- NGUYỄN DƯƠNG PHƯƠNG THẢOOOOO - tiếng bà cô dạy Sinh hét lên làm nó đang mơ màng gặp hoàng tử cũng phải rớt ghế///Rầm/// Uiii da. Tiêu cái bàm tọa yêu dấu của tui rồi - nó đáp đất một cách rất nhẹ nhàng, tay phải dụi mắt tay trái xoa mông từ từ đứng dậy
- Em biết tên em đẹp rồi. Cô không cần phải gào thét thế đâu ^_^
- Em ngưng ảo tưởng đi. Ai cho em ngủ trong giờ học hả - Cô Ngân ( dạy Sinh) khoanh tay hỏi
- Hì hì tại hôm qua kẹt show dữ quá nên em hơi mệt- nó gãi đầu làm mặt tội nghiệp
- Vậy sao! Cô nhớ hôm qua Băng cho tụi em nghỉ mà _ Cô Ngân nhẹ nhàng đáp
- Hả? Sao cô biết?- nó ngớ người ra
- Hôm qua Băng đi công việc với cô. Ngồi xuống đi, ngủ nữa là chạy 2 vòng sân nhá _ cô Ngân cười nhưng thật ra là chọc quê nó
- Vânggggg - nó nặng nề ngồi xuống
Haiz thật ra là nó vó muốn ngủ gục đâu tại hôm qua con mèo nó ngu cứ bị con chuột ăn hiếp, rồi nhóc Conan cứ điều tra điều tra hoài mà khong chịu phá án nên nó mới thức xem thêm mấy tập nữa đó chứ. À mà còn tại tên " Biến thái mặt liệt " nữa chứ, nhắn tin với người ta mà nữa tiếng mới trả lời tin nhắn đã vậy còn nhắn toàn một chữ, thật là bực quá mà
- Này cậu sao vậy?- Nguyên hỏi nó
- Buồn ngủ quá - nó ngóc đầu dậy đáp rồi gục xuống ngay
- Hôm qua các cậu chơi cái gì mà bên kí túc xá nam chúng tớ còn nghe thấy đấy
- À À. Hôm qua Minh Anh với Nhã Phương dí nhau loạn xạ cả lên, làm tụi này cười muốn đứt hơi
- Hả sao vậy??( ông này nghe tới Minh Anh là sáng mắt lên)
- Là vầy. Hôm qua lúc Minh Anh đang coi Tom and Jery với tui thì Phương đi ngang, khôg hiểu cậu ấy đi thế nào mà vấp dô cạnh bàn ngã nhào về phía bịch bánh của Minh Anh. Sau đó Phương đứng dậy còn nói một câu làm Minh Anh tức điên
- Câu gì?
- E hèm. Hai em kia, xem tôi là không khí à - giọng cô Ngân vang lên làm nó và Vương Nguyên giựt mình
- Tất nhiên là không rồi cô ạ. Cô sao mà là không khí được - nó cười đáp
- Chứ gì?
- Không biết. - nó đáp rất tỉnh
- Em im lặng và tập trung đi. Cẩn thận đó- cô tức giận dọa nó
- Hì hì cô xinh đẹp của em bớt nóng. Nóng quá sẽ không tốt cho da, da cô sẽ nhăn lại rất khó coi đó - nó cười cười
- Tôi dạy Sinh - cô quay lên bảng tiếp tục viết bài
Giờ ra chơi, tụi nó lại tụ tập ở căn tin lại tiếp tục là tâm điểm chú ý của các học sinh trong trường. Nó vẫn theo thói quen chạy lại ngồi cạnh cửa sổ,hướng mắt nhìn ra bờ hồ im lặng không nói gì. Quỳnh Như và Minh Anh cũng im lặng, ngay lúc này TFBoys và A.D cũng bước tới,
- Có chuyện gì nữa à?- Hân lên tiếng phá đi sự im lặng nghẹt thở này
- Không - Như nói
- Có gì nhớ nói - Phương trầm giọng cảnh cáo
- Ừ - Minh Anh nói
- Thôi. Vậy ăn sáng đi - Nguyên cười nói
- Ăn thôi!- nó bây giờ mới cất tiếng nói,ánh mắt thoáng sự chán ghét và như đang suy nghĩ gì đó, mọi thứ Thiên đều thấy được...
- Hôm nay em sao vậy?- Thiên hỏi nó
- Em hơi mệt - nó bước đi song song với anh, ánh mắt mông lung vô định
- Anh Thiên nè - nó quay qua nhìn anh
- Hửm
- Nếu có một ngày,em biến mất và có người dần dần bước vào tình yêu giữa em và anh. Tách em ra khỏi anh thì sao?- nó nhẹ nhàng hỏi
- Nếu em biến mất,anh sẽ lục tung những nơi em sẽ đến và sẽ biến mất cùng em. Còn nếu có bất kỳ ai muốn xen vào giữa hai ta thì câu trả lời là mãi mãi không được - Thiên nắm chặt tay nó,ánh mắt yêu thương này chỉ giành cho riêng nó
.........