Mục Thần Ký

Chương 974: Lăng Thiên Tôn phải chết




Edit: Côn Bằng

Ngay khi Cổ Thần do Tần Mục quan tưởng ra vừa mới thành hình, thần thức thần thông của chín vị tạo vật chủ đã công tới.

Chín vị Tạo Vật Chủ này ngồi ngay ngắn bất động, thần thức của bọn họ hóa thành long phượng sơn hà yên vân các loại dị tượng tuôn hướng tế đàn, thần thức Tần Mục khẽ động, các Cổ Thần trên tế đàn không ngừng luân phiên nghênh đón những thần thông, chém giết thảm liệt.

Một đầu thần long bị Thiên Công do hắn quan tưởng xé nát nhưng ngay lấp tức sau khi Thần Long tan rã liền hoá thành từng luồng thần thức điên cuồng xông vào bên trong thân thể của Thiên Công. Sau một khắc, một thanh đại kiếm xuất hiện, cắt Thiên Công do hắn quan tưởng từ trong ra ngoài.

Sau khi Thiên Công bị xé ra, thanh đại kiếm kia hoá thành một cái đấu, móc ngược mà xuống, điên cuồng xoay tròn, Thiên Công do Tần Mục quan tưởng ra bị luyện thành tro tàn, ngay cả thần thức cũng bị luyện mất!

Trong lòng Tần Mục giật mình, còn chưa kịp nghĩ ra đối sách thì từng Cổ Thần do hắn quan tưởng ra đã bị chín vị tạo vật chủ kia chém giết.

Thổ Bá bị chém mất sừng trâu, đâm mù mắt; Địa Mẫu bị đánh đến xương cốt đứt gãy, thiêu thành tro tàn, những Cồ Thần khác cũng đều chết thảm, nhiều nhất chỉ chống đỡ được một hai chiêu liền không thoát khỏi số mệnh bị luyện hoá.

Cái trán của Tần Mục không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, Cổ Thần do hắn quan tưởng tất nhiên có chiến lực mạnh mẽ, thế nhưng hắn lại đánh giá thấp thần thông thần thức của tạo vật chủ, vả lại Thúc Quân cũng không có dạy qua thần thông thần thức cho hắn, làm cho Cổ Thần của hắn ngay từ trận công kích đầu tiên đã bị phá đi.

Thần thông thần thức của tạo vật chủ thiên kì bách quái, khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Loại hình thần thông này cũng không có hình thái cố định, tỉ như quan tưởng ra long phượng, một khắc sau long phượng liền biến mất, hoá thành hình thái khác, nhằm vào nhược điểm của Cổ Thần do hắn quan tưởng ra mà đánh, hoàn toàn khác biệt so với phương pháp dùng phù văn nguyên khí hoá thành thần thông!

Hắn có thể điều khiển những Cổ Thần do quan tưởng ra này, thậm chí lợi dụng những Cổ Thần này để thi triển thần thông nhưng Cổ Thần do quan tưởng ra căn bản không có thực lực đủ cường đại để có thể chống lại thần thông thần thức của tạo vật chủ!

Chiến lực của Cổ Thần do hắn quan tưởng ra, thậm chí còn kém hơn so với cảnh giới thần chỉ tu thành Tôn Thần!

Hắn điên cuồng quan tưởng, lại có từng tôn Cổ Thần hoá sinh ra, thủ vững tế đàn, ngăn cản thần thông thàn thức công kích của chín vị tạo vật chủ.

Dần dần, thần thông thàn thức do chín vị tạo vật chủ quan tưởng ra ngày càng nhiều, lúc này, việc phá võ thủ thế củ hắn chỉ còn là vấn đề thời gian.

"Thần thông thần thức khó đối phó như vậy?"

Trong đầu Tần Mục, trăm ngàn loại suy nghĩ không ngừng xuất hiện, với tốc độ như diện quang hoả thạch nghĩ ra từng phướng pháp ứng đối, nhưng muốn trong một thời gian ngắn như vậy tìm hiểu được kỹ xảo ứng biến của thần thông thần thức thì quả thực rất khó khăn.

