Mùi Hương Mê Hoặc

Chương 125: 125: Anh Dừng Lại Cho Tôi!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



- Nếu anh không muốn bàn về công việc thì tôi xin phép.

Nga nói rồi đứng dậy đẩy ghế bước ra, Minh khẽ nhếch mép cười, anh giữ tay cô lại, gương mặt có chút mỉa mai.

- Đừng diễn nữa, ra giá đi!
Nga chau mày khó hiểu, anh như kiểu đang nói đến cuộc mua bán nào đó, không lẽ là anh đang cho rằng cô muốn bán thân.

Nga có chút lo sợ, cố gắng giựt tay về.

- Anh đừng có nói năng linh tinh, tôi chỉ đến đây để bàn công việc, nếu anh không thể nghiêm
túc thì tôi không có lý do gì ở lại đây nữa.


Nga bước vội ra, tay cầm vào nắm cửa nhưng đã bị Minh nhanh hơn giữ chặt eo cô từ đằng sau, anh vuốt tóc cô sang một bên và cúi sát vào tai cô thì thầm.

- Không phải em đang tìm sugar daddy (người bao nuôi) sao? Anh còn độc thân đối với em là lựa chọn hoàn hảo nhất.

Bàn tay Minh khẽ vuốt ve gương mặt Nga, Nga càng nghe càng cảm thấy tức giận, cố vùng tay anh ra, đối mặt với anh hỏi lại.

- Ai nói với anh là tôi đang tìm sugar daddy?
Minh thấy vẻ mặt nghiêm túc của Nga thì hai cặp lông mày khẽ chau lại, anh nghiêng đầu ra vẻ suy nghĩ một chút, rồi lấy điện thoại mở ra một tin nhắn đưa tới trước mặt cô, Nga liếc mắt qua nội dung, những dòng chữ trên đó khiến cô muốn sôi máu "Con bé này đang tìm người bao nuôi, nó chiêu trò lắm, anh nên cẩn thận với nó nhé", nhìn lên trên tên người gửi chỉ thấy bốn kí tự Ms05, trong đầu cô đang dấy lên nghi vấn, người Ms05 này là ai mà lại có thể quen biết cả anh và cả cô, Nga muốn cầm lấy điện thoại anh để xem người gửi đó thực sự là ai thì Minh đã nhanh tay bỏ điện thoại vào túi quần, anh nâng cầm cố lên cúi xuống gần ngắm nhìn gương mặt cô rồi cong mép cười.

- Anh không thích vòng vo và cũng không có thời gian cho việc đưa đẩy, em cứ ra giá anh sẽ chu cấp đầy đủ.

Nga đẩy mạnh tay anh ra, nhìn chằm chằm vào mắt anh rồi nhấn mạnh.


- Tôi nói lại một lần nữa, tôi đến đây vì công việc, tôi không có nhu cầu tìm ba cái thứ đó.

Minh khá mất kiên nhẫn, anh ép Nga vào tường, ghé sát mặt vào tai cô, hành động biến thái này khiến Nga hét toáng lên.

- Anh dừng lại cho tôi!
- Em còn chê anh sao? Không phải em dùng mùi nước hoa này để quyến rũ anh à?
Nga ngửa mặt lên trời thở dài ngán ngẩm, tại sao anh ta lại dai như đỉa vậy chứ, cô đang tức giận vì bị người nào đó chơi khăm mình, đã không hoàn thành công việc lại còn phải ở đây đôi co với anh ta, có vẻ như cô càng nói thì anh lại càng cho rằng cô đang chiêu trò, Nga đành phải hạ giọng chầm chậm từng chữ vào tai anh.

- Đúng vậy! Tôi đã có người bao nuôi rồi, không cần anh nữa, được chưa?
Gương mặt Minh lộ rõ vẻ khó chịu, anh nhìn Nga vài giây song anh lại nở một nụ cười nhạt, quay người lại ung dung ngồi xuống ghế, cầm ly rượu lên thưởng thức, Nga đang chuẩn bị mở cửa
bước ra thì bị một câu nói dối thẳng vào tai khiến cô dừng lại.

- Vậy hợp đồng này đành phải hủy bỏ thôi, vì người tư vấn đã bỏ về mất rồi!
"Hủy thì hủy, anh tưởng tôi cần chắc" Nga lẩm bẩm trong miệng rồi lạnh lùng bước ra khỏi cửa, cô vừa đi vừa tức giận không ngừng chửi thầm "chết tiệt, là ai đã chơi xỏ mình chứ?"
.