Biên dịch: Yên Hy
Bởi vì hai người Thẩm Ngôn ngày đầu tiên vào sân đã tra xét khiến toàn đội Trường Quân Đội Servais bị loại, việc này mang đến nguy hiểm mãnh liệt cho các Trường Quân Đội khác, sợ một khi không cẩn thận đã bị tiễn đi.
Dưới tình huống như thế, ai dám tiến đến điều tra?
Chỉ có Giản Hàng cùng Mạnh Niệm trường quân đội Lạc Hải thật cẩn thận đi theo vài lần, phát hiện Trường Quân Đội Đế Quốc mỗi lần đều bố trí giống nhau, liền không còn kinh hồn táng đảm đi theo.
Dù sao một đội khác là Thiệu Tinh Lan cùng Giang Nặc, còn có Bạch Nhạn ẩn thân, như vậy đội này tự nhiên là Hạ Lăng cùng Thẩm Ngôn, không cần nghĩ nhiều.
Mà Thẩm Ngôn lợi dụng chính là tư duy theo quán tính này.
Từ lúc bắt đầu binh chia làm hai đường, không thay đổi bố trí thành viên, đào thải Trường Quân Đội Servais, lại để Bạch Nhạn trốn ngẫu nhiên mới lộ diện, đều là vì chế tạo biểu hiện giả dối này.
Bạch Nhạn thần bí cũng để bọn họ đem điểm chú ý từ trên người Thẩm Ngôn dời đi, sẽ chú ý không quá nhiều hướng đi thanh niên.
Ngay cả hiện tại tốc độ Hạ Lăng giết Thú Tinh đều đã tính toán tốt.
Không chỉ tạo thành ảo giác hai người cùng nhau giết nhện quỷ, còn tạo thời cơ cho ba trường quân đội lớn khác động thủ.
Nếu có màn ảnh chuyển hướng đến bên trong hang động đá vôi bên trong sẽ phát hiện, nhện cái và phần lớn nhện được đã sớm kéo hơi tàn dưới công kích Tinh thần lực của Thẩm Ngôn, Hạ Lăng cùng lắm chỉ thu thập tàn cục mà thôi.
Toàn bộ đều nằm trong kế hoạch của Thẩm Ngôn.
Trong sân.
Có Thiệu Tinh Lan gia nhập, áp lực Giang Nặc giảm đi, hai người bắt đầu khởi xướng tấn công mãnh liệt với ba người còn lại.
Người của Tông Diễm và Cửu Châu còn chưa tới, đúng là thời cơ tốt để phản công!
Thiệu Tinh Lan là cấp S, nói chính xác hơn là cấp S+, thực lực Giang Nặc cũng cao hơn đội viên A+ Trường Quân Đội khác một đoạn, hai người phối hợp hoàn mỹ, cho dù 2V3 vẫn như cũ không rơi vào hạ phong.
Mà bọn họ hiển nhiên sớm có kế hoạch, đem mục tiêu khóa chặt trên người Hoắc Diệu Cấm Tinh Hà.
Hai người tấn công trên dưới, lửa đạn mãnh công, khí thế phải loại trừ cô trước khi viện trợ tới!
Hoắc Diệu Cấm né qua điểm hiểm phía sau bắn vô số hạt đạn, lại tránh không được trọng đao phía trước của Thiệu Tinh Lan đã giơ cao lên.
Chỉ nghe đùng một tiếng, lồng phòng ngực đặc biệt dưới lực nghìn cân hóa thành hàng trăm miếng nhỏ, lúc này cô đã mất đi lớp bảo vệ!
Sắc mặt Hoắc Diệu Cấm trắng bệch, mồ hôi lạnh ròng ròng, đầu ngón tay động tại đài điều khiển chỉ còn tàn ảnh, cắn răng điều khiển cơ giáp hăng hái chạy tới hướng hai người Lạc Hải.
Chỉ cần bọn họ hỗ trợ ngăn cản công kích phía sau, cô có thể tránh được một kiếp, chờ đến Tông Diễm qua ——
Đúng lúc này, Hoắc Diệu Cấm đột nhiên cảm giác cơn đau đánh thẳng vào linh hồn.