Nhất là muốn lấy một địch chín, đồng thời đối kháng chín vị Tạo Vật Chủ trưởng thành, càng là khó càng thêm khó.

"Thúc Quân Thần Vương, thời đại Thái Cổ Tam Vương, thần thông của ngươi lại thô bỉ như vậy sao?"

Lãng Uyên Thần Vương lườm cái đầu to ở trên bảo toạ, giống như cười mà không phải cười nói: "Thánh Anh là truyền thừa từ ngươi, dường như hắn giống như một tiểu hài tử không hiểu thần thông thần thức, phương thức vận dụng của hắn không nhịn được làm ta cảm thấy buồn cười. Không ngờ một trong Thái Cổ Tam Vương - Thúc Quân lại có trình độ như vậy, quả thực là nằm ngoài dự liệu của ta."

Thúc Quân hừ lạnh một tiếng, rất là khó chịu: "Ta cũng không truyền thụ cho hắn thần thông thần thức của ta, nếu là ta truyền... hắc hắc... đừng nói chín vị Tạo Vật Chủ trưởng thành, liền xem như 100 vị cũng có thể tuỳ tiện bị đánh rơi xuống!"

Lãng Uyển Thần Vương hơi hơi nhíu mày, nói khẽ: "Nói như vậy Thánh Anh chưa từng học qua thần thông thần thức?"

Thúc Quân trầm mặc.

Lông mày Lãng Uyển Thần Vương càng nhíu chặt hơn, Tần Mục chưa từng học qua thần thông thần thức lại nằm ngoài dự liệu của nàng. Nàng vốn cho rằng Tần Mục có Thúc Quân là lão sư, khẳng định dù ít hay nhiều cũng sẽ truyền thụ thần thông thần thức cho hắn, như vậy cho dù Tần Mục không thể vượt qua khảo nghiệm trước mắt một cách nhẹ nhàng nhưng cũng còn có thể vượt qua.

Nàng lại không có nghĩ tới ngay cả một chiều thần thông thần thức Tần Mục cũng không biết!

"Tiếp tục như vậy mà nói, hắn không kiên trì được bao lâu."

Đôi mày ngài của Lãng Uyển Thần Vương giãn ra, thầm nghĩ: "Sau khi hắn chết, ta lại thu hồi Thái Sơ Thần Thạch, Thái Đế Ấn cùng Thái Đế tế đàn, tái tạo một vị Thánh Anh a."

Nàng vừa mới nghĩ đến đây, đột nhiên Tần Mục lại di chuyển trên tế đàn, nghiêng người nằm xuống mà ngáy o o.

Lãng Uyển Thần Vương giật mình: "Lúc này nằm xuống..."

Trên tế đàn, Tần Mục thôi động Vô Lượng Kiếp Kinh, lập tức trên tế đàn nho nhỏ xuất hiện vô số Tần Mục nho nhỏ, "Mã ha", "Thầm thì", "Ồn ào" bảy mõm tám mỏ tụ lại một chỗ, đánh tới đánh lui, phi thường náo nhiệt.

Những tiểu Tần Mục này lại đang bắt chước thần thông của chín vị Tạo Vật chủ kia, cố gắng làm cho thần thức có thể đạt đến mức thiên biến vạn hoá như những tạo vật chủ, rất nhanh, những tiểu Tần Mục liền bị giết chết không còn một mống.

Có bị thần thông thần thức của đối phương ép cho bạo thể mà chết; có bị phi kiếm đột nhiên xuất hiện chặt đứt đầu; có bị đại sơn không biết từ đâu ra nghiền tới thịt nát xương tan; có bị song long xé thành hai nữa; có ở bên trong cơ thể xuất Thần Hoả, tự thiêu mà chết; có thì đuối nước tại dưới thần thông của đối phương, tai mắt mũi miệng không ngừng phun nước, tràng diện cực kỳ thảm liệt.

Trên tế đàn cực kỳ náo nhiệt, mà thần thông của chín vị Tạo Vật Chủ kia thần đã đánh tới tế đàn, giết lên đỉnh tế đàn.

Bất chợt, Tần Mục bỗng nhiên mở mắt, thế giới trong mộng sụp đổ, những tiểu Tần Mục mới vừa bị chết thiên hình vạn trạng lấp tức theo mộng cảnh tiêu tán mà biến mất.

