Mùi Hương Mê Hoặc

Chương 130: 130: Chứ Không Phải Vì Em Ghen Tị Với Cô Ta À




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



- Sao thế anh? Phải cô ta không? - Người đàn ông ngồi bên cạnh cũng hướng mắt theo
Minh gật gật đầu, đưa ly rượu lên thưởng thức.

-Vậy chút nữa gọi cô ta đi vui vẻ một chút đi!
Minh lắc đầu cười - E là không dễ như vậy đâu.

Một cô gái xuất hiện, ngồi sát vào người Minh, ôm lấy cánh tay của anh làm nũng nịu, cô mặc một chiếc váy body có phần ngực được khoét sâu để lộ một nửa hai quả bồng đảo nóng bỏng, không ngừng cọ xát phần nhấp nhô ấy vào tay anh.

- Sao anh tới là mà không gọi em? Anh tính lơ em luôn à!
Minh không nói gì, mặc kệ cô ta, ánh mắt thâm sâu vẫn hướng về phía Nga, lâu lâu lại đưa ly rượu lên miệng nhấp, cô nhìn thấy vẻ lạnh nhạt của anh thì chuyển chủ đề.

- Con nhỏ đó hôm nay đã xin nghỉ việc luôn rồi, suốt ngày ăn mặc hở hang đi quyến rũ khách hàng mà còn giả và thanh cao.


Nhìn điệu bộ nó cười cười nói nói ở công ty làm em thấy phát ghét.

Hàng lông mày của Minh khẽ chau lại, anh nhìn qua cô cười khẩy, ghé sát vào tai cô nói.

- Chứ không phải vì em ghen tị với cô ta à?
Chỉ thấy gương mặt của cô gái tối sầm lại, lộ rõ vẻ không vui.

Nga ngồi một lúc thì có chút chán, cô đảo mắt tìm kiếm Thảo "con nhỏ mê trai này, dám bỏ bạn giữa chợ", Nga đâu biết Thảo còn đang đắm chìm trong khoái lạc cùng Mẫn trên kia, cô đứng dậy đi muốn một vòng thăm thú, chợt nhìn thấy đàn ông ấy, anh ta vẫn dùng ánh mắt thách thức nhìn cô, cô tính quay đi chỗ khác thì người con gái ngồi cạnh cũng hướng theo tầm nhìn của anh nhìn về phía Nga, bốn mắt chạm nhau.

Đôi môi của Nga há ra, hai mắt mở to, như không tin vào mắt mình, người đang ngồi cạnh Minh chính là Trúc, cô ăn mặc và trang điểm khác
xa với khi đi làm, suýt nữa thì Nga không thể nhận ra cô nữa.Vậy là Nga đã hiểu, cái tên Ms05 có thể là Trúc, bình thường ở công ty cô ta luôn đối tốt với Nga như vậy, nhưng không ngờ tất cả những gì cô ta thể hiện chỉ là giả tạo, lại có thể chơi xấu mình như vậy.

Cơn giận giữ trong người tăng lên, Nga bước tới chỗ hai người, đôi mắt sắc lạnh hướng về phía Trúc lên tiếng.


- Thì ra là Trúc sao?
- À Nga hả, cậu cũng đến đây chơi sao? - Trúc bày ra vẻ mặt giả nai, tỏ ra tươi cười đáp lại.

Nga quay mặt sang một bên, nhéch mép cười - Thôi bạn đừng giả vờ nữa! không mệt sao?
Trúc lúc này mới lộ bộ mặt thật, cô nở ra nụ cười kinh khi nhìn Nga - Người mệt là bạn mới đúng đó, lúc nào cũng bày đặt tỏ ra mình thanh cao, không biết phía sau có bao nhiêu người đàn ông nữa.

- Cô ta nói xong liền ôm lấy cánh tay Minh.

GIỜ Nga đã hiểu tại sao Trúc lại đối xử với cô như vậy, ở công ty hầu hết những hợp đồng lớn giám đốc đều tin tưởng đưa cho cô, cả việc hợp tác với An Thịnh này nữa, vì năng lực làm việc của Nga cao hơn Trúc cộng thêm việc Nga rất biết ăn mặc, làm nổi bật được nhan sắc, nên chắc chắn sẽ gây thiện cảm hơn với khách hàng, chính vì thế mà
Trúc đâm ra ganh ghét, cho rằng Nga chỉ biết dùng Cơ thể nóng bỏng ấy để lấy được hợp đồng.

Nga không muốn đôi co với cô ta nữa, cô ngán ngầm lắc đầu rồi bỏ đi.

Minh nãy giờ ngồi im lặng một bên quan sát, vẻ cứng cỏi của Nga có vẻ khiến cho Minh khá bất ngờ, có vẻ Nga thật sự không như anh nghĩ, trong đầu anh đã nảy sinh một ham muốn.Anh gỡ tay Trúc khởi người mình, đứng dậy bước theo sau, để lại ánh mắt căm hận của Trúc phía sau.

.