Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

Chương 171: Q 2 – Chương 57




Khi phục vụ bưng đồ uống ra, tôi mới từ từ thưởng thức ly scotch của mình. Đây là một loại whisky tuyệt vời. Khi nhắc đến whisky thì chắc ai cũng biết là nó nặng nỡ nào rồi. Thường thường thì người ta uống scotch với cục đá siêu bự. Nhưng tôi muốn thưởng thức từ từ nên uống nguyên chất luôn. Có thể nói rằng tôi là một thằng cực kì mê rượu. Tuy nhiên, mê với nghiện là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tôi không thích cái cách uống rượu của văn hóa bàn nhậu ở Việt Nam, thi nhau tu ừng ực rồi thè lưỡi khà lấy khà để, lại còn chuẩn bị sẵn dĩa mồi để át bớt rượu nữa chứ. Nhiều thanh niên còn dùng rượu để làm thước đo độ đàn ông của mình, ép nhau uống như đúng rồi mà không biết rằng chính họ đã làm mất đi giá trị của những giọt rượu.
Nhiều người chê rượu tây khó uống, uống vào cháy họng, ừ đúng rồi, ai biểu mấy thanh niên tu như tu rượu đế chi?. Điển hình như ly scotch, để thưởng thức nó thì không phải chỉ có vị giác không là đủ đâu. Thưởng thức scotch phải vận dụng đầy đủ tất cả các giác quan, thậm chí là cả cảm xúc của người uống nữa.
Bắt đầu từ việc lắng nghe tiếng rượu chảy trong ly, tôi đưa ly lên ngắm nhìn sắc màu tuyệt đẹp của thứ chất lỏng quý giá. Những giọt rượu đó đối với tôi cũng giống như người con gái tôi yêu vậy, trong trẻo, màu sắc long lanh thuần khiết nhưng dễ dàng khiến cho người ta say đắm đến mơ màng. Hương thơm của rượu cũng là một thứ dễ khiến cho người ta say mê, mùi men nồng nàn hòa quyện với mùi hương của những trái cây được ủ hàng chục năm trời mới tạo nên thứ chất lỏng tuyệt vời. Từ từ nhấp môi giọt đầu tiên, chỉ nhấp cho ướt môi thôi, nó giống như với nụ hôn của Em vậy, không ngôn từ nào có thể diễn tả được sự kì diệu đầy đam mê ấy.
Nhi chăm chú quan sát tôi nãy giờ thì bỗng lên tiếng:
- Hix… uống rượu thôi mà, có cần phải biểu cảm đến vậy không?
- Haha… tại anh liên tưởng đang “mút” em nên mặt hơi phê z á!…
- Hả? mút cái gì? – Mắt Nhi trợn tròn.
- Thì mút cái này nè! – Tôi đưa tay xoa nhẹ lên bờ môi của em.
- Tự nhiên sến súa quá! – Nhi đỏ mặt.
- Hehe… anh giỡn thôi. Mà công nhận scotch nặng thật, mới chạm môi thôi mà có cảm giác tê tê rồi…
- Thấy anh uống thích ghê á!
- Thử không?
- Thôi…
- Không sao đâu… em chỉ cần nhấp môi xíu thôi vào rượu thôi, ghiền liền…
- Vậy cũng được nữa hả?
- Ừ…
- …

