Chương 55B
Editor: ThmaiD
Khi bị bức tranh hất văng ra, ngã lăn quay trên mặt đất, Cố Vô Kế mới có cảm giác chân thực.
Cậu đứng dậy quan sát xung quanh, phát hiện nơi này vẫn là bên trong căn phòng mình nhìn thấy Cận Vũ khi nãy, tất cả đều không có gì thay đổi, ngoại trừ việc Cận Vũ đã không còn ở đây.
Bức tranh trên mặt đất đã bị rách mất một phần, phần đó vẽ một căn phòng bệnh đổ nát ẩn mình trong một khoảng không gian u ám. Hai phần còn lại nhìn qua vẫn còn khá là lành lặn, nội dung trong đó cũng là hai căn phòng bệnh cùng loại, mà nhân vật chính bên trong không ai khác đúng là Hồng ca và Tiểu Liễu.
Ba bạn quỷ bệnh trong căn phòng kia cũng bị hất văng ra khỏi bức tranh, biểu cảm trên khuôn mặt bọn họ đều vô cùng mông lung, sau đó liền được Cố Vô Kế thuận tay siêu độ rớt.
"Mong kiếp sau bọn họ sẽ không gặp phải loại chuyện này."
Xong xuôi, Cố Vô Kế quay đầu lại quan sát toàn bộ căn phòng hết một lượt, nhận ra trong này không chỉ có bức tranh trải dưới mặt đất, mà trên tường còn treo một bức tranh đã được lồng khung lắp kính cẩn thận.
Có thể nói đây là một bức tranh khá là hoàn chỉnh trong vô số bức tranh vẫn còn đang dang dở ở đây.
"Mình hiện tại cần phải nhanh chóng tìm ra Cận Vũ mới được, nhưng Hồng ca và Tiểu Liễu thì......"
Cố Vô Kế không có khả năng bỏ đi mặc kệ sống chết của hai người bọn họ.
Cậu nhìn bức tranh dưới chân chăm chú, bắt đầu tự hỏi xem chính mình hiện tại có nên nhảy vào lôi hai người kia ra hay không, bất thình lình, hai phần còn lại của bức tranh đồng loạt rách bung ra.
Hồng ca bị hất văng ra nằm thở hổn hển trên mặt đất, không lâu sau, Tiểu Liễu và Cậu Vàng cũng bị ném văng ra ngay gần đó, bề ngoài của bọn họ đều vô cùng tơi tả, có vẻ đã phải chiến đấu vất vả lắm mới có thể toàn mạng trở ra.
Bọn họ giải thích ngắn gọn tình huống xảy ra bên trong bức tranh cho Cố Vô Kế nghe, Hồng ca đương nhiên là bằng những kinh nghiệm phong phú mà bản thân đã tích lũy được trong những phó bản phía trước để phá vòng vây thoát ra bên ngoài. Còn Tiểu Liễu thì may mắn hơn, chạy được nửa đường thì đụng phải Cậu Vàng, rồi được nó tiện tay cứu vớt.
"Không ngờ Cận Vũ sẽ là Boss phản diện trong phó bản này."
"Aizz, chúng ta biết tìm hắn ở đâu bây giờ, mà đến tột cùng là phải làm những gì thì mới có thể thắng được hắn. Khoan đã, sao hệ thống không tuyên bố nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành? Chẳng lẽ vẫn còn điều gì đó chúng ta không biết? "
Thấy bọn họ không sứt mẻ chỗ nào, Cố Vô Kế cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, biểu tình cũng ngưng trọng lên: "Hiện tại, tôi có chuyện muốn nói với hai người, nó liên quan đến chân tướng thực sự của phó bản này."
Cố Vô Kế xoa nhẹ đỉnh đầu của quái vật, trong mơ hồ hiện ra vài phần không đành lòng, ngay sau đó liền lôi một que diêm trong túi quần ra, quẹt cho cháy rồi hơ vào bức tranh trên mặt đất.