Tần Mục ngồi lại ngay ngắn, hai mắt nhắm nghiền, con mắt ở dọc mi tâm mở ra, hư không sinh điện, chỉ một thoáng trôi qua trên không trung của tế đần khắp nơi đều là lôi đình, hình thành lôi vân với quy mô hùng vĩ, lôi đình răng rắc răng rắc như mưa đánh xuống không ngớt!

Bốn phía tế đàn lập tức biến thành lôi hải mênh mông, thần thông thần thức của chín vị tạo vật chủ bị đánh cho thủng trăm ngàn lỗ, lâm vào trạng thái bất động.

Sau khi hạ xuống mắt đất, những tia sấm sét liền hoá thành vô số những chồi non, đón gió mà phát triển, trong khoảng khắc toàn bộ tế đàn lục ý dạt dào, hoà thành một mảnh rừng rậm nguyên thuỷ.

Chín vị tạo vật chủ kia đang muốn khống chế thần thức của mình nghênh đón thì đột nhiên một cơn gió lớn thổi tới, đại mạc hoàng sa, bao phủ lại rừng rậm, thần phong cuốn lên thần hoả, biển lửa hừng hứng công kích về phía bọn họ.

Trong chớp mắt, biển lửa đã xông đến bên cạnh bọn họ, mi tâm của chín vị tạo vật chủ toả ra hào quang, mỗi người đưa tay của mình ra, dùng sức nắm lấy thần thức của mình mà vạch một cái, khiến cho hư không vỡ ra, vô số ngôi sao bắn ra, tại trước người mỗi người bọn họ hoá thành từng đạo Tinh Hà.

Trong Tinh Hà không ngững có những tân tinh xuất hiện, kéo giãn khoảng cách của bọn họ với Tần Mục, càng ngày càng xa.

Nhưng vào lúc này, biển lửa lại đốt nhiên biến mất, hoá thành vô số đầu chim khách, ríu rít bay quanh Tinh Hà, dựng thành từng toà Ô Thước kiều, nối thẳng tới bờ bên kia.

Ô Thước kiều nối đến bờ bên kia, đột nhiên ngửa đầu, hoá thành một đầu đại xà, hé cái miệng lớn đến nỗi có thể thôn thiên về phía chín bị tạo vật chủ.

Trong lòng chín vị tạo vật chủ rùng mình, lại một lần nữa cải biến thần thức, nghịch chuyển thần thông, hoá thành một cái lưới chụp về phía đại xà.

Chín đầu đại xà chui vào lưới, đột nhiên tiêu tán, hóa thành từng dòng thần thức cuồn cuồn chui vào thiên linh cái ở đỉnh đầu bọn họ.

Chín vị tạo vật chủ cố gắng mở hai mắt ra, không dám nhúc nhích, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy xuống, thần thức của Tần Mục đã xâm nhập vào trong nhục thân của bọn họ, chỉ cần hắn quan tưởng ra con quái vật khổng lồ nào, liền có thể khiến cho nhục thân bọn họ bị nổ tung!

"Được rồi!"

Thanh âm của Lãng Uyển Thần Vương kịp thời truyền đến, thần thức Tần Mục lập tức bay ra từ bên trong thân thể của chín vị tạo vật chủ, hoá thành từng đạo khí lưu vô hình bay về phía tế đàn, chui vào trong mi tâm Tần Mục.

Lãng Uyển Thần Vương nghiêng người, nói với cái đầu khổng lồ bên cạnh mình trên bảo toạ: "Thúc Quân Thần Vương không hổ là một trong Thái Cổ Tam Vương, mới vừa rồi còn gạt ta nói không có dạy qua hắn, hiện tại xem ra, Thánh Anh thần thông thần thức tạo nghệ lại là không bình thường."

Thúc Quân một mảnh mờ mịt, lẩm bẩm nói: "Ta thật không có... Không tệ! Ta là Thái Cổ Thần Vương, tự nhiên là có chút thủ đoạn, dạy hắn thần thông thần thức mặc dù thô thiển, qua loa nhưng cũng đã đủ để ứng phó với nhưngz tạo vật chủ ngươi lựa chọn."

