Biên dịch: Yên Hy
Trận hỗn chiến này vẫn luôn giằng co hơn mười phút, chờ đến thời điểm đình chỉ, trong vòng phạm vi 3 km tất cả đều vẩy máu, phần còn lại của chân tay bị cụt cùng hố sâu sau những làn đạn.
Mỗi chiến đội có ít nhất hai người bị đào thải, còn người lại cũng dính vết thương nhẹ mức khác nhau, đều chật vật.
Đã trải qua một phen hỗn chiến, mấy chiến đội rốt cuộc không duy trì nổi bình thản lúc trước, lại cũng ăn ý mà dừng chiến đấu.
Mới vừa rồi nháo ra động tĩnh quá lớn, mùi máu tươi dày đặc phiêu tán trong không khí, Thú Tinh rất có thể lại lần nữa tụ tập.
Việc cấp bách là nhanh chóng rời khỏi nơi này, bắt đầu phân tán tìm các tuyến đường Trường quân sự Đế Quốc có khả năng đi.
Phương hướng tất nhiên ngược đường với Ứng Bác Thần.
Dù sao phản ứng đầu tiên của người bình thường là chạy về phía trước, bọn họ vốn vây công từ phía sau, nếu đối phương lui về hướng ngược lại, không có khả năng bị phát hiện.
Nhưng mà 10 phút đi qua,20 phút đi qua...... Suốt nửa giờ đi qua, bọn họ vẫn không thu hoạch được gì.
Trường quân sự Đế Quốc tựa như biến mất vào hư không, không có chút động tĩnh nào.
Cho dù thả cảm nhận, dùng tinh thần lực phân biệt dao động lân cận, cũng tìm không được một tia tung tích.
Theo thời gian trôi đi, sắc mặt mọi người cũng trở nên càng thêm khó coi.
Đội trưởng Trường quân sự Servais một dao thọc chết con rết độc sắp leo lên, lại chém giết một con rắn hoa đốm độc, trong lòng hung hăng đánh thêm một bút cho đối phương.
Nếu không phải vừa rồi chiến đấu chậm trễ thời cơ, làm sao lại để người Trường quân sự Đế Quốc đào tẩu?!
Các đội ngũ khác cũng tương tự.
Nghĩ đến chính mình tổn thất đội viên, tức khắc tim đau như cắt, lửa giận trong tâm leo lên từng đợt.
Nếu không phải bởi vì bọn họ, bản thân đã sớm đào thải Trường quân sự Đế Quốc!
Mặc cho Trường quân sự Đế Quốc có mạnh, cũng cùng lắm có hai ba cá nhân, hai khó địch bốn.
Đệch.
Ngu thật.
Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.
Nội tâm các chiến đội điên cuồng mắng đối phương, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lại đánh một hồi.
Nhưng này cũng không thể trách bọn họ.
Các chiến đội thuộc doanh chiến khác nhau đồng thời bị Thú Tinh vây công, khi những người khác bị Thú Tinh công kích, bị thương ngã xuống đất, làm sao có thể nhịn không bổ dao?
Thời điểm khi hơi thở Thú Tinh thoi thóp, làm sao có thể nhịn xuống không tranh đoạt?
Kia chính là vài trăm điểm, lợi cho người khác không bằng tự kiếm lợi cho mình.
Cũng không phải bọn họ thấy không rõ tình thế, chỉ là ở trạng thái này chỉ có thể bị cuốn vào trong chiến đấu.
Vào những lúc có mục tiêu chung, bọn họ là đồng minh; nhưng mất đi mục tiêu chung lại có thêm ích lợi nhất định, bọn họ chính là kẻ địch.
Mà hiện tại, mục tiêu bọn họ lại biến thành Trường quân sự Đế Quốc cần toàn lực tìm kiếm, vì thế ngưng chiến.
Chỉ đơn giản có vậy.
Đáng tiếc không ai đoán được, Ứng Bác Thần ở địa phương ngoài mười mấy km bắn ra đạn quang tử.
Cũng không có ai đoán được, làm ra trận lớn như vậy chỉ có một người.
Càng không có ai đoán được, Ứng Bác Thần lúc này đang trong hốc cây ngược hướng bọn họ 30KM, đương nhiên không có động tĩnh.