Hồng ca và Tiểu Liễu khẩn trương nhìn cậu.
"Hai người đi những nơi khác, không cần do dự, đốt hết những thứ có thể bắt lửa." Cố Vô Kế nói tiếp: "Tôi nghĩ cho dù không có diêm hay bật lửa, hai người chắc cũng phải có một vài đạo cụ có thể tạo lửa đi."
Dù sao, từ xưa đến nay, lửa vẫn luôn là một loại nguyên tố quan trọng không thể thiếu trong đời sống con người, hơn nữa, những đạo cụ có thể tạo lửa trong cửa hàng hệ thống cũng không phải là quá đắt, cho nên đa số người chơi đều có hàng tồn.
"Chuyện, chuyện này là sao?" Tiểu Liễu lo lắng nhìn lại: "Chúng ta làm vậy sẽ không sao chứ? Đám quỷ hồn ngoài kia sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
"Những nơi bị ma quỷ ám, nếu không hóa giải hết oán niệm trong đây, thì khó mà thiêu cháy lắm." Hồng ca hiển nhiên có khá nhiều kinh nghiệm lăn lộn trong phó bản, hắn hít một hơi thật sâu rồi nhìn về phía Cố Vô Kế: "Ý của cậu là chân tướng thực sự có liên quan đến việc này đúng không?"
"Đúng vậy. Trên thực tế, nơi chúng ta đang ở, vẫn là thế giới trong tranh." Cố Vô Kế bình tĩnh nói: "Ngay từ lúc bắt đầu, chúng ta đã bị đưa vào thế giới trong tranh. Nơi này vốn không phải một thế giới chân thực!!"
Bởi vì có kinh nghiệm hành động trong thế giới trong gương lúc trước, cho nên lần này Cố Vô Kế mới có thể suy đoán ra chân tướng nhanh đến như vậy.
Ngay từ khi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu đã cảm thấy không đúng rồi. Mặc dù ở những phó bản phía trước, khoảng không gian bên ngoài đều được bao trùm bởi một lớp sương mù dầy đặc, nhưng sương mù ở nơi này lại mang đến cho cậu một loại cảm giác vô cùng mờ ảo không quá chân thực.
Hơn nữa, thi thể của Tiểu Liễu và bạn trai của cô ta có thể xuất hiện đúng lúc như vậy, cũng là do nơi này vốn là khoảng không gian trong tranh, cho nên mới có thể tạo thành hiệu quả khắc sâu đến như vậy. Về phần những sinh vật phi nhân loại ở nơi này, bọn chúng hành động không chút kiêng nể, thậm chí còn không hề bị bất kỳ loại lực lượng nào trói buộc, điều này càng minh chứng cho những suy luận của cậu là đúng. Nếu ở thế giới thực, bọn chúng sẽ không được phép hành động tùy tiện đến thế.
Nhưng chủ yếu vẫn là bởi vì khi bị kéo vào bên trong bức tranh, phát hiện, cho dù chỉ là tranh vẽ tay thôi, nhưng cũng có thể mang lại một cảm giác chân thực đến như vậy, cho nên hiện tại Cố Vô Kế mới có thể đưa ra kết luận chắc chắn.
Nói như vậy, những vệt máu bắn trên hành lang không phải là do nơi này đã từng có rất nhiều người bị giết, mà là vì trước khi chết, máu tươi trên người Cận Vũ đã bắn vào bên trong bức tranh! Máu tươi đã khiến bức tranh nhuốm đấy oán khí, thậm chí còn đem linh hồn của mọi người xung quanh kéo vào bên trong, tạo thành kết cục như bây giờ.
Đương nhiên, một phần cũng là do bức tranh mà Cận Vũ vẽ, vốn dĩ đã không bình thường.
