Mục Thần

Chương 281: Mở màn




“Lớp trưởng, lớp ta đã lên thành lớp cao cấp rồi, ngươi nói xem sẽ làm gì tiếp theo đi?”

“Còn làm gì nữa, một tháng nữa là tới cuộc tỉ thí của khối cao cấp rồi, chúng ta phải tiếp tục nâng cao thực lực, sau đó sẽ đánh bại hết đám thiên tài ở các lớp cao cấp khác”.

Thiết Phong hiên ngang nói.

“Bây giờ, chúng ta phải đi xin phép tham gia cuộc tỉ thí của khối cao cấp trước”.

“Không cần nói với thầy Mục à?"

“Đồ ngốc! Cho thầy ấy một bất ngờ mới hay chứ", 'Thiết Phong cười hì hì nói: “Thử hỏi từ khi Lôi Phong Viện thành lập đến nay, đã có lớp nào nâng lên lớp cao cấp trong vòng hai tháng chưa?”

“Đúng vậy!"

“Chuẩn!”

“Thế nên bây giờ chúng ta phải hãng hái lên, sau đó chiếm được vị thế vốn thuộc về các lớp cao cấp kia"

"Được"

Lần này, cả lớp chín đã hừng hực ý chí chiến đấu.

Còn lúc này, Mục Vỹ đang ở trên tầng tám của tháp Lôi Phong.

Bịch..

Một tiếng động vang lên, y phục trên người hắn rách tan, bên trên còn có các vệt máu lốm đốm.

“Thú canh giữ ở tầng tám tương đương với võ giả cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ tám và mở được huyệt Phong Trì. Mình giờ mới là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm và khai thông huyệt Quan Nguyên, đúng là hơi quá sức thật, nhưng may mà thành công rồi!”

Mục Vỹ mở cửa ra, Lâm Hiền Ngọc đứng một mình ở bên ngoài

Nhìn thấy Mục Vỹ, gã chỉ cười khổ.

Tầng tám!

Mới hai tháng mà Mục Vỹ đã đi từ tầng bảy lên tầng tám, tên này đúng là khủng bố.

Còn gã thì không thể khiêu chiến thành công được thú canh giữ ở tầng tám.

Giờ gã đã là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ sáu, khai thông huyệt Thận Du. So ra thì gã hơn Mục Vỹ một tầng cảnh giới, nhưng thực lực thì vẫn kém hắn rất xa.

“Thôi, xem ra hôm nay không khiêu chiến tầng thứ chín được rồi. Hai tháng qua, ta không ngừng đột phá, nhưng cũng chỉ dừng ở cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm và khai thông huyệt Quan Nguyên thôi, chắc đến giới hạn rồi”.


Mới hai tháng mà từ tăng thứ ba đột phá lên tăng thứ năm mà Mục Vỹ còn chưa hài lòng ư?

Nghe thấy vậy, Lâm Hiền Ngọc chỉ biết trợn trừng mắt.

"Đám nhóc kia bây giờ thế nào rồi?”

“Lên thành lớp cao cấp rồi ạ. Bây giờ, học trò của người đều đang chuẩn bị tham gia cuộc tỉ thí của khối cao cấp”.

“Cuộc tỉ thí của khối cao cấp? Ha ha.

Mục Vỹ cười nói: “Kệ chúng nó đi, không thể để bọn chúng cứ thuận buồm xuôi gió mãi được. Lần này tham gia cuộc thi, chắc sẽ là sự một sự đá kích với chúng, coi như một lần rèn luyện vậy”.

“Đả kích? Chưa chắc đâu ạ!”

"Ý ngươi là gì?"

“Đám ấy coi người như thần tiên nên sao chấp nhận thua được, chắc dù phải liều mạng, họ cũng quyết giành được chiến thắng”

“Hơ, nói thế thì ta cũng phải liều cái mạng già này à!"

Cuộc tỉ thí của khối cao cấp không chỉ có giao đấu giữa các học trò với nhau, mà còn có cuộc đấu của giáo viên nữa!


“Liều cái mạng già ư? Thuộc hạ thấy người cần làm việc đó là bọn họ chứ!"

