Mưu Đoạt Hạnh Phúc 2

Chương 76: 76: Quyển 2 - Chương 36





"Mẹ thả con ra và đừng ngăn cản con."
Sở Bạch trong sự tức giận hất mẹ mình ra cậu cố gắng bước xuống giường và tính rời đi.
"Con đứng lại cho mẹ và con không được đi đâu hết..."
Bà nhìn cậu và hét thật lớn điều này làm cho cậu ngẩn đầu lại nhìn bà mà bất động trong một lúc lâu.
"Con muốn đi tìm cái người tên Nhược Lâm đó phải không? Nhưng mà cậu ta đã rời khỏi đây rồi.

Quay trở về nơi mà cậu ấy đã từng ở.

Bởi vì cậu ta đã rất đau lòng khi biết một sự thật rằng.

Con và cậu ta chính là người thân của nhau vì vậy hai người không thể đến được với nhau."
Sở Bạch nghe đến đây mà vô cùng hoang mang nét mặt của cậu đã hiện lên sự bối rối và lo lắng.

Cậu không hiểu rốt cuộc mẹ mình đang nói gì.

Thế là cậu đã hỏi lại: "Ý...Ý của mẹ là sao?"
Mẹ của cậu lúc này thở dài và kể lại câu chuyện năm xưa như cái cách bà đã kể với Nhược Lâm và khiến cậu phải đau đớn mà quyết định bỏ cuộc.


Nhưng sau khi nghe câu nói rằng Sở Bạch lại không như Nhược Lâm mà ngược lại còn không tin đây là sự thật.
"Không con không tin đây là sự thật.

Anh ấy chắc chắn không phải là anh trai con và là con của người đã dựt chồng mẹ.

Mà con chắc chắn rằng Sở Nhi là Sở Nhi kẻ thù của hai chúng con.

Cô ta đã bày ra trò này sau khi đâm con một nhát vào bụng..."
Nghe mẹ nghe đến đây liền tỏ vẻ hoang mang tột độ bà hỏi cậu lại: "Cái gì nó đã đâm con một nhát vào bụng sao?"
Sở Bạch gật đầu và kể lại câu chuyện lúc trước cho mẹ của mình nghe.
Cùng lúc này từ bên ngoài cánh cửa đã bắt đầu mở ra.

Sở Nhi cũng bước vào bên trong.

Cô đưa mắt nhìn hai mẹ con Sở Bạch đang trong sự hoang mang về những điều đã xảy ra và cô bắt đầu lên tiếng tiếc lộ sự thật.
"Ồ cậu đã tỉnh lại rồi à Sở Bạch.

Hưm...Tôi còn nghĩ rằng cậu đã đi theo người mà cậu yêu rồi chứ?"
Sở Bạch vô cùng hoang mang lo lắng cậu bắt đầu hỏi cô tại sao lại nói như vậy.

Cô bấy giờ bậc cười thật lớn trong sự nham hiểm rồi trả mình cậu:
"Bởi vì tôi vừa thấy người cậu yêu đã bị xe đâm và hiện tại đang ở trong phòng số 7 ý.

Khi đau khổ và chạy khỏi đây.

Và không biết là anh ta còn sống hay không?
Và hơn hết là tôi sẽ cho cậu biết một sự thật rằng.

Tất cả những gì mà tôi đã nói với mẹ cậu điều chỉ là 10 % là đúng mà thôi.


Và ngược lại điều là sai khi mẹ cậu cùng với người mà cậu yêu đã tin việc này.

Để rồi xảy ra kết cục tồi tệ này..."
Cậu thở dài rồi bắt đầu kể cho họ nghe về kế hoạch của mình.

Cô nói rằng mình đã khiến cho Sở Bạch phải chia tay Nhược Lâm mặc dù anh không có lỗi và rất yêu cậu.

Bằng cách cho cậu nghi ngờ anh ngoại tình với một cô gái khác.
Và như vậy đã làm cậu đau và tổn thương và đáng ra cô ta đã dừng lại.
Nhưng không khi biết được Nhược Lâm muốn quay lại với Sở Bạch.

Cô đã âm thầm lên kế hoạch theo Nhược Lâm đến chỗ của Sở Bạch.

Và lên kế hoạch giế t chết Sở Bạch để trả thù cho cái chết của con mình.

Và rồi cô lại sắp đặc một cái bẫy nữa khi biết Sở Bạch còn sống.

Và đó là nhấn tới Nhược Lâm và mẹ Sở Bạch.
Cô đã tìm bác sĩ đã bảo họ làm giả giấy tờ khiến cho mẹ Sở Bạch tưởng Nhược Lâm và đứa con của người phụ nữ đã cướp chồng mình.

Và rồi sẽ chia cách Nhược Lâm và Sở Bạch.


Và điều đó đã làm Nhược Lâm đau khổ để có thời gian cho Sở Nhi lên kế hoạch giế t chết anh ta.
Sau đó thì kế hoạch của cô giờ đây đã thành công và cô đã khiến cho Sở Bạch phải đau đớn giống hệt với lúc anh và Nhược Hy đã làm cô mất đi đứa con đầu lòng của mình.

Nói đến đây cô bậc cười nham hiểm và nói: "Và đó là tất cả những gì mà tôi đã làm..."
Mẹ của Sở Bạch vô cùng tức giận bà giờ đây đã đưa tay lên muốn tát vào mặt của Sở Nhi và nói:
"Cô quả thật là một con đàn bà nham hiểm và cái loại như cô rồi cũng sẽ trả giá mà thôi..."
Sở Nhi bậc cười và cũng đã đỡ được cái tát ấy cô lên tiếng: "Hưm bà muốn tát tôi à? Mơ đi...Và trả giá sao? Hưm đây chính là cái giá mà con trai bà phải trả khi cướp Nhược Lâm người tôi yêu từ tay tôi.

Và gi ết chết con của tôi...Và tất cả chỉ là tôi đang báo thù mà thôi..."
"Và hơn hết là các người đừng mơ sẽ làm được gì tôi.

Và hãy từ từ tận hưởng những đắng cay mà tôi đã gây ra đi hhahhaha..."
Nói rồi Sở Nhi bắt đầu rời đi trong ánh mắt đầy câm hận của bọn họ mà bất lực không thể làm được gì.

Bởi vì bọn họ chẳng có bằng chứng hay gì để buột tôi cô gây ra những chuyện ác độc cho họ...
Cứ thế Sở Nhi cũng dần khuất xa dần trong khi hai mẹ con Sở Bạch thì nhìn nhau không biết Nhược Lâm sau ca cấp cứu có ổn hay không?.