My Beloved

Chương 13




Vùng Courcy, nước Pháp

Gregory vùng Langlinais đã được đưa lên hàng Tăng hội - tướng lãnh của đội quân Templar với hai lí do: Khả năng đưa ra mệnh lệnh ngay cả giữa tình cảnh hỗn loạn và sự tự tin gần như có tính tự sát vào những khả năng của chính anh ta trên chiến trường.

Vị trí mới của anh ta thường được giao cho người có khả năng trong việc đưa ra quyết định và sau đó là giải quyết những điểm yếu trong công tác quản lý của mỗi trụ sở. Nó không phải một địa vị lạ lẫm gì với một vị cựu chỉ huy của quân Templar. Chức vụ đòi hỏi người đó không được dễ dàng bị đe doạ, người có thể ra lệnh và yêu cầu mọi người tuân theo mà không có thắc mắc nào.

Từ hai năm gần đây, anh ta đã bắt đầu chú ý đến sức mạnh của Giáo hội cũng như những điểm yếu của nó. Những gì anh ta chứng kiến là một tổ chức mà những mục tiêu của nó đã nhanh chóng trở nên lỗi thời. Lý do quân Templar nổi dậy 100 năm trước là để tiếp tế cho những người dân thường trên đường hành hương tới những khu đền thờ của Đạo thiên chúa. Bây giờ Giáo hội đang được sử dụng không khác gì hơn là một lực lượng vũ trang chống lại những kẻ thù của Giáo hoàng hay để truy bắt những kẻ dị giáo trong số những người theo đạo Cơ đốc.

Để tồn tại được, nhiệm vụ của họ phải được thay đổi. Họ phải tự chạm trổ nên tương lai của chính họ và việc đó sẽ làm tăng thêm sức mạnh của họ. Một viễn cảnh mà không may là ko được hầu hết những nhà lãnh đạo của quân Templar đồng tình.

Tuy nhiên, một trong những người ủng hộ hướng đi mới của anh ta bây giờ đã đề cử anh ta. Hoàn toàn có khả năng anh ta sẽ trở thành người đứng đầu Giáo hội một ngày gần đây nhờ vào sự sáng suốt đó, và vì anh ta là hình mẫu lý tưởng cho một hiệp sĩ Templar.

Năm mươi năm trước, cuốn Sách Thủ lãnh đã được chuyển dịch thành bài diễn thuyết của mỗi ngày để các đạo hữư có thể hiểu được tinh thần hiệp sĩ từ những thời kì trong kinh thánh, nhất là cuộc chinh phục của Joshua tại vùng Đất thánh. Gregory đã nghe phong phanh một vài đạo hữu đề cập tới người đàn ông theo phe anh ta như một Joshua tái sinh. Phillipe d'Aubry là một thống chế, người gần như đứng đầu trong cấp bậc của Giáo hội, gần gũi với Thủ lãnh đủ để được cân nhắc đến khả năng kế vị của ông ta.

D'Aubry là người biết rõ tất cả các thư từ thường lệ chuyển qua các nước hải ngoại.Ông ta có thể liệt kê mỗi khoản cho vay của Templar, và đều đặn giấu bớt phần lãi phát sinh từ đó. Giáo hội ngoài mặt không phản bội lời thề về sự nghèo khó của họ. Cũng như họ không muốn bị xem như những kẻ cho vay nặng lãi. Sự giàu có thật sự của Giáo hội được che giấu với quyền sở hữu vô số của cải trên khắp châu Âu.

“Anh có chắc hắn ta biết không?” Phillipe hỏi.

“Tôi nghĩ là như vậy,” Gregory đáp. “Anh ta đã tự kể với tôi rằng anh ta đã ở pháo đài của đạo Cathar không lâu sau khi cuộc vây hãm kết thúc.”

Một cái nhìn thích thú thoáng qua trên khuôn mặt Phillipe.

“Đang có cuộc bàn luận về anh đấy, Gregory. Rằng anh đang cố gắng tìm hiểu cả những sự thật đã được che giấu.”

Gregory cúi đầu, không khẳng định mà cũng không phủ định.

“Có thể kho báu này chả có thật đâu, Gregory.”

Anh ta đưa ra câu trả lời một cách thận trọng. “Có khói ắt có lửa, thưa quan tư tế.”

“Anh biết đấy, dĩ nhiên, là những tên Cathar đã đầu hàng vô điều kiện và không thú nhận một lời nào. Chúng diễu hành trong lửa ,cất lên những bài hát đầy vui sướng.” Ánh mắt Phillipe chứa một vẻ suy đoán nhỏ.