"Đội trưởng, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Muốn tiếp tục tìm sao?"
"... Trước dừng lại." Đội trưởng Thanh Hòa nặng nề phun ra một ngụm khí đục: "Bọn họ hoặc đã chạy trốn tới địa phương xa hơn, hoặc tìm một nơi nào ẩn nấp, tìm tiếp cũng vô dụng."
"Chúng ta dọc theo con đường này tiếp tục về phía trước, chờ cơ hội tiếp theo."
Rừng mưa Lạc Nhật có số lượng đông đảo Thú Tinh lẫn trùng độc, sương mù tràn ngập, hiện giờ mỗi đội họ chỉ còn hai –ba đội viên, không có khả năng tiến hành điều tra sâu hơn, đó là ngại bản thân chết chưa đủ mau.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lần này bọn họ bao vây tiêu diệt rõ ràng đã thất bại.
Không chỉ hoàn toàn thất bại, hơn nữa tổn thất nặng nề.
Tinh Hà - Cốc Hạo nghe được tiếng thông báo cau mày, Hâm Vinh thầm mắng: "Một đám ngu xuẩn, ngay cả mồi cũng không trị được."
Cốc Hạo nhìn bóng dáng đại bàng bay lượn trên không: "Liên hệ Trường Quân Đội Liệt Hỏa, nên đến phiên bọn họ."
Trường Quân Đội Đế Quốc đã khác với dĩ vãng, cần phải nhanh chóng bóp ch.ết, để tránh tạo thành càng nhiều nhân tố bất lợi.
Lạc Hải nhận được tin tức sau, tâm tình càng trầm trọng vài phần.
Trường Quân Đội Đế Quốc lần này tương đối khó đối phó.
"Chúng ta trước tiến hành xem chừng, gia tăng hoàn thành lộ tuyến."
Trường Quân Đội Cửu Châu mới vừa thoát khỏi truy kích, đã nghe được tin tức toàn bộ thành viên Trường Quân Đội Thanh Mặc bị loại trừ, sắc mặt tức khắc xanh mét.
Vòng đào thải mới vừa bắt đầu đã tổn thất một trợ giúp, tình thế cực kỳ bất lợi với họ.
"Để Tinh Hà chém giết với Đế Quốc, chúng ta tạm thời không tham dự."
Phòng phát sóng trực tiếp.
Các fans Trường Quân Đội Đế Quốc cười sắp điên rồi.
【 ha ha ha ha, chiêu thức ấy thật là khéo ghê! 】
【 vì sao không lục soát đến? Mấy người cách mục tiêu càng ngày càng xa, có thể lục soát được mới có quỷ.】
【 Ứng Bác Thần: Đang nghỉ ngơi, chớ cue. 】
【 chậc chậc chậc, lập tức bị loại trừ 13 đội viên, mà Trường Quân Đội Đế Quốc chúng ta không mất sợi tóc! ( kiêu ngạo ưỡn ngực.jpg) 】
【 tui thật sự cười ngất, trước một giây Trường Quân Đội Thanh Mặc còn lấy được 200 điểm, giây tiếp theo: Toàn bộ thành viên bị loại trừ. 】
【 mấy bồ nghe thấy không? Đội viên Trường Quân Đội Thanh Mặc nhịn không được mắng một câu ngu quá. Tui suy nghĩ, này có thể là đang tự mắng chính mình? 】
【 ha ha ha ha ha ha ha, quá tổn hại. 】
【 Ứng Bác Thần thật sự quá ngầu! 】
【 cậu ấy vẫn tân sinh năm nay, thực lực mạnh thật. 】
【 lần này đội trinh sát siêu mạnh, tôi tin bọn họ nhất định có thể thắng ——】
Đây là lúc không khí các fans Trường Quân Đội Đế Quốc nhẹ nhàng một lần nhất.
Lui tới như bình thường, bọn họ đều vượt qua từ trong lo lắng cùng tan nát.
Nhìn đội viên đội trinh sát bị đội chủ lực vây công, bị thương nặng bị đào thải cũng liều mạng bảo vệ đồng đội xông ra vòng vây, nhưng cho dù bọn họ nỗ lực, cuối cùng vẫn từng bước từng bước bị đào thải.