[Nhiệm vụ chủ tuyến: Tìm ra chân tướng thực sự ẩn bên trong khu bệnh viện tâm thần đã bỏ hoang nhiều năm ----> Hoàn thành]
[Nhiệm vụ chủ tuyến new: Thoát khỏi bức tranh.]
Hai người chơi khác cũng không rảnh ngồi phân tích tính đúng sai trong lời giải thích của Cố Vô Kế, dù sao hiện tại ngoài việc làm theo sự chỉ huy của cậu thì bọn họ đã chẳng biết nên làm cái gì cho phải.
Ba người tung tăng đi đốt lửa ở khắp nơi, quả thực chả khác gì bộ ba phá làng phá xóm, trông mất hết hình tượng.
Mà kết cấu ở nơi này đúng là khác hoàn toàn so với ở hiện thực, đốt phát là cháy, đã thế bọn họ còn không thấy có bất kỳ con quái vật nào trồ ra ngăn cản, nhóm quỷ hồn cũng thế, bọn chúng giống như đã bốc hơi hết khỏi mặt đất rồi vậy, tìm mãi chẳng thấy nổi một mống, tất cả sinh vật ở nơi này đều có vẻ rất sợ lửa. Nhưng bọn chúng cũng sẽ không thể bị một ngọn lửa bình thường thiêu chết được, có lẽ, sau bức tranh này bị hủy hoại hoàn toàn, những linh hồn bị trói buộc mới có thể đạt được sự tự do mà chúng hằng ao ước.
"Nếu ngay từ đầu chúng ta làm như thế này, những người khác sẽ không phải chết đúng không?" Tiểu Liễu nhìn cảnh tượng trước mắt không kìm chế được những cảm xúc trong lòng.
"Hiện tại có nghĩ như thế cũng vô dụng mà thôi." Hồng ca thở dài.
Dù sao khi chưa tìm ra chân tướng thực sự thì ai dám tùy tiện đốt lửa a, nếu làm như vậy chẳng may chọc phải họa sát thân hay là phá giải trói buộc khiến cho lệ quỷ ở đây trở nên mạnh hơn thì ai chịu trách nhiệm chứ.
Nhóm người nhanh chân chạy xuống lầu, mọi thứ xung quanh được ngọn lửa gột rửa đã dần trở nên biến dạng, mùi hương giấy cháy xộc thẳng vào khoang mũi bọn họ, mà khung cảnh xung quanh cũng nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Về phần bé quái vật luôn chạy theo bên người Cố Vô Kế, sau khi khẽ rên một tiếng đầy lưu luyến, thân thể của nó cũng hòa vào lớp tàn tro.
Cố Vô Kế không khỏi cảm thấy buồn bã, cậu dừng chân cúi xuống thu thập một nắm tro tàn của quái vật, sau đó để tạm vào bên trong không gian hệ thống.
Chờ đến lúc rời khỏi phó bản này, tui nhất định sẽ tìm một nơi có phong thủy tốt, cẩn thận an táng nắm tro tàn này.
Lúc bức tranh bị thiêu cháy toàn bộ, thế giới này cũng sụp đổ hoàn toàn, Cố Vô Kế phát hiện hai người đi cạnh mình đều hóa thành vô số điểm sáng, từ từ biến mất khỏi nơi này, chắc bọn họ đã được hệ thống truyền tống trở về thế giới thực.
[Kích phát cốt truyện ẩn: Sự thật đằng sau bức tranh.]
Nương theo thanh âm của hệ thống, trước mắt Cố Vô Kế bỗng lóe sáng lên.
Khi hai chân cậu đạp lên mặt đất, đột nhiên cảm nhận được một cơn gió khẽ thoảng qua, và trước mắt cũng là một mảnh sáng ngời.
Nơi này nhìn qua chỉ là một căn phòng hết sức bình thường. Sau lưng Cố Vô Kế chính là một bức tranh đã bị thiêu rụi hoàn toàn, từng mảnh tro tàn đã bị cơn gió lạ thổi bay tứ tung.
