Mùi Hương Mê Hoặc

Chương 73: 73: Bọn Tao Bây Giờ Chỉ Là Bạn Thôi!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sáng hôm sau Tuấn Anh đưa Thảo về sớm, mở cửa vào thì Nga không có ở nhà, có thể Nga cũng đang tránh mặt cô, Thảo buồn bã thay trang phục tới công ty làm việc, vừa tới văn phòng thì Mai chạy đến trước mặt làm ra vẻ hốt hoảng nói với CÔ.

- Thảo biết tin gì chưa? Thảo ngơ ngác khẽ lắc đầu - Tin gì cơ?
- Tổng giám đốc chuẩn bị kết hôn đấy, nghe đầu là với con gái chủ tịch tập đoàn Ban Mai đó.

Tim Thảo như chết lặng, cô cố tạo ra một nụ cười với Mai - Vậy thì chúc mừng giám đốc thôi.

- Thật sự Thảo và giám đốc không có gì à? Vậy là mình nhìn nhầm rồi sao.

- Mai xị mặt quay về chỗ ngồi
Chiếc bút trong tay Thảo cứ run lên cầm cập, đã dặn lòng là phải mạnh mẽ, phải từ bỏ thứ tình cảm ngu muội ấy đi, mà sao tin tức này lại làm tim Thảo đập nhanh đến vậy, nó cứ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực chật hẹp này, cảm giác vừa đau khổ vừa căm hận.

L
Chiều tan làm, Thảo ghé vào siêu thị mua một ít đồ về nấu ăn, đi qua gian hàng đá quý có trưng bày mẫu sản phẩm của công ty, chiếc dây chuyền Happiness được đặt tại vị trí cao nhất, một mình mà cũng toả ra ánh sáng lấp lánh thật kiêu sa, nó lại làm cô nhớ đến Mẫn, "chết tiệt mình cần phải trả lại sợ dây chuyền đó", Thảo chửi thầm trong đầu, cô không còn lý do gì mà giữ thứ xa xỉ như này được, nhìn vào nó chỉ càng thêm đau lòng.


Tối đến Thảo đã chuẩn bị một bàn ăn thịnh Soạn, cô ngồi đợi Nga về cùng nhau ăn và nói chuyện, giải quyết những mâu thuẫn không đáng có giữa hai người, đợi mãi đến 8 giờ Nga vẫn chưa về, đồ ăn cũng đã nguội, Thảo lấy điện thoại ra định gọi cho Nga thì nghe tiếng mở cửa, Nga bước vào với vẻ mặt ngạc nhiên.

- Mày ngồi đợi tao à? Sao không gọi điện cho tao, hôm nay tao phải tăng ca! - Nga nói với giọng điệu bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra, cô đi vào trong rửa tay.

Thảo không nghĩ đến tâm trạng của Nga lại bình thản đến vậy, cô đã lo lắng rất nhiều vì sợ Nga sẽ rất tức giận, Thảo vội đứng dậy mang đồ ăn ra bếp hâm lại.

Sau khi Nga ra thấy vẻ mặt ủ rũ của Thảo thì bật cười.

- Mày không phải bày ra vẻ mặt đó, tao không
sao, tao đã nghĩ thông rồi, dù sao tao và anh Tuấn Anh cũng chẳng có quan hệ gì, nghĩ mày cũng khó xử vì tao nói muốn theo đuổi anh ấy.

Nghe Nga nói như vậy Thảo cản thấy nhẹ nhõm hẳn, cô mỉm cười bưng tô canh lại bàn, múc cho Thảo một chén.


- Tao xin lỗi vì lúc đó không thể thành thật với mày.

- Thôi được rồi, giờ tao chỉ muốn biết mối quan hệ bây giờ giữa mày và anh ấy là gì?
- Bọn tao bây giờ chỉ là bạn thôi! - Ừm vậy được rồi! Ăn cơm thôi tao đói bụng quá.

Tìm ở đầu ra một người bạn tốt như Nga chứ, Thảo cảm thấy rất hạnh phúc vì có người bạn hiểu chuyện như cô ấy, cuộc sống của Thảo trở nên ấm áp hơn rất nhiều, cô vui mừng mỉm cười gắp thức ăn cho Nga.

- Mà hôm qua mày không về nhà, ở với anh người yêu giám đốc đó à.

Thảo chột dạ làm rơi miếng thức ăn đang trên đũa, cô không biết có nên nói cho Nga chuyện của mình với vẫn không, nghĩ không nên giấu Nga thêm nữa cô quyết định sẽ thành thật với Nga.

Thảo buông đũa xuống, khẽ lắc đầu rồi nói.

- Tạo và anh ấy chia tay rồi.

- Thốt ra câu chia tay khiến Thảo cũng tự mình cười khổ, mối quan hệ mập mờ như vậy phải nói là bị
.