Rất nhiều fans cũng không dám xem phát sóng trực tiếp vòng đào thải mấy ngày hôm trước, sợ sẽ rơi nước mắt.
Đó là cảm giác hỗn loạn từ phẫn nộ, ủy khuất, thê lương tạo thành vô lực, thật giống như... Nhìn hướng nào cũng không thấy được hy vọng.
Nhưng mà lần này, bọn họ rốt cuộc hãnh diện ngẩng đầu.
Khói mù mấy năm qua thành hư không, phẫn uất trong ngực cũng theo đó bình ổn xuống, lúc này đây bọn họ cuối cùng cũng thấy được hy vọng.
Cùng ngày, số lượng đặt mua phát sóng trực tiếp cũng bò lên, trực tiếp nhiều thêm mấy ngàn vạn.
Trong quá khứ đội trinh sát bởi vì không có điểm bạo nên suất mua tương đối ảm đạm, lần này bởi vì biểu hiện Ứng Bác Thần xuất sắc, nên lời cũng đề cao một mảng lớn.
Mà fans chiến đội khác vẻ mặt mỗi người không vui, sắc mặt đội viên bị đào thải càng khó coi.
Lần này cho dù chiến thuật hay thực lực Trường Quân Đội Đế Quốc đều rất lợi hại, đối lập bọn họ, chiến đội bản thân ủng hộ giống như con khỉ trong đoàn xiếc thú, bị Trường Quân Đội Đế Quốc chơi xoay vòng.
Trường Quân Đội Thanh Mặc bắt đầu rớt fans, điều này vốn các gia đình không giàu càng liên tiếp gặp họa.
Số liệu suất đặt mua đến hậu trường, người giải thích Trần Đào càng thêm hưng phấn: "Không thể không nói một câu, chiêu này của Ứng Bác Thần thật là quá tuyệt! Lợi dụng thông báo định vị ngược hướng dẫn những người khác, hóa hoàn cảnh xấu thành ưu thế.
Ai có thể nghĩ đến cậu ấy căn bản không ở hiện trường, mà ở mười mấy km bên ngoài chứ?"
"Chúng ta lại đến nhìn lại khoảnh khắc nổi bật của Ứng Bác Thần."
Hình ảnh trên màn hình một lần nữa chiếu cảnh cơ giáp màu xám bạc phóng ra đạn quang tử, phần vai súng của Khiếu Nguyệt đứng thẳng, đạn quang tử như một sao băng bắn về phía đất mục tiêu, ngay sau đó tiếng thông báo vang lên.
Trần Đào giơ ngón tay cái lên: "Một súng này! Điều này tương đương với việc bắn mù trong rừng mưa nhiệt đới, nơi tầm nhìn bị cản trở nặng nề. Khoảng cách hơn mười km chắc chắn khiến việc này trở nên khó khăn hơn."
Đôi tay Thời Hiên giao nhau đặt trước ngực, ngữ khí cũng tán thưởng: "Không sai. Loại bắn mù này không khác gì các tướng cổ đại bịt mắt "thiện xạ", cần trải qua vô số luyện tập mới có thể đạt được, nhất định rất khó khăn.
Ứng Bác Thần xác thật không dễ dàng.
Đồng thời, cơ giáp cậu chàng cũng được cải tạo, tầm bắn pháo quang tử tăng cao ít nhất 5KM, vì lần vòng đào thải này chuẩn bị nguyên vẹn."
Thời Hiên: "Lần này Trường Quân Đội Đế Quốc có thể nói có chuẩn bị đến, hiệu quả cũng lộ rõ.
Đào thải liên tiếp 13 đội viên, ở Liên Minh khóa trước đều cực kỳ hiếm thấy, đủ để được xưng đỉnh cao chiến thuật."
Trần Đào kích động nói: "Quan trọng nhất chính là, tất cả mọi người không phát hiện bí mật của cậu ấy, việc này chẳng phải có nghĩa cậu ấy có thể làm vài lần?"
Thời Hiên trầm ngâm: "...Có thể tiếp tục, nhưng khó khăn cũng sẽ gia tăng.
Đầu tiên, chiến đội khác đã trải qua lúc này tất nhiên có cảnh giác; tiếp theo, chiến đội bọn họ phân bố cũng càng tập trung, càng dễ phát hiện mục tiêu.
