Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 197: Chị em giả vờ







Lạc Thần Hi cười gượng hai tiếng: "Ha ha, cái kia…Tôi cảm thấy khôngcần đâu. Tôi chỉ là một người mẫu nho nhỏ mà thôi, chúng ta cũngkhông quen biết gì nhau cả, sao mà ngồi xe sang của Mục đại thiếu đượccơ chứ?"Mục Diệc Thần lạnh lùng hừ một tiếng, "Làm sao hả? Làm đàn ông đếnnghiện rồi sao? Thật sự coi tôi là kẻ ngốc à?""Tôi... Khụ khụ..."Lạc Thần Hi ban đầu chỉ suy đoán Mục đại thiếu đã biết thân phận củacô mà thôi.Bây giờ, Mục Diệc Thần cũng đã trực tiếp vạch trần cô, có muốn giả bộcũng không giả bộ được nữa.Thế nhưng, động vật nhỏ trực giác nói cho cô, mục đại thiếu hiện tại rấtnguy hiểm, tương đối nguy hiểm.Cô nhanh chóng nhoẻn miệng cười, "Mục đại thiếu, ngày hôm nay thậtsự rất cám ơn anh nha. Tôi còn có nhiều chuyện chưa làm xong, anh làquý nhân bận rộn mà, không nên làm lỡ thời gian của anh đâu, khôngcần đợi tôi đâu…""Tôi nói một lần cuối cùng, lập tức lên xe cho tôi!"Mục Diệc Thần sa sầm mặt, giọng nói cũng trở nên u ám nghiêm trọnghơn.Lạc Thần Hi còn chưa kịp phản ứng, thì bỗng nhiên cảm giác sau lưngcó một lực đẩy truyền đến.Khiến cô đột nhiên không kịp chuẩn bị, đứng không vững, cơ thể trongnháy mắt mất thăng bằng, ngã vào lòng của Mục Diệc Thần.Mục Diệc Thần bị cô nhào vào lòng, phải lùi sau vài bước.Chờ Lạc Thần Hi phản ứng lại, thì cả người cô đã kề sát tới cơ thể củaMục đại thiếu, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng, các bắp thịt to lớn rắnchắc phía dưới lớp âu phục mặc trên người.Mặt của cô lập tức đỏ ửng lên.Muốn đứng vững lại, thì phát hiện cánh tay của người đàn ông kia đã ômlấy eo của cô.Cô đẩy Mục Diệc Thần một cái, "Anh…Anh buông tôi ra đi…"Mục đại thiếu cau mày nhìn cô, "Cô thật sự không biết rụt rè gọi là gìphải không! Đang còn ở trên đường lớn đấy, còn nhịn không được muốnđẩy ngã tôi hay sao hả?"Cái gì chứ…muốn đẩy ngã anh em gái anh ấy!Lạc Thần Hi bỗng nhiên nhớ lực đẩy phía sau lưng mình vừa nãy, nênnhanh chóng quay đầu lại.Phương Tử Thiến uyển chuyển vẫy tay, "Bạn yêu dấu, ông xã của cậuđến đón cậu mà, thực sự là quá săn sóc rồi, cậu nhanh chóng đi với anhấy đi. Không cần lo lắng cho tôi đâu, bye bye nha!"Lạc Thần Hi tức giận đến mức huyết áp tăng cao.Chết tiệt nhà nó!Tình nghĩa chị em của cô và Phương Tử Thiến, thực sự là giả vờ giả vịtmà!Vừa thấy được Đại Ma Vương xuất hiện, thì ngay lập tức bán đứng côrồi!Lạc Thần Hi rơi vào bàn tay của Mục đại thiếu, bị hắn ôm chiếc eo nhỏ,chỉ có thể bước vào xe thể thao mà thôi.Phương Tử Thiến thở dài."Tiểu Hi Hi à, tớ chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi. Không phải cậu rất thíchnhững anh chàng đẹp trai hay sao? Có Mục đại thiếu ông xã quốc dânnhư vậy bên cạnh cậu, còn không nhanh chóng hạ gục đi? Cậu mà khônghạ gục anh ta, thì những yêu tinh bạch liên hoa bên ngoài, đang xếp hàngchờ hạ gục anh ta đấy! Cũng đừng để những người phụ nữ yêu kiều tụctằng kia được hưởng lợi chứ!"Nhìn theo bóng chiếc xe thể thao rời đi của Mục đại thiếu, thì PhươngTử Thiến xoay người, muốn gọi xe đi về nhà.Nhưng cô vừa mới đi ra thêm vài bước, thì bỗng nhiên như nhìn thấy cáigì đáng sợ, dừng bước lại, trợn mắt, nhìn chằm chằm phía trước.Bạch nhị thiếu nghiêng người dựa vào chiếc xe thể thao to lớn màu đỏ,ung dung ngắm nhìn cô."Bạch... Bạch Thế Huân!! Tại sao anh lại ở chỗ nào?"Bạch Thế Huân không có lập tức trả lời, mà nhìn cô từ đầu đến chân vàilần, hầu kết trượt lên trượt xuống vài lần.Nhìn người phụ nữ đang mặc bộ lễ phục màu bạc trước mắt mình, chânthì đi giày cao gót, đường cong từ trước đến sau hoàn toàn lộ ra là mộtbảo vật xinh đẹp tuyệt trần, so với lần trước ở câu lạc bộ Secret, còn mêhơn hơn gấp mấy trăm lần.Nếu không phải nhiều lần nhìn chằm chằm vào video, thì nhất định hắnsẽ nghĩ mình nhận nhầm người.Phương Tử Thiến lợi dụng lúc hắn ngẩn người, xoay người, muốn chạy,trốn thoát khỏi hắn!Nhưng mà, cô không hề có thần kinh vận động như Lạc Thần, mới chạyhai bước, thì tay đã bị Bạch Thế Huân bắt được, kéo trở về."Muốn chạy sao? Chờ cô tăng ca xử lý hết tất cả các văn kiến trong côngty đi rồi nói tiếp nhé!"Phương Tử Thiến suýt chút nữa phun máu.Vừa nãy cô mới bán đứng Tiểu Hi Hi, nên lúc này mới mấy phút, mà bảnthân có phải chịu nghiệp rồi.Chẳng lẽ cái này chính là cái người ta hay nói trong truyền thuyết…báoứng đến sao?!------oOo------