Nơi này đã không còn là khu bệnh viện tâm thần vừa u ám vừa lạnh lẽo lúc trước, nếu đứng từ nơi này thậm chí còn có thể ngắm nhìn cảnh tượng tươi sáng ở bên ngoài.
Hơn nữa, căn phòng còn được trang trí cực kỳ tươi mới, không hề giống khu bệnh viện tâm thần đã bị bỏ hoang nhiều năm.
Căn phòng này hình như là ở bên trong một khu biệt thự cao cấp, xung quanh còn có không ít dấu vết sinh hoạt của con người, chắc chắn phải cách khu bệnh viện tâm thần bỏ hoang kia rất xa.
Cố Vô Kế không khỏi sửng sốt, rốt cuộc là ai đã đem bức tranh này mang tới chỗ này? Chẳng lẽ bức tranh này sau đó đã được người nào đó mua về trưng bày?
Một bức tranh u ám không may mắn đã thế còn bị bắn đầy máu, thật sự sẽ có người muốn mang về nhà cất chứa hay sao? Hơn nữa, Cận Vũ cũng không có khả năng cho phép ai đó tùy tiện đem kiệt tác nghệ thuật của mình đến một nơi đầy hơi người sống, nếu có thì chỉ sợ nơi này cũng đã bị chuyển hóa thành động quỷ từ lâu rồi.
Lẽ nào, nơi này đã thuộc tầm kiểm soát của đối phương.
Cố Vô Kế đột nhiên nhớ ra, lúc trước Cận Vũ đã từng nói, anh ta đang hoàn thiện bức tranh về mình, còn bảo mình phải nhanh chóng tìm ra anh ta, nếu không.......
Rõ ràng ngoài cửa sổ mặt trời đã lên cao, thế mà mồ hôi lạnh trên trán Cố Vô Kế cứ tuôn ra liên tục, lúc này cậu thậm chí đã bắt đầu hoài nghi, không biết Cận Vũ đến tột cùng là người hay quỷ...... Dù sao những manh mối điều tra được tại thế giới trong tranh, đối phương hoàn toàn có thừa khả năng hư cấu ra.
Nói không chừng, khi đám người Viện trưởng cho rằng bản thân mình đã bức chết Cận Vũ, nhưng người mà bọn họ nhìn thấy lúc đó, có khi cũng không phải là Cận Vũ chân chính. Căn cứ vào năng lực đặc thù của cá nhân Cận Vũ, cho dù còn sống không chết, hắn cũng có thừa đủ năng lực trở thành Boss phản diện trong cái phó bản này.
Nhiệm vụ chủ tuyến rõ ràng đã được hệ thống thông báo hoàn thành, nhưng vấn đề trên người Cố Vô Kế vẫn chưa được giải quyết, nếu không nhanh lên, cậu vô cùng có khả năng phải dừng cuộc chơi tại phó bản này.
Cố Vô Kế thử bước ra khỏi căn phòng, quan sát bốn phía, nhận thấy trước mắt là một dãy hành lang rất dài, dưới sàn đã được lót thảm cẩn thận, trên tường còn treo hàng loạt bức tranh.
Những bức tranh này đều có một điểm giống nhau, chính là vẫn còn đang dang dở. Hơn nữa nội dung bên trong hầu hết đều thuộc đề tài kinh dị, nhiều bức nhìn còn khủng khiếp hơn bức vẽ về Vệ An lúc trước, nó có thể khiến cho bất kỳ ai nhìn vào đều phải nổi hết cả da gà da vịt.
Trách không được lúc trước Cận Vũ lại trào phúng Vệ An, nói Vệ An cho dù có nỗ lực bày mưu tính kế kiểu gì cũng không thể vượt qua bản thân hắn..... Vệ An suy cho cùng cũng chỉ là một kẻ copy paste đầy thất bại mà thôi.