Khoang điều khiển cơ giáp bị kiếm quang sắc bén của Giang Nặc đâm từ phía sau, tiếng cảnh cáo kêu chói tai, tự động gọi đội cứu viện đến.
【Trường quân đội Tinh Hà, một đội viên bị loại 】
Nghe được tiếng thông báo, không chỉ có tâm trạng đám người Bạch Thiệu rung mạnh, ngay cả người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng sôi nổi mở to hai mắt.
【 trời đựu, lại đào thải một người?? 】
【 Hai người Tinh Hà vậy mà bị loại hết rồi? Quả thực khó tin! 】
【... Không đúng, Lạc Hải vừa rồi rõ ràng có thể tới cứu. 】
【 tui cũng cảm thấy có vấn đề! 】
Trong sân chiến đấu còn đang tiếp tục, Đặng Mậu tận dụng mọi thứ giải thích, đẩy nhanh tốc độ nói: "Chúng ta nhìn xem, không đến năm phút, Trường Quân Đội Đế Quốc đã đào thải hai người Tinh Hà!
Mà Lạc Hải tạm thời không đội viên bị đào thải, vừa rồi đến tột cùng có chuyện gì, chúng ta lập tức xem tua lại."
Màn ảnh tua chậm lại tốc độ hai mươi lần, khán giả phòng phát sóng trực tiếp có thể nhìn rõ ràng:
Khi Hoắc Diệu Cấm hướng hai người Lạc Hải xin giúp đỡ, Giản Hàng cùng Mạnh Niệm vốn dĩ tính xông lên hỗ trợ, rồi lại chần chờ một giây.
Chỉ tạm dựng một giây này, Hoắc Diệu Cấm đã bị Giang Nặc bay nhanh đến đánh trúng, hoàn toàn bị loại.
【! Quả nhiên! 】
【 hết chỗ nói rồi, Lạc Hải có ý tứ gì? Bọn họ không phải quan hệ hợp tác sao? 】
【 tương tự cũng là quan hệ cạnh tranh. 】
【 Lạc Hải: Nếu nhất định có người bị đào thải, tui chọn Tinh Hà. 】
【 Đệch, tôi phục rồi. Đã lúc nào, còn hai lòng? 】
【 kỳ thật cũng có thể lý giải. Nếu Lạc Hải đi lên hỗ trợ, như vậy người bị đào thải khả năng chính là Lạc Hải. Ai sẽ hy sinh đi cứu kẻ địch của mình chứ?】
【 nhưng Lạc Hải lại có thể chiếm được gì tốt? Mất đi đồng bạn, người bị loại tiếp theo còn không phải bọn họ sao! 】
【 không nhất định, Cửu Châu lập tức tới rồi. 】
【 cho dù thế nào, Lạc Hải đều không biết xấu hổ. 】
【 a, ba Trường Quân Đội lớn vây công Trường Quân Đội Đế Quốc thì có mặt? Chính vụ hợp tác này đã ghê tởm đến cực điểm. 】
......
Người xem có quan điểm bất đồng ồn ào túi bụi trong phòng phát sóng trực tiếp, dẫn tới nhiệt độ hăng hái dâng lên, kế tiếp lượng đặt mua cũng bò lên.
Mà Tinh Hà fans thấy một màn như vậy hoàn toàn bùng nổ, tức giận mắng Lạc Hải tiểu nhân.
Lúc này ở bọn họ trong lòng, oán hận trường quân đội Lạc Hải thậm chí vượt qua Trường Quân Đội Đế Quốc.
Ít nhất Trường Quân Đội Đế Quốc dựa vào thực lực của mình, chứ không phải dựa vào hành vi vứt bỏ đồng đội này! Thật quá trơ trẽn!
Lúc Tông Diễm nghe được thông báo, đầu vang lên chấn động ầm ầm, hiếm thấy xuất hiện trống rỗng.
Sao có thể...Có khả năng?
Sao ngay Hoắc Diệu Cấm cũng bị đào thải?
Trường, quân, đội, Đế, Quốc ——!!
Phẫn uất vô tận dâng lên từ ngực, trong mắt Tông Diễm che kín tơ máu, đến cả hàm răng đều cắn ra máu.
Anh ta từ cổ họng thốt lên một tiếng gầm nhẹ, quanh thân cơ giáp màu đỏ nổi lên ánh hòng, lấy tốc độ không rõ hướng về phía đám người Tinh thần lực.
