Muốn Trốn Đâu Có Dễ

Chương 5




Đồ của Đức cũng không nhiều, chỉ vài bộ đồ, áo thun, quần đùi, dài, đồng phục đi học,... Đang lùi cái xe đạp ra, bỗng Hào từng đằng sau xuất hiện, bê chiếc xe đạp vô nhà của Đức. Đức cằm rơi xuống đất. Ông nội, ông làm cái gì vậy, xe đạp để con còn đi học nữa mà, tự nhiên ông cất đi chẳng khác nào con lại phải vô lấy, rồi con lấy gì con đi.

" ông..ông làm gì vậy, xe đạp để tui còn đạp đi học nữa mà! "

" qua nhà tui, tui chở đi bằng xe của tui. Không cần phải đạp đi cho mệt. "- Hào đi ra nói.

Nói thật, giờ tự nhiên Đức muốn nhảy vô bổ não óc chó tên này luôn ( au: bậy rồi cũng, chồng cũng tính toán dữ lắm đó. Hoàng Đức: là sao? au: thì chế cho chồng cưng là Đế vương phúc hắc công, còn ông thì... Hoàng Đức: thì... au: thì là trung khuyển lầy lội thụ. Hoàng Đức: á á á á á á á!). Bỗng, ba lo Đức bị ai đó giật, người giật không phải ăn trộm thì chỉ có là Đế vương mới giám giật đồ của thằng này thôi. Chứ ai giật đồ của thằng này xong, năm sau mộ nó xanh cỏ.

" lấy ba lô tui làm gì vậy? "- Đức thấy Hào lấy ba lô liền hỏi.

" thì cho ông đỡ nóng cái lưng "- Hào nói mặt tỉnh bơ. Còn Đức coi lại thì cũng phải, áo đổ mồ hôi ướt hết cả mãng áo. Đang coi, Hào kéo tay Đức lên xe, chưa kíp phản ứng gì, lên xe luôn rồi. Lên xe, đang ngồi, bỗng Đức thấy nóng, xe không bật máy lạnh thấy nóng bất ngờ, nhưng cũng phải, bật lên thế nào Đức cũng ói. Mở cửa sổ hóng mát, mát quá ngủ luôn. Lúc ngủ, đầu cứ đưa qua đưa lại, tuy đập vô nhiều chỗ, vẫn không tỉnh ngủ mà lời là đầu chảy máu, sẵn luyện kim hoàn đầu thép luôn. Hào liền đẩy đầu Đức qua, cho dựa vào vai mình, khẽ liếm nhẹ vết máu trên đầu Đức nãy đập vào thành ghế trước, đập mạnh đến nỗi tài xế hết hồn luôn. Tới nơi, thằng này còn chưa chịu dậy. Hào ra hiệu cho tài xế im lặng, xách đồ lên phòng anh, còn mình thì bế Đức ( kiểu công chúa ấy) lên phòng. Thằng này ngủ gì mà lắm thế, chồng à lộn, bạn bế tới phòng mà vẫn chưa thức. Hồi nãy ở trên xe Đức nói để ngủ ghế sopha hoặc dưới sàn, giờ đây Hào đâu nỡ cho Đức ngủ dưới sàn hay sopha, để ngủ trên giường luôn. Vậy mà, Đức vẫn chừa nào tật nấy, ngủ kéo luôn cái mền lăn xuống đất. Nhờ có cái mền nên chỉ ôm hôn cái mềm chứ không phải cái sàn. Hào vừa mới cởi cà vạt, để bung 2 nút đầu thì nghe tiếng rằm, quay lại thấy Đức nằm ôm hôn cái mền dưới sàn. Hào lại tốn công bế lên, bế rồi vững rớt, chặn tứ phía, trải nệm dưới đất, vừa trải xong, mới đặt cái gối, Đức từ trên giường kéo thêm cái mền, ôm cái gối ôm mà Hào chặn phòng rớt xuống đất, lăn xuống ngủ luôn. Hào chỉ biết cười nhẹ. Thay đồ xong rồi xuống dưới nhà lấy lộn nước phó ca ri phớt, rồi đi lên phòng, vừa nhìn Đức ngủ vừa uống, lâu lâu cười nhẹ.