Ứng Bác Thần nếu muốn làm một mồi đủ tư cách, địa phương hẻo lánh không thể đi, vẫn như cũ muốn đảm đương nhân vật đội trinh sát."
*
Hai tiếng sau, tiếng thông báo lại lần nữa vang lên.
【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc giế.t chết hai Thú Tinh cấp A+, nhận được 200 điểm, tọa độ ( 287, 591) 】
Ứng Bác Thần thực hiện cú tấn công mù quáng thứ hai khi những người khác lơ lỏng, nhưng đúng như Thời Hiên dự đoán, lần này mạo hiểm hơn một chút.
Trên đường có ba lần thiếu chút nữa bị phát hiện, làm người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, tâm đều nhảy tới cổ họng.
Lần đầu tiên là khi gặp Thú Tinh – Rắn đầm lầy cấp A+ trọng thương.
Rắn đầm lầy có cơ thể gần 10 mét, có thể linh hoạt xuyên qua đầm lầy đuôi thô tráng tùy tiện vung lên đã có thể bẻ gãy cây to che trời, đồng thời Thú Tinh cấp A trở nên có thể phát động công kích tinh thần lực, yêu cầu tiêu hao không ít tinh thần lực để chống đỡ.
Vỏ ngoài rắn đầm lầy bóng loáng cứng rắn, dùng xiềng xích tinh thiết không dễ dàng vây khốn, hơn nữa hình thể nó thật lớn, Ứng Bác Thần làm nó bị thương khó tránh gây ra động tĩnh không nhỏ, may mắn chung quanh có Thú Tinh đang tranh đấu, che giấu tốt động tác của cậu chàng.
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp không khỏi đổ mồ hôi giùm cậu.
Lúc này cách cậu 5km chính là hai đội viên Trường Quân Đội Servais, bọn họ vẫn luôn tuần tra chung quanh, hơn nữa đang đi về hướng mình.
Tuy rằng thực lực Ứng Bác Thần có thể đối phó bọn họ, nhưng sẽ bại lộ kế hoạch của mình.
Lần thứ hai khi cậu chàng tìm kiếm địa điểm bắn, tại nơi tràn ngập sương mù mơ hồ thấy được thân ảnh của ba người Trường Quân Đội Thanh Hòa.
Alpha lập tức điều chỉnh phương hướng, tăng tốc độ tay cùng sức bật lên tới cực hạn, tránh đi điểm hiểm.
Lần thứ ba là lúc cậu đánh chết Thú Tinh, trốn vào sau hốc cây không lâu.
Trường Quân Đội Liệt Hỏa được Tinh Hà nhắc nhở, không ngừng mở rộng phạm vi, liên tục tìm thân ảnh Trường Quân Đội Đế Quốc.
Hai đội viên tìm kiếm ở cách cậu hơn trăm mét, Ứng Bác Thần gần như có thể nghe được tiếng quân ủng đạp lên cành khô, động tĩnh bước qua vũng nước.
Alpha ngừng thở, hoàn toàn thu lại tinh thần lực, tư thế vẫn duy trì kề sát hốc cây vẫn không nhúc nhích.
Cậu nh.ỏ vài giọt Dịch Thú Tinh Đóng Băng vào trong túi ngủ, mùi này không phải để hù dọa Thú Tinh mà để che đậy mùi của chính mình.
Cậu chàng có thể cảm nhận được tiếng trùng độc bò qua đầu túi ngủ, còn có sinh vật nào đó để lại chất nhầy không biết tên, cùng với vị tanh hôi ghê tởm từng đợt phả vào mũi, cho dù cách một lớp mặt nạ bảo hộ cũng có thể ngửi được.
Nhưng Ứng Bác Thần lại yên lòng, bởi vì mùi của mình càng không dễ dàng bị phát hiện.
Quả nhiên, hai đội viên Trường Quân Đội Liệt Hỏa ngưng thần dùng tinh thần lực cảm nhận một phen, vẫn chưa nhận thấy khác thường.
Sau đó lại kiểm tra mấy chỗ dễ ẩn thân, không phát hiện mục tiêu, vì thế nhanh chóng tìm sang địa điểm tiếp theo.