Phần pháo ống trên vai cơ giáp đỏ đứng thẳng, đạn quang tử, đạn hạt điên cuồng bắn ra, lực bắn phản ngược đến mức toàn thân Tông Diễm đều chấn động.
Tiếng vang lớn đùng đùng đúng không dứt bên tai, mặt đất bị tạc ra một mớ hố sâu, bùn đất văng khắp nơi, ánh sáng chói mắt chiếu lên như muốn người ta mù trong chốc lát.
Cây gỗ to che trời xuất hiện từng tiếng răng rắc làm người ê răng, bị chặn ngang bẻ gãy, tiện đà ngã ầm ầm xuống đất, Thú chim bay loạn tán loạn, khắp khu vực giống như phế tích khi bị Thú Tinh giẫm đạp.
Thiệu Tinh Lan và Giang Nặc một bên linh hoạt tránh né một bên chạy ra xa, phòng ngừa đạn quang tử lan đến phạm vi Thẩm Ngôn.
Alvin cùng Diana Cửu Châu cũng đã đuổi tới, lại có chút không cắm tay vào được.
Tông Diễm như kẻ điên bắt đầu công kích Thiệu Tinh Lan cùng Giang Nặc, không mang đến xung quanh có người khác.
Mà Thiệu Tinh Lan cùng Giang Nặc lợi dụng điểm này, mỗi lần đều tránh né về hướng Lạc Hải cùng Cửu Châu, trường hợp tức khắc lâm vào một mảnh hỗn loạn.
Ánh mắt Tông Diễm ác độc, một lần nữa bắn đạn quang tử về phía Thiệu Tinh Lan.
Người sau nghiêng người yêu cầu cao, đạn quang tử khó khăn lắm lướt qua bả vai cơ giáp, khí thế không giảm, giống như mũi tên nhọn thoát khỏi cung, chớp mắt trúng vào Giản Hàng đang đuổi theo phía sau!
Toàn bộ đều xảy ra quá nhanh, Giản Hàng căn bản không kịp làm ra phản ứng gì, đã bị đào thải.
【 Trường Quân Đội Lạc Hải, một đội viên bị loại】
Tất cả mọi người tại Phòng phát sóng trực tiếp đều sợ ngây người.
【... Trâu ghê, tự mình đánh mình. 】
【 Tông Diễm là tên đần à?? Không thấy đằng sau có người? 】
【 là Giản Hàng không kịp tránh á, là do Thiệu Tinh Lan né. 】
【 xứng đáng, ai bảo Lạc Hải thấy chết không cứu! 】
【 cạn lời, ba trường quân đội lớn đã bị loại ba người, cứ tiếp tục như còn vây công cái rắm á. 】
Tuy rằng tình huống bất lợi với bọn họ, nhưng fans Tinh Hà lại cảm nhận được tia sảng khoái.
Fans Lạc Hải bùng nổ, sôi nổi khiển trách Tông Diễm cách làm, hai bên xé túi bụi.
Fans Trường Quân Đội Đế Quốc: Sướng lên mây, tiếp tục tiếp tục, đánh lên nào!
Tông Diễm cũng không dự đoán được sự tình sẽ biến thành như vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Anh ta từ trước đến nay sẽ không tự xét lại mình, chỉ cảm thấy Giản Hàng thật sự quá rác rưởi, đến việc trốn cũng không biết trốn.
Nhưng cho dù thế nào, cảm xúc phẫn nộ trong ngực rốt cuộc tìm được chỗ phát tiết, đầu nóng lên cũng dần bình tĩnh lại.
Dương Lưu Thanh nghe xong Mạnh Niệm báo cáo thì sắc mặt xanh mét, nhưng lúc này đúng là phân đoạn vây công quan trọng, đành phải cắn răng nhịn xuống, trong lòng lại hung hăng ghim một bút Tinh Hà.
Anh ta lạnh lùng nói: "Đội trưởng Bạch, quản tốt người của cậu! Chuyện Tông Diễm ngộ thương, tôi không hy vọng phát sinh lần thứ hai."
Mặt Lạc Y cũng lạnh: "Tông Diễm không được thì đổi người."