Mặt hắn không đổi sắc.

Lãng Uyển Thần Vương khẽ cười một tiếng, đứng dậy, cười nói: "Thánh Anh đã thông qua được ba trận đại khảo, ba trận đại khảo này, nói khó không khó, lấy thân phận cùng bản sự của Thánh Anh, tự nhiên có thể tuỳ tiện vượt qua. Một trận cuối cùng là khảo nghiệm trí tuệ Thánh Anh."

Nàng gót sen uyển chuyển, đi tới trên tế đàn, trong mi tâm quang mang phun trào, giống như là hào quang chầm chậm trải rộng ra, hóa thành một mảnh lĩnh vực, vây Tần Mục ở trong đó.

Trong lòng Tần Mục khẽ dao đôngk, xuyên thấu qua lĩnh vực này nhìn về phía ngoại giới, ngoài tế đàn, động tác của những Tạo Vật Chủ kia trở nên mau lẹ không gì sánh được, y như phù quang lược ảnh.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, trên trời tốc độ di chuyển của mặt trời cũng trở nên nhanh tới mức không gì sánh được, dường như chỉ trong nháy mắt đã từ đằng đông lặn về đằng tây, nhật trầm nguyệt thăng, cũng là sự tình trong nháy mắt!

Ngay tại trong chớp mắt, mặt trời mặt trăng luân chuyển đã hơn ba lần!

"Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực!" Tần Mục trong lòng giật mình.

Lãng Uyển Thần Vương đứng tại bên cạnh hắn, nói khẽ: "Thần thông lĩnh vực này là tuyệt học của đại cừu nhân bộ tộc tạo vật chủ ta, Thánh Anh chỉ cần có thể lấy trí tuệ của mình, phá giải loại thần thông này, mới xem như thông qua trận khảo hạch này. Nếu không, ngươi coi như có được thân phận Thánh Anh, tương lai cũng sẽ chết tại dưới loại thần thông này."

Tần Mục nói khẽ: "Thái Đế?"

Trong lòng Lãng Uyển Thần Vương hơi rung, cúi đầu nhìn về phía hắn.

So sánh với nàng, Tần Mục rất nhỏ bé.

Nàng là Thân Vương trong tạo vật chủ, thân thể to lớn, như là Cổ Thần Thiên Âm nương nương, Tần Mục đứng tại bên chân nàng vô cùng nhỏ bé.

"Đích thật là thần thông Thái Đế."

Lãng Uyển Thần Vương không có phủ nhận, nói: "Thái Đế phản bội tộc ta, làm cho tộc ta suýt chút nữa bị diệt tuyệt, huyết hải thâm cừu này vô luận như thế nào đều muốn báo! Ta sinh ra, chính là vì hướng hắn báo thù! Bất quá ta mặc dù đem thần thông của hắn bắt chước đến bảy tám phần, nhưng là phá giải thần thông của hắn, ta không có bất kỳ nắm chắc nào cả."

Tần Mục nhíu mày, thử dò xét nói: "Ý của ngươi là Thái Đế còn sống? Bất quá ta tại Thái Hư rõ ràng nhìn thấy Thái Đế đã chết, nhục thể của hắn bị Vân Thiên Tôn cùng Tạo Vật Chủ vây chết ở trong Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực."

Lãng Uyển Thần Vương lắc đầu, nhục thân từ từ thu nhỏ, không bao lâu liền thu nhỏ đến độ cao bằng với Tần Mục, nói: "Nhật định Thái Đế còn sống. Năm đó, vô số tạo vật chủ tế tự hắn, khiến cho hắn trở thành tồn tại mạnh nhất thế gian. Có được nhục thân mạnh nhất, thần thức mạnh nhất, hắn không có khả năng bị vây chết ở nơi đó."

Nàng nói khẽ: "Hắn có được vĩnh hằng bất diệt thần thức, hắn có thể lấy tùy ý hình thái sống sót, cho dù là bỏ qua nhục thân, cho dù là bỏ qua hồn phách, thậm chí bỏ qua một bộ phận thần thức, hắn đều có thể còn sống sót. Thái Đế chết tại Thái Hư, chỉ là một bộ phận của hắn, hắn còn có những bộ phận khác còn sống ở trong Tổ Đình."

