửng các xúc tu.

Kim vũ vương điệp từ não vực của chủ nhân bay ra và đáp xuống đỉnh đầu của diều hâu, cánh bướm xòe ra và rắc xuống bột phấn ánh vàng, giống như một cơn mưa lấp lánh kim sắc.

Con diều hâu tắm trong bột phấn đã không còn đau đớn nữa, trên lông, cánh và ngực của nó lan ra một mạt vàng nhạt, màu đen tràn ngập trên thân dần dần biến mất sau đó trở lại bình tĩnh.

Tiếng gầm cố nén đau đớn của tướng quân cuối cùng cũng dừng lại.

Alpha suy yếu quỳ trên mặt đất, đôi mắt bịt kín sương mù dần trở nên rõ ràng, nhưng y chỉ kịp ngước nhìn người đã cứu mình một cái rồi hoàn toàn ngất đi.

Trong ấn tượng của y rõ ràng một đôi mắt tím xinh đẹp, lộng lẫy không gì sánh kịp, rạng rỡ như thể chứa đựng muôn vàn vì sao.

*

Vòng xoáy cực lớn trên trần nhà đã biến mất, so với nó thì 23 vòng xoáy tinh thần lực còn lại dễ giải quyết hơn rất nhiều.

Vòng xoáy tinh thần lực do Kim Vũ Vương Điệp tạo ra là tinh khiết nhất, giống như hai mặt sáng và tối, minh tranh ám đấu, có thể tẩy sạch mọi thứ ô hợp.

Những vòng xoáy đen tan rã dưới ánh sáng vàng, tinh thần thần lực bạo động trong phòng cũng bình tĩnh trở lại.

Chiêm Tuần tiến lên đỡ lấy tướng quân đã bất tỉnh, biểu tình trên mặt hắn dần thả lỏng, hốc mắt lại ngay lập tức đỏ lên.

Mỗi lần nhìn thấy tướng quân phát tác, hiện ra trước mắt anh ta đều là hình ảnh đối phương vặn vẹo đầy thống khổ, biểu cảm dữ tợn cùng tiếng gầm gừ đầy cuồng loạn như sắp hỏng mất.

Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy tướng quân lộ ra biểu tình như vậy, như trút hết được mọi gánh nặng, như được chữa lành hết mọi vết thương.

Mọi chuyện đều kết thúc rồi...

Nhìn áng sáng tràn ngập trong phòng, Chiêm Tuần hoàn toàn bội phục năng lực của Thẩm Ngôn.

Bạo lực tinh thần (ô nhiễm tinh thần) như gông cùm xiềng xích tướng quân đã mười sáu năm, dù nhờ đến ai hay dùng cách nào cũng vô ích vậy mà lại bị thanh trừ chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, mà quan sát biểu cảm của đối phương, cậu hiển nhiên chưa dốc hết toàn lực.

Trong lòng sĩ quan Alpha dâng lên một đợt sóng gió to lớn.

Đây là... năng lực đáng sợ tới cỡ nào?!

Đủ để toàn đế quốc tôn sùng như báu vật.

Ngay khi anh ta đang suy nghĩ, một tiếng kêu bén nhọn xuyên thủng màng nhĩ, Chiêm Tuần lập tức quay đầu lại nhìn.

Con chim ưng đã khôi phục gần hết, dang rộng đôi cánh dài gần hai mét lao về phía Thẩm Ngôn, đôi cánh vung vẩy tạo nên sóng gió cuồn cuộn, móng vuốt sắc bén có thể dễ dàng đâm thủng lồng ngực của một con hung thú cấp A bất cứ lúc nào.

Diều hâu là loài săn mồi.

Nó không chỉ là một tinh thần thể cấp S, nó còn là vua của bầu trời, hung mãnh dị thường, huống chi tinh thần thể này còn là biến dị diều hâu, lớn hơn gấp đôi so với diều hâu bình thường.

Hơn nữa này tinh thần thể này thập phần hung hãn, không chỉ phá hủy não bộ đối phương, mà còn dùng móng vuốt sắc bén như dao thép hợp kim titan đâm xuyên qua bụng để đe dọa đối thủ.