Vừa rồi rõ ràng là 5V2, lại hoàn toàn không có tác dụng áp chế Trường Quân Đội Đế Quốc, còn đào thải một người.
Chẳng qua đáng được ăn mừng, người bọn họ cũng không bị loại trừ, nếu không ——
Bạch Thiệu giơ tay xoa xoa thái dương, bị hai người chỉ trích như vậy, trên mặt anh ta cũng rất xấu hổ.
Anh ta cảnh cáo Tông Diễm: "Đừng hành động theo cảm tính."
Lúc này Alpha cũng phản ứng lại, chính mình chỉ sợ rơi vào bẫy của Trường Quân Đội Đế Quốc.
Hai người Thiệu Tinh Lan sở dĩ dẫn đầu đào thải Hoắc Diệu Cấm cùng Phụng Hoa Tinh Hà, chính vì chọc giận mình.
Đáng giận!
Tông Diễm hít sâu mấy cái, tận lực giữa đầu óc thanh tỉnh, cùng hai chiến đội khác liên hợp khởi xướng tiến công.
Tình thế rất nhanh đã xảy ra nghịch chuyển.
Đặng Mậu: "Chúng ta nhìn xem ba người liên tục bị loại trừ, tam trường quân đội lớn rốt cuộc đạt thành nhất trí.
Tông Diễm cùng Thiệu Tinh Lan đều là cấp S, không phân cao thấp, nhưng bên Tông Diễm có Mạnh Niệm hỗ trợ, Thiệu Tinh Lan có vẻ bị áp chế quá mức; Giang Nặc cũng không lạc quan, lại về cục diện vây khốn 2V1 ban đầu."
Mắt thấy Giang Nặc sắp kiên trì không được, một trận cơ giáp màu xanh lá chợt bay lên trời, dùng lồng phòng hộ đặc biệt giúp cô chặn lại một đòn trí mạng!
"Là Bạch Nhạn ——" Đặng Mậu rống to: "Bạch Nhạn rốt cuộc xuất hiện, xuất hiện thời cơ gãi đúng chỗ ngứa. Nguy hiểm của Giang Nặc đã được giải trừ, chỉ còn lại Thiệu Tinh Lan!"
Alvin thở hồng hộc báo báo: "Tin tức chuẩn xác, bọn họ chỉ có một lồng phòng hộ đặc biệt, ở chỗ Bạch Nhạn, vừa mới dùng hết."
Mọi người đều bị nhẹ nhàng thở ra, bước cờ Bạch Nhạn này cuối cùng cũng ra ngoài.
Đồng thời cho bọn họ uống một viên thuốc an thần, đám người Giang Nặc không có phòng ngự, một khi nắm chắc cơ hội có thể làm bọn họ bị loại trừ.
Tinh thần Tông Diễm tức khắc chấn động, máu kích động đến đều mức đang sôi trào, đem tốc độ tay đến tối cao, điên cuồng tiến công về phía Thiệu Tinh Lan.
Đạn quang tử ẩn chứa năng lượng cực lớn nhiều lần lướt qua bả vai cơ giáp đối phương, roi dài của Mạnh Niệm tràn đầy sinh lực đằng sau, vào lúc Thiệu Tinh Lan tránh gần trói chặt hai chân y lại.
"Lần này, cậu chết chắc rồi ——"
Sắc mặt Tông Diễm dữ tợn, rìu lớn màu đen trong tay như Tử lưỡi hái Thần, tiếng gió hỗn loạn từng trận,chém thẳng về khoang điều khiển Thiệu Tinh Lan!
Nghìn cân treo sợi tóc, hư ảnh Băng Lân Cự Mãng khổng lồ hiện ra phía sau cơ giáp màu đen, tinh thần lực khổng lồ giúp Thiệu Tinh Lan tránh thoát khỏi roi dài, tránh một đòn trí mạng này.
Các fan hung hăng đổ mồ hôi thay y, ngay vừa rồi, hô hấp bọn họ đều ngừng lại.
Ai cũng không có nghĩ vậy tân sinh đã mạnh tới loại trình độ này, càng không nghĩ tới y tình nguyện tiêu hao tinh thần lực quá mức nguy hiểm cũng muốn kiên trì, tinh thần thật kiên cường.
