Mỹ Nam Tâm Kế

Chương 21





 
Chương 21
Editor: Soju
Ngày tới Khang Vương phủ, Minh Hoàn tình cờ ngồi cùng xe ngựa với Chu thị và Triệu thị.
 
Hôm trước lời nói của Chu thị đã chọc Tiết lão phu nhân không vui, ban đêm Tiết lão phu nhân gọi đại nhi tử tới giáo huấn một trận, lời trong lời ngoài chỉ trích bọn họ không hiếu thuận. Sắc mặt Chu thị không mấy sáng sủa, trong lòng càng thêm bài xích Minh Hoàn, nghĩ tuyệt đối không thể để Minh Hoàn vào cửa hợp lực với Tiết lão phu nhân ức hiếp mình.
 
Cho nên, khi nhìn thấy Minh Hoàn ăn mặc quá giản dị, Chu thị đã cầm lấy hộp phấn từ trong tay thị nữ, một hai phải tô vẽ lên mặt Minh Hoàn, khiến diện mạo của nàng càng trở nên lộng lẫy diễm lệ hơn, để cho các công tử khác coi trọng, ngàn vạn lần đừng gây họa cho nhi tử nhà mình.
 
Trong lòng Minh Hoàn không vui, tuy nhiên, dù sao Chu thị cũng là trưởng bối, thế nên mặc kệ nàng có khó chịu như thế nào thì cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
 
Dù gì chẳng bao lâu nữa nàng cũng sẽ trở về, chuyện ở Tiết gia, cuộc chiến giữa lão phu nhân và Chu thị, Minh Hoàn không muốn tham dự.
 
Tới Khang Vương phủ, Chu thị nghĩ chỉ có vú già của vương phủ nghênh đón đã là cho bọn họ mặt mũi rồi, không nghĩ tới, Khang Vương phi lại tự mình tiếp đón.
 
Khang Vương phi đang có thai mà còn tiếp đón và chiêu đãi bọn họ như vậy, Chu thị cảm thấy vạn phần đắc ý.
 
Hầu hết tất cả nữ quyến của các đại gia tộc ở Yên Châu đều có mặt, một đám người vây xung quanh bên người Khang Vương phi, có một số người còn nhận được tin tức chính xác, biết rằng Mục Vương đang ở đây.

 
Thân phận của Mục Vương cực kỳ tôn quý, không vị Vương gia nào có thể sánh bằng, cho nên, các nữ quyến đều dẫn theo nữ nhi nhà mình, không cầu có thể lọt vào mắt xanh của Mục Vương, trở thành Mục Vương phi, chỉ cầu có thể tiến vào Mục Vương phủ làm thị thiếp, như vậy cũng đủ vinh quang rồi.
 
Khang Vương phi Ninh thị mặc một chiếc váy màu xanh khói, trang phục cực kỳ tinh xảo, dưới sự chúng tinh phủng nguyệt (1), trông có vẻ đặc biệt cao quý.
(1): Chúng tinh phủng nguyệt - 众星捧月 - zhòng xīng pěng yuè (chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
 
Nàng có một trái tim bảy lỗ, là người thông minh, sau khi nghe được ý đồ Mục Vương tới Yên Châu từ chỗ trượng phu, nàng liền nghĩ tới việc mượn sức Mục Vương phi tương lai.
 
Mặc dù đều là vương hầu, tuy nhiên chư hầu các nơi cũng phân ra thân phận cao thấp, Yên Châu không quá nhỏ bé yếu ớt, nhưng gấp ba lần Yên Châu cũng không bằng một Mục Châu, Mục Vương chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hiện giờ Mục Vương coi Khang Vương như huynh đệ, ai biết sau này sẽ xuất hiện biến số gì?
 
Vẫn nên quản lý tốt mối quan hệ mới ngừa được hậu họa.
 
Chu thị dẫn theo nữ quyến của Tiết phủ tới hành lễ với Khang Vương phi, đôi mắt đẹp của Khang Vương phi lướt qua, lập tức chú ý tới Minh Hoàn.
 