Chiêm Tuần đã nhìn thấy cảnh đó không chỉ một lần, thật sự là rất đẫm máu.

Bất quá chỉ có như vậy nó mới có thể bảo trì hung tính hiếu chiến của mình.

Cho nên, nó đây là... coi Thẩm Ngôn trở thành đối thủ cạnh tranh?

Chiêm Tuần vô thức cau mày, thế nhưng khung cảnh tiếp theo lại khiến anh ta theo phản xạ mà mở to mắt.

Chỉ thấy con diều hâu từ trước đến nay vốn cao ngạo, ngoại trừ thượng tướng ra không chấp nhận bất cứ ai chạm vào lại nhẹ nhàng vỗ cánh khi đến trước mặt thanh niên, thậm chí còn cẩn thận mà dừng lại trên cánh tay của Omega, thu lại toàn bộ móng vuốt sắc nhọn như sợ sẽ làm đối phương bị thương.

Vừa đáp xuống đất chưa tới một giây, nó lại bay lên, hăng hái lôi thiết bị bảo hộ tay mà Thẩm Ngôn chưa mặc ở cửa ra, ngậm trong miệng cẩn thận mà đưa tới.

Chờ sau khi Omega đeo bảo hộ tay xong nó mới nhẹ nhàng mà dừng trên tay cậu, ngoan ngoãn thu hồi cánh và vươn đầu ra để cầu vu,ốt ve, thậm chí còn phát ra tiếng kêu lanh lảnh giống như làm nũng.

Một chút cũng không giống như vương giả bầu trời đầy hung tàn.

Thẩm Ngôn dùng một tay còn vuốt lông nó, thật bóng loáng nhưng vẫn có thể cảm nhận được cảm giác cứng rắn sắc bén.

Con diều hâu đột nhiên dang rộng đôi cánh dài hai mét dưới cái chạm của cậu.

Nó được bao trùm bởi bộ lông màu nâu sẫm, cánh chim rộng lớn tràn ngập lực lượng, cơ hồ có thể che khuất bầu trời trong tầm mắt, thế nhưng động tác này của nó rõ ràng lại mang theo cảm giác giống như một con khổng tước đang xòe đuôi khoe mẽ.

Từng ngón tay như ngọc bạch nhéo nhéo gốc cánh của nó, diều hâu dùng sườn mặt cọ cọ mu bàn tay của Omega như thể lấy lòng, trong miệng nó phát ra tiếng kêu đầy vui sướng.

Nhìn một màn này, Chiêm Tuần đột nhiên cảm thấy có chút chua xót.


Anh ta cùng tướng quân tác chiến nhiều năm như vậy mà còn chưa từng sờ đến dù là một sợi lông của con diều hâu này!

Mỗi lần không cẩn thận đụng tới còn bị nó hung hăng mổ, thiếu chút nữa cả cánh tay cũng cũng bị nó đâm thủng.

Con chim ưng kiêu ngạo này, cho dù trước mặt thượng tướng cũng là bộ dáng cao lãnh không thể xâm phạm, hóa ra cũng sẽ làm nũng người khác như vậy.

Chiêm Tuần hâm mộ mà nhìn Thẩm Ngôn rồi đỡ bả vai Phó Tắc Tuyên, đem y đỡ vào khoang trị liệu.

Nguy cơ đã được giải trừ, hiện tại quan trọng nhất chính là chữa lành tinh thần lực bị tổn thương cho thượng tướng.

Anh ta click mở trò chuyện video, gọi nhân viên y tế mau chóng lại kiểm tra, cũng đưa thêm một chút dịch khôi phục tinh thần lực lại đây.

Nhân viên y tế nhìn cảnh tượng bình tĩnh cách một cái màn hình, thở ra một hơi nặng nề.

Đây là... phát tác kết thúc rồi?

Thời gian lần này dường như ngắn đi không ít, nhân viên y tế nghĩ.

Bất quá để ngừa vạn nhất, vẫn phải chuẩn bị phòng hộ thật cẩn thận.