Tôi đưa ly rượu cho Nhi, em cũng nhận lấy và ngập ngừng nhấp môi một giọt giống tôi lúc nãy. Tôi nhanh chóng lên tiếng:
- Rồi! bây giờ ngậm miệng lại, vừa thở ra vừa cảm nhận mùi của rượu ở trong miệng…
- … - Nhi làm theo.
- Wa… thơm quá!
- Hehe… thấy chưa! Mà chỉ thơm thôi hả?
- Àh thì… lâng lâng… Cảm giác dễ chịu lắm…
- Đúng rồi á!
- Hihi… hèn gì anh ghiền rượu ghê z…
- Anh mê rượu nhưng không phải nát rượu nhé!
- Biết rồi! hì… Em cũng thấy thích thích rồi á!
- Ậy! haha… vậy thì làm bạn nhậu với anh được rồi…
- Hì… - Nhi mỉm cười.
Chúng tôi ngồi sát cạnh nhau trong một góc khuất của quán, mà thực ra thì trong quán góc nào cũng khuất, chỉ có sân khấu là tất cả các bàn đều có thể nhìn thấy được. Có lẽ cũng chính vì vậy mà quán café này thu hút rất nhiều các cặp tình nhân tìm tới để hát cho nhau nghe.
Tôi nắm chặt tay Nhi, chúng tôi im lặng tận hưởng cảm giác bên nhau như lúc này. Tôi cảm nhận được cảm giác lo lắng của Nhi cho khoảng thời gian sắp tới của chúng tôi, nó đang hiện rõ trên chân mày của Em. Có biết bao nhiêu chuyện sắp tới đang đợi chúng tôi phải đối mặt. Nhưng thôi, kệ hết đi…
Người ngoài nhìn vào câu chuyện của chúng tôi thì có lẽ tình cảm của chúng tôi thật khó chấp nhận. Thậm chí nếu dùng đến từ ngữ thậm tệ nhất đó là đôi “Gian phu dâm phụ” để xúc phạm chúng tôi thì cũng chả có gì lạ cả, tôi chấp nhận điều đó. Nhưng đó là những gì người ngoài nói. Riêng tôi, tôi cảm thấy thứ tình cảm này thiêng liêng chẳng kém bất kì mối tình nào. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu biến cố, khổ đau để được bên nhau trong lúc này. Thứ tình cảm này tuy không được hoàn hảo nhưng nó không hề xấu xí, nó còn trong sáng hơn hàng chục cặp đôi quen nhau chơi bời lớt phớt bây giờ. Tôi chỉ muốn giá như mình có thể gánh hết tất cả nỗi đau, tất cả những sự chỉ trích thay cho Nhi. Em không đáng để phải chịu đau khổ thêm nữa, em đáng được yêu, được hưởng hạnh phúc, bởi vì Nhi đã hi sinh quá nhiều rồi…
Bỗng tôi trông thấy tờ giấy đăng kí bài hát đặt trên bàn, khẽ mỉm cười, tôi cầm lấy bút và viết luôn tên một bài hát vô cùng ý nghĩa mà tôi rất thích…

Nhi ngạc nhiên tròn mắt hỏi:
- Ủa? anh tính lên hát àh?
- Ừ, anh hát tặng em một bài nhe!… - Tôi mỉm cười.
- hihi… lạ àh nhe…
- haha… Có gì đâu lạ… Em không thấy trên phim người ta hát cho nhau nghe zdầy quài àh?
- Có thì cũng có… nhưng em không nghĩ là anh cũng sến súa z luôn á!
- Bậy bạ không… haha... anh là cung song ngư á nhá! Những người cung son…
- Thôi được rồi… đồ nhiễu sự… - Nhi cắt lời tôi.
- Haha…
sau khi đưa tờ giấy cho phục vụ, tôi ngồi bên cạnh Nhi đợi tới lượt. Những người trong quán hát cho nhau nghe những bài tình ca tiếng việt quen thuộc như “Một nhà, nhỏ ơi, …” thỉnh thoảng hiếm lắm mới có người tự tin đứng lên hát một bài tiếng anh như “you’re beautiful, my love,…”. Tôi thì đăng kí cho mình một bài hát vô cùng đặc biệt, vì tôi không muốn mình đụng với ai cả. Hơn nữa, tôi rất tự tin với trình độ phát âm ngoại ngữ của mình nên việc lựa chọn bài hát của tôi trở nên đa dạng hơn nhiều. Tôi thì thầm với Nhi:
- Chuẩn bị làm người hạnh phúc nhất đêm nay đi!
- … - Nhi nhìn tôi ngơ ngác rồi khẽ mỉm cười, tựa đầu vào vai tôi.
Bài hát tôi vừa đăng kí là một ca khúc tôi nghe được trong một lần đi coi show ca nhạc. Một nhóm nhạc tuyệt vời có anh chàng Vocal sở hữu giọng ca ngọt ngào đã trình diễn ca khúc ấy. Ngay lập tức, lời ca đã đi vào trong tâm trí tôi. Lúc đó tôi đã từng ước muốn rằng sẽ hát lại bài này vào ngày đám cưới của mình. Tuy giờ không phải đám cưới nhưng đây chắc chắn là lúc thích hợp nhất để hát tặng Nhi bài hát này…
Cô MC xinh đẹp bước ra giữa sân khấu sau một tiết mục. Cô ta cầm lấy tờ giấy và lên tiếng giới thiệu:
- Àh! Thưa các bạn, hôm nay quán mình vinh dự được đón một vị khách với cái tên rất đặc biệt. Người này đăng kí một bài hát với thông điệp vô cùng ngắn gọn “Ở bên anh nhé, Nhi!”… Xin mời anh Date Ryu lên trình bày một ca khúc để dành tặng bạn gái mình và những người khác có mặt trong quán mình nhé!