Bọn họ chọn nơi này, phạm vi ba đội viên mới là nơi hướng Trường Quân Đội Đế Quốc có khả năng đào thoát.
【 hô, làm tôi sợ muốn chết. 】
【 tui cũng vậy, da gà cũng nổi đều lên. 】
【một người trong đó lúc gần Ứng Bác Thần nhất chỉ có mấy chục mét! Tui vừa mới thiếu chút nữa nghẹn chết, cũng không dám th.ở dốc. 】
【 Tui cũng thế. Tim đập nháy mắt lên cao, quang não nhắc nhở tui chú ý sức khỏe, lúc nào cũng phải phòng tránh triệu chứng bệnh tim. 】
【 may mắn không bị phát hiện ——】
【thật kíc.h thích, hiện tại chân tôi mềm hết rồi. 】
Dưới kỹ thuật hình ảnh thực tế ảo, mọi người càng có thể lạc vào trong cảnh tượng vòng đào thải, cho nên đều lo lắng cho Ứng Bác Thần.
Người sau khi hai người rời đi thiếu cảnh giác, cậu thả hô hấp nhẹ lại, tiếp tục vẫn duy trì tư thế này qua hơn nửa tiếng đồng hồ, mới hoạt động chút thân thể cứng đờ.
Lần này lại có hai đội viên bị loại trừ, nhưng đều là bị Thú Tinh gây thương tích.
Hiển nhiên, sau trải qua lần đào thải trước, này đó chiến đội dần dần bình tĩnh xuống.
Cửu Châu cùng Lạc Hải đã tạm thời từ bỏ truy tìm, toàn thành viên Trường Quân Đội Thanh Mặc bị loại trừ, mấy trường quân đội khác chỉ dư lại hai ba đội viên, chỉ có hợp tác lẫn nhau mới có khả năng đào thải Trường Quân Đội Đế Quốc.
Đồng thời, trải qua hai lần truy kích thất bại, bọn họ đã ẩn có chút hiểu ra, đây có lẽ là mồi Trường Quân Đội Đế Quốc thả ra.
Đáng tiếc bọn họ hiểu quá muộn.
Mục đích của Ứng Bác Thần đã đạt được.
Cậu đã hoàn toàn sống sót dưới ba tiểu đội, đồng thời cung cấp thời gian đầy đủ cho Đỗ Nguyên Châu cùng Lê Toàn điều tra lộ tuyến, bản thân cũng không bị lộ.
Những người khác dù biết thì làm thế nào?
Bọn họ đã bị Ứng Bác Thần mang trật lất.
Lúc này nhóm muốn bao vây diệt trừ Trường Quân Đội Đế Quốc đã cách đám người Đỗ Nguyên Châu hơn 60KM, định vị được thông báo từ trước, tất cả phương hướng đều là sai.
Hiện giờ muốn tìm thân ảnh bọn họ, ở nơi phủ kín sương mù, nguy cơ khắp bốn phía như rừng mưa Lạc Nhật không khác mò kim trong biển rộng.
Lại qua một tiếng, Ứng Bác Thần mới từ trong hốc cây đi ra, sắc trời đã dần dần tối sầm xuống.
Ứng Bác Thần mở máy liên lạc: "Chỗ tôi toàn bộ đều bình thường."
Đỗ Nguyên Châu: "Làm rất tốt, vất vả rồi."
Khu này này được chia đến hơn hai mươi tiểu đội, ngoài không tham dự tranh đấu, những bên khác trên cơ bản đều có thay đổi.
Về phần các khu vực khác, ngoài Tinh Hà, ai sẽ vượt khoảng cách cả mấy trăm km tới đả kích bọn họ?
Cho nên, trước mắt nguy cơ cơ bản đã được giải trừ.
Ứng Bác Thần nhìn ánh chiều tà rơi xuống, đáy mắt nhảy động từng tia sáng: "Nhiệm vụ hàng đầu đã hoàn thành, tôi sẽ đi hoàn thành nhiệm vụ thứ hai."
Đỗ Nguyên Châu dặn dò: "Nhất định phải chú ý an toàn."
Rừng mưa Lạc Nhật, xem tên đoán nghĩa, thời gian mặt trời lặn sẽ giữ thật sự dài, mà sau khi mặt trời rơi xuống, nguy hiểm thật sự mới đến.