“Vậy mà vẫn có sự tranh luận là chúng sở hữu những thánh tích làm vật bảo đảm cơ đấy.”

“Cậu có phải đã từng thâm nhập vào tổ chức của chúng không?”

“Không. Nhưng tôi biết rõ chuyện gì đã xảy ra.” Quân Templar đã cử một vài đạo hữu gia nhập vào đạo Cathar, thỉnh cầu một cuộc trao đổi tôn giáo, để khẳng định xem liệu những lời đồn về kho báu rất lớn có thật hay không. Những người đó trở về xác nhận rằng đạo Cathar thực sự nắm giữ một kho báu. Sự tồn tại của nó đã được minh chứng, nhưng không biết của cải trong đó là gì.

“Anh tin rằng anh trai của anh sở hữu kho báu à, Gregory? chuyến đi của hắn tới Montvichet là để lấy nó thật sao? hắn đã tìm ra nó trong khi không ai làm được?”

“Vâng, thưa thống chế.”

Phillipe tựa người vào thành ghế và rà đầu ngón tay lên cái chén bằng đất nung đặt trước mặt ông ta.

“Anh có đề xuất gì?”

“Anh ta có chưa đến ba tháng để trả phần còn lại trong món tiền chuộc, cộng thêm phần lãi vay nợ. Tôi vừa nhận được tin từ anh ta là anh ta không thể thực hiện việc đó, ngay cả khi Langlinais đạt được một vụ mùa bội thu.”

“Vậy tại sao hắn không giao nộp nó cho chúng ta từ trước đây?”

“Có lẽ anh ta thiếu động cơ thúc đẩy, thưa thống chế. Hoặc là anh ta tin mình có khả năng hoàn nợ.”

“Vì vậy anh sẽ đề nghị với Sebastian vùng Langlinais một cuộc trao đổi phải không? Giải phóng anh ta khỏi nghĩa vụ để đổi lấy kho báu của Cathar?”

Gregory gật đầu.

Phillipe gõ gõ mấy ngón tay, nhìn xuyên qua vị khách của ông ta tới phía bức tường đằng xa, như thể kho báu của Cathar chôn ở đó. “Nếu nó có thật,” ông ta lẩm bẩm, “thì chúng ta có thể sẽ trở thành người bảo hộ cho các thánh tích thật sự.”

“Quyền lực sẽ vượt xa cả những suy nghĩ lớn lao nhất của chúng ta.”

“Anh sẽ sử dụng quyền lực lớn lao đó vào việc gì hả, Gregory?"

Nụ cười của ông ta thoải mái như chất giọng ông ta sử dụng để nói chuyện. Gregory không dễ bị đánh lừa bởi vẻ mềm mỏng đó. Một ý đồ sâu xa luôn nằm sau chất giọng ngọt ngào.

“Hành động như những người bảo đảm cho những chuyến đi an toàn. Yêu cầu những vùng đất phong làm phần thưởng, duy trì những pháo đài ở Latin Syria.”

“Anh sẽ đề nghị thay đổi chức năng của chúng ta phải không?”

“Thế giới đang đổi thay, thưa thống chế, và để tồn tại, chúng ta phải thay đổi cùng với nó.”

“Anh sẽ đưa chúng ta lên thành những vị vua mất. Gregory”

“Quyền cai trị thiêng liêng, thưa thống chế, có thể được tạo ra trên mọi quốc gia thông qua những khoản cho vay của quân Templar.”

“Ta nghĩ anh là một người đàn ông nguy hiểm, Gregory ạ. Hoặc là một kẻ đầy tham vọng.”

“Nếu vai trò của chúng ta được mở rộng, thưa thống chế, Giáo hội sẽ đòi hỏi những người có tài.”

“Và anh tự nhận thấy mình đáp ứng được yêu cầu đó?”

Gregory cúi đầu, tự cho phép một nụ cười thoáng qua trên môi. “Chỉ khi tôi chứng tỏ mình có giá trị, thưa thống chế.”

“Một nhà lãnh đạo khôn ngoan sẽ giữ anh lại bên mình, để hiểu rõ hơn về tâm trí của anh. Hoặc sẽ xua đuổi anh để anh không làm ảnh hưởng đến những suy nghĩ của ông ta.”

“Tôi có thể lui xuống được rồi chứ, thưa thống chế?”

Ánh mắt trao về phía anh ta có vẻ suy tư. “ Trước mắt cứ để chúng ta tiếp quản vấn đề của anh trai anh, Gregory. Hãy xem liệu chúng ta có thể buộc kho báu của Cathar lộ diện hay không.”