Không có ai nghĩ tới khả năng tướng quân đã được chữa khỏi.

Mười sáu năm trôi qua, các bác sĩ cùng nhân viên cứ thay đổi một đợt rồi lại một đợt, có người còn luân chuyển không chỉ một lần, thời gian thật lâu sau, tất cả mọi người đều chết lặng, cũng không còn ai ôm hy vọng nhỏ nhoi kia nữa.

Hy vọng đã mỏng manh lại xa vời đến gần như không tồn tại.

Vậy nên, khi bọn họ trang bị thiết bị phòng hộ tiến vào, tất cả đều sững sờ tại chỗ.

Trong phòng không hề tăm tối ngột ngạt mà giống như đã trải qua một lễ rửa tội bởi ánh mặt trời, tản ra hơi thở thuần khiết mà nhu hòa. Tinh thần lực cuồng loạn đã hoàn toàn bị trấn áp, thậm chí không thể phát hiện dù chỉ là chút dư âm nào.

Tướng quân nằm trong khoang trị liệu, thần sắc thư thản, đến cả gương mặt tái nhợt cũng đỡ hơn vài phần.

Thiết bị kiểm tra trong tay không hiển thị chút thay đổi nào, phảng phất hết thảy đều đã trở lại bình thường.

Vậy có nghĩa là...???

Nhân viên y tế trong lòng ẩn ẩn nghĩ đến một khả năng, lại bởi vì quá khó tin mà tạm thời bị bọn họ áp xuống.

"Lại đây kiểm tra một chút trạng thái thân thể của tướng quân đi."

"À, vâng, đây ạ."

Các nhân viên y tế như bừng tỉnh khỏi mộng cảnh, bắt đầu dùng thủ pháp chuyên nghiệp tiến hành kiểm tra trên tất cả các phương diện.

......

"Trời a, này, đây là... thật sự chữa khỏi?!"

"Kỳ tích, đây là kỳ tích!"

"Đây là trường hợp bạo lực tinh thần cấp S duy nhất được chữa khỏi trong nhiều thập kỷ! Là người duy nhất!!"

Toàn bộ nhận viên y tế đều bị khiếp sợ.

Mười sáu năm, bọn họ luôn kề cạnh sự tuyệt vọng thì cuối cùng hy vọng cũng đến.

Đồng thời, khi họ định thần lại, vẻ mặt bọn họ lại có chút sững sờ.

Chẳng lẽ là Thẩm Ngôn?

Là cậu.

Nhất định là cậu, ngoại trừ cậu không ai có thể có thực lực như vậy!

Thiên phú tinh thần thể - chữa lành.

Đẳng cấp cao nhất của thiên phú tinh thần thể.

Bọn họ vậy mà lại đủ may mắn để nhìn thấy, thiên phú hiếm có đã không xuất hiện trong nhiều thập kỷ.

Một khi tin này được truyền đi, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ tinh tế chấn động, cậu sẽ được tôn sùng như bảo vật.

Tất nhiên, họ đã ký một hiệp nghị bảo mật, sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì ra ngoài.

Chỉ là tình huống đặc thù như vậy, phỏng chừng là giấu không được.

Nhân viên y tế vừa nghĩ vừa tiếp thêm dịch dinh dưỡng cùng dịch khôi phục tinh thần lực cho tướng quân.

Hành lang rộng lớn mà yên tĩnh.

Diều hâu nhìn chằm chằm vào dịch tinh thần trong tay Thẩm Ngôn, nghiêng đầu cọ cọ mu bàn tay cậu.

Cánh tay Omega đột nhiên dùng sức, ném cái chai ra ngoài.

Đôi cánh lớn của nó đột nhiên mở ra, đôi mắt ưng sắc bén, nó lao đi như một mũi tên dứt dây, vững vàng mà ngậm lấy cái chai chứ dịch tinh thần.

Diều hâu mổ cái nắp, ngậm dịch khôi phục tinh thần lực ừng ực ừng ực, sau đó ngoan ngoãn đem ngậm chai rỗng trở về.