Ngay cả nhiều người xem quên mất Trường Quân Đội Đế Quốc quay được năm lồng phòng hộ đặc biệt.
Bởi vì dù là Bạch Nhạn, Giang Nặc hay Thiệu Tinh Lan, biểu hiện bọn họ đều không giống như đã có lồng phòng hộ đặc biệt.
【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc chém chết một Thú Tinh cấp S, sáu Thú Tinh cấp A, nhận được 600 điểm, tọa độ ( 178, 325) 】
Nghe được thông báo, Bạch Thiệu, Lạc Y, Dương Lưu Thanh đồng thời rùng mình trong lòng: Nhện cái đã bị giết!
Tốc độ nhanh đến mức bọn họ không đoán trước được.
Xem ra hai người Thẩm Ngôn cũng lòng nóng như lửa đốt, chỉ sợ rất nhanh sẽ đuổi tới.
Giọng Dương Lưu Thanh mang theo vội vàng: "Tuyệt đối không thể để bọn họ hợp lại, cần phải nhanh chóng đào thải họ trước khi Thẩm Ngôn đến! Tôi kiến nghị mỗi đội lại cử ra một người, không."
Anh ta cắn răng: "Hai người!"
Cần phải nhanh muốn mau!
Nếu không hết thảy đều uổng phí sức lực.
Chờ đối phương có tâm cảnh giác, rốt cuộc tìm không thấy tốt cơ hội như vậy.
Cơ hội chỉ có một lần, nhất định phải nắm chắc.
Lạc Y trầm ngâm: "Hai người độ nguy hiểm quá lớn... Tôi kiến nghị vẫn cử đi trước——"
Đúng lúc này, bọn họ đồng thời nhận được tin tức đám người, Giang Nặc muốn chạy trốn!
Muốn hợp với cùng nhóm Thẩm Ngôn!
Lấy trạng thái thế lực ngang nhau trước mắt, đám Tông Diễm tuyệt đối không ngăn được.
Ngàn vạn, ngàn vạn đừng để bọn họ đào tẩu.
Lạc Y lập tức đưa ra quyết định: "Hai người, Louis, Rhine lập tức xuất phát! Cần phải ngăn bọn họ lại."
Bạch Thiệu không biết vì sao đột nhiên cảm giác được nguy cơ, không có nguyên do, lại phá lệ khiến người bất an.
Anh ta cẩn thận nói: "Trước mắt Tinh Hà đã đào thải hai người, Tông Diễm cũng đã sớm tham dự vào, tôi cùng Hàn Duệ cảnh giác xung quanh, nắm chắc hướng đi hai người Thẩm Ngôn."
Sự tình được quyết định như vậy.
Vì thế, Cửu Châu, Lạc Hải lại gia nhập thêm hai người, hơn nữa còn bốn người, tổng cộng là tám người.
Trừ bỏ Lạc Y, Dương Lưu Thanh, Bạch Thiệu, Hàn Duệ ở ngoài, toàn thành viên ba trường quân đội lớn tiến sân.
Hai người Lạc Hải dẫn đầu tới, ngay sau đó là Cửu Châu, 8V3, thành công ngăn chặn con đường thoát của Trường Quân Đội Đế Quốc.
Thẩm Ngôn còn đang đợi, đang đợi người Tinh Hà có thể tới hay không.
Chờ tất cả bọn họ đều tới, mới một lưới bắt hết.
Có người khác trợ giúp, Tông Diễm rốt cuộc tìm được khoảng cách công kích, giơ thật cao rìu lớn trong tay, chém về phía Thiệu Tinh Lan bị khóa chặt ——
Máu toàn thân anh ta đều đang sôi trào, biểu cảm hưng phấn dị thường, lúc này đây, một người của Trường Quân Đội Đế Quốc cũng đừng nghĩ trốn được!
Chỉ nghe đùng một tiếng, tiếng thông báo trong dự đoán cũng không vang lên, mà là tiếng vỡ vụn của lồng phòng ngự đặc biệt.
Sắc mặt Tông Diễm nháy mắt vặn vẹo.
CMN sao lại thế này?
Không phải nói chỉ có một lồng phòng ngự sao?!
Những người khác cũng đều ngốc, ai cũng không nghĩ tới sẽ như thế.
