Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 233




Editor: May

“Còn dám chất vấn Canh chủ biên, là Lương Tĩnh Như cho cô ta dũng khí sao?”

Nghe tiếng nghị luận của người chung quanh, Bạch Tâm Hinh tức giận đến muốn mệnh, không mặt mũi lại ngốc xuống, xoay người liền đi.

Nhưng mới đến dưới lầu, đã bị chị Lăng ngăn cản.

“Tâm Hinh, em làm sao vậy? Vì sao Trend công bố người mẫu trang bìa không phải em?”

Bạch Tâm Hinh tràn ngập oán khí, “Tôi làm sao biết? Canh Gia Đống không biết thu chỗ tốt gì của Đoạn Vũ Ngưng, một hai phải chọn cô ta, còn phỉ báng tôi, nói tôi là biểu hiện kém cỏi nhất trong phỏng vấn! Thật là tức chết tôi!”

Chị Lăng một trận vô ngữ.

Công bằng mà nói, biểu hiện của Bạch Tâm Hinh xác thật chẳng ra gì.

Bất quá, trước kia Bạch Tâm Hinh từng có hợp tác với Trend, Canh Gia Đống người này là nhớ tình bạn cũ, chị Lăng còn tưởng rằng ông sẽ kéo Bạch Tâm Hinh một phen.

Xem ra, Bạch đại tiểu thư làm người quá thất bại, đắc tội người còn không tự biết.

“Địa phương quỷ quái này, về sau tôi không bao giờ tới nữa!”

Chị Lăng nhanh chóng giữ chặt cô ta, “Chờ đã, Tâm Hinh, em không thể rời đi như vậy.”

“Tôi không đi, trang bìa cũng không phải tôi, lưu lại có ích lợi gì?”

Chị Lăng đè thấp giọng nói, “Em cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội. Chị vừa rồi hỏi thăm với nhân viên bên trong, người quyết định người mẫu hôm nay không phải Canh Gia Đống, mà là Trần Hi Lạc!”

“Cái gì?!” Bạch Tâm Hinh kinh ngạc ngẩng đầu, “Anh ta chỉ là một người mẫu mới, có thể hợp tác với Trend đã đủ may mắn, sao có thể có quyền tự mình chọn lựa cộng sự?”

“Nghe nói, Canh chủ biên cực kỳ coi trọng anh ta. Tóm lại, nếu em có thể nghĩ cách thu phục Trần Hi Lạc, làm anh ta sửa miệng, vẫn là có cơ hội bắt được trang bìa này.”

Nghe được chị Lăng ám chỉ, bước chân Bạch Tâm Hinh dừng một chút, lâm vào trầm tư.

Vì một trang bìa tạp chí mà đi câu dẫn gã đàn ông già, cô khẳng định là không làm.

Nhưng muốn giải quyết tiểu thịt tươi vừa mới xuất đạo như Trần Hi Lạc, vậy thì không có gì khó khăn.

Cô chính là nhất tỷ trong vòng, nổi danh bạch phú mỹ, tự mang hào quang.

Chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, cũng không cần trả giá cái gì, liền có vô số người mới khăng khăng một mực với cô, tôn sùng cô là nữ thần.

Danh tiếng Bạch Tâm Hinh kém như vậy còn có thể lăn lộn thành siêu mẫu đệ nhất, ngoại trừ trong nhà có tiền, không bỏ qua được thủ đoạn dưỡng lốp xe dự phòng của cô ta.

“Được, vậy tôi liền tìm cơ hội, đi gặp nam thần mời này. Khẳng định có thể đổi tôi thành người mẫu trang bìa!”

Trong đầu Bạch Tâm Hinh hiện lên ánh mắt cực kỳ chọc người khi chụp ảnh vừa rồi của Trần Hi Lạc, không khỏi buông miệng.

Có thể biến người đàn ông như vậy thành trung khuyển của cô, ngẫm lại còn có chút kích động.

Lạc Thần Hi cùng Canh Gia Đống gõ định ngày quay chụp chính thức, lập tức thu thập đồ vật rời đi.

Vì sợ bị Mục đại thiếu phát hiện, cô phải tìm được một nơi đổi đồ nữ trước, sau đó đúng giờ đi nhà trẻ đón Tiểu Đoàn Tử, cùng nhau về nhà.

Thời gian tương đối gấp gáp.

Nhưng cô mới vừa đi đến lầu một, đã đụng phải một thân ảnh nghênh diện đi đến.

Cô lung lay một chút mới đứng vững.

Cô gái đối diện lùi lại vài bước, túi xách trong tay quăng ra ngoài, ví tiền son môi phấn bên trong đều lăn ra, rơi xuống đầy đất.

Lạc Thần Hi vừa thấy, người đụng cô lại có thể là Bạch Tâm Hinh.