"Quả nhiên, nơi này có vẻ chính là chỗ ở của Cận Vũ. Không thể lẫn vào đâu được."
Cố Vô Kế khẽ thì thào, căn cứ vào trực giác của bản thân chạy như bay về phía trước, cho dù không biết đối phương đến tột cùng là người hay quỷ, cậu cũng nhất định phải tìm ra và ngăn cản đối phương hoàn thành bức tranh kia!
Mặc dù cậu thậm chí còn không biết, Cận Vũ rốt cuộc đã vẽ những gì trong đó, mà điều này cực kỳ có khả năng quyết định sự sống còn của bản thân Cố Vô Kế.
Bây giờ ngẫm lại, cho dù có đốt bức tranh kia thành tro thì thế nào chứ, nó chẳng qua cũng chỉ là một bức tranh trong vô vàn tác phẩm của Cận Vũ mà thôi, chỉ cần Cận Vũ còn tồn tại, là có thể tiếp tục vẽ ra hàng triệu triệu bức tranh mới!!
Mà nhóm người chơi bọn họ mới chỉ tiến vào một bức tranh mà thôi, đã có thể xem như là khá may mắn rồi, lúc này mới thấy phù hợp với tiêu chuẩn của một phó bản trung cấp chứ nếu phải tiến vào e nờ bức tranh thì toang hết cả lũ.
Nhưng Cố Vô Kế - người đã bị Boss điểm danh ngay từ đầu, muốn rời đi dễ dàng như những người khác là không có khả năng.
Nếu là Cố Vô Kế trong quá khứ, có khi sẽ chẳng thèm để tâm đến mình sống hay chết đâu, nhưng Cố Vô Kế của hiện tại đã là một người mang trong mình nhiều trách nhiệm cao cả, 'Tui đã hứa là sẽ giúp Hắc ảnh quỷ và Trình Già lấy lại sự công bằng và đưa cái ác ra vành móng ngựa, chưa thực hiện mà đã chết chết queo, thì chẳng phải rất vô trách nhiệm hay sao!! Thất hứa sẽ khiến tui lương tâm bất an chết không nhắm mắt.
Huống hồ, bộ phim điện ảnh tui mới quay xong còn chưa được công chiếu nữa!! Kiểu này sao có thể yên tâm mà chết!!'
--
Cùng lúc đó.
Ở một nơi khác trong thế giới này, tại một căn biệt thự khang trang tọa lạc trong một vùng ngoại ô hoang vu hẻo lánh chim không thèm ị à nhầm người sống không dám đến.
Căn biệt thự vốn đang hết sức bình thường đột nhiên tối sầm lại, trong bóng tối chui ra vô số quỷ hồn, thân thể của chúng nó lúc này đều co rúm lại run lên bần bật, giống như đang vô cùng sợ hãi một thứ gì đó.
Sau đó, một tiếng cười có chút tùy ý đột ngột vang lên.
"Là em ấy. Em ấy lại tiến vào thế giới này."
Nữ quỷ mặc trang hầu gái đứng trong góc tối nghe vậy khuôn mặt trắng bệch tức khắc hiện ra vài phần lo lắng.
"Nhưng mà hiện tại chúng ta vẫn chưa thể gặp nhau......."
Nương theo giọng nói đầy từ tính kia, chúng quỷ hồn càng thêm thấp thỏm, nơm nớp lo sợ, cho dù đối phương chưa làm cái gì, bản năng sợ hãi đã chi phối toàn bộ cơ thể của chúng nó.
Giọng nói đầy từ tính kia ngay sau đó hình như có chút mất hứng, nghe lên mang vài phần sởn tóc gáy, khiến cho những quỷ hồn khác đều hận chính mình không thể trực tiếp biến mất đi cho rồi.
"Người của ta không phải thứ rác rưởi gì cũng có tư cách nhúng chàm."
------------------
ThmaiD: Ồ hố dự là sắp có màn đánh ghen thế kỷ!!!!