Minh Hoàn trời sinh băng cơ ngọc cốt (2), mặt mày như tranh vẽ, muốn người khác không chú ý tới cũng khó.
(2): Hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của người đẹp.
 
Hai mắt Khang Vương phi sáng lên: “Vị này chính là Minh cô nương tới từ Mục Châu?”
 
Chu thị giật mình: “Kẻ hèn việc nhỏ, vì sao Vương phi lại biết được?”
 
Khang Vương phi mỉm cười, nàng tiến lên nắm tay Minh Hoàn: “Ta biết, Tiết gia không có cô nương lớn như vậy. Hai ngày trước Mục Vương điện hạ tới đây, ngài ấy nói mình có một nghĩa muội tới Yên Châu, họ hàng với Tiết gia, như vậy ta mới có thể phỏng đoán đây là nghĩa muội của Mục Vương điện hạ, Minh cô nương.”
 
Sắc mặt Chu thị khẽ thay đổi, bà thật sự không biết Minh Hoàn lại có tầng quan hệ như thế với Mục Vương!
 
Đó là vị Mục Vương ngay cả thiên tử cũng phải kiêng kị!
 
Trong lúc nhất thời, ánh mắt Chu thị nhìn về phía Minh Hoàn đã có sự thay đổi.
 
Thành thật mà nói, Minh Hoàn cũng không có gì không tốt, diện mạo xinh đẹp, gia thế trong sạch, gia phong liêm chính, mặc dù là ngoại tôn nữ của Tiết lão phu nhân, nhưng lão bà kia thì có thể sống được bao lâu? Thoạt nhìn Minh Hoàn yếu đuối mảnh mai, còn không phải sẽ bị bà nắm trong lòng bàn tay hay sao?
 
Minh Hoàn là nghĩa muội của Mục Vương, nếu Mục Vương nể mặt Minh Hoàn, khẽ búng đầu ngón tay cho Tiết Thư Lễ một công việc béo bở, chỉ thế thôi cũng đủ khiến người ngoài ghen ghét đến đỏ mắt.
 
Bên này, nghe xong lời nói của Khang Vương phi, Minh Hoàn khẽ sửng sốt, ngược lại nàng không nghĩ tới, Lưu Đàn cũng đến Yên Châu.
 
Tất nhiên nàng sẽ không tự luyến mà cho rằng, Lưu Đàn đường đường là bá chủ một phương sẽ vì mình mà tới đây. Thế nhưng, chuyện này thật sự quá trùng hợp.

 
Khang Vương phi nắm tay Minh Hoàn đi tới đình hóng gió: “Mục Vương điện hạ và Vương gia nhà ta là bạn bè thân thiết đã nhiều năm, hai người coi nhau như huynh đệ, Minh cô nương, muội có thể gọi ta một tiếng Ninh tỷ tỷ.”
 
Minh Hoàn gật đầu: “Ninh tỷ tỷ.”
 
Minh Hoàn tự nhiên hào phóng, nàng cũng không bởi vì được Khang Vương phi thiên vị mà ra vẻ kênh kiệu đắc ý hay cảm thấy không được tự nhiên.
 
Khang Vương phi trò chuyện với Minh Hoàn mấy câu, càng cảm thấy ánh mắt của Mục Vương rất tốt, coi trọng cô nương không chỉ có dung mạo xinh đẹp động lòng người, mà lời nói cử chỉ cũng rất đúng mực.
 
Minh Hoàn mềm mại dịu dàng, đánh giá trên phương diện nào cũng giống một tiểu thư khuê các, nếu không đủ tâm tư, những gia đình tầm thường không thể nuôi dưỡng được cô nương như vậy.
 
Minh Hoàn và Khang Vương phi, còn có một nhóm phu nhân tiểu thư, ngồi trong đình uống trà, nói chuyện.
 
Khang Vương phi nói: “Dùng cơm trưa xong, chúng ta sẽ tới võ trường xem bọn họ luận võ, đây là sự kiện náo nhiệt, nhất định phải đi xem.”
 
bởi vì Khang Vương phi đang mang thai, cho nên dễ dàng mệt mỏi, nàng phải trở về nghỉ ngơi một lát. Tuy nhiên, nàng tuyệt đối sẽ không để Minh Hoàn ở lại.
 