Lâm Hiền Ngọc cười khổ một tiếng rồi im bặt.

Còn một tháng nữa nên cả lớp chín phải nín nhịn, họ tham gia cuộc thi này không phải vì bản thân mà là vì thầy Mục.

Một tháng chầm chậm trôi qua, đến ngày, cả khối cao cấp đều đi đến sân luyện võ của Lôi Phong Viện, để nghe thông báo trước cuộc thi.

Đại sư Hồng Trần mặc áo bào trắng, ông ấy là viện trưởng, kiêm một trong mười đại trưởng lão của học viện Thất Hiền nên đương nhiên không thể vắng mặt.

Hiện giờ, khối cao cấp có cả thảy mười tám lớp, mỗi lớp đều có một số riêng

Để thống nhất cuộc thi, lần này học viện đã đánh số cho mười tám lớp từ một đến mười tám, sau đó sắp xếp theo vị trí của cuộc thi năm ngoái.

Nhưng người tỉnh ý sẽ phát hiện ra lớp chín mới lên khối cao cấp đúng ra phải được đánh số mười tám mới đúng, nhưng lớp này vẫn được giữ nguyên là lớp chín.

Đại sư Hồng Trần thầm thấy đắc ý với điểm này.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Để lấy lòng Mục Vỹ, ông ấy cũng phải hao tổn tâm huyết.

“Hôm nay, ta tập trung mọi người đến đây là vì cuộc tỉ thí của khối cao cấp tại Lôi Phong Viện chúng ta. Lần này, mười tám lớp cao cấp sẽ phải vượt qua vòng sát hạch đầu tiên tại dãy núi Phá Vân, bảy học trò đứng đầu đạt chỉ tiêu trong một lớp sẽ tiếp tục bước vào vòng thi thứ hai, chính là đấu lôi đài. Mỗi lớp sẽ chọn ra bảy người để tỉ thí, thẳng bốn trên bảy là thắng”.

“Cuộc thi năm nay, mọi người..”

Đại sư Hồng Trần nói đến đâu, mọi người ngạc nhiên đến đấy.

Tại cuộc thi năm ngoái, đại sư Hồng Trần chỉ ngó đến một lúc là chuồn thẳng, nhưng năm nay lại phát biểu một tràng dài, hơn nữa còn có vẻ không ngại phiền phức, đúng là lạ thật.

Bọn họ đâu biết thời gian qua, đại sư Hồng Trần đã moi được khá nhiều kiến thức luyện khí của Mục Vỹ từ phía Cổ Vũ Phàm, cho nên ông ấy chỉ đang lấy lòng Mục Vỹ một cách trá hình thôi.

“Đại sư Hồng Trần hay dài dòng thế này à?”, Mục Vỹ ngồi bên dưới ngoáy tai, thấy hơi buồn bực.

Dài dòng?

Nghe thấy vậy, Cổ Vũ Phàm suýt nữa bật cười thành tiếng.

Trước đó, đại sư Hồng Trần đã nói rõ với cậu ta rằng lần này sẽ chú ý đến lớp chín nên mới phát biểu dài dòng thế kia. Nếu ông ấy biết thầy Mục đang phát bực vì mình thì chắc sẽ hộc máu mất. “Không đúng à? Ta chưa gặp viện trưởng nào nói dài thế này bao giờ, Cổ Vũ Phàm, sao trò có thể ở cạnh ông ấy lâu thế được hả?” “Ách..” Cổ Vũ Phàm suýt nữa bật cười, cậu ta đáp: “Sắp xong rồi ạ, đại sư Hồng Trần cũng vì nghĩ cho thầy đấy ạ, để thầy nắm được quy tǎc". “Quy tắc? Ta không cần nắm quy tắc gì cả, thắng là dựa vào thực lực, thực lực mạnh đến một mức độ nhất định thì quy tắc sẽ chẳng là gì nữa.” Mục Vỹ ngáp dài, nói: “Ta chợp mắt tí đây, xong thì gọi ta!" Cái... cái gì? Chợp mắt một lúc? “Hừ!”, nhưng Mục Vỹ vừa nói dút lời, một giọng nói lạnh lùng đã vang lên bên cạnh hắn.