Rất nhiều Thú Tinh đều ra ngoài kiếm ăn vào đêm tối, ban đêm hành tinh hoang A1084 không thể nghi ngờ vượt qua ban ngày mấy lần.
Toàn bộ chiến đội đều đẩy nhanh tốc độ, cần phải đánh dấu tốt bản đồ cũng như tìm địa điểm nghi ngơi thích hợp trước mặt trời lặn.
Nhưng luôn có một ngoại lệ.
【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc giế.t chết một Thú Tinh cấp A+, nhận được 100 điểm, tọa độ (309, 610) 】
【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc giế.t chết ba Thú Tinh cấp A, nhận được 150 điểm, tọa độ (290, 632) 】
【 chúc mừng Trường Quân Đội Đế Quốc giế.t chết hai Thú Tinh cấp A+, nhận được 200 điểm, tọa độ (327, 668) 】
Dù sao mồi đã bị phát hiện.
Ứng Bác Thần trực tiếp dọc theo hướng trái ngược rừng mưa Lạc Nhật tùy ý xuyên qua, bằng khối năng lượng vào cao cấp mang đến động lực cũng đẩy tốc độ tay lên cực hạn, nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh.
Giữa đường gặp được Thú Tinh trực tiếp chém giết, kiếm được không ít điểm cho Trường Quân Đội Đế Quốc.
Nhiệm vụ thứ hai của cậu là: Tìm điểm có dày Thú Tinh, đồng thời mở rộng chênh lệch điểm.
"Đ*." Đội viên khác nhịn không được nói tục, Trường Quân Đội Đế Quốc thật sự quá kiêu ngạo!!
"Đội trưởng, chúng ta rốt cuộc có đuổi hay không?"
"Chúng ta lấy cái gì để đuổi theo?!" Đội trưởng Trường Quân Đội Servais gầm nhẹ một tiếng, làm đối phương sợ rụt cổ lại.
Bọn họ đã bị đào thải ba đội viên, căn bản không phải đối thủ của Đế Quốc.
Huống chi đối phương hiện tại cả cái bóng cũng không thấy, phương hướng càng tùy ý, muốn đuổi theo thế nào?
Alpha một quyền đấm trên thân cây, tức giận đến mức ngực kịch liệt phập phồng: Trường Quân Đội Đế Quốc, thật sự được lắm!
Bọn họ hung hăng bị đâm một đạo, lại chỉ đành cắn răng nuốt vào trong bụng.
Những người khác cũng bị thao tác của Trường Quân Đội Đế Quốc dọa sợ ngây người.
Đội trinh sát còn có thể chơi như vậy?
Sắc mặt Trường Quân Đội Liệt Diễm khó coi đến dọa người.
Sớm biết thế ngay từ đầu đuổi theo, đáng tiếc hiện tại đã chậm.
Căn cứ tọa độ để phán đoán, khoảng cách bọn họ đã thẳng tắp vượt qua 80KM, muốn đuổi thế nào?
Màn đêm sắp buông xuống, bọn họ không có khả năng xuất phát ngay lúc này.
TRƯỜNG, QUÂN, ĐỘI, ĐẾ, QUỐC.
Mấy chiến đội lớn hung tợn kêu lên cái tên này, lại chỉ có thể đứng tại chỗ cuồng nộ.
*
Phi thuyền sân bay.
Không khí đội chủ lực ở phi thuyền có chút nôn nóng.
Bọn họ bị cấm quan sát phát sóng trực tiếp, quang não cũng bị tịch thu trước, phòng ngừa mượn dùng các tin tức biết con đường.
Tại đoạn thời gian này, đội chủ lực chỉ có thể nôn nóng chờ đợi kết quả của đội trinh sát.
Đám người Thẩm Ngôn bình tĩnh trước sau như một, buổi tối lúc dùng cơm, Giang Nặc còn hướng bọn họ quơ quơ vòng phụ trọng trên tay.
Những người khác:......
Má nó, tâm thái lại muốn đóng băng rồi.
*
Biên dịch có lời muốn nói: Theo dự đoán của tui chắc cuối tháng 12 sẽ xong chính văn, cuối tháng 1 hoàn truyện á ~3~