Mới vừa rồi, Khang Vương phi nói rằng Minh Hoàn là nghĩa muội của Lưu Đàn, mấy vị phu nhân ở Yên Châu thông minh như thế, chỉ cần nàng để Minh Hoàn ở lại nơi này, chắc chắn sẽ có người vội vàng tiến lên hỏi thăm chuyện hôn sự của Minh Hoàn.
 
Hiện giờ, làm gì có ai không muốn bắc cầu quan hệ với Mục Vương?
 
Khang Vương phi nói: “Minh cô nương, đây là lần đầu tiên muội tới Khang Vương phủ, nhất định sẽ cảm thấy lạ lẫm, ta sai thị nữ đưa muội đi tham quan một vòng nhé.”
 
Minh Hoàn có thể đoán được ý tốt của Khang Vương phi, nàng gật đầu: “Được.”
 
Khang Vương phi trở về phòng nghỉ ngơi, Minh Hoàn cũng được thị nữ đưa tới một gian phòng dành riêng cho khách để nghỉ ngơi.
 
Kỳ thật, thời tiết bên ngoài khá nóng bức, Minh Hoàn uống một ngụm trà, cầm khăn lau mặt.
 
Thị nữ nói: “Minh tiểu thư cảm thấy nóng sao? Có cần nô tỳ gọi người đưa chút băng tới đây hay không?”
 
Minh Hoàn lắc đầu nói: “Không cần, có thêm băng, lát nữa sẽ lạnh.”
 
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
 
Có ai đó đang gõ cửa.
 

Thị nữ bước tới mở cửa: “Mục Vương điện hạ!”
 
Minh Hoàn chậm rãi quay đầu lại.
 
Lưu Đàn mặc một thân trường bào màu xanh thẫm, ngọc quan vấn tóc, thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, trong mắt mang theo ý cười: “Hoàn Hoàn!”
 
Minh Hoàn đứng dậy: “Điện hạ.”
 
Lưu Đàn nói với Sào Ngọc và một thị nữ khác: “Các ngươi đều ra ngoài đi, Cô có chuyện muốn nói với tiểu thư.”
 
Cánh cửa đóng lại, Minh Hoàn rót một ly trà cho Lưu Đàn, nàng ngước mắt nhìn Lưu Đàn: “Điện hạ, sao ngài lại tới đây?”
 
Ánh mắt Lưu Đàn sâu như biển mực, mang theo chút trìu mến, hắn nhìn thẳng vào Minh Hoàn, nửa đùa nửa thật: “Nếu Cô nói, bởi vì Cô muốn gặp nàng, nàng có tin không?”
 
Tất nhiên là không tin.
 
Minh Hoàn cong môi: “Điện hạ, đừng trêu ghẹo tiểu nữ.”
 
Lưu Đàn bất chợt đặt tay lên tay Minh Hoàn: “Lần này Cô tới đây là muốn nói cho nàng một chuyện, một chuyện rất quan trọng.”
 
Minh Hoàn muốn rút tay về, nhưng thử một chút lại không rút ra được.
 
Nàng nói: “Là chuyện gì?”
 
Lưu Đàn nói: “Hoàn Hoàn, chúng ta đính hôn rồi, nàng là vị hôn thê của Cô.”
 
Trong mắt Minh Hoàn lập tức tràn đầy vẻ kinh ngạc: “Đính hôn?”
 
“Cô biết, nhất định nàng sẽ không tin, thời điểm Cô nghe thái phi nói tới cũng hơi kinh ngạc.” Lưu Đàn nói: “Thái phi thấy hai người chúng ta có phần thân thiết, cho rằng chúng ta lưỡng tình tương duyệt (3), nên đã phái người tới Minh gia cầu hôn.”
(3): Lưỡng tình tương duyệt: Hình dung song phương đều có tình cảm với nhau.