Hát tặng bạn gái của mình là một việc rất quen thuộc rồi nên tôi không cần giới thiệu lòng vòng, chỉ bước lên, chỉnh mic cho cao vừa tầm rồi bắt đầu lên tiếng:
“Àh ừ!... bài hát này tôi muốn gửi tặng cho người bạn gái của mình… bài hát có tựa đề “Wherever you are” của ONE OK ROCK…
Khẽ ghé tai mấy đại ca trong ban nhạc nói gam và nhịp, tôi chụp lấy cây guitar điện trước con mắt ngỡ ngàng của Nhi và tiếng trầm trồ của một số người trong quán. Thực ra tôi chỉ biết chơi accor và biết chút chút về lead nhưng như vậy cũng đủ để tôi trình diễn bài này rồi.
Tôi bắt đầu gảy từng nốt nhạc nhẹ nhàng, cả quán im lặng bắt đầu lắng nghe từng câu hát đầu tiên:
“Im telling you…
I softly whisper
Tonight… tonight…
You are my angel.”
Đêm nay là đêm hẹn hò chính thức đầu tiên của chúng tôi, mặc dù không trọn vẹn nhưng tôi vẫn muốn thông qua bài hát này để gửi gắm lời yêu thương của mình tới Nhi. Em rất đẹp, thực sự rất đẹp, vẻ đẹp của em có vẻ gì đó rất lạ nhưng lại vô cùng cuốn hút. Ánh mắt của em rất sễ khiến người ta chìm nghỉm trong đó, màu xanh lá chỉ có ở đôi mắt ấy đã nhiều lần khiến tôi như ngừng thở vì lỡ lạc vào sâu trong ánh nhìn ấy…
“Aishiteru yo!
Futari wa hitotsu ni
Tonight… tonight…
I just say…”
Tôi muốn nói với Em rằng: “Anh yêu em thật nhiều, anh muốn linh hồn chúng ta có thể đồng điệu, anh với em là một”. Đêm nay anh muốn cô gái của anh phải là người hạnh phúc nhất. Đưa ánh nhìn trìu mến xuống chỗ Nhi đang chắp tay trước ngực nhìn tôi với ánh mắt ngấn lệ, tôi chỉ muốn nói với em rằng…
“Wherever you are, Ill always make you smile
Wherever you are, Im always by your side
Whatever you say, kimi wo omou kimochi
I promise you "forever" right now!”
Nhi bậm môi lại, nước mắt em bắt đầu tuôn rơi khi tôi cất tên lời hứa với em qua bài hát.

“Bokura ga deatta hi wa…
futari ni totte ichiban me no kinen no subeki hi da ne
Soshite kyou to iu hi wa…
futari ni totte niban me no kinen no subeki hi da ne”
Cái ngày mà lần đầu tiên anh gặp được em, gặp được một cô nàng cá tính dám sẵn sàng đứng lên chống lại một đám con trai trường khác để bảo vệ bạn mình mặc dù em vốn là phái yếu. Đó là một kỉ niệm vô cùng đẹp đối với anh. Ngày hôm nay, khi chúng ta đã là của nhau, anh còn muốn từ giờ tất cả những ngày bên nhau sẽ là một kỉ niệm đáng nhớ với em nhiều hơn nữa…
“Kokoro kara aiseru hito
Kokoro kara itoshii hito
Kono boku no ai no mannaka ni wa
itsumo kimi ga iru kara…”
Em là người duy nhất có thể làm tôi yêu đến phát điên, Em là người duy nhất khiến tôi thương sâu đậm. Tận sâu trong trái tim của tôi luôn có xuất hiện hình bóng của Em…
Nhi bắt đầu bật khóc nức nở, em nhìn tôi với khuôn mặt đầm đìa nước mắt ngay từ đoạn điệp khúc đầu tiên đến giờ. Đặt cây guitar xuống, tôi cúi đầu nhận những tràng pháo tay bên dưới và chạy xuống chỗ Nhi.
Khắp quán vang lên những tiếng trầm trồ cho chúng tôi, tôi mỉm cười hỏi Nhi:
- Em có hạnh phúc không?
Nhi nghẹn ngào không nói nên lời, em gật đầu rồi vừa khóc vừa cười trông vô cùng ngộ nhưng lại rất đáng yêu… Tôi lên tiếng tiếp:
- Nè… đừng bậm môi…
- Huhu… Tại… tại… - Nhi nức nở.
- Tại cái gì mà tại… anh cấm em bậm môi em á!... đó là việc của anh…
- Hix… - Nhi khẽ cúi đầu xấu hổ.