Tần Mục nhíu mày, tu luyện tới cấp độ như Xích Hoàng liền có thể có được bất diệt thần thức vĩnh hằng tồn tại, trừ phi ma diệt bất diệt thần thức của Xích Hoàng mới có thể hoàn toàn tiêu diệt được hắn.

Còn loại tồn tại được tạo nên từ vô số thần thực của tạo vật chủ như Thái Đế có thần thức mạnh hơn Xích Hoàng rất nhiều. Muốn tiêu diệt được hắn quả thực vô cùng khó khăn!

"Thái Đế vì sao muốn diệt trừ Tạo Vật Chủ?"

Tần Mục không hiểu, hỏi: "Hắn cùng các ngươi không phải đồng tộc sao?"

"Bởi vì Tạo Vật Chủ tạo nên hắn. Nếu như Tạo Vật Chủ có thể tạo nên hắn, cũng có thể tạo nên những người khác như vậy. Vì sự thống trị của hắn, hắn nhất định phải diệt trừ trừ tất cả những tạo vật chủ đã tạo ra hắn."

Lãng Uyển Thần Vương nói ra một sự thật lạnh như băng, nói: "Hiện tại, thời gian bên ngoài đã qua hơn nửa năm, ngươi cần tăng thêm tốc độ. Ngươi có được vô cùng vô tận thời gian phá giải lĩnh vực này, có ta hầu ở bên cạnh ngươi. Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực do ta bố trí, ngay cả ta cũng không thể ra ngoài."

Tần Mục tâm thần rung động, nhìn một chút nữ hài bên người, đột nhiên tỉnh ngộ lại, vội vàng rời ánh mắt ra khỏi bộ ngực của nàng, trong lòng âm thầm tỉnh táo chính mình: "Tần Mục a Tần Mục, không có Long mập ở bên người, ngươi nhất định phải kìm chế được!"

Hắn ổn định tâm thần, tận lực không nhìn tới nữ tử băng cơ ngọc cốt này.

Tần Mục lấy ra Thái Đế Ấn cùng Thái Đế tế đàn, Lãng Uyển Thần Vương lắc đầu nói: "Ở trước mặt Thái Đế, ngươi lấy ra hai món bảo vật này chính là muốn chết."

Tần Mục đem hai món bảo vật này thu hồi, tinh tế dò xét Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực.

Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực ở Thái Hư là do hắn dùng Thái Đế Ấn cùng Thái Đế tế đàn phá giải, nhưng mà không có hai món bảo vật này, hắn mới phát hiện mình đối mặt lĩnh vực này vậy mà lại thúc thủ vô sách!

"Nhất định có biện pháp, nhất định có biện pháp..."

Hắn đi tới đi lui, đỉnh đầu mặt trời lên mặt trời lặn, nhật nguyệt luân chuyển không ngừng.

"Thời gian một năm đã trôi qua." Lãng Uyển Thần Vương nhắc nhở hắn.

Tần Mục trong lòng bối rối, đột nhiên phúc chí tâm linh (chẳng hiểu có nghĩa là gì), trong tay nhiều hơn một cây trâm gài tóc bằng gỗ đào.

Lãng Uyển Thần Vương nhìn trâm gài tóc này, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Tần Mục bắn ra từng tia nguyên khí, thôi động trâm gài tóc bằng gỗ đào, đưa tay vạch một cái, toàn bộ Vô Thượng Thần Thức lĩnh vực đột nhiên vỡ ra, mặt trăng trên bầu trời đang di động đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại lác đác một vào ngôi sao treo ở phương đông, bên ngoài hết thảy cũng đều khôi phục bình thường.

Lãng Uyển Thần Vương ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn một màn này, nói không ra lời.

Tần Mục cũng là ngơ ngác, đột nhiên rùng mình một cái, thất thanh nói: "Ta nghĩ thông suốt, là ai giết Lăng Thiên Tôn! Với hắn mà nói, Lăng Thiên Tôn phải chết!"