My Love

Chương 57




- Không... nhưng tâm hồn sẽ nhẹ nhõm một chút. Đợi thêm vài năm nữa, lúc yêu thật sự một người nào đó, cậu sẽ hành động như tôi bây giờ vậy.

Nó cúi mặt. Yêu một người là khổ đau như vậy sao?

- Cũng là một cơ hội tốt cho cậu đó! Cậu chẳng phải yêu Tô Gia Thành sao??

Nó nhìn lên. Nó cảm thấy hơn bất ngờ.

- Vậy thì cậu phải nhân dịp này mà giữ lấy thật chặt Gia Thành. Cậu không hành động ngay lúc này thì muộn đấy.

Quất Chi đột ngột quay mặt lại:

- Cố gắng cả phần của tôi nữa nhé!

Quất Chi đang mỉm cười, mấy giọt nước còn đọng lại trên mắt và trở nên long lanh trong ánh sáng ban ngày. Nó sững sờ nhìn cô. Quả thật là rất đẹp. Những giọt nước mắt Ngọc Trai và nụ cưởi hiền lành, tất cả đều toả sáng...

Cậu đứng trước cửa phòng của Gia Thành. Cậu vẫn còn do dự không biết bắt đầu như thế nào và kết thúc ra sao. Làm như vậy có quá đáng với Tô Gi Thnh hay không?? Tình yêu của Gia Thành dành cho cậu không thua kém gì tình yêu mà cậu nhận được từ Hoàng Long. Vậy....

- Anh nghĩ đã đến lúc nói đến chuyện này. Về việc của Ngọc Lâm.

- Có thể để lúc khác hãy bàn không?? Anh còn chưa khoẻ hẳn.

Giọng của Gia Thành và Hoàng Long. Họ đang nói đến chuyện đó.

- Bây giờ nói là vừa rồi. Hoàng Long à, anh iết em rất yêu Ngọc Lâm. Anh cũng không phủ nhận tình cảm của mình. Nhưng anh đã sai ngay từ lúc bắt đầu. Anh chỉ lo nghĩ đến việc loại bỏ đối thủ, chưa bao giờ anh dảnh thời gian để chứng tỏ tình êyu của mình. Có lẽ anh đã thua em về điể đó. Giữa em và Ngọc Lâm không có khe hở nào dành cho anh hết. Anh thua rồi.

Không có tiếng trả lời.

- Nhân danh người anh, anh muốn em từ nay hãy lo cho Ngọc Lâm thay anh. Chỉ cần nhìn thấy Ngọc lâm vui vẻ hạnh phúc, vậy là quá đủ đối với anh. Nghe lời anh, đừng quan tâm đến sự có mặt của anh, đã tới lúc em sống cho bản thân mình rồi. Sau khi trả được thù, hãy đưa Ngọc Lâm tới một nơi thật xa. Hãy sống thật tốt với nhau nhé, có được không???

Chìm vào im lặng.

- Vâng!

Có tiếng đáp lại rồi. Cậu dựa lưng vào tường. Gia Thành đã hy sinh quá lớn cho cậu. Liệu cậu và anh có thể xem như không có gì mà sống với nhau được không? Cậu nhắm mắt lại. Tương lai sẽ như thế nào, cứ để Thượng Đế định đoạt lấy vậy....