【 ha ha ha ha ha. 】
【 tui thật sự cười chết, không nghĩ tới chứ gì? 】
【 vui mừng hông, ngạc nhiên không? 】
【 Thiệt ngại quá, không phải một cái, là sáu cái lận. 】
【 Tông Diễm: Tức đến mức khuôn mặt vặn vẹo.jpg】
【 Trường Quân Đội Đế Quốc diễn cũng quá giống thật, ngay cả tôi cũng quên mất, trái tim vừa rồi ngừng đập luôn, thiếu chút nữa cho rằng thật sự bị đào thải. 】
Nhưng theo sau lồng phòng hộ của Giang Nặc tan vỡ, rất nhiều người xem cười không nổi.
Cứ đi xuống, ba người Thiệu Tinh Lan không kiên trì đến lúc hợp lại với nhóm Thẩm Ngôn. Bởi vì trận chiến của bốn Trường Quân Đội lớn quá kịch liệt, cho nên màn ảnh vẫn luôn ở bên này không dời đi.
Hơn nữa hang động đá vôi bên kia âm u ẩm ướt, mạng nhện trải rộng, còn có cảnh tượng nhện cái tàn nhẫn cắn nuốt nhện đực, suy xét đến yêu thích cùng độ tiếp thu của người xem, tự nhiên sẽ không chuyển cảnh.
Bởi vậy, không có ai biết Thẩm Ngôn kỳ thật đã ở phụ cận.
Mà lúc này người trong sân quả thực sắp tức chết rồi, y sao... Rốt cuộc có bao nhiêu lồng phòng ngự?
Hơn nữa cả Bạch Nhạn, cũng đã ba cái, má nó.
Tông Diễm sắp điên rồi, anh ta giơ lên rìu lớn lần thứ ba chém tới Thiệu Tinh Lan—— anh ta không tin, Trường Quân Đội Đế Quốc có lồng phòng hộ thứ ba?
Nhưng mà giây tiếp theo nháy mắt, anh ta nghe được tiếng lồng phòng hộ nát.
Không phải đối phương, mà là chính anh ta!!
Chỉ thấy một cơ giáp màu trắng như một tia sáng chợt lóe, lúc mọi người không thấy rõ, cũng không kịp phản ứng, chỉ dùng một kiếm đã phá nát lồng phòng hộ của Tông Diễm!
Một kiếm đánh nát, Thẩm Ngôn không chút khoảng cách phát động công kích lần thứ hai.
Cơ giáp màu trắng tựa như thiên thần từ trên trời giáng xuống, quanh thân vờn quanh ánh vàng nhàn nhạt, thần thánh mà mỹ lệ. Cậu dồn sức mạnh tinh thần dồi dào vào thanh kiếm bạc, với một tia sáng bạc lóe lên, thanh kiếm chính xác đâm xuyên qua khoang điều khiển ————
【Trường Quân Đội Tinh Hà, một đội viên bị loại 】
Cái gì??!
Toàn bộ người ở đây đều bị trấn trụ.
Vừa rồi... Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Là ai đào thải A đỉnh cấp cấp S Tông Diễm này?
Bọn họ thậm chí không bắt giữ đến thân ảnh đối phương!
Đúng lúc này, Alvin cách Tông Diễm gần nhất đột nhiên cảm nhận được một cổ nguy hiểm mãnh liệt. Nguy hiểm này giống với khi đối diện đội trưởng vương bài, thậm chí còn mạnh hơn mấy lần, khiến người ta sởn tóc gáy.
Trực giác trong bản năng nhân loại làm anh ta điều khiển cơ giáp vừa muốn thoát đi, lại nhìn thấy một tia chói mắt ở màn hình phía sau.
—— đó là ánh mặt trời chiếu xạ lên mũi kiếm bạc của cơ giáp Linh Vũ .
Giây tiếp theo, cùng với cơn đau nhức như linh hồn bị xé rách, anh ta nghe được tiếng máy móc vang lên từ phía xa.
【Trường Quân Đội Cửu Châu, một đội viên bị loại 】
Khi mọi người còn chưa phản ứng lại, liên tiếp đào thải hai người!
Là ai?
Đây là... tốc độ gì?!
Người xem tại phòng phát sóng trực tiếp ngơ ngác nhìn màn hình, đầu hỗn loạn.
Đặng Mậu bằng trình độ chuyên nghiệp phản ứng lại đầu tiên, trực tiếp đứng lên, khàn cả giọng: "Là Thẩm Ngôn! Thẩm Ngôn điều khiển cơ giáp Linh Vũ mới của cậu ấy lên sân khấu! Vừa vào trận đã đào thải hai người!"
"Không hổ là vương bài mới của Trường Quân Đội Đế Quốc ——"
Tuy rằng anh ta cũng không biết Thẩm Ngôn đến tột cùng đã đến đây lúc nào, nhưng anh ta tình huống rất có thể nghịch chuyển.
Anh ta chưa từng gặp qua ai có thể trong thời gian ngắn thế, liên tục đào thải người trong ba Trường Quân Đội lớn.
Kia cũng không phải trường quân đội Servais, trường quân đội Thanh Hòa xếp hạng dựa trường quân đội, đó là trường quân đội top đế quốc, mỗi người đều là tinh anh trong chục nghìn.
Quá mạnh.
Mà từ lúc Thẩm Ngôn gia nhập, lại nhanh chóng đào thải hai người, cục diện trong sân biến thành 6V4.
Hươu chết về tay ai, còn chưa biết!
Thời điểm anh ta đang giải thích, từng người ba Trường Quân Đội khác cũng có động tác, bày ra tư thế phòng ngự.
Bọn họ đều là tinh anh được huấn luyện, vừa rồi chỉ là quá ngoài ý muốn, hiện giờ đã hiểu rõ tình thế.
Tuy rằng thấy được thực lực mạnh mẽ của Thẩm Ngôn, nhưng cậu chỉ có một người.
Mà Thiệu Tinh Lan, Giang Nặc, Bạch Nhạn ba người đều là nỏ mạnh hết đà, có lẽ chỉ cần một lần công kích đã có thể loại trừ bọn họ, hiện tại từ bỏ chính là giỏ tre múc nước công dã tràng!
Huống chi trong nhận thức của bọn họ, mới vừa rồi phần nhiều bởi vì Omega nhân lúc mọi người không để ý mới đắc thủ, bọn họ hiện tại đã chuẩn bị sẵn sàng.
Ngay cả Dương Lưu Thanh và Lạc Y cũng không lập tức hạ mệnh lệnh rút lui.
Ai cũng không nghĩ từ bỏ này cơ hội duy nhất.
Đáng tiếc, người ba trường quân đội lớn còn chưa hiểu biết thực lực chân chính của Thẩm Ngôn.
Tựa như nhân loại chỉ có thể tưởng tượng ra chuyện trong vòng nhận thức của mình, chứ không có cách nào nghĩ đến chuyện bên ngoài.
Thẩm Ngôn trước mắt thuộc về chuyện bên ngoài đó.
Kim Vũ Vương Điệp ở Khu Não vực nhẹ nhàng vỗ cánh, tinh thần lực lan tràn đến quanh thân cơ giáp, Linh Vũ chuyển đến hình thức [ tăng tốc], hóa thành một tia chớp xông thẳng về phạm vi ba người đang vây công Thiệu Tinh Lan.
Một cái di chuyển nhanh hình S đến bên người Mạnh Niệm, người sau đột nhiên cả kinh, né khỏi công kích nguy hiểm của kiếm quang, vẫn như cũ đâm vào bả vai cơ giáp, một trận đau đớn đánh úp lại, tốc độ tay nháy mắt giảm xuống.
Thẩm Ngôn nghiêng người tránh né công kích phía sau, đạn hạt liên tục bắn ra, trực tiếp đánh nát lồng phòng ngự của Mạnh Niệm, sau đó biến mất trong tầm nhìn mọi người.
Là trốn đi sao?
Sao đột nhiên lại biến mất?
Ba người Lạc Hải tức khắc cảnh giác, thần kinh căng chặt, trán chảy mồ hôi.
Giây tiếp theo, cơ giáp màu trắng chợt xuất hiện phía sau mạn sườn Mạnh Niệm——
【trường quân đội Lạc Hải, một đội viên bị loại 】
*
Biên dịch có lời muốn nói:
Ngầu quá hu hu hu, thiệt là sướng rơn. Ê mà mấy thím có thấy hệ thống ngủm